Nhiều khi chúng ta không thực sự biết mình đang nắm giữ những sức mạnh tiềm ẩn nào
Mỗi chúng ta, khi được sinh ra, đều có ý nghĩa nhất định với cuộc đời!
Chuyện kể rằng có một người thợ đá không bằng lòng với chính mình và vị trí của mình trong cuộc sống. Một hôm, anh đi ngang qua nhà của thương gia giàu có; nhìn qua cánh cửa mở, anh thấy có rất nhiều của cải, tiền bạc và những vị khách quan trọng. “Thương gia mới quyền lực làm sao”, anh thợ đá nghĩ thầm.
Anh cảm thấy ghen tị, ước mình có thể được như vị thương gia kia, và chán ghét cuộc sống của một người thợ đá. Bỗng đột nhiên, như có phép lạ, anh trở thành một thương gia giàu có, hưởng cuộc sống vinh hoa, phú quý. Anh khinh ghét tất cả những người nghèo khổ hơn anh.
Nhưng ngay sau đó, anh gặp một viên quan lớn đi qua. Ông ta được ngồi trên chiếc kiệu sang trọng nhiều người khiêng, theo sau là là những người lính đánh cồng chiêng hộ tống. Tất cả mọi người, dù giàu có như thế nào cũng phải cúi lạy khi vị quan đó đi qua. “Quan chức mới quyền lực làm sao”, anh ta nghĩ và ước mình có thể trở thành một viên quan cấp cao.
Sau đó, anh ta lại trở thành viên quan lớn như ước nguyện, ngồi trên chiếc kiệu nhiều người khiêng, theo sau là các đoàn người tùy tùng và ai gặp anh cũng phải cúi chào. Nhưng khổ nỗi, mùa hè năm ấy là mùa hè rất nóng, anh ta cảm thấy bức bối, khó chịu khi lúc nào cũng phải chui trong chiếc kiệu.
Anh ta ngước nhìn mặt trời. Ồ, nó thật kiêu hãnh! Mặt trời đang tỏa những tia sáng tự hào bất chấp sự hiện diện của anh ta. “Mặt trời mới quyền lực làm sao”, anh ta nghĩ và ước mình có thể trở thành mặt trời.
Ước muốn của anh ta cũng thành sự thật. Anh thợ đá biến thành mặt trời, tỏa thứ ánh nắng dữ dội xuống mọi người, thiêu đốt các cánh đồng và bị những người nông dân nguyền rủa. Nhưng bỗng một đám mây đen lớn bay đến chắn ngang anh ta và trái đất khiến cho những tia nắng của anh không thể chiếu xuống trái đất nữa. “Những đám mây mới quyền lực làm sao”, anh ta nghĩ và ước mình trở thành một đám mây.
Video đang HOT
Và anh thợ đá trở thành đám mây, trôi bồng bềnh qua các cánh đồng và những ngôi làng. Anh che hết nắng của vạn vật ở phía dưới và bị mọi người la hét. Bỗng anh ta nhận ra rằng, mình đang bị đẩy bởi một lực rất lớn. Đó chính là gió! “Gió mới quyền lực làm sao!”, anh thợ đá thốt lên và lại mong muốn mình trở thành gió.
Anh lại biến thành gió, thổi hất tung những viên ngói lợp mái nhà, nhổ bật rễ cây và bị mọi người oán giận. Nhưng chỉ một lúc sau, anh ta thấy mình không thể di chuyển thêm. Có vật gì đó cản không cho anh ta đi tiếp với sức mạnh khủng khiếp và anh không thể nào chống lại được. Đó là một bức tường đá cao chót vót! “Đá mới quyền lực làm sao!”, anh thợ đá ước mình là biến thành đá.
Sau khi trở thành đá, anh nghĩ anh sẽ có sức mạnh hơn bất cứ thứ nào trên trái đất. Nhưng khi anh vừa đứng đó, anh nghe thất tiếng búa và tiếng đục đang gầm vang dưới chân. Anh thấy mình đang dần bị thay đổi. “Cái gì có thể mạnh mẽ hơn một hòn đá?”. Anh ta nhìn xuống dưới và thấy những người thợ đá đang cần mẫn làm việc.
