Nhờ bạn sang trông nhà hộ và cái kết đắng lòng
Tôi với Thảo vốn là bạn thân từ thời thơ ấu với nhau, lớn lên hai đứa lại học chung một trường đại học và cùng vào một công ty làm. Chúng tôi thân thiết với nhau như hai chị em ruột, nghĩ đến thời sinh viên nghèo khó hai đứa chia nhau bát mỳ tôm ăn mà thấy vui biết bao. Giờ cả hai đã lập gia đình và có con hết cả rồi, nhưng cuối tuần nào chúng tôi cũng tụ tập ăn uống.
Đợt vừa rồi công ty có đợt cử nhân viên ưu tú đi học lớp nâng cao nghiệp vụ trong Nam khoảng một tuần. Tôi lại là một trong những số nhân viên đó, nên bắt buộc phải đi. Bố mẹ đều ở quê hết, nên tôi không ngại ngần Thảo sang dọn dẹp và nấu cơm cho chồng con hộ mình. Không có tôi ở nhà chỉ sợ bố con nhà anh ăn uống không ra gì, rồi lại ốm ra đấy thì khổ. Biết vậy, Thảo vui vẻ nhận lời, vì hai đứa tôi quá thân thiết nên chuyện nhờ vả chẳng có chi phải ngại.
Suốt một tuần ấy, Thảo thay tôi chăm sóc bố con anh nên tôi cũng yên tâm học hành. Chuyện học hành khá tốt nên chúng tôi được nghỉ về nhà hoặc ở lại chơi trước dự kiến. Thăm thú hết Sài Gòn và mua được bao nhiêu đồ cho gia đình, tôi lên kế hoạch tạo bất ngờ cho bố con anh ở nhà. Tôi sẽ về trước một ngày, xem bố anh và Thảo chăm sóc gia đình hộ tôi thế nào.
Chuyến máy bay hạ cánh xuống Hà Nội mới có 13h, tôi chủ động bắt taxi về nhà không gọi anh ra đón. Khoảng cách từ sân bay về nhà tôi cũng không quá xa. Nửa tiếng sau tôi về đến nhà, đúng là không đâu bằng nhà mình dễ chịu thật. Mở cánh cổng ra, tôi thấy cửa không khóa. Chắc mẩm bố con anh đi làm vội lại quên khóa cổng rồi. Thế này trộm nó vào nhà khuân hết đồ đi cũng không hay.
Lễ mễ kéo vali vào nhà. Vừa uống được cốc nước tôi nghe thấy trên phòng có tiếng cãi vã. Chạy lên xem thử ai ở trong nhà tôi vậy thì hóa ra là chồng với Thảo. Nhưng điều làm tôi khá bất ngờ là cuộc cãi vã của họ.
Video đang HOT
- Anh cứ định lén lút như thế này mãi à? Có tuần vừa rồi cái Hòa (tên tôi) nó đi học, nên em mới đường đường chính chính qua lại với anh, ngày mai nó về em lại phải giả bộ như chưa có chuyện gì. Em chán cảnh này lắm rồi.
- Em phải cho anh thời gian chứ. Đừng giục rối lên thế, anh đau đầu lắm.
- Anh bảo cho anh thời gian. Em đợi anh bao nhiêu ngày rồi, em sẵn sàng viết đơn l.y hô.n chồng, còn anh sao lại không dám chứ?
- Em và Hòa là bạn thân, anh rất khó xử ở chỗ đó.
- Em cần anh hơn bất kỳ ai hết. Nếu như anh không dám nói với Hòa em sẽ nói thay anh.
- Em đừng làm như thế, tổn thương cô ấy đấy.
- Sớm muộn gì cô ấy chẳng biết chuyện này. Em cần anh nên em cần phải nói, cần phải chấm dứt chuyện này ở đây.
Đứng ngoài cửa nghe hai nghe xung đột với nhau mà tôi đau tái tê lòng. Tôi sốc, sốc lắm khi lại biết chuyện này. Tại sao hai người lại đến với nhau mà phản bội tôi chứ. Tất cả đều là người tôi hết mực yêu thương, vậy mà…Lý trí như thúc giục tôi cần phải làm điều gì đó hay cho việc đứng đây khóc lóc. Cố nhuốt nước mắt vào trong nhưng đôi chân tôi lại không thể lê bước hướng vào trong phòng được. Phút yếu lòng tôi chạy xuống nhà và xách vali đi.
Lang thang trên đường đến mãi đêm khuya tôi cứ suy mãi về chuyện chiều nay. Tại sao 2 người lại lỡ đối xử với tôi như vậy? Tôi ghét họ, ghét chính bản thân mình không thể đối diện với họ mà ba mặt một lời nói chuyện.
