Nhiều lần ‘gần gũi’ vợ, tôi nếm được vị mặn trên má em
Nếu ai biết được sự thật, chắc chắn người đó sẽ nghĩ tôi ngu ngốc, khi đã dại dột ‘đổ vỏ’ cho kẻ khác, để rồi đây gặp phải hoàn cảnh trớ trêu thế này.
Tôi biết cô ấy được 5 năm và cũng chừng đó thời gian đem lòng thầm yêu, ngưỡng mộ. Thậm chí, ngay cả khi em có người yêu, tôi vẫn không hề gạt bỏ tình cảm của mình, vẫn thầm theo dõi cuộc sống của người con gái đó.
Và cũng bởi như vậy, tôi đã sớm biết được sự thật đau lòng, rằng người đàn ông cô ấy hết mực tin tưởng đang tâm rũ bỏ người tình của mình và đứa con dần hình thành trong bụng để đến với con gái của sếp, hòng mong có tương lai tươi sáng hơn.
Khi đó, tôi đã quyết tâm sẽ lấy em làm vợ, chấp nhận cho em một người chồng, cho đứa con không cùng huyết thống một người cha. Tình yêu chân thành đã giúp tôi dẹp bỏ hết mọi sĩ diện. Gia đình tôi đều nghĩ con em là máu mủ nhà mình nên càng trân quý khiến tôi cũng thấy yên tâm phần nào.
Ảnh minh họa
Để báo đáp tôi, em đã làm một người vợ, một người dâu thảo, người con có hiếu. Ông bà, cha mẹ tôi đều được một tay em chăm sóc, lo lắng lúc ốm đau. Em thu vén gia đình đảm đang, khéo léo, không ca thán nửa lời. Người ngoài nhìn vào đều khen ngợi tôi đã có phúc khi cưới được người vợ như vậy.
Video đang HOT
Tôi cũng không chê vợ mình điểm gì. Tất cả mọi thứ thuộc về em đều tốt đẹp, ngoài trừ một chuyện. Đó lại là điều quan trọng nhất đối với các cặp vợ chồng. Dù sinh con đã hơn 11 năm, số lần chúng tôi gần gũi vẫn đếm trên đầu ngón tay.
Tôi biết mỗi khi gần tôi, em không lảng tránh, không từ chối nhưng đáp lại sự nhiệt tình của tôi chỉ là nỗi im lặng như chịu đựng. Có lúc, tôi còn nếm được vị mặn chát trên má em. Em coi việc đó như trả ơn tôi, chứ không phải bằng tình yêu. Tôi biết rõ điều đó nên càng cảm thấy đau khổ.
Tôi gầm lên như con thú bị thương, thậm chí làm em đau đớn nhưng sau tất cả, tôi lại day dứt ân hận. Em chỉ nhẹ nhàng ‘Em biết mình không làm tròn bổn phận một người vợ, nếu cảm thấy không còn gì ràng buộc, anh cứ công khai tất cả và chia tay cho nhẹ lòng’.
Tôi đau đớn vô cùng, làm sao tôi có thể làm được điều đó. Tôi yêu em và coi con em như con đẻ của mình. Tất cả mọi người trong nhà đều yêu quý em. Nói đúng ra, chỉ là tôi muốn được ở gần em đúng nghĩa một người yêu, một người chồng chứ không phải chỉ vì nhu cầu sinh lý mà sẵn sàng ruồng bỏ.
Nhiều đêm, tôi thức trắng suy nghĩ, không biết mối quan hệ vợ chồng này cuối cùng sẽ đi đến đâu. Tôi cũng là con người, cũng có lòng tự trọng. Tôi cũng từng nghĩ đến chuyện sẽ ra ngoài ‘bóc bánh trả tiền’ nhưng lương tâm tôi không cho phép. Còn nếu cứ kéo dài, liệu tôi có chịu đựng nổi không? Không biết ngày ấy, đồng ý lấy em có phải một lựa chọn sai lầm?
Theo Vietnamnet
Chị thiếu lẳng lơ, mà em thì lại có thừa!
"Anh ấy yêu em vì em có những thứ mà chị thiếu. Chị thiếu cái gì chị biết không? Đó là thiếu lẳng lơ, thiếu đong đưa, mà em thì có thừa."
Chị lấy anh được 17 năm, hồi đó anh và chị còn quá trẻ, chỉ mới mười tám đôi mươi, nắm tay nhau còn ngại ngùng. Nhưng chính vì điều đó nên tình yêu của anh và chị khá bền bỉ, hai đứa con ra đời, cuộc sống gia đình chị êm đềm và dịu dàng như dòng nước.
Nhưng thường chẳng bao giờ nước cứ mềm mại mãi, bởi ở đâu cũng có sóng ngầm. Chị đã thấy gia đình bắt đầu khủng hoảng khi anh thường xuyên về muộn và say rượu. Chị và các con rất nhiều lần phải ăn cơm nguội ngắt, thậm chí chị cho các con ăn trước rồi ôm bụng đói đi ngủ vì chẳng muốn ănmột mình, còn anh cứ vô tư đi về muộn như vậy.
