Nhìn cảnh ti vi, bát đĩa vỡ dưới nền nhà, tôi bế con bỏ về ngoại
Đi làm đã mệt, vừa vào nhà đã thấy ti vi bị đập bể màn hình dưới nền nhà, tôi không sao kiềm chế được bản thân nữa.
Ảnh minh họa
Chồng tôi khi bình thường thì cũng tốt, cũng thương vợ thương con. Nhưng khi anh có tí men và nổi nóng thì lại biến thành một người khác: vũ phu, cộc cằn, sẵn sàng đập phá đồ đạc và làm tổn thương vợ. Sau khi bình tĩnh, anh ấy lại khóc lóc xin lỗi, hứa hẹn thay đổi và lại bỏ nhậu nhẹt được một thời gian.
Năm ngoái, trong lúc cãi cọ, chồng đã tát tôi một cái. Nhưng vừa tát vợ xong, anh ấy giật mình và quỳ xuống xin lỗi tôi, van xin tôi đừng bỏ rơi anh ấy. Có thể nói, chồng tôi như một con người đa nhân cách, sống với anh, tâm trạng tôi lúc nào cũng thấp thỏm không yên. Nhưng vì con, tôi không muốn chia tay nên lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu ngọt với hi vọng thay đổi được anh.
Video đang HOT
Sau đợt đó, chồng tôi biết sống hơn, tính tình cũng ôn hòa hơn. Cho đến khi anh bị sa thải, thất nghiệp suốt 2 tháng nay. Biết chồng nghỉ làm thì tinh thần cũng chẳng thoải mái gì nên tôi luôn vui vẻ, chưa bao giờ dám nói nặng nói nhẹ chồng. Việc chi tiêu bị thắt chặt tối đa vì mức lương của tôi chỉ hơn 10 triệu/tháng, vốn chẳng đủ dùng. Tháng vừa rồi, tôi còn phải vay tiền mẹ để đóng học cho con.
Chồng tôi ở nhà, thời gian đầu, anh ấy còn dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, đưa đón con. Dạo gần đây thì tụ tập bạn bè ngồi suốt ở quán cà phê. Tôi đi làm về đã mệt còn phải nấu ăn, lau nhà. Vừa áp lực công việc, áp lực chuyện tiền bạc, chồng lại không biết phụ giúp vợ nên tinh thần tôi luôn căng thẳng.
Tối hôm qua, tôi khuyên chồng nên đi xin việc hoặc ít nhất cũng đỡ đần tôi những việc lặt vặt như nấu ăn, giặt giũ. Vì đang bực nên tôi có to tiếng với chồng. Tôi còn chưa nói xong, chồng đã giận dữ hất đổ mâm cơm đang ăn, còn mắng tôi là ỷ đi làm có tiền nên khinh thường chồng.
Thái độ của chồng càng làm tôi bất mãn hơn nên tôi lẳng lặng bế đứa con nhỏ, dắt đứa con lớn vào phòng, chẳng thèm đôi co nữa. Cứ tưởng mình im lặng rồi thì chồng sẽ biết điều mà cư xử đúng đắn với vợ con. Nhưng không, sáng nay, chồng tôi vẫn giữ bộ mặt cau có, không thèm hỏi han đến con gái nhỏ.
Tôi ôm ấm ức đi làm. Đến 5 giờ chiều, cô giáo chủ nhiệm gọi điện bảo tôi đến trường đón con, tôi càng thấm thía sự vô tâm của chồng. Chạy ngược chạy xuôi đón 2 đứa nhỏ ở 2 trường khác nhau (1 trường tiểu học, 1 trường mầm non), vừa mở cửa vào nhà, tôi đã sững sờ vì ti vi bị đập nát màn hình nằm dưới nền nhà. Xung quanh là chén đĩa vỡ và mâm cơm từ tối qua vẫn chưa được dọn dẹp.
Lần này thì tôi không sao chấp nhận nổi nữa nên đưa 2 con về ngoại luôn. Đến 8 giờ tối, chồng tôi có đến xin lỗi, đón mẹ con tôi về nhưng tôi kiên quyết không về. Có lẽ tôi sẽ nộp đơn ly hôn vì không thể sống với một người đàn ông vô trách nhiệm, bạo lực như anh ta nữa. Nhưng nhìn 2 con đang ngủ ngon lành, tôi lại đau lòng và cảm thấy mình là một người mẹ tồi tệ. Tôi nên làm gì đây?