Có lẽ từ hôm nay về sau cuộc đời tôi luôn tràn đầy nước mắt, luôn sống đau khổ khi bị phản bội. Dù đau lắm nhưng tôi vẫn muốn làm cho ra ngô ra khoai, không thể để như thế này. Nhưng lúc này tôi không đủ tỉnh táo để suy nghĩ đúng đắn. Tôi phải làm gì đây để đòi lại hạnh phúc cho mình?
Theo VNE
Tưởng là con rể vàng
Mùi năm nay 31 tuổ.i, là con gái út trong nhà, xấu xí và rỗ mặt. Bố mẹ sốt vó lên vì cô chưa có anh nào đến nhòm ngó. Ông bà nhờ người tìm cách mai mối cho con.
Hôm trước bà mối đưa một anh người ngợm lôi thôi, ăn nói ngọng líu đến hỏi, Mùi tạt ngang không chịu. Hôm sau thấy một anh thanh niên khác làng đến chơi, trông trẻ trung và cao ráo. Sau hỏi ra mới biết anh này mới đi tù về. Mấy cuộc hẹn đến nhưng chẳng ăn thua. Người không tật chỗ này thì sứt sẹo chỗ khác, không một đời vợ thì mới tù ra. Vài ba mối nhưng cũng chẳng ưng ý.
Năm nay Mùi được tuổ.i, bố mẹ nhất quyết phải tìm một tấm chồng cho Mùi về già có chỗ nương nhờ. Mùi xin đi làm công nhân tại một công ty sản xuất đồ da dụng gần nhà. Chưa đầy nửa tháng, Mùi dẫn một anh về nhà. Ngoại hình khá, tuổ.i trên 30, chưa vợ, cách nhà 25 cây số, đặc biệt anh này khéo nói. Ông bà ưng ngay cho hai đứa qua lại. Thấy chàng rể tương lai đến, ông bà xoắn xít hỏi chuyện và bàn tính lâu dài. Hai gia đình gấp rút đến thăm nhà, xin cưới hỏi.
Anh con rể chiều vợ và rất mực lễ phép với gia đình vợ. Bố mẹ Mùi vui mừng, vì bắt được "rể vàng". Được gần 1 tháng, chàng rể đến nhà bố mẹ vay tiề.n bảo cần tiề.n làm ăn, ông bà gom góp tiề.n đưa cho con rể. Chưa đến nửa tháng chàng rể đã mang trả hết cả gốc và lãi cho bố mẹ vợ, lại còn biếu thêm ít tiề.n cho ông bà ăn quà. Rồi chục hôm sau lại quay lại hỏi bố mẹ vợ khoản to hơn, chàng rể bảo lần này có mối hàng lớn nên phải huy động nhiều tiề.n nhưng lãi suất sẽ rất cao. Ông bà bàn nhau: " Ừ thì con nó làm ăn lớn, mình phải ủng hộ, như vậy là con gái mình có phúc rồi...". Rút hết tiề.n tiết kiệm, cầm cố căn nhà và đi vay thêm họ hàng được gần 3 tỉ, ông bà đưa hết cho con rể theo cam kết lãi thì trả hàng tháng, còn gốc thì 6 tháng sau trả.
Được tháng đầu tiên, tháng thứ 2 suôn xẻ, tháng thứ 3 đến hạn mà chẳng thấy chàng rể đến trả lãi. Ông bà tìm đến nhà mới hay, con rể đã bỏ đi đâu không biết được nửa tháng nay rồi. Cái nhà đang ở không phải của nó mà là nó thuê của người ta cũng sắp đến hạn phải trả nhà. Lần theo địa chỉ quê quán chàng rể ông bà mới tá hỏa, thì ra đấy không phải là quê của anh ta, gia đình ấy đã được anh ta thuê trọn gói để làm lễ cưới hỏi vợ.
Càng đau lòng hơn khi ông bà trình báo sự việc thì được phía công an thông báo chàng rể của ông bà đang bị truy nã vì tội lừ.a đả.o, các đối tượng để anh ta lừ.a gạ.t đều là các cô gái quá lứa lỡ thì nhẹ dạ cả tin, với thủ đoạn chung là giả vờ tán tỉnh cưới hỏi rồi vay tiề.n gia đình nhà vợ.
Hơn 70 mươi tuổ.i đầu, ông bà phải đi nương nhờ nhà anh con giai cả vì nhà cửa người ta đã đến xiết nợ rồi. Hằng ngày ông bà lủi thủi từ sáng sớm đến tối mịt đi bán vé số. Số nợ gần 2 tỉ đồng, biết đến bao giờ ông bà mới trả được hết đây?
Theo VNE
"Người lạ trong nhà": Cuộc sống không ở đây Điều gì đã mang anh đi xa em như thế? Em từng yêu anh. Chỉ không biết em có còn đủ tình yêu để nghĩ cách đưa anh trở về... ảnh minh họa Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu chúng ta lấy nhau vì điều gì đó chứ không phải vì tình yêu. Nếu không từng yêu nhau mãnh liệt, từng tin...