Nhỡ đâu nhà có khách!
Tính điêu một chút thì chỉ còn vài chục ngày nữa là Tết. Sự xô bồ cuống quýt sẽ tự động được rà phanh để chúng ta chuẩn bị giao thừa, rồi năm mới.
Quỹ thời gian eo hẹp sắp bị ăn lậm thêm một tuổi, trẻ không sao, người già năm trước năm sau nhìn khác hẳn.
Trước Tết mấy năm trước, giời rét căm, 4 giờ sáng nghe loáng thoáng có tiếng mẹ gọi “Trí ơi”. Bừng tỉnh, một cảm giác bất an. Đứng đầu cầu thang nhìn xuống, cụ bà nằm trên một vũng máu chảy theo mạch gạch lát sàn, đầu gối như muốn quỵ xuống. Trời lạnh người già ra khỏi phòng mạch máu lên não co lại gây choáng, ngã đập đầu vào đâu không biết nhưng chắc chắn đã nằm đấy cũng lâu lâu vì máu đã kịp khô.
Gọi báo hủy lịch đặt khách sạn, máy bay đi chơi miền Nam sáng hôm sau, mẹ mặt xanh rớt nằm trên giường xua tay đuổi quầy quậy: “Mẹ không sao, cứ đi đi…”. Mẹ bao năm vẫn thế, lúc nào cũng sợ làm phiền con cái. Hồi xưa còn khỏe hay cười cười nửa đùa nửa thật trách khéo thằng con mải chơi: “Sau mẹ già mẹ tự vào nhà dưỡng lão ở, anh đỡ phải trông”.
Có lẽ không riêng mẹ tôi, người già hình như ai cũng khái tính, tiền tài của nả, ăn ngon cũng có cần nữa đâu. Thỉnh thoảng đưa lương bà vài triệu, mẹ cười cười bảo để đấy, hôm sau lên tận giường thằng con còn ngái ngủ dúi cho thêm cả cọc buộc chun cẩn thận: “Cậu cầm xem cần mua gì thì mua”.
Cũng Tết năm ấy, bạn già của mẹ vừa ngã đi viện mấy hôm chưa tỉnh. Con cái, các cháu dẫn nhau đi du lịch “trốn” tết, hai ông bà già ở nhà trông nhau, bà tiện sáng mùng 2 chạy ù đâu thì có khách. Ông nghe tiếng chuông cửa sốt ruột đẩy xe lăn ra mở cửa đến bậu thang thì không phanh kịp, cả người cả xe lao qua tam cấp, ngất. Khách trèo hàng rào vào đưa đi cấp cứu.
Tết của người già khó định nghĩa, ngay cả cái việc trước tết dăm hôm các cụ hò con cái gói bánh chưng cho các cháu xem. Nhiều nhà con cái nhăn như khỉ “Cần thì ra Quốc Hương mua, bánh ngon nhất rồi”.
Video đang HOT
“Tâm niệm người cũ, chuyện cái bánh chưng thời nào cũng thế, nó là biểu tượng cho những năm tháng còn bình yên của các gia đình, khi trong nhà chưa có người ốm, khi cuối năm không phải đi trốn nợ, thành viên trong nhà đủ đầy… Bánh chưng là thứ bánh làm lấy “Vui” trong không khí sum vầy cả nhà mỗi người một chân một tay cùng làm.
Khi gói bánh chưng người ta không thể giả bộ sum vầy. Nó là thứ nghi thức truyền thống để sau này, đám lít nhít kia kìa, tiếng Anh tiếng Pháp iPad thành thần cũng biết mà nhớ mang máng rằng đã có lúc còn ông còn bà và những lúc ấm cúng gia đình… Còn thong dong để gói bánh chưng mỗi năm là trong lòng đã biết ơn, biết mọi thứ vuông vắn, biết mọi thứ còn tươi xanh” (Phan Thị Vàng Anh).
