Nhớ em
“Anh đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa em Từng đàn chim cuối chân trời biết tìm nơi bình yên Ước gì em ở đây giờ này Ước gì anh được nghe giọng cười Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề”.
Bài hát cứ vang mãi..trái tim anh cứ rung lên từng hồi khi nghe nó,không biết giờ này em có cảm nhận thấy điều đó?Anh đang nghe lại bài hát mà chúng ta đã từng yêu thích.Bài hát làm cho anh nhớ em biết nhường nào em có biết không? Cõ lẽ giờ này em đang chìm trong giấc ngủ và trong giấc ngủ ấy anh mong rằng có thấp thoáng bóng anh.Hai ngày cuối tuần không có em anh cảm thấy nó dài như cả tuần vậy,chỉ mong sao cho trời mau sáng để bước sang ngày mới khi ấy anh xẽ sớm được gặp lại em.
Em yêu à! cho đến bây giờ anh đã cảm nhận ra tình yêu anh giành cho em như thế nào sau lần đi ra ấy anh đã thật buồn và đôi lúc chìm vào tuyệt vọng. Anh đã muốn quyên đi tất cả,những kỷ niệm vui buồn của anh và em. Nhưng khi anh càng muốn quyên càng muốn tỏ ra cứng rắn trong quyết định của mình thì anh lại càng thấy mình mềm yếu, và đặc biệt một điều là anh càng nhớ em, càng yêu em hơn bao giờ hết. Bây giờ anh và em đã trở lại như xưa với những gì em đã dành cho anh, anh thấy mình thật hạnh phúc vì cuộc sống này anh vẫn còn có em.
Tình yêu anh giành cho em còn cao hơn cả bản thân mình đấy.Bất kể lúc nào bất kể nơi đâu tâm trí anh vẫn luôn đi theo em, động viên và che chở cho em để em có thể được vui vẻ và hạnh phúc trong cuộc sống này. Nụ cười sẽ luôn ở bên em,em yêu nhỉ. Anh yêu em và xẽ mãi yêu em,búp bê của anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Uớc gì chúng mình được gần nhau
Anh à! Em yêu anh nhiều lắm! Yêu hơn cả cuộc sống của em. Anh có biết em muốn được ở gần bên anh nhiều đến thế nào không hả anh ? Em biết anh cũng muốn vậy. Em biết anh cũng yêu em rất nhiều, anh luôn bỏ qua những giận hờn vô lí và trẻ con của em để chúng mình được vui vẻ hơn.
Những lần em giận anh đơn giản chỉ vì anh quên gọi điện hay nhắn tin lúc em cần ( em cho mình cái quyền được hờn dỗi anh bất cứ khi nào mình thích mà không nghĩ đến cảm giác của anh). Sau mỗi lần như thế em ân hận và day dứt lắm. Em đau lắm khi thấy anh buồn vì những lời nói không suy nghĩ của em. Nhưng anh vẫn bỏ qua cho em và anh luôn bảo: " Anh biết tính em rồi! Lúc giận lên em cứ nói cho sướng mồm, chứ một lúc lại thấy hối hận rồi xin lỗi anh ngay đấy mà". Khi anh nói vậy em vui lắm vì anh bỏ qua cho em, anh hiểu em và câu nói của anh còn làm em bật cười nữa( mặc dù hơi hối hận và xấu hổ). Nhưng quá nhiều lần em giận dỗi vô cớ và anh đã phải nói: " Anh không giận em nhưng những gì em nói không suy nghĩ làm anh buồn lắm". Nghe anh nói em bật khóc. Nhưng rồi sau đó em vẫn tính nào tật ấy-vẫn giận anh vô cớ, rồi anh buồn, rồi em lại đau. Em đã tự hứa với lòng là không bao giờ làm anh buồn như vậy nữa vì anh đã quá mệt với công việc rồi.
Em đã cố kìm chế mỗi lần giận dỗi em cứ nhắn tin, nhưng không gửi mà chỉ lưu vào tin nháp, rồi sau đó xoá đi (để giải toả tâm lí mà anh ). Anh ơi! Nếu một ngày anh đọc được những lời này anh hãy hiểu cho em anh nhé! Em đã cố gắng nhiều lắm để được anh yêu nhiều hơn. Mỗi lần làm anh buồn em còn buồn hơn gấp trăm ngàn lần. Mỗi lần làm anh đau, lần nào em cũng khóc đến sưng cả mắt. Em yêu anh nhiều lắm-anh Hải à! Em yêu anh nhiều lắm-"chồng" của em à. Anh mãi bên em, anh nhé! Vì cuộc đời này em không thể thiếu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã biết không là giấc mơ. Có một ngày, em thấy trái tim mình không chút bình yên như bao ngày bình thường khác. Anh đến không đột ngột mà sao vẫn là đột ngột trong em? Vì trước khi nhận ra rằng em yêu anh nhiều biết bao, thì em cũng đã biết rằng tình yêu của anh, trái tim anh đã thuộc về em. Gặp anh lần...