Những bài học ý nghĩa rút ra từ siêu phẩm hoạt hình “Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa”
Phim hoạt hình Nhật Bản luôn để lại cho người xem những dấu ấn khó phai bởi sự sáng tạo trong từng nét vẽ và những thông điệp nhân sinh ý nghĩa trong cuộc sống.
Và tác phẩm đầu tay do chính nữ biên kịch tài năng Mari Okada làm đạo diễn Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa (Tựa gốc: Maquia: When The Promised Flower Blooms) là một bộ phim như thế. Ngay từ khi ra mắt, bộ phim đã nhanh chóng chinh phục giới mộ điệu toàn cầu với những thước phim mãn nhãn, phần âm nhạc đã tai cùng một kịch bản giàu cảm xúc được đan cài bởi những bài học về tình mẫu tử bao la, về quy luật vô thường của sự sống và cái c.hết và những ước mơ, khao khát trong đời còn dang dở.
Tình mẫu t.ử t.hiêng liêng không thể đổi dời
Với những ai đã và đang trải qua hành trình làm mẹ, những nỗi nhọc nhằn và sự hy sinh có lẽ chỉ có người trong cuộc mới thấu. Khéo léo lồng ghép khái niệm thời gian gắn với câu chuyện cuộc đời và niềm hạnh phúc khi được làm mẹ, Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa thực sự đã làm cho không ít khán giả xúc động vì tình mẫu t.ử t.hiêng liêng. Có thể dễ dàng nhận thấy với một cô bé hồn nhiên và ngây thơ như Maquia, để nuôi nấng Ariel khôn lớn, cô cần tích lũy thêm nhiều kiến thức cũng như thay đổi cách sống quen thuộc với những vị kỷ cá nhân. Thế nhưng Maquia vẫn luôn cảm thấy đó là điều đ.ánh đổi ngọt ngào. Cô sẵn sàng đi làm thuê trong trang trại để có sữa bò tươi nuôi sống Ariel. Rồi khi Ariel lớn lên, cô lại tranh thủ nhận thêm việc dệt vải vào ban đêm để kiếm thêm thu nhập trang trải cho cuộc sống hai người. Vậy mới thấy, tình mẫu tử không chỉ nuôi đ.ứa t.rẻ lớn khôn mà còn có giúp người phụ nữ trở nên trưởng thành hơn. Đó là thứ tình cảm trân quý khiến cho người làm mẹ biết sống vị tha và bao dung, biết dẹp bỏ những sở thích cá nhân của mình để dành thời gian cho đứa con bé bỏng. Không chỉ vậy, sau khi có con nhỏ, người phụ nữ cũng trở nên mạnh mẽ hơn bởi hơn ai hết, chính bản thân họ cũng nhận ra rằng mẹ sẽ là lá chắn che chở suốt cuộc đời cho đứa con thơ.
Bằng chính sự yêu thương và bản năng của một người mẹ, Maquia đã từng ngày nuôi nấng Ariel – cậu bé mồ côi từ khi mới lọt lòng mà cô gặp được trong khi trốn thoát khỏi cuộc xâm lược của quân đội Mezarte.
Với một trái tim tràn ngập tình yêu thương, Maquia sẵn sàng hy sinh hạnh phúc của chính mình để đem lại cho Ariel cuộc sống đủ đầy, no ấm.
Bên cạnh tình mẫu tử xúc động giữa hai mẹ con Maquia và Ariel, Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa còn khắc họa tình cảm mẹ con đầy cảm thương giữa Leilia và cô con gái nhỏ của mình. Bị b.ắt c.óc trong cuộc xâm lược của quân đội Mezarte, cô gái xinh đẹp nhất của tộc người Iorph Leilia đã có thai với hoàng tử của vương quốc loài người và hạ sinh một b.é g.ái vô cùng kháu khỉnh. Tuy nhiên, ngay sau khi đ.ứa t.rẻ lọt lòng, Leilia đã bị cách ly, không được ở bên cạnh chăm sóc cho cô bé. Bởi vậy, trong lòng Leilia luôn khao khát một nỗi niềm trăn trở, muốn được gặp lại đứa con thơ do chính mình sinh thành. Để rồi cuối cùng, trước lúc quay trở về xứ sở của người Iorph, Leilia đã được toại nguyện khi được tận mắt chứng kiến con gái của mình đã lớn lên, trở thành cô công chúa nhỏ xinh đẹp và duyên dáng.
