Nhiều điểm mới trong chế độ nhuận bút lĩnh vực báo chí
Nghị định số 18/2014/NĐ-CP vừa được Chính phủ ban hành ngày 14/3/2014 quy định về chế độ nhuận bút trong lĩnh vực báo chí, xuất bản và có hiệu lực kể từ ngày 1/6/2014 có nhiều nội dung thay đổi phù hợp với hệ thống pháp luật hiện hành…
Trong buổi họp báo chiều 2/4 tại Bộ Thông tin và Truyền thông, ông Hoàng Hữu Lượng – Cục trưởng Cục Báo chí – Bộ Thông tin và Truyền thông cho hay, Nghị định số 18/2014/NĐ-CP có 5 chương và 16 điều, so với các quy định về chế độ nhuận bút trong lĩnh vực báo chí trong Nghị định 61/2002/NĐ-CP thì quy định tại Nghị định số 18 có nhiều điểm mới.
Toàn bộ Nghị định 18 đã thay cụm từ “ chủ sở hữu tác phẩm” thành cụm từ “chủ sở hữu quyền tác giả” cho phù hợp với Luật Sở hữu trí tuệ. Nghị định cũng đã bổ sung quy định khung về khiếu nại, tố cáo đối với chế độ nhuận bút trong lĩnh vực báo chí, xuất bản tại Điều 5 Nghị định.
Nghị định đã quy định rõ: Mức nhuận bút, thù lao trả cho tác giả hoặc chủ sở hữu quyền tác giả và những người tham gia thực hiện các công việc liên quan đến tác phẩm báo chí, căn cứ vào thể loại, chất lượng tác phẩm, mức độ ảnh hưởng của tác phẩm đến kinh tế, xã hội, mức đóng góp vào tác phẩm, các quy định khuyến khích sáng tạo tác phẩm và quy định của cơ quan báo chí sử dụng tác phẩm. Mức nhuận bút của tác giả không thấp hơn mức thù lao của người tham gia công việc có liên quan đến tác phẩm cùng thể loại.
Nghị định cũng đã quy định, tác phẩm báo chí đăng tải lại có trích dẫn nguồn của cơ quan báo chí khác đã có thỏa thuận chia sẻ thông tin theo quy định về bản quyền, nhuận bút do cơ quan báo chí thỏa thuận quyết định.
Tác phẩm báo chí được đăng tải, sử dụng, chi trả nhuận bút không quá 60 ngày
Thời gian chi trả nhuận bút cũng được quy định. Theo đó, chậm nhất 60 ngày, kể từ ngày tác phẩm được đăng tải, công bố, bên sử dụng tác phẩm phải trả hết tiền nhuận bút cho tác giả hoặc chủ sở hữu quyền tác giả theo quy định. Trường hợp cơ quan báo chí đã liên hệ, thông báo ít nhất 3 lần cho người hưởng nhuận bút, thù lao nhưng không nhận được hồi âm thì tiền nhuận bút, thù lao đó được chuyển sang quỹ nhuận bút của năm tiếp theo. Quy định này để làm căn cứ cho các cơ quan báo chí thực hiện và hạch toán kế toán, đảm bảo quyền lợi của người hưởng nhuận bút, thù lao.
Quy định này để làm căn cứ cho các cơ quan báo chí thực hiện và hạch toán kế toán, đảm bảo quyền lợi của người hưởng nhuận bút, thù lao.
Video đang HOT
Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn phát biểu tại buổi họp báo.