Câu chuyện về người thợ đá đã cho chúng ta một bài học về sức mạnh bản thân. Nhiều khi chúng ta không thực sự biết mình đang nắm giữ những sức mạnh tiềm ẩn nào. Và chỉ khi thay đổi, chúng ta mới nhận ra được giá trị của bản thân mình. Hãy học cách khám phá bản thân và trân trọng những gì mình có!
Mỗi chúng ta, khi được sinh ra, đều có ý nghĩa nhất định với cuộc đời!
Vân Anh
Theo petrotimes.vn
Đàn bà đôi khi chỉ cần một câu nói 'đã có anh ở đây rồi'
Đau thương sẽ giảm đi một nửa, khi người phụ nữ được nghe câu nói từ người đàn ông của mình: "Đã có anh ở đây rồi".
Chị thường nói mỗi cuộc hôn nhân là một câu chuyện riêng của mỗi người, và bí quyết giữ lửa hôn nhân chẳng ai giống ai. Điều quan trọng nhất là phải hiểu khi nào đối phương cần mình nhất, để có thể bên họ kịp thời, cùng nhau vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Gặp nhau thì dễ, bên nhau cũng thường, cùng nhau mới khó.
Cuối năm, mọi người chộn rộn, Facebook bắt đầu xuất hiện những dòng trạng thái "tổng kết một năm qua". Chị cũng lặng lẽ viết những cảm xúc nhìn lại một năm của mình, nhưng để chế độ "chỉ mình tôi". Chị chẳng muốn cho người ngoài biết nỗi lòng của chị, cả những biến cố mà vợ chồng chị đã trải qua trong suốt một năm. Khi viết đến câu "năm nay, con gái nhỏ tiếp tục bị co giật, nhập viện hai lần...", đôi mắt chị chợt nhòe đi.
Hình ảnh con bé mắt trợn ngược, người tím tái, toàn thân co giật liên hồi thực sự gây ám ảnh. Chị bắt đầu khóc thành tiếng. Chồng chị đứng phía sau, nhìn thấy hết. Anh choàng tay ôm chị, thì thầm vào tai chị: "Đã có anh đây rồi, ổn rồi, không sao đâu em, con khỏe rồi mà". Nói đoạn, anh đưa tay lau nước mắt cho chị. Chị đã thấy bình tâm trở lại: "Mong rằng con mình luôn khỏe mạnh, đừng chuyện gì xảy ra nữa".
Anh chị cưới nhau gần mười năm, có với nhau hai mặt con. Đứa lớn bình thường, nhưng đứa nhỏ ốm yếu từ thuở còn nằm trong bụng mẹ. Lúc mới cấn thai vài tuần, bác sĩ bảo chỉ có túi thai chứ không có tim thai, theo dõi chừng hai tuần nữa nếu không phát triển thì sẽ bỏ.
Chị nhớ, lúc ở bệnh viện phụ sản, chị khóc như mưa. Anh cũng ôm chị vỗ về như thế, với câu nói nhẹ nhàng yêu thương: "Có anh đây rồi, mọi việc sẽ ổn thôi em". Ơn trời là khoảng hai tuần sau thì tim thai phát triển, nhưng bác sĩ bảo thai rất yếu và bị động thai. Vậy nên, hành trình chị mang nặng chín tháng mười ngày là cả quãng đường đầy gian khổ và nước mắt. Bé bị sinh non, thiếu tháng nên ốm yếu và nhiều bệnh tật hơn những đứa trẻ bình thường.
Anh luôn bên cạnh chị, vỗ về, cho chị cảm giác yên tâm. Nhớ hồi cái thai mới hai mươi mấy tuần, buổi sáng chị phát hiện mình bị ra huyết. Lúc đó, anh đang chuẩn bị đi làm, thấy vậy, anh luống cuống chở vợ tới bệnh viện. Chị được các bác sĩ chỉ định chuyển viện, nằm trên xe cấp cứu, nghe tiếng còi hụ vang, chị lại càng hoảng sợ. Anh ngồi cạnh nắm tay chị trấn an: "Không sao đâu em, bình tĩnh, có anh đây rồi!". Chị như được anh tiếp thêm sức mạnh và niềm tin. Chị nhắm mắt lại, hít thở thật sâu, tự trấn an mình: "Mọi việc rồi sẽ ổn thôi".
