Nhìn bạn cũ hạnh phúc tôi lại buồn
Tôi biết cô ấy qua một lần học ngoại khóa ở trường đại học. Cô ấy không quá xinh đẹp nhưng sự hồn nhiên đã thu hút tôi.
Tôi chủ động xin số điện thoại làm quen vì thời đó chưa có mạng xã hội, chúng tôi chỉ gặp nhau tại sân trường và nhắn tin điện thoại. Vì chưa xác định được tình cảm lúc bấy giờ là yêu hay không, cũng ít có thời gian đi hẹn hò cà phê nên chuyện tình cảm đó không có tiến triển gì thêm. Sau một thời gian, tôi phát hiện cô ấy đã có bạn trai.
4-5 năm sau tôi trải qua những mối tình chóng vánh và dường như không còn nhớ về cô ấy. Rồi tôi tình cờ thấy những dòng tâm sự buồn bã của cô ấy trên ứng dụng chat, chúng tôi bắt đầu liên lạc bằng cách kết bạn, trò chuyện. Tưởng chừng chỉ là những câu chuyện phiếm, tự dưng tôi lại thấy nhớ, rồi cảm giác muốn gần gũi, chia sẻ. Tôi quyết định tỏ bày mong muốn làm quen, lại nửa thật nửa đùa là nếu được bọn mình cưới nhau luôn đi. Cô ấy cũng đáp lại một cách vui vẻ là chờ tôi đi nghĩa vụ về thì gặp nhau.
Video đang HOT
Từ một mối quan hệ bạn bè xưng hô bằng tên, kể từ đó chúng tôi xưng hô với nhau là anh em, lúc đó cũng có vài bạn gái quan tâm và muốn làm quen nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy mất thời gian nên đã gạt đi tất cả. Sau khi về lại thành phố, tôi chủ động nhắn tin rất nhiều lần để hẹn cô ấy ra cà phê nhưng không lần nào nhận được sự đồng ý. Hơn 2 năm sau cô ấy lại chủ động rủ tôi đi cà phê, tôi nhớ lần đó đã chuẩn bị rất lâu, đến thì thấy cô ấy đợi sẵn ở đó. Ngoại hình cô ấy thay đổi nhiều nhưng vẫn dễ thương như lần đầu tôi gặp.
Sau lần đó, tôi biết cô ấy đã chia tay người yêu nên chủ động rủ đi ăn, đi xem phim nhưng không vồn vã như lần đầu, không dám tỏ tình, chỉ biết quan tâm và nhiều lần bật đèn xanh cho cô ấy hiểu. Đặc biệt hôm đó, tôi đã đặt sẵn đồ ăn ở một nhà hàng tại quận 3 và gọi cô ấy ra để cùng ăn và tỏ tình. Cô ấy liên tục tìm lý do từ chối. Sau đó, tôi lại thấy cô ấy đăng hình đi ăn với người khác. Tuy chưa là gì của nhau nhưng chắc cô ấy hiểu tình cảm này, tôi đã không bình tĩnh và nhắn tin trách móc.
Hiện tại, cô ấy đã có người yêu, có vẻ họ đang rất hạnh phúc. Tôi dường như chưa cam tâm, vẫn còn vướng mắc điều gì đó. Tôi quen một cô gái khác, xinh đẹp hơn nhưng không muốn cho cô ấy biết. Nhiều lần bạn gái mới hỏi tôi tại sao không đăng hình lên mạng xã hội, tôi bảo cần tập trung đăng hình ảnh công việc vì mùa dịch khó khăn, nghề nghiệp của tôi cần phải PR liên tục. Có lẽ tôi chưa yêu người con gái ấy sâu đậm nhưng nó cứ day dứt và cái cách cô ấy từ chối khiến tôi cảm thấy vấn vương.