Một điểm mới khác đáng lưu ý đó là khung nhuận bút cho báo chí tại Nghị định chỉ quy định hệ số tối đa mà không quy định hệ số tối thiểu. Xuất phát từ điều kiện thực tế của nhiều cơ quan báo chí thì hệ số tối thiểu của khung nhuận bút tại Nghị định 61/2002/NĐ-CP là quá cao và khó có khả năng chi trả, đặc biệt là báo Đảng bộ các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương chưa thực hiện được việc chi trả nhuận bút theo hệ số tối thiểu cho một số thể loại báo chí. Vì vậy, Bộ Thông tin và Truyền thông đã đề nghị không quy định hệ số tối thiểu mà chỉ quy định hệ số tối đa trong khung nhuận bút và được Chính phủ chấp nhận trong Nghị định 18/2014/NĐ-CP.
Về giá trị một đơn vị hệ số nhuận bút cho báo chí, Nghị định đã quy định giá trị một đơn vị nhuận bút bằng 10% mức tiền lương cơ sở áp dụng cho cán bộ, công chức, viên chức và lực lượng vũ trang thay cho 10% mức tiền lương tối thiểu để phù hợp với các quy định về tiền lương.
Nghị định cũng quy định về Quỹ nhuận bút đối với các cơ quan báo chí cả báo in, báo điện tử, báo nói, báo hình như sau: Nguồn hình thành Quỹ nhuận bút từ các nguồn thu từ hoạt động báo chí; Nguồn thu từ các hoạt động kinh tế của cơ quan báo chí; Nguồn hỗ trợ, tài trợ của các tổ chức, cá nhân trong nước và ngoài nước và Nguồn hỗ trợ từ ngân sách nhà nước (nếu có)
Đối với cơ quan báo chí tự bảo đảm chi phí hoạt động hoặc đài phát thanh, đài truyền hình hoạt động theo cơ chế đặc thù thì quỹ nhuận bút do cơ quan báo chí quyết định trên cơ sở cân đối tài chính của đơn vị.
Đối với cơ quan báo chí chưa bảo đảm chi phí hoạt động, cơ quan chủ quản có trách nhiệm cấp kinh phí cho cơ quan báo chí trích lập quỹ nhuận bút trên cơ sở xây dựng dự toán như quy định tại Khoản 2 Điều 8, Khoản 2 Điều 11 Nghị định 18/2014/NĐ-CP.
Khung nhuận bút tác phẩm báo điện tử thêm thể loại trực tuyến, media
Nhuận bút, thù lao đối với tác phẩm báo in, báo điện tử được Nghị định bổ sung thêm đối tượng hưởng thù lao là người sưu tầm tài liệu, cung cấp thông tin phục vụ cho việc sáng tạo tác phẩm báo chí. Đồng thời quy định rõ lãnh đạo cơ quan báo chí, biên tập viên được hưởng thù lao; bổ sung thể loại báo chí là trực tuyến, media vào khung nhuận bút, đồng thời bổ sung quy định rõ với thể loại Ký thì đó là 01 kỳ. Đối với báo điện tử, nhuận bút, thù lao thông tin do độc giả cung cấp sẽ do Tổng Biên tập quyết định, trừ những trường hợp có thỏa thuận khác. Đối với các bài phỏng vấn, người phỏng vấn và người trả lời phỏng vấn được cơ quan báo chí trả nhuận bút theo quy chế của cơ quan báo chí.
Với nhuận bút, thù lao đối với tác phẩm báo nói, báo hình, so với quy định tại Nghị định 61/2002/NĐ-CP thì Nghị định 18/2014/NĐ-CP đã quy định rõ hơn, bổ sung đối tượng được hưởng thù lao như: lãnh đạo cơ quan báo nói và báo hình, biên tập viên, chuyên viên kỹ thuật âm thanh. Nghị định đã bổ sung thêm thể loại Tọa đàm, giao lưu trong khung nhuận bút cho phù hợp thực tế.