Không biết dăm chục năm nữa tết như thế nào? Thế hệ ông con trai có đòi bỏ tết hay gộp với tết Tây nữa không? Liệu chúng ăn tết với mình hay lại cũng đi biền biệt? Không có gì chắc chắn, nhưng cũng hơi mơ hồ lo rằng nó quên.
Rồi nhỡ nhà có khách, mong đủ sức khỏe ra mở cửa kèm nụ cười, lỡ người ta có hỏi con ông đâu, chắc mắt đủ tinh tường giở điện thoại xem Facebook nó đang check-in ở đâu hay là nói dối cháu nó sang nhà bạn một lát?
Hoàng Minh Trí
Theo antgct.cand.com.vn
Suýt trở thành người tình của sếp thì chồng gọi điện: Tôi cuống cuồng chạy một mạch đến viện
Nếu không có cú điện thoại đó của người chồng hiền lành của tôi gọi báo con sốt, chắc tôi đã lạc lối là người tình của sếp.
Trước đây, tôi là một hoa khôi của trường đại học. Lúc ấy xung quanh tôi có nhiều chàng trai theo đuổi. Hầu hết họ đều xuất thân từ những nhà giàu có, có công ty riêng hoặc đang làm giám đốc này kia. Nhưng không hiểu tại sao tôi lại chọn Nam - chồng tôi bây giờ và suýt trở thành người tình của sếp vì tiền.
Nam chẳng có vẻ ngoài cuốn hút của một trai đẹp. Anh lại càng không giàu có gì cho cam. Thậm chí gia đình anh cũng rất nghèo. Tôi nhớ thời kỳ ấy tôi thích anh vì anh là người cầu tiến trong công việc. Anh cũng có mục tiêu rõ ràng và đặc biệt khá hài hước và yêu thương tôi nhất mực.
Tôi cứ nghĩ, với chừng ấy đức tính tốt đẹp của Nam thì ra trường anh thể nào cũng có tương lai sáng sủa. Và đúng như tôi dự đoán, ra trường, Nam xin được vào làm ở một công ty nước ngoài. Dù ở vị trí marketinh đầy áp lực nhưng bù lại lương tháng của anh được hơn 40 triệu/tháng. Chính bởi thế, cuộc sống sau cưới của chúng tôi chỉ toàn màu hồng.
Nam chẳng có vẻ ngoài cuốn hút của một trai đẹp nhưng lại yêu thương tôi. Ảnh minh họa.
Biến cố chỉ xảy đến với gia đình chúng tôi sau khi tôi sinh cu Bin được 10 tháng. Đó là ngày chồng tôi đi công tác Bình Dương. Đang trên đường đi thì anh bị tai nạn giao thông. Vụ tai nạn đã khiến anh bị chà mặt xuống đường và bị nát một bên khuôn mặt. Cho dù được bố mẹ hai bên và bạn bè giúp đỡ nhiều cuộc phẫu thuật nhưng một bên mặt anh vẫn chằng chịt vết sẹo nhìn rất ghê sợ.
Sau vụ tai nạn, chồng tôi từ một người năng nổ đã trở thành một người hoàn toàn khác. Anh ít nói và mặc cảm về ngoại hình của mình. Hạn chế về hình thức khiến anh không xin được công việc như ý. Để rồi từ đó, anh phải quyết định ở nhà bán hàng điện tử online và chạy xe ôm. Những lúc rảnh rỗi việc, anh lại phụ giúp tôi chăm con, làm bếp núc.
Từ đó trở đi, áp lực kiếm tiền lại dồn hết lên đôi vai tôi. Tôi rất thương chồng nhưng cũng không biết phải làm sao. Tôi chỉ mong cuộc sống của chúng tôi đừng có bất kỳ biến cố nào để hai đứa có thể sống đầm ấm như hiện tại.
Do có kinh nghiệm làm việc, lại thành thạo tiếng Nhật nên công việc của tôi được đãi ngộ rất tốt. Đặc biệt, tôi được sếp ở công ty rất ưu ái. Anh thường cho tôi đi gặp đối tác làm ăn cùng. Thỉnh thoảng biết tôi khó khăn, anh còn dành nhiều hợp đồng béo bở cho tôi có khoản tiền hoa hồng lớn.