Một năm rồi tôi chưa dám gặp người con gái mình thích
Tôi là nam, 23 tuổi, vào Sài Gòn làm được hơn 3 tháng, lương tháng 9 triệu.
Công việc khá bấp bênh vì tôi không định hướng được tương lai sẽ làm gì, bản thân không thích làm ngành đã học. Tôi ngại giao tiếp, rất ít bạn bè, cũng không có mối quan hệ thân quen nào.
Vào tháng 5 năm ngoái, tình cờ trên mạng tôi thấy có ảnh của một bạn nữ (cô này là bạn với bạn cấp 2 của tôi). Vào trang cá nhân của cô ấy, tôi cảm thấy vô cùng ấn tượng với những bài viết và hình ảnh hồn nhiên, trong sáng. Tôi đánh giá cô ấy là người rất hòa đồng, thân thiện, xinh đẹp, tốt tính và được mọi người quý mến.
Tôi sử dụng một nick ảo, không có ảnh tôi, để kết bạn và nhắn tin với cô ấy. Cô ấy cũng nhắn tin qua lại dù biết tôi sử dụng tài khoản ảo (chúng tôi chưa từng gặp mặt nhau ngoài đời). Buổi tối, tôi hay nhắn tin cho cô ấy, được gần 2 tháng cô ấy chủ động hẹn gặp. Lúc đó tôi đang ở Đà Nẵng, có nói sẽ vào Sài Gòn 2 tuần để du lịch. Tôi từ chối vì ngại và nói: "Gặp mặt biết nói gì đây". Tôi giải thích rất nhiều nhưng cô ấy chỉ xem tin nhắn mà không phản hồi lại. Sau đó, tôi nhắn vài tin khó nghe, cô ấy hủy kết bạn.
Tôi định thôi không nhắn tin nữa thì phát hiện cô ấy viết nhật ký blog cá nhân. Tôi là người đầu tiên cũng là người duy nhất biết được trang nhật ký này, những bài viết của cô ấy lúc trước rất hồn nhiên như đứa con nít vậy. Tôi âm thầm theo dõi trang nhật ký đó (chỉ xem mà không like hay comment nào. Cô ấy cũng thắc mắc ai đó đã vào nhật ký của mình.
Hơn một năm qua tôi không nhắn tin nữa, chỉ xem nhật ký của cô ấy viết về những điều không tốt đã gặp phải trong cuộc sống, những nỗi buồn và sự mệt mỏi. Thật sự tôi rất muốn comment để động viên và chia sẻ nhưng không thể nào làm được, làm vậy cô ấy sẽ không viết bài nào nữa. Thường lúc vui cô ấy sẽ đăng bài viết trên trang cá nhân, buồn sẽ viết trên nhật ký blog.
Hiện tại cô ấy làm cho một công ty quốc tế, lương chắc cao hơn tôi, cô ấy giỏi. Tôi biết cô ấy có gia đình hạnh phúc và khá giả hơn gia đình tôi nhiều, có lẽ thế mà tôi khá ngại. Đọc những comment của bạn bè trên mạng chọc cô ấy rằng hơn 23 tuổi vẫn chưa có mối tình nào, tôi không thể hiểu cô ấy có điều gì mà sao lại thế. Hơn một năm qua, lúc nào tôi cũng nghĩ về cô ấy, đến nỗi không thể tập trung cho công việc. Cô ấy chưa biết tên tôi, tôi đang ở quận Thủ Đức, cô ấy ở quận 2. Tôi có nên vào nhật ký để nhắn tin hẹn gặp cô ấy không?
Anh chỉ biết yêu một người thôi Anh hiền lành, thật thà, tình cảm, biết nấu ăn, biết quan tâm, không tệ nạn, là con một của gia đình tử tế. Hiện tại anh đã có công việc và nhà cửa ổn định, có lẽ đã đến lúc đón em về rồi. Thành phố Thái Bình về đêm thật giản dị, như con người nơi đây. Em biết không, sau...