Quy luật vô thường của tạo hóa về sự sống và cái c.hết
Sống trên cõi đời, ai cũng có những tham vọng và mong muốn nắm giữ đủ thứ để rồi khi giữ không được thì sinh ra tiếc nuối, buồn khổ, nhất là khổ vì tình cảm. Sinh ra và lớn lên trong tộc người bất tử Iorph huyền thoại, Maquia và những người dân ở xứ sở này may mắn mang cho mình hình dáng trẻ trung và xinh đẹp của những thiếu niên ở độ t.uổi trăng tròn. Thế nhưng đây cũng chính là lý do vì sao họ luôn bị cấm cản nảy sinh những mối tình với người ngoại tộc bởi nếu đi ngược lại với điều ấy họ sẽ phải chấp nhận nỗi cô đơn. Đó là những cùng cực, khắc khoải khi họ vẫn mãi mãi trong dáng hình t.uổi 15 còn người thương yêu bên cạnh thì đã dần già đi theo năm tháng và sẽ vĩnh viễn mất đi bất cứ khi nào không hay.
Còn đ.au đ.ớn nào bằng việc tận mắt chứng kiến người thân yêu nhất trong đời vĩnh viễn mất đi trong khi ta vẫn phải tiếp tục cuộc sống lẻ loi một mình.
Trong Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa, Maquia và Ariel cũng không tránh khỏi quy luật bất biến ấy khi cậu bé nhỏ con ngày nào lớn nhanh như thổi còn Maquia thì vẫn mãi không thể nào già đi. Vẫn biết sinh – lão – bệnh – tử là vòng tuần hoàn không thể đổi dời, thế nhưng khi tình yêu thương là quá lớn, Maquia vẫn không muốn chấp nhận sự thật là Ariel rồi một ngày sẽ phải rời xa cô để về cõi vĩnh hằng. Để rồi khi hạn định thời gian của một đời người kết thúc, Maquia buộc phải đưa tiễn Ariel ra đi trong niềm tiếc thương sâu sắc, trong niềm trăn trở về một cuộc đời mãi mãi chẳng thể nào có được hạnh phúc viên mãn của chính mình bên cạnh người mà cô yêu thương.
Maquia đã liều mình quay trở về thế giới loài người để thăm Ariel (khi này đã là một ông già) trước khi Ariel qua đời.Những ước mơ và khát khao trong đời
Ngay từ khi còn ở xứ sở Iorph, cô bé Maquia đã luôn khao khát sẽ có một ngày được dành trọn tình yêu của mình cho “một ai đó” ngoài kia. Nhưng vì vẻ ngoài của một thiếu niên và dòng m.áu bất tử mà cô đang mang trong mình không cho phép cô được toại nguyện mong ước ấy. Chỉ đến khi lưu lạc trong xứ sở của loài người và gặp được Ariel, Maquia đã có một quyết định liều lĩnh nhất trong đời cô đó là dành hết trái tim nồng nhiệt của mình để yêu thương và chăm sóc cậu trở thành một chàng trai khỏe mạnh. Về phía Ariel cũng vậy. Vì tình yêu quá lớn dành cho mẹ Maquia, trước những định kiến xã hội về mối quan hệ giữa hai mẹ con, cậu luôn đau đáu một ước muốn được bảo vệ mẹ khỏi những lời đàm tiếu xung quanh cuộc sống của hai người. Cậu không ngại lao vào đ.ánh n.hau với những kẻ dám buông lời nói xấu người mẹ vĩ đại mà cậu vẫn luôn tôn kính và thương yêu.
Không chỉ Maquia mà chính bản thân Ariel cũng luôn mong muốn được bảo vệ mẹ Maquia khỏi những định kiến xã hội
Trái lại với Maquia và Ariel, cô nàng Leilia lại luôn khao khát được tự do trên bầu trời của chính mình. Trong suốt những năm tháng bị giam giữ trong lâu đài, cô luôn hy vọng sẽ có một ngày được “xổ lồng”, thoát ra khỏi tòa lâu đài nguy nga và rộng lớn kia để được sống cho trọn vẹn cuộc đời mà cô luôn mong muốn. Bởi vậy trong những phút giây cuối cùng của bộ phim, sau khi được tận mắt gặp lại cô con gái bé bỏng của mình, Leilia đã thực hiện được mơ ước ấy. Cô chao lượn như một cánh chim trong không gian rộng lớn và cùng Maquia trở về với xử sở thần tiên, mảnh đất Iorph đầy thơ mộng và xinh đẹp, nơi cô có thể sống một cuộc đời tự do, không gò bó như chính mình mong ước.
Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa với những thước phim sống động và ấn tượng thể hiện ước muốn của con người về một cuộc sống tươi mới, phóng khoáng, tràn ngập màu sắc đã đưa đến cho người xem những trải nghiệm mới mẻ về một vùng đất trong mơ – nơi con người được sống bất tử với t.uổi trẻ, với những ước mơ và khát vọng của cuộc đời.
Theo Thuonghieuvaphapluat.vn
Xúc động với huyền thoại Mẹ và những khúc tráng ca của "Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa"
Rồng, chiến tranh giữa các vương quốc, và huyền thoại về những người phụ nữ tuyệt đẹp - Nhưng không phải một câu chuyện bạn từng biết. "Maquia" vĩ đại hơn thế nhiều.
Vĩ đại, không phải vì có cốt truyện hay hơn hay nhiều thông điệp phức tạp hơn. Vĩ đại, vì đó là một bộ phim vô cùng hoành tráng và công phu, chỉ để nói lên ý nghĩa của một chữ vô cùng đơn giản và bình thường: MẸ.
Bộ phim xuất sắc nhất của Okada
Cái tên Mari Okada chắc chẳng còn xa lạ gì với những người hâm mộ anime, vì cô là người đứng sau kịch bản của những bộ phim nổi tiếng như Anohana: The Flower We Saw That Day (2013) và Anthem of the Heart (2015). Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Okada bước ra sau máy quay để chỉ đạo một bộ phim dài. Theo đ.ánh giá của người viết, tuy Maquia: When the Promised Flower Blooms (tựa Việt: Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa) là phim dài đầu tay Okada gánh vác vai trò kép đạo diễn - biên kịch, nhưng nó lại là tác phẩm xuất sắc nhất từ trước tới nay của cô.
Trailer Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa
Câu chuyện của Maquia: When the Promised Flower Blooms xoay quanh Maquia, một cô gái 15 t.uổi đang sống cuộc sống cô đơn mà yên bình tại Thị tộc Biệt lập - Một Thị tộc cổ xưa với khả năng trẻ mãi không già, sống tách biệt khỏi phần còn lại của thế giới. Một ngày, Thị tộc của cô bị một vương quốc khác từ bên ngoài tấn công và tất cả những người phụ nữ trong tộc đều b.ị g.iết hoặc cướp đi. Maquia là cô gái duy nhất may mắn trốn thoát. Cô tìm thấy một cậu bé con người và quyết định trở thành mẹ nó, dù không có bất cứ một kiến thức nào trong việc làm mẹ. Cuộc sống ẩn dật của Maquia cứ thế trôi đi với con trai Ariel của mình, cho đến ngày cô biết tin Leilia - bạn thân nhất của mình thời còn sống trong Thị tộc - đang bị giam giữ trong lâu đài và ép phải cưới hoàng tử vương quốc kia để sinh con cho hắn. Maquia lên đường cứu Leilia, để rồi biết Leilia đang mang thai và sẽ không rời bỏ lâu đài vì điều đó nguy hiểm đến đ.ứa b.é. Leilia sinh con, nhưng phải gánh chịu nỗi đau bị tước khỏi đ.ứa b.é ngay từ khi nó sinh ra. Maquia, đồng thời, cũng phải chịu nỗi đau khi Ariel dần trưởng thành và không muốn dính líu gì đến cô nữa. Cho đến ngày chiến tranh nổ ra và cuộc sống của mọi người đảo lộn vào nhau.
Mari Okada vốn nổi tiếng nhờ những kịch bản "coming-of-age", mà trong đó, nhân vật của cô là các cô cậu t.uổi mới lớn tìm thấy sự trưởng thành thông qua sự kết nối giữa con người với con người do tình yêu đôi lứa mang lại. Maquia lần này, với chủ đề là sự trưởng thành bằng tình cảm gia đình cũng chính là mốc đ.ánh dấu cho sự trưởng thành cho Okada về chủ đề làm phim. Tài năng của cô đã đến độ chín, và chắc hẳn trong thời gian tới, khán giả chúng ta sẽ còn được thưởng thức nhiều bộ phim hay nữa trên hành trình sự nghiệp của đạo diễn - biên kịch Mari Okada.