Được sếp ưu ái và tạo điều kiện như vậy, tôi rất e ngại và dè chừng. Bởi là phụ nữ, tôi cũng có giác quan của mình khi biết sếp cũng có tình ý riêng, muốn tôi trở thành người tình của sếp với tôi.
Thời gian gần đây, biết tới hoàn cảnh éo le của tôi, sếp còn mở lời trước rằng nếu cần sếp giúp đỡ bất cứ việc gì, đừng ngại nói với anh. Rồi từ đó, tôi liên tục nhận được những món quà đắt đỏ từ sếp dành cho.
Lâu dần, những cử chỉ quan tâm của sếp khiến tôi thấy rất vui. Tự nhiên, tôi đâm ra chán ghét lão chồng xe ôm vừa xấu xí vừa úi xùi suốt ngày ở nhà chăm con. Tôi và chồng thường xuyên hục hoặc nhau thời gian này.
Cho tới hôm qua, khi đi tiếp đối tác với sếp về thì chúng tôi rẽ vào một nhà hàng tâm sự. Sếp bất ngờ nhào đến ngồi gần tôi. Anh kéo khóa váy, hôn lên cổ tôi rồi thì thầm rằng muốn tôi làm nhân tình bé nhỏ của anh. Anh cũng bảo sẽ cho tôi địa vị, tiền tài, nhà và xe. Chỉ cần tôi làm người tình trong bóng tối của anh là được.
Những lời sếp rót mật vào tai khiến tôi cũng xao động thực sự. Cuộc sống khó khăn khiến tôi nghĩ, hay là cứ tặc lưỡi làm người tình của sếp vài năm rồi kết thúc hợp đồng. Tôi cứ thế đón nhận nụ hôn miên man của sếp đang đặt lên cổ mình.
Đang lúc nóng bỏng như vậy thì điện thoại của tôi đang đặt trên bàn rung lên bần bật. Đó là chồng tôi gọi. Tôi nhấc máy thì anh đã cuống lên hỏi tôi đang ở đâu, vào viện ngay, con bị sốt 40 độ có dấu hiệu co giật. Hiện anh đã đưa con vào viện X, khoa Y gần nhà rồi.
Chỉ vì tiền mà tôi suýt nữa đánh mất bản thân và quên mất người chồng hiền lành, thương vợ yêu con nhất mực. Ảnh minh họa.
Cuộc điện thoại đúng lúc của chồng đã khiến tôi bừng tỉnh. Cứ thế, tôi cuống cuồng xách túi, quên cả kéo khóa váy mà chạy ra đường vẫy taxi vào thẳng viện với cu Bin. Cũng may Bin được đưa vào cấp cứu kịp thời nên sức khỏe của con không sao.
Đến lúc này tôi mới để ý đến chồng. Thấy anh cứ quanh quẩn bên con đầy lo lắng mà tôi thấy mình quá có lỗi với anh quá. Chỉ vì tiền mà tôi suýt nữa đánh mất bản thân và quên mất người chồng hiền lành, thương vợ yêu con nhất mực và suýt thành người tình của sếp. Tôi lấy khăn tay trong túi xách tiến tới lau những giọt mồ hôi trên trán chồng. Anh mỉn cười nụ cười hiền khô...
Nắng Mai (ghi)
Theo phunusuckhoe.vn
Vừa nghe em chồng cạnh khóe chồng đã "mặt nặng mày nhẹ" hất đổ mâm cơm, vợ kéo vali đi luôn 1 tháng rồi nhận được tin nhắn gây "sốc" Trước khi đi, Lan đem tiền trong két gửi sạch vào ngân hàng, sổ tiết kiệm mang tên cô. Ở nhà, mẹ chồng bắt đầu phải chi tiền thì cũng biết xót của. Phận con gái mười hai bến nước, lấy được chồng tâm lý, bảo vệ vợ thì được nhờ. Ai xui xẻo gặp gia đình chồng phức tạp mà chồng vô...