Nhu cầu của vợ cao tôi luôn phải “trốn”
Trước giờ nhu cầu của vợ tôi luôn cao hơn tôi, chỉ có tôi phải tránh cô ấy nhưng giờ ngược lại. Theo tôi nhớ thì hơn 4 tháng nay vợ chồng tôi không gần gũi. Cô ấy vẫn chăm lo gia đình như mọi ngày chỉ là không còn ham muốn gần tôi nữa.
Kinh hoàng: 6 người thiệt mạng tai nạn ô tô liên hoàn (Ảnh: CEN)
Vợ chồng tôi mới lấy nhau được 3 năm nay, có với nhau một cậu con trai hơn 1 tuổi. Vợ tôi hơi mập một chút nhưng kiểu mập mũm mĩm, dễ thương. Trước khi lấy chồng có rất nhiều người theo đuổi cô ấy. Và giờ dù là gái đã có chồng, con cô ấy vẫn rất hấp dẫn, vẫn kiểu mũm mĩm đáng yêu ngày trước. Tôi rất yêu vợ, yêu con.
Tôi luôn cố gắng vun đắp gia mình. Khi có con tôi cố gắng ở nhà nhiều hơn để chia sẻ bớt công việc với vợ, để cô ấy có thời gian chăm sóc bản thân hơn. Tôi nghĩ mình là một người chồng khá tốt…trừ việc “làm chồng” có thể tôi không giỏi, đôi lần có tệ vì không chiều hết được vợ mình nhưng cô ấy vẫn luôn động viên tôi, ở bên tôi. Vợ tôi là người có nhu cầu khá cao, cao hơn tôi. Vợ chồng gần nhau đến 80% là do cô ấy chủ động. Nhiều lần tôi làm cô ấy thất vọng, nhưng vợ vẫn tế nhị không làm tôi buồn, tôi biết và càng yêu thương vợ mình hơn.
Video đang HOT
Nhưng thời gian này cô ấy lạ lắm. Cô ấy chẳng còn muốn gần tôi nữa. Cô ấy không chủ động thì thôi, đến khi tôi chủ động cô ấy cũng tìm cách từ chối. Cô ấy thường cho con đi ngủ rồi ngủ luôn, có nhiều lần tôi vào phòng tôi biết cô ấy giả vờ ôm con ngủ. Hoặc đi làm về cô ấy luôn than mệt, buồn ngủ, muốn ngủ sớm… Thời gian đầu tôi cũng không để ý, trước giờ tôi toàn trốn cô ấy nhưng giờ tính lại thời gian thì tôi mới giật mình.
Tôi không nhớ chính xác thời gian, nhưng cũng phải hơn 4 tháng rồi chúng tôi không gần gũi. Ngoài việc bất bình thường này ra thì cô ấy không có gì thay đổi. Tôi để ý cô ấy vẫn quần áo, đầu tóc đi làm như trước đây, không có gì thay đổi quá nhiều về ngoại hình như mấy người phụ nữ có bồ bịch bên ngoài. Về nhà cô ấy vẫn cơm nước, lo chăm con, nhà cửa như xưa. Cô ấy vẫn nấu các món ăn tôi thích, vẫn hỏi han công việc của tôi.
Trước cô ấy đòi hỏi nhiều tôi phải tránh né, giờ cô ấy không cần việc đó nữa tôi lại đâm lo. Tôi nghĩ rất nhiều về sự thay đổi này. Cô ấy có bồ bên ngoài nên không cần người chồng như tôi nữa hay cô ấy còn có chuyện gì phải giấu tôi?
Theo Vietnamnet
Chồng hơi tí là tát vợ
Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, chỉ có vợ nhịn thì mới dung hòa. Còn không, vợ mà to tiếng y như rằng, bị ăn tát ngay lập tức.