Có gì hay, khi phụ nữ làm phim?
Qua cảm nhận ban đầu, Maquia gây ấn tượng bằng những bối cảnh choáng ngợp về màu sắc, ánh sáng và chuyển động nhân vật - Điều này khiến Okada chứng minh được rằng cô không thua kém một đạo diễn nam nào khi cần đến chất hùng tráng của điện ảnh (Tất nhiên, cũng phải dành lời khen ngợi cho đội ngũ thực hiện bối cảnh). Song, thứ khiến Maquia đặc biệt hơn cả là những cảnh quay nữ tính và nhìn nhận nữ tính một cách thẳng thắn mà bạn sẽ khó mà gặp được trong phim của "các ông". Ví dụ như đoạn dựng phim song song (cross-cut) giữa cảnh chiến tranh và cảnh sinh nở cho thấy sự đ.au đ.ớn dữ dội của người phụ nữ trong cơn vượt cạn, như cắt thẳng qua tim người xem. Một cảnh ấn tượng khác đối với người viết là cảnh Leilia hét lên "Tôi sinh nó ra mà" trong nỗi đau bị cấm gặp con gái, phần hình ảnh cho thấy máy quay lia xuống và chọn khung đặc tả vào bụng dưới của Leilia. Khung hình này tuy ở trên màn hình rất ngắn nhưng mang lại hiệu ứng đầy mạnh mẽ và xúc động, không hề gợn lên một chút cảm giác nào về dục tính.
Ngoài ra, vấn đề của Maquia khi vào tay một đạo diễn nam còn là, câu chuyện về mối quan hệ giữa một người mẹ nuôi luôn trẻ trung xinh đẹp và một cậu con trai dần lớn lên sẽ rất dễ chệch hướng và đi vào "vùng xám". Dưới bàn tay của Okada, vấn đề nhạy cảm này có được đề cập trong phim, nhưng đầy ngầm ẩn, mà cảnh quay rõ nhất là khi Ariel nổi loạn và gây gổ với mẹ, cậu hất ngọn đèn xuống sàn khiến một ngọn lửa bùng cháy. Cậu ngay lập tức lấy khăn dập lửa (dập cảm xúc) và không khí giữa hai mẹ con lại yên ả bình thường như trước. Phim có thể để bạn phải e dè và bối rối suốt đoạn đầu và giữa, khi chúng ta theo dõi Ariel lớn lên và cùng cậu trải qua "phức cảm Oedipus"; song đến cuối, mọi điều dần dần được gỡ bỏ và ta thở phào nhẹ nhõm khi thấy Okada phân chia rạch ròi giữa các loại tình yêu, mà tình yêu của Ariel dành cho Maquia chỉ là tình cảm mẹ con thuần khiết và thiêng liêng.
Huyền thoại Mẹ bất tử và xinh đẹp
Chắc có nhiều lý do để Okada lựa chọn xây dựng nhân vật chính của phim là hai người mẹ trẻ mãi không già. Theo thương mại mà nói, có thể sự trẻ đẹp của nhân vật sẽ thu hút được nhiều người xem hơn chăng? Còn theo lời đạo diễn, người vốn có mối quan hệ đổ vỡ với mẹ mình, thì "Tôi viết những câu thoại rằng mẹ là một người xinh đẹp, vì nghĩ về mẹ tôi trong hình ảnh một người xinh đẹp đã cho phép tôi tha thứ cho bà rất nhiều." Còn vấn đề bất tử, thì người viết cho rằng đó là sự lý tưởng hóa hình tượng người mẹ, đến mức trở thành một điều gì đó siêu nhiên, cao cả và vượt thoát khỏi những điều trần tục. Đến mức trở thành huyền thoại. Một huyền thoại về Mẹ.
Khi những người phụ nữ của Thị tộc Biệt lập bị tước khỏi lãnh thổ của họ và đem vứt ra thế giới chung ở bên ngoài, cũng là lúc những Huyền thoại giáng trần. Chúng ta dõi theo hai người phụ nữ, chứng kiến họ trở thành hai người mẹ. Leilia là Người Mẹ có công sinh ra. Maquia là Người Mẹ có công dưỡng dục. Cả hai hợp nhất trở thành một biểu tượng hoàn chỉnh về Mẹ (dù con của họ có khác nhau). Bởi vậy, có thể bạn sẽ có phần hụt hẫng với tuyến truyện của Leilia, nhưng hoàn toàn có thể hiểu được cách xử lý của Mari Okada là để tuân theo ý tưởng một Người Mẹ hợp nhất này. Việc nhấn mạnh vào Maquia hơn là Leilia cũng có khả năng liên quan đến quá khứ đau buồn của Okada với mẹ ruột của mình.
