Nhờ chồng mua hộ hộp xôi, tôi bàng hoàng khi mở ra rồi trách móc anh, nào ngờ mẹ chồng chỉ thẳng tay vào tủ lạnh rồi nói câu sốc óc
Nếu biết trước thì tôi đã không cãi nhau to tiếng như thế…
Tính cách của tôi đôi khi hơi ngang ngược, có lẽ một phần là vì từ bé đến giờ được bố mẹ chiều. Song tôi thực sự đang muốn thay đổi từng ngày để không còn trẻ con nữa. Tôi đã lấy chồng, tuy chưa có con nhưng thi thoảng vẫn hành xử bốc đồng, để cảm xúc chi phối.
Vợ chồng tôi sống cùng nhà với mẹ anh ấy. Giờ anh còn mỗi mẹ nên cũng chẳng muốn để bà một mình bơ vơ. Mẹ chồng năm nay 60 tuổi, không bị quá lạc hậu so với những bậc lão thành đồng trang lứa. Bà ấy thậm chí còn biết dùng MXH và chụp ảnh đăng lên. Tất nhiên vẫn sẽ có nhiều lúc mẹ chồng nàng dâu cãi cọ, nhưng chủ yếu sẽ là mẹ chồng xuống giọng trước. Chẳng biết vì lý do gì, lúc tranh cãi mâu thuẫn tôi cực kỳ “hăng máu” nhưng khi mọi chuyện qua đi, tôi thấy hối hận… Liệu rằng tôi có đa nhân cách quá không?
Hôm qua đã xảy ra một chuyện khiến cho cả nhà bây giờ lâm vào cảnh chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu gì. Tôi thấy lấn cấn trong lòng nên lên đây để giãi bày.
Chả là hôm qua tôi đi làm về khá trễ do công ty có lịch làm tăng ca đột xuất. Tự dưng lúc sắp tan làm, nghĩ thế nào tôi lại thèm xôi hộp nóng. Kiểu rất thèm luôn, không có gì cản được cơn thèm xôi dẻo của tôi lúc ấy. Chợt nhớ ra gần công ty chồng có một hàng xôi nức tiếng cả thành phố nên tôi nhắn tin nhờ anh mua hộ hộp xôi.
Anh ấy thì làm tăng ca liên miên, may mắn thay hôm qua cũng ở lại công ty muộn. Chồng đồng ý với yêu cầu của tôi. Qua điện thoại, tôi nhắc đi nhắc lại: “Anh nhớ mua cho em hộp xôi nóng đấy nhé, thèm lắm, cơm ở nhà thì không ăn vẫn còn đó. Anh phải chiều em nhé vì hôm nay đi làm vất vả!”
Lát sau, khi về nhà, tôi háo hức được ăn ngay những hạt xôi nóng hổi. Bình thường hồi còn yêu nhau, chồng tôi vẫn hay đưa tôi đi ăn ở chỗ này. Tuy nhiên, vừa mở hộp xôi, tôi đã ngỡ ngàng vì chỉ có vỏn vẹn 2 miếng thịt mỡ, nước thịt kèm tí ruốc. Không rau, không trứng, không có lạp xưởng hay đầy đủ toping. Tôi bỗng nhăn mặt trách chồng:
“Anh mua ít thế này? Hay là tiếc tiền với em? Nhìn cái hộp xôi chỉ muốn vứt thẳng vào thùng rác!”
Video đang HOT
Chồng tôi cũng phản pháo: “Thì em ăn tạm đi, nay hàng xôi đó hết sớm nên họ chỉ còn nhiêu đó thôi.”
Ảnh minh hoạ.
Cơn giận của tôi như lên đến đỉnh điểm, tôi ném thẳng nó vào sọt rác thật trước sự chứng kiến của chồng với mẹ chồng, miệng vẫn đanh thép: “Anh sống hời hợt vô trách nhiệm thì nói hẳn ra đi, đừng có mà bao biện!”
Song tôi lại được phen ngã ngửa vì mẹ chồng “tung chiêu”. Bà ấy chỉ thẳng tay vào tủ lạnh rồi buông câu bẽ bàng:
“Cô mở tủ lạnh ra đi, mở to mắt ra mà nhìn.”
Tôi lập tức mở tủ lạnh xem có gì thì thấy rất nhiều đồ ăn làm lẩu. Chưa kịp định hình lại, mẹ chồng đã nói như vỗ thẳng vào mặt tôi:
“Chồng cô biết cô làm việc vất vả nên dặn tôi mua đồ làm lẩu để tối nay liên hoan. Nó biết thương cô nên còn dặn kỹ tôi đi siêu thị cần mua những thứ gì. Vậy mà cô xem, chỉ vì cái thèm nhất thời của cô mà đổ hết tội lỗi sang cho chồng. Sống như vậy có được không? Nhà này chẳng thể có kiểu con dâu quá đáng thế được. Cô có giỏi, thì đem hết đồ tủ lạnh cho vào sọt rác đi!”
Tôi ngượng chín mặt, mắt đỏ hoe nhìn chồng. Anh ấy vẫn rất ôn nhu, không cãi lại với tôi. Nhưng lần này tôi cảm thấy mình quá đáng thật sự. Bữa lẩu ấy, tôi không ăn mà vào ngay trong phòng. Hôm qua đi làm về mệt, tôi ngủ một mạch đến sáng nay. Tôi chưa biết sẽ phải nói chuyện lại với chồng và mẹ chồng như thế nào. Đêm qua chồng tôi cũng sang một phòng còn trống nằm ngủ chứ không nằm cạnh tôi, vậy là biết anh cũng dỗi hờn như thế nào.