Rồi mọi chuyện cũng chẳng yên khi anh bắt đầu xa chị và gần một cô gái khác, kém anh 14 tuổi và hơn con chị vài tuổi. Ban đầu chị không hề nghi ngờ gì cho đến lúc nhìn thấy trong cốp xe của anh có một món quà rất xinh được gói ghém kỹ, ban đầu chị hồi hộp tưởng rằng anh tặng quà cho chị nhưng thấy anh chẳng nói năng gì. Thế rồi một hôm anh đi về muộn, hơi thở nồng nặc mùi rượu, hôm đó anh đã uống rất nhiều và say. Anh về đến nhà vứt túi đồ lên ghế rồi lăn ra ngủ luôn, chị dọn đồ của anh thấy gói quà đã tháo bung, một chiếc ví nữ màu da rơi ra. Mãi sau này chị mới biết rằng anh mua ví tặng cho cô gái đó nhưng cô không thích nên cả hai đã cãi nhau tơi bời và anh đã đi uống rượu say rồi mang cả chiếc ví đựng trong món quà tơi tả về nhà. Chị không hỏi vì chị muốn anh phải tự nói. Sáng hôm sau thấy anh quăng chiếc vì vào thùng rác và thản nhiên đi làm như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Trái ngược với vẻ điềm tĩnh của chị, cô gái rất trâng tráo và xấc xược (Ảnh minh họa).
Rồi một lần chị lấy điện thoại của anh sử dụng, chị thấy trong máy có mấy tấm ảnh anh chụp với cô gái đó, cô ta chu môi trợn mắt giơ hai ngón tay xìtin đứng cạnh anh. Chị hỏi thì anh chỉ trả lời qua loa: "Đó là bồ của sếp anh, hôm đó đi chơi hai người đã chụp chung với nhau". Chị tin anh!
Khi chị biết được chuyện của anh thì họ đã tiến thêm một bước. Anh thuê cho cô gái kia một căn nhà nhỏ, hàng tháng lương của anh chuyển khoản vào tài khoản cho cô ta tiêu vặt. Chị chết điếng khi nghe tin này. Chị thấy đờ đẫn, chẳng thể phản ứng gì, cứ gặm nhấm nỗi đau đớn khi bị phản bội đến hàng tuần mà không biết rằng mình sẽ phải làm sao với mối quan hệ này.
Chị biết mình chẳng thể nào đọ sắc đọ trẻ với cô gái kia nên âm thầm quan tâm đến anh hơn và cố gắng làm cho ngôi nhà ngày càng đẹp đẽ hơn để anh cảm thấy vui vẻ khi trở về. Nhưng dường như anh chẳng chú ý đến điều đó. Mỗi tin nhắn của chị: "Tối nay anh có về ăn cơm không?", anh chỉ trả lời cụt ngủn: "Đi ăn với bạn ở nhà hàng". Chẳng cần phải điều tra, chị biết chắc chắn anh chẳng ở nhà hàng mà đang ở nhà nàng.
Chị cố nén giận, bình tĩnh ngồi nói chuyện với anh. Nhưng thái độ của anh chẳng tỏ ra biết lỗi, anh vẫn cứ đi về muộn như vậy và chị chẳng thể chờ anh mỗi bữa cơm nữa. Sự ấm áp trong căn nhà đã vắng dần đi.
Tìm lại trong máy tính những dòng tin nhắn trên facebook của anh với cô tình nhân, những tin nhắn như nhảy múa trước mắt chị để chứng minh lời của cô ả lẳng lơ nói đúng (Ảnh minh họa).
Biết tác động vào anh chẳng còn ích gì, chị đã tìm được số điện thoại của cô gái nhân tình trẻ tuổi. Nén cơn giận, chị hẹn cô gái ra quán cà phê ngồi nói chuyện. Trái ngược với vẻ điềm tĩnh của chị, cô gái rất trâng tráo và xấc xược. Khi chị vừa bắt đầu cô gái đã nói luôn: "Thế này, em định im lặng nhưng chị gọi em ra đây thì em nói luôn. Anh ấy yêu em vì em có những thứ mà chị thiếu. Chị thiếu cái gì chị biết không? Đó là thiếu lẳng lơ, thiếu đong đưa, mà em thì có thừa. Xin lỗi vì em ít tuổi hơn chị nhưng kỹ năng của em để tán tỉnh đàn ông thì chị không đọ nổi với em đâu. Chị thử về hỏi anh ấy lựa chọn ai trong số hai chị em mình, chị có ngay câu trả lời thôi mà".
Chị cay đắng trở về nhà. Chợt nhớ ra lời cô gái, chị vào face của anh, trước đây hai vợ chồng còn mặn nồng, anh và chị đều biết password của nhau nhưng chị chẳng bao giờ vào trang của anh, chị mở thử, anh vẫn giữ nguyên pass cũ. Tìm lại trong máy tính những dòng tin nhắn trên facebook của anh với cô tình nhân, những tin nhắn như nhảy múa trước mắt chị để chứng minh lời của cô ta đúng. Anh chê chị đần độn và hèn, anh chán chị vì lúc nào chị cũng bình yên như nước, và anh nói rằng, anh mang cái ví về để xemphản ứng của chị ra sao nhưng chị cũng chẳng có nổi một cơn ghen. Anh còn nói với cô ấy: "Yên tâm, vợ anh không biết ghen đâu, chả hiểu cô ta có não không em ạ"
Chị sốc, hóa ra sự tôn trọng người khác không phải lúc nào cũng được hiểu. Người chồng đầu gối tay ấp của chị từng ấy năm nay đã coi chị như đồ bỏ, tới mức anh chẳng cần quan tâm đến cảm xúc của chị. Run run mở máy tính, chị gõ từng chữ: Đơn ly hôn...
Theo Phunutoday
Đừng cứ yêu nhau trên mạng xã hội hoài anh nhé Đừng thể hiện mình đang rất hạnh phúc trong khi anh chưa thể khiến em hạnh phúc thật sự. Cũng đừng đưa em lên như thể em là vật sở hữu của anh. Em là cô bạn gái thứ tư anh dừng chân bước đến để một lần nữa anh trao những yêu thương. Em là cô bạn gái thứ tư anh yêu...