Maquia được làm theo thể loại kỳ ảo, nhưng điều đó không ngăn cản bộ phim có chất hiện thực rõ ràng. Bởi khi Maquia "giáng trần", chúng ta cũng "chạm đất" và bộ phim từ lúc này trở đi rất gần với thế giới chúng ta đang sống. Chúng ta sẽ chứng kiến sự vật lộn của Maquia khi cô tìm hiểu về việc mình phải làm những gì để có thể trở thành một người mẹ đúng nghĩa. Những lời Maquia phải nghe như "Chỗ tôi không có việc cho những người (có con nhỏ) như cô", hay "Cậu có con rồi, cậu chỉ cản đường bọn tôi thôi" là những lời đầy chua xót mà có lẽ Okada viết nên từ những gì cô thấy từ đời thực. Niềm mong ước Ariel sẽ mãi bé xíu và nỗi day dứt về thời gian của Maquia, hay mong muốn thoát khỏi Maquia và sống cuộc sống riêng của Ariel, đều là những cảm giác chung và gây đồng cảm với bất cứ ai đã làm cha làm mẹ, hoặc làm con.
Những bài thơ và những khúc tráng ca
Xuất thân của Okada là dân viết lách, bởi vậy người viết cho rằng phim của cô chưa quá đặc sắc về ngôn ngữ điện ảnh. Tuy nhiên, Okada đã mang thế mạnh văn chương của mình vào phim, khiến nó thấm đẫm màu sắc thi ca vô cùng thú vị. Những lời thoại như "Con có mùi như ánh dương vậy", hay "(Ariel) như một sợi chỉ bé xíu chưa dệt được cái gì" vang lên như những câu thơ. Cộng hưởng với đó là những bản nhạc đến từ nhà soạn nhạc tài năng Kenji Kawai được khớp tuyệt đối với hình ảnh trên màn hình. Đơn cử, khi phim chiếu cảnh những sợi dây trên khung cửi thì âm thanh được thể hiện là tiếng một nhạc cụ có dây. Với những cảnh phô diễn sự hoành tráng, âm nhạc cũng vô cùng "epic" với cách đẩy lên cao trào và nhả ra kịch tính, khiến khán giả đứng ngồi không yên. Sự chú trọng về âm nhạc này không lạ, vì Okada đã từng thể hiện tình yêu với âm nhạc bằng cách viết hẳn một bộ phim về cách nhân vật không thể nói nên lời mà chỉ có thể bày tỏ cảm xúc qua nhạc kịch (The Anthem of the Heart - 2015).
Người viết đ.ánh giá Mari Okada khá giống với Isao Takahata (Đạo diễn "Mộ đom đóm" lừng danh). Cả hai người đều xuất thân từ văn chương và trở thành đạo diễn phim hoạt hình trong khi không hề đụng vào cây bút vẽ. Cũng như những gì bạn đã được trải nghiệm với "Mộ đom đóm", lần này con tim bạn cũng sẽ bị bóp vụn bằng nghệ thuật kể chuyện của Mari Okada trong Maquia. Đúng như lời chia sẻ của cô về bộ phim, rằng cô không muốn mọi người chỉ rơi nước mắt, mà phải xúc động đến tức giận và tan nát con tim. Nhưng, yên tâm rằng những phút cuối cùng của phim, Maquia sẽ ôm bạn (và con tim tan vỡ của bạn) vào lòng, dịu dàng và êm ái, như lòng mẹ bao la.
Maquia: When the Promised Flower Blooms hiện đang được công chiếu rộng rãi trên toàn quốc.
Theo Kenh14.vn
Khi những kẻ cô đơn tìm thấy nhau trong "Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa" "Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa" cuốn hút người xem bởi hình ảnh đẹp, nhạc phim hay và đặc biệt là câu chuyện cảm động về tình mẫu tử. (Bài viết có tiết lộ nội dung phim) Maquia: When the Promised Flower Blooms (Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa) kể về Maquia, một cô gái thuộc bộ tộc Iorph có khả...