Nghị định cũng có quy định dẫn chiếu sang quy định pháp luật về nhuận bút trong lĩnh vực khác, Điểm c Khoản 5 Điều 10 Nghị định 18/2014/NĐ-CP đã quy định: Đối với tác phẩm sân khấu và các loại hình nghệ thuật biểu diễn khác, tác phẩm điện ảnh, tác giả hoặc chủ sở hữu tác phẩm hưởng nhuận bút bằng mức nhuận bút tương ứng theo quy định của pháp luật về chế độ nhuận bút cho tác phẩm sân khấu và các loại hình nghệ thuật biểu diễn khác, nhuận bút cho tác phẩm điện ảnh, video.
Để phù hợp hơn với thực tế hoạt động của báo nói và báo hình, tại Điểm b Khoản 6 Điều 10 Nghị định 18/2014/NĐ-CP đã quy định: Đối với thể loại cầu phát thanh, cầu truyền hình, chương trình phát thanh trực tiếp, chương trình truyền hình trực tiếp và những thể loại khác chưa quy định trong Nghị định này, tùy theo tính chất, quy mô, Tổng giám đốc (hoặc Giám đốc) các Đài phát thanh, truyền hình quyết định mức nhuận bút, thù lao cho tác giả hoặc chủ sở hữu quyền tác giả và những người liên quan thực hiện các chương trình đó…
Phát biểu kết luận buổi họp báo, Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn cho biết, mức nhuận bút mới theo quy định tại Nghị định 18 vừa được ban hành không chỉ giúp phát huy sự sáng tạo, mà các cơ quan báo chí tự chủ hơn nguồn nhuận bút của mình, thông qua đó, sàng lọc được những tác phẩm báo chí, xuất bản phẩm có chất lượng hơn, tương xứng với công lao của người cầm bút.
Thứ trưởng cũng cho biết, để thực hiện có hiệu quả Nghị định này, Bộ Thông tin và Truyền thông sẽ có các Thông tư hướng dẫn thực hiện Nghị định, đồng thời tiến hành các hoạt động thanh tra, kiểm tra việc thực hiện Nghị định. Thứ trưởng cũng yêu cầu các cơ quan báo chí một mặt tuyên truyền tốt các quy định tại Nghị định, mặt khác phải thực hiện nghiêm Nghị định này của Chính phủ.
Hiền Mai
Theo_VnMedia
Bảo vệ tác quyền văn học: "Đứa con" chưa lớn
Trong khi Trung tâm bảo vệ tác quyền âm nhạc "ăn nên làm ra", giới nhạc sĩ ca sĩ Việt Nam vẫn thường xuyên lên tiếng kêu gọi "nghe có ý thức" thì đối với văn học, việc "đọc có ý thức" này vẫn là chuyện nằm ngoài... ý thức. Các nhà văn, nhà thơ hễ ai được hỏi đều kêu trời vì bị xâm phạm tác quyền, nhưng khi cần một hành động cho "ra ngô, ra khoai" thì lại... thôi, vì nể, vì thương, vì "người ta in sách cho mình là tốt rồi".
Đến bao giờ vấn đề bản quyền mới được các tác giả thật sự coi nặng?
Rất cần "đọc có ý thức"
Không cứ gì văn học, lâu nay việc bảo vệ tác quyền từ âm nhạc, điện ảnh, nhiếp ảnh, mỹ thuật đều rất đơn giản và thô sơ lại cộng thêm quan niệm, "một bồ cái lý không bằng một tí cái tình" càng khiến cho việc vi phạm bản quyền trở thành chuyện bình thường. "Công thức" của một vụ vi phạm bản quyền văn học khi bị phát giác thường diễn ra như sau: tác giả bức xúc, đưa ra công luận, báo chí vào cuộc đưa tin, làm phỏng vấn ba bề bốn bên, mổ xẻ phân tích... Và kết quả sau những ồn ào này là... im lặng. "Nạn nhân" im lặng. "Thủ phạm" cũng tuyệt đối không lên tiếng. Gặng mãi "nạn nhân" đành thú nhận: "Người ta xin lỗi rồi thì thôi!". Ông Đỗ Hàn, Chánh Văn phòng Hội Nhà văn, Phó Giám đốc Trung tâm quyền tác giả văn học Việt Nam kể, từng có truyện ngắn được thay tên tác giả, rồi đăng nguyên văn trên một tờ báo có lượng độc giả đông có thứ hạng. Khi Trung tâm quyền tác giả văn học chuyển bản thảo gốc ra so sánh đồng thời chuyển công văn tới tờ báo đó thì họ mới ớ ra rằng đó là sai và gửi trả lại nhuận bút. Nhưng những vi phạm đó vẫn chưa thấm tháp gì so với hàng trăm, hàng nghìn tác phẩm của các nhà thơ, nhà văn bị đưa vào khai thác trái phép trên internet. Nhiều trang web có máy chủ đặt ở nước ngoài vì thế Trung tâm không thể kiểm soát, đành chịu, không có cách nào đòi.