Than thở trên facebook 8/3 không có gì, 5 phút sau tiếng "ting ting" nhận từ người phụ nữ chồng yêu khiến tôi khóc oà
Chưa đầy 5 phút sau điện thoại báo tin nhắn, tôi được chuyển 5 triệu vào tài khoản nhưng không rõ là của ai. Cho đến khi bật mạng lên, đọc tin nhắn của người phụ nữ chồng yêu mà tôi choáng váng.
Tôi tin đến ngày lễ bất cứ người vợ nào cũng mong được nhận quà từ chồng dù giá trị không nhiều. Nhưng có được mấy ông chồng tâm lý, hiểu được nỗi lòng của vợ? Tôi cũng vậy, tôi đã làm vợ tới nay được 7 năm, có 2 con nhưng chưa một lần nhận được quà từ chồng. Thay vào đó là sự cộc cằn, vô tâm từ anh.
Vợ vừa nội trợ, chăm con, vừa đi kiếm tiền mà chồng vẫn chê, tôi chẳng biết làm thế nào mới vừa lòng anh nữa. Anh luôn so sánh tôi với những bà vợ khác, đẹp, giỏi, có địa vị xã hội. Mỗi lúc như vậy, tôi chỉ im lặng rồi khóc thầm. Có lẽ tôi không được như mong muốn của anh. Dần dần tôi thôi đòi hỏi, cũng chẳng chờ mong gì từ anh cả. Chỉ mong sao vợ chồng yên ấm, hạnh phúc thế là được rồi.
Suy nghĩ là vậy, tự an ủi bản thân nhưng ngày 8/3 cận kề tôi lại càng thấy tủi thân khi thấy người ta khoe hoa, khoe quà, những lời ngọt ngào từ chồng. Tôi đọc mà chỉ biết thở dài, bởi mình không phải là người phụ nữ may mắn đó. Nằm bên chồng, tôi lướt facebook mà chạnh lòng, tôi chia sẻ một bài viết về ngày 8/3 với dòng chú thích: "8/3 mình chẳng có gì, thôi tắt điện thoại đi để đỡ ghen tỵ với mọi người".
Vậy mà chưa đầy 5 phút sau điện thoại báo tin nhắn. Là tin nhắn ngân hàng, tôi được cộng thêm 5 triệu vào tài khoản nhưng không rõ ai chuyển. Cho đến khi bật mạng lên, đọc tin nhắn của người phụ nữ chồng yêu tôi mới choáng váng. Là mẹ chồng, mẹ nhắn hỏi tôi nhận được tiền chưa, mẹ chuyển khoản tặng tôi 5 triệu làm quà 8/3 với lời nhắn: "Không có quà của chồng thì có quà của mẹ".
Tôi oà khóc nức nở vì xúc động, không ngờ mẹ chồng lại tâm lý như thế. Mẹ an ủi tôi đừng buồn vì tính con trai mẹ không biết lãng mạn nhưng đổi lại rất chung tình, thật thà. Trước đây mẹ còn nuôi chú út ăn học nên không dư giả, giờ có điều kiện hơn một chút mẹ muốn bù đắp cho tôi. Cứ thế, tôi và mẹ tâm sự nhiều hơn, mẹ động viên tôi đừng trông chờ gì vào chồng. Thay vào đó hãy biết tự tìm niềm vui cho mình. Và quan trọng hơn tôi là người cầm kinh tế trong gia đình.
Mẹ khuyên tôi nên hào phóng với bản thân, thi thoảng mua sắm một vài món đồ để nâng cấp bản thân, chứ đừng hà tiện. Đàn ông ở lâu dễ chán vợ nên tôi càng phải chăm chút ngoại hình. Mẹ nói tôi chỉ biết gật gù, bởi lời bà nói không sai. Mẹ bảo tôi hãy mang 5 triệu đó đi mua sắm, tiêu gì tôi muốn.
Đúng là ngày lễ đâu cần chồng tặng quà, mà vợ cứ làm điều mình muốn là được rồi. Bây giờ tôi mới nhận ra, tôi có một người mẹ chồng thật tốt. Tôi luôn biết ơn mẹ, bởi không có mẹ thì chắc giờ này tôi vẫn ngồi tủi thân, không biết làm gì để bản thân mình có giá trị, được chồng tôn trọng.
(thuytien...@gmail.com)
Vì 5 cây vàng giúp mẹ chồng mà giờ tôi rơi vào cảnh hoang mang Từ ngày mẹ chồng về sống cùng, gia đình tôi không một ngày nào được yên ổn. Bố mẹ chồng tôi đã ly hôn từ khi chồng tôi còn nhỏ. Sau đó cả hai đều đi bước nữa, chồng tôi sống với ông bà ngoại. Trước khi mất, bà ngoại đã để lại ngôi nhà cho chồng tôi đứng tên và chịu trách...