Trước đây, khi quen anh, chị thường chê "đàn ông đàn ang gì mà ăn nói nhỏ nhẹ, yểu điệu thục nữ, sao dựa được đây?". Đến lúc về chung một nhà, anh vẫn là người kiệm nói, chỉ cười và thường tỏ ra "lép vế" so với vợ. Chị lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, nhưng gặp chuyện thì mong manh như một ngọn cây trước bão giông. May mà có anh, chỗ dựa vững chắc về tinh thần, để chị an tâm bên mình luôn có một người sẵn sàng vực mình dậy.
Hạnh phúc ấy, chị cất cho riêng mình, người ngoài nhìn vào khó mà nhận ra được. Họ cũng chẳng biết chị có bí quyết gì khiến chồng ngoan ngoãn, vội vã về nhà sau giờ làm, bỏ mặc lời mời ăn nhậu của bạn bè, đồng nghiệp. Chị thường nói mỗi cuộc hôn nhân là một câu chuyện riêng của mỗi người, và bí quyết giữ lửa hôn nhân chẳng ai giống ai.
Điều quan trọng nhất là phải hiểu khi nào đối phương cần mình nhất, để có thể bên họ kịp thời, cùng nhau vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Gặp nhau thì dễ, bên nhau cũng thường, cùng nhau mới khó.
Tôi thấy chị giống một người quen của mình. Chị này là giám đốc điều hành một công ty khá nổi tiếng. Bề ngoài là một người mạnh mẽ, cứng rắn, quyết đoán, thế nhưng, đôi lúc chị cũng tỏ ra yếu đuối và mất tinh thần. Chị kể với tôi, những lúc như vậy, chồng chị là người luôn bên cạnh an ủi, động viên chị vượt qua khó khăn.
Có lần, cuối năm, công việc làm ăn không thuận lợi, công ty xảy ra nhiều sự cố, chị cảm thấy dường như mình không đứng vững nổi nữa, và muốn buông bỏ tất cả. Khi thấy chị bắt đầu rưng rưng, chồng chị dịu dàng ôm chị và bảo: "Em cứ khóc đi, khóc cho thỏa những mệt nhọc trong lòng".
Nỗi buồn sẽ tan biến nhanh, đau thương sẽ giảm đi một nửa, khi người phụ nữ được nghe câu nói từ người đàn ông của mình: "Đã có anh ở đây rồi". Đó là sự che chở, bảo vệ, cảm thông, sẻ chia, và tiếp thêm sức mạnh đúng lúc để cùng nắm tay nhau bước tiếp. Có được một chỗ dựa tin cậy, phụ nữ không còn mong gì hơn thế nữa.
Hôm trước, xem chương trình Vợ chồng son trên YouTube, tôi có nghe tâm sự của một người vợ. Cô luôn cảm thấy tủi thân và buồn bã vì sự thô lỗ và khô khan, cộc tính của chồng. Chồng cô hầu như chưa bao giờ biết nói một lời an ủi vợ.
NSND Hồng Vân trong vai trò MC của chương trình đã khuyên người chồng rằng, những lúc vợ khóc, nếu chồng không quen nói những câu ngọt ngào, thì có thể thể hiện bằng hành động: lau nước mắt, đưa khăn giấy cho vợ, hoặc có thể ôm vợ vào lòng mà không cần phải nói điều gì cả. Hạnh phúc của phụ nữ đôi khi chỉ đơn giản là được chồng thì thầm vào tai cái câu kinh điển: "Đừng lo, đã có anh ở đây rồi!". Tin tôi đi, khi đó, mọi bão giông trong lòng họ sẽ dần dần tan biến hết.
Huyền Nga
Theo Phunuonline
3 lời đơn giản nhưng có sức mạnh vô cùng lớn, vợ nói một chồng không dám cãi hai Muốn chồng nghe lời vợ, không bao giờ lăng nhăng, bạn chỉ cần nói 3 lời đơn giản khiến anh ấy vừa nể vừa yêu cả đời. Không cần dùng những ngôn từ sáo rỗng bay bổng, chỉ cần nói những lời chân thành, đối phương sẽ thấu hiểu được tình cảm của bạn dành cho họ nhiều như thế nào. Dưới đây...