Lại cũng có chuyện, một số NXB thường xuyên gom truyện ngắn, tạp văn của các tác giả tên tuổi rồi xuất bản với cách gọi là tuyển tập hay nhất trong năm, truyện ngắn chọn lọc của tác giả có sách bán chạy nhất... Và rồi để đề phòng rắc rối nảy sinh, nhiều tập sách thường đi kèm "lời phi lộ": "Vì điều kiện khách quan, chúng tôi không thể liên hệ được với tác giả. Kính mời các tác giả (dịch giả) liên hệ với nhà xuất bản để nhận nhuận bút". Khi bị đưa vào tình thế này, nhiều tác giả âm thầm cho qua. Bởi chuyện nhuận bút xưa nay luôn là vấn đề nhạy cảm, ai lại đem so sánh văn chương với cái thứ dung tục tầm thường là tiền bao giờ. Nhưng cũng có nhiều tác giả khi phát hiện mình có truyện ngắn được in, lần theo số điện thoại kia để đòi, gọi năm lần bảy lượt, được giới thiệu hết phòng nọ ban kia mà vẫn chưa tìm được người giải quyết.
Theo nhà văn Nguyễn Trí Huân, Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, sự hiểu biết và nhận thức của nhà văn Việt Nam nói chung về công tác bảo hộ quyền tác giả vẫn còn nhiều hạn chế. Không ít nhà văn, nhà thơ vẫn giữ suy nghĩ về vấn đề bản quyền tác giả một cách đơn giản, thậm chí không buồn đoái hoài đến công tác bảo hộ quyền của mình. Nhà văn Đỗ Hàn, Chánh Văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam kể thêm, gặp dịch giả, nhà văn Ông Văn Tùng lần nào cũng thấy ông than thở, việc các bản dịch của ông bị nhiều NXB vô tư sử dụng mà không một lời xin phép. Nhưng đến khi bảo ông làm đơn kiện, thì chính Ông Văn Tùng lại xuống thang: "Thôi, tớ ngại lắm...có vài đồng mà đi kiện thì còn ra thể thống gì!".
"Văn chương hạ giới rẻ như bèo"
Nhiều NXB sau khi hồn nhiên sử dụng tác phẩm, in ấn, phát hành thu lợi mà quên không hỏi ý kiến tác giả. Đến khi phải trả nhuận bút thì trả với giá bèo bọt, không khác gì bố thí. Nhà văn Nguyễn Thế Hùng, có vài bài thơ "bỗng dưng được in sách". Bạn bè đọc thấy, báo cho ông, ông có hỏi lại biên tập viên NXB đó thì người nọ đổ người kia. Rốt cuộc ông chán, chẳng buồn hỏi, kể như cho, coi như quên. Nhà văn Đỗ Hàn kể thêm, trong đợt kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long, một NXB ở Hà Nội in "Tuyển tập thơ văn 1.000 năm Thăng Long Hà Nội" nhưng "quên" không hỏi ý kiến tác giả. Chỉ khi, Trung tâm Quyền tác giả Văn học Việt Nam (VLCC) thảo công văn gửi đến thì nhà xuất bản kia mới nhúc nhích trả cho các nhà văn 40 nghìn đồng/truyện ngắn và 15 nghìn đồng/bài thơ. Lại nhà văn nọ, thấy mình bỗng dưng có 4 truyện ngắn và 4 tạp văn được in trong Tuyển tập cũng hí hửng mời bạn bè ra quán bia, dặn ngồi chờ trong khi bản thân đi xe ôm đến NXB lấy tiền. Sau một hồi trình bày, 8 tác phẩm được trả ...70 nghìn đồng. Số tiền không đủ trả xe ôm, chứ chưa nói đến bữa nhậu trót mời bạn văn.