Tôi hi vọng qua trường hợp của gia đình mình, các cô nàng có tính ngang ngược như tôi sẽ kiềm chế lại trong những phút nóng giận. Rất có thể đó sẽ là ngòi châm cho một cuộc hôn nhân tan vỡ… Tôi thực sự hối hận.
Thấy em dâu ngang ngược mà vẫn được mẹ chồng chiều, tôi điều tra ra mới biết tờ giấy kinh hoàng hé lộ sự thật đắng cay
Tôi uất ức đến mức khinh bỉ mẹ chồng vì bà quá xấu xa và vô lý.
Tôi về làm dâu của nhà họ Vũ cũng được hơn 2 năm nay. Chồng tôi là con cả trong gia đình có hai anh em trai. Em chồng tôi mới lấy vợ được 6 tháng. Tất cả chúng tôi và bố mẹ sống chung dưới một mái nhà. Vì chưa tìm được nhà mới cũng như chưa đủ tiền mua nên vợ chồng tôi cũng bằng lòng cảnh sống đông đúc như vậy.
Không phải nói ngoa chứ em dâu tôi không được cái nết gì, trái ngược lại với tôi. Từ bé đến giờ, tôi sinh ra và lớn lên trong gia đình gia giáo, được dạy dỗ các kỹ năng nữ công gia chánh đàng hoàng. Tôi cũng hiểu mình về làm dâu nhà họ Vũ, hưởng phúc phận bên này nên cố gắng hoàn thành tốt trách nhiệm người con.
Vậy mà em dâu quá lười biếng, không chịu học hỏi làm một cái gì. Từ nấu nướng, rửa bát cho đến dọn dẹp chăm nom nhà cửa. Nhưng điều kỳ lạ là tuyệt nhiên mẹ chồng tôi chẳng bao giờ đả động hay nhắc nhở gì cô ta. Kể cả những lần em dâu chê lên chê xuống món ăn mà bà nấu, thì mẹ chồng cũng chỉ bảo "Ừ chắc hôm nay mẹ mệt nên nấu ăn không được tốt lắm, cho mẹ xin lỗi con nhé!"
Mọi chuyện bắt đầu đáng nghi hơn khi dần có sự phân biệt đối xử từ phía mẹ chồng với tôi và cô em dâu vụng về kia. Bà thường hay nói "Cố gắng để dành cho nhà thằng út mua xe ô tô trước rồi hẵng dồn tiền để con cả mua nhà sau. Còn nhà này sẽ là của chú út."
Tôi không hiểu, tại sao tôi rất đảm đang, chăm chỉ và chiều nhà chồng mà không được ai công nhận. Đã thế sau mỗi lần ăn cơm, mọi người bỏ đi hết, để mình tôi chật vật hàng ngày với đống bát đũa. Những lúc như thế thực sự tủi thân. Chả nhẽ nhà này có mỗi mình tôi là con dâu hay sao?
Tôi vẫn tiếp tục đi tìm câu trả lời cho thắc mắc của mình: Em dâu có gì hơn tôi mà lại được đối xử tử tế đến như vậy cơ chứ?
Và rồi cái ngày ấy cũng đến, là khi tôi đang đóng cửa nằm trong phòng vì hơi mệt. Ở ngoài kia là mẹ chồng và em dâu nói chuyện với nhau. Họ không biết đến sự tồn tại của tôi bởi mẹ chồng có nói "Chắc chị dâu đi chợ rồi chưa về đâu!"
Sau đó, em dâu lên tiếng bảo mẹ chồng sớm chuyển tiền để còn mua xe ô tô mới. Mẹ chồng mới to nhỏ bảo em dâu "Được rồi, con cứ bình tĩnh, vì giờ con biết được sự thật rồi nên mẹ cũng nói thẳng là mẹ có bao nhiêu mẹ dành hết cho hai đứa!"
Tôi mới bất giác giật mình, sự thật gì nhỉ? Và quả là ông trời có mắt đã sớm cho tôi biết được điều rúng động kinh hoàng ấy. Trong một lần khác dọn dẹp phòng của mẹ, tôi nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm ADN. Hoá ra cậu út không phải là con ruột của bố chồng tôi mà là kết quả của một lần "chơi bời" trong quá khứ của mẹ chồng. Thậm chí tôi còn nhìn thấy hai nhúm tóc được cho vào hai túi nhỏ, chắc là mẹ chồng đã lén lấy của bố chồng và em chồng để đi xét nghiệm.
Nhưng em dâu đã biết điều này, và ả ta nắm thóp được mẹ chồng. Do đó mới dẫn đến sự phân biệt đối xử bất công bằng đến như vậy. Tại sao lại thế chứ, chả nhẽ chồng tôi không phải con của bà hay sao? Hay chỉ vì muốn lấp liếm đi tội lỗi lang chạ kia mà bà lại thờ ơ với vợ chồng tôi đến vậy? Mọi người thử khuyên xem giờ tôi nên làm như thế nào, liệu có nên nói cho chồng biết điều này hay tôi sẽ trấn áp ngược lại với mẹ chồng đây?
Làm như ô sin vẫn bị mẹ chồng chê trách 8 năm làm dâu, tôi làm quần quật như ô sin mà vẫn bị mẹ chồng trách móc không đóng góp được gì... Gia đình chồng buôn bán nên sau khi cưới xong, mẹ chồng và chồng đều nói tôi nghỉ việc để phụ giúp gia đình anh buôn bán. Thời điểm đó tôi lại đang mang bầu, cơ thể mệt mỏi, nên...