Cứ tức lên là tát vợ, đánh vợ thành quen tay. Anh đã quen dùng cái tát để dạy vợ. Thật tình, sống với người chồng như vậy, tôi quá mệt mỏi, mệt cả nhà chồng. (ảnh minh họa)
Ban đầu, những cái tát ấy gần như khiến cửa nhà tan hoang, vợ chồng giận dỗi bao nhiêu ngày không nói chuyện. Lâu dần thành quen. Có lần 1 thì có lần 2, lần 3 và có nhiều lần sau nữa.
Còn nhớ, lần đầu tiên anh tát tôi, đó là lần tôi và anh cãi nhau chuyện anh nhậu thâu đêm suốt sáng, không về nhà. Tôi gọi điện không được, bực tức gọi cho bạn anh nói này nói kia. Hôm sau anh về nhà thì chúng tôi cãi nhau một trận to. Không nhịn được vì chồng ngang ngược, tôi làm um mọi chuyện lên. Ai ngờ, tôi bị chồng dọa và tát cho tím tái mặt mày.
Đó là cái tát đầu tiên, tôi nhớ mãi không quên và nuôi hận trong lòng. Tôi bỏ về nhà mẹ đẻ gần 1 tuần thì anh lên đón. Anh nói xin lỗi tôi và hứa lần sau sẽ không bao giờ có chuyện đó nữa.
Tôi tha thứ cho chồng và quay lại nhà anh. Cũng từ đó, mẹ chồng nhìn tôi bằng con mắt coi thường. Bà nói tôi là người phụ nữ không biết điều, động tí là dỗi, bỏ về nhà mẹ đẻ là không nên. Tôi thấy mẹ chồng vu oan cho mình. Tôi không động tí là về nhà mẹ đẻ. Chỉ là, chồng đánh tôi và tôi nhất thời không thể chấp nhận chuyện đó, đành bỏ đi.
Bây giờ, tôi đã tha thứ cho chồng thì vợ chồng tôi cũng nên hòa thuận. Nhưng cũng vì đó, hai vợ chồng gần như không gần gũi được như trước. Mẹ chồng tôi càng ác cảm với tôi hơn.
Khổ nỗi, trông tôi lại luôn nghe lời mẹ. Ngày trước, mẹ quý con dâu không sao, bây giờ, bà chừa mặt tôi lại khiến chồng tôi càng trở nên khó xử. Có lần, tôi với bà va chạm nhau chỉ vì chuyện nấu nướng. Tôi cho hơi mặn, bà chê bẻ chê bai không ăn, lần sau tôi không nấu món ấy nữa, thế là bà tức cãi nhau với tôi, nói là tôi chống đối.
Tôi thật sự không chịu nổi cái tính bành trướng của mẹ chồng. Nhiều lần cãi nhau với bà vì tôi nấu món nào ba cũng chê, không hài lòng. Thế là, trong một lần nóng giận, chồng có rượu trong người, đã tát tôi một cái đau điếng khiến tôi như người mất hồn, mãi mới định hình lại được.
Từ sau đó, mỗi lần có mâu thuẫn gì là anh lại giơ tay lên tát tôi. Anh đánh vợ thành quen. Vì tôi cũng đã không còn muốn giận dỗi gì hơn nữa. Mệt mỏi vô cùng, chán chồng, chán tất cả nhà chồng. Sau mỗi lần bị tát, chồng lại ỉ ôi hứa hẹn này kia, xin lỗi rối rít nhưng cũng chẳng thay đổi được gì.
Cứ tức lên là tát vợ, đánh vợ thành quen tay. Anh đã quen dùng cái tát để dạy vợ. Thật tình, sống với người chồng như vậy, tôi quá mệt mỏi, mệt cả nhà chồng. Nhưng không còn cách nào khác là chấp nhận. Đành bỏ qua, đợi đến ngày có thể dọn ra ngoài ở riêng. Chẳng biết ngày đó đến bao giờ...
Theo Eva