40 nghìn đồng/truyện ngắn và 15 nghìn đồng/bài thơ không khỏi khiến nhiều người giật mình và nhìn lại công tác bản quyền, cũng như đời sống văn học nói chung ở Việt Nam. Theo báo cáo của VLCC, tính riêng từ cuối tháng 6-2012 đến hết tháng 5-2013, VLCC đã tiến hành làm việc với các đơn vị vi phạm, đối tượng chủ yếu là một số NXB và Công ty sách điện tử, giải quyết được 8 vụ bản quyền với tổng số tiền gần 15 triệu đồng. Nếu so với 41 tỷ đồng năm 2012 và 47 tỷ đồng năm 2013, là số tiền thu được của Trung tâm bảo vệ Quyền tác giả âm nhạc Việt Nam, thì 15 triệu đồng của VLCC chỉ bé bằng hạt cát. Đáng lo hơn, sau gần 10 năm được thành lập nhưng cho đến nay VLCC vẫn được xem là "đứa con chưa lớn" của Hội Nhà văn Việt Nam. Nhà văn Đỗ Hàn cho biết: "Nhân sự bộ máy của VLCC gồm 8 người, chủ yếu giữ chức vụ kiêm nhiệm, số chính nhiệm ở cơ quan chỉ có 3 nhân viên".
Làng văn vốn xưa nay nhiều chuyện, nhưng nhiều khi cũng sống với nhau bởi cái tình. Có lỗi thì vỗ vai xin lỗi nhau một tiếng là xong. Hoặc giả lôi nhau ra quán, cạn vài cốc bia, thế là lại tình thương mến thương. Có lẽ hiểu được tâm lý ngại kiện cáo, nhiều NXB tự cho in sách tràn lan. Chuyện nhuận bút thì được coi như thứ ban phát, cùng tư duy "In cho là may rồi, đòi hỏi gì?". Nếu cằn nhằn chuyện nhuận bút thì đương nhiên... mang tiếng viết vì tiền. Thế là nhiều nhà văn, nhà thơ sợ "bia miệng", thấy sách ra có truyện, có thơ của mình thì cau mặt, rồi lặng lẽ bỏ tiền ra mua, cất đi làm kỷ niệm. Có hậm hực cũng chỉ là với mấy tay bạn văn cùng cảnh ngộ. Ấy thế là thành vòng luẩn quẩn. Một năm, cả Trung tâm tác quyền Văn học Việt Nam cũng chỉ thu được có 15 triệu đồng trong nhọc nhằn. Vì thế, chừng nào việc bản quyền thực hiện sòng phẳng, chừng đó văn học Việt mới có thể bớt quẩn quanh ao làng.
Theo ANTD
Vợ chồng mua ve chai nhặt được tiền tỉ, lo mất mạng Biết vợ chồng người mua ve chai vớ được hơn 5 triệu yen Nhật Bản (tương đương hơn 1 tỉ đồng), hàng trăm người kéo đến xin tiền, đe doạ khiến họ sợ mất mạng, phải cầu cứu công an. Công an quận Tân Bình, TPHCM đang tạm giữ số tiền trên để xác minh chủ sở hữu và đảm bảo an toàn...