Nhất quyết chia tay người yêu chỉ vì thấy mẹ cô bán rau ngoài chợ và cái kết không ngờ
Chia tay cô người yêu chỉ vì 1 lần gặp mẹ em bán rau ngoài chợ và sự thật không ngờ đến.
Tôi thật sự thấy mình ngu ngốc khi bỏ rơi tình yêu ấy chỉ vì thứ của cải, vật chất tầm thường mà bỏ lại 1 người phụ nữ tốt như Ly.(Ảnh minh họa)
Tôi có 1 tình yêu khá đẹp với Ly, một cô nàng thành phố. Gia đình tôi nghèo lắm, lại ở quê, bản thân lúc đầu cũng cảm thấy mặc cảm. Nhưng rồi tôi yêu em thật lòng và sau 1 thời gian yêu Ly 1 tôi lại tự biến mình đang trở thành 1 kẻ thực dụng. Tất nhiên tôi có yêu Ly, nhưng cái tôi yêu hơn cả là gia thế nhà cô ấy. Chắc chắn sau khi cưới Ly về làm vợ, bố mẹ vợ sẽ cho tôi ngay 1 căn nhà, ô tô. Chưa kể sẽ kiếm cho tôi 1 công việc ngon ngẻ, nhàn hạ. Cũng vì lẽ đó mà chưa khi nào tôi nghĩ rằng gia đình em nghèo cả. Tôi được Ly kể rằng bố mẹ đều có công việc làm ổn định, nhưng mẹ cô vì sức khỏe yếu nên đã xin nghỉ hưu sớm. Còn bố cô thì có 1 công ty gỗ riêng.
Nghe sơ sơ về gia đình người yêu tôi đã vô cùng cảm thấy mình may mắn nếu cưới được cô gái đó làm vợ. Tôi cũng phải dày công lắm mới tán được em, bởi thế tôi không cho phép mình đánh mất 1 người con gái đẹp lại còn có gia thế như thế.
Tôi chưa được gặp gia đình em, vì em nói em cần thời gian tìm hiểu kỹ rồi mới đưa tôi về gia đình. Chưa kể em còn nói bố em khá khó tính, muốn có 1 người đàn ông tự lập ở bên em. Dù gì anh chàng đó cũng phải giỏi để sau này còn về phụ giúp ông gánh vác công ty, quan trọng hơn cả là gia đình chỉ có 1 mình Ly là con 1.
Tôi được Ly cho xem khá nhiều hình ảnh về gia đình mình, những bức ảnh chụp trong 1 căn nhà rộng rãi, giống 1 bán biệt thự tại ngoại ô thành phố. Tôi yêu Ly được hơn 2 năm, cũng đã đưa em về gia mắt gia đình ở quê. Bố mẹ tôi ưng Ly lắm, không chỉ vì em xinh xắn, ngoan ngoãn mà còn vì em khiến cả gia đình tôi mở mặt với họ hàng, bà con hàng xóm.
Tôi tìm được cho mình 1 công việc khá ổn trước khi sẵn sàng trở thành con rể của bố Ly, nhưng vì phụ trách thị trường cho 1 công ty nên tôi thường xuyên phải đi lại đây đó. Tình cờ 1 tháng trước, tôi gặp mẹ Ly ngoài chợ đang bán rau. Tôi nhìn đi nhìn lại, thậm chí còn vào hẳn facebook của Ly để kiểm tra. Đúng rồi, không thể khác được, tôi lân la đến để hỏi:
- Cháu chào cô! Cô có phải mẹ của Ly không ạ? – tôi giơ ảnh của Ly trên màn hình điện thoại lên cho cô bán rau đó xem.
- Ừ, đúng rồi, cô là mẹ em Ly, cháu là gì của Ly vậy?
- Dạ… cháu là bạn của em ấy ạ. Được nhìn ảnh cô nhiều nên cháu đoán ra đấy là cô.
Cuộc trò chuyện kết thúc nhanh chóng với lý do tôi bận công việc nên không thể nói chuyện tiếp. Thật sự tôi hoang mang vô cùng. Nhà mình thì đã thuộc dạng nghèo rách mùng tơi rồi. Giờ lại vớ ngay cô vợ ba hoa, bốc phét, nhà cũng chẳng có chút khá giả gì thì sống sao được.
Tôi suy đi tính lại, nghĩ mãi không biết nên làm sao rồi cuối cùng quyết định chia tay em. Tôi cầm điện thoại gọi điện cho em ngay tức khắc. Tôi hét lên trong điện thoại với em:
- Sao em lừa dối tôi, em nói gia đình em giàu có, bố mẹ đều có việc làm. Sao mẹ em lại bán rau ngoài chợ chứ.
- Anh gặp mẹ em hả, nghe em giải thích đã.
- Thôi đi, cô đừng nói gì nữa, lừa dối tôi như vậy còn chưa đủ à?
Video đang HOT
Tôi tắt máy, dù nghe được đầu dây bên kia có tiếng nấc. Tôi không thể chấp nhận được người con gái nói dối mình như thế. Chúng tôi không hề gặp lại nhau sau đó. Ly có gọi cho tôi nhiều lần, nhắn tin nhưng tôi không thèm xem mà xóa đi luôn. Tôi cắt đứt với em nhanh gọn nhất có thể.
Rồi đột nhiên, tôi gặp lại em vào chiều hôm qua. Ly cùng cả gia đình mình đang đi ăn tại 1 nhà hàng đắt đỏ. Tôi cũng có mặt vì được mời vào xem với tư cách khảo sát thị trường chứ cả tháng lương của tôi cũng chẳng đủ để ăn tại đây. Tôi vô cùng bất ngờ khi mẹ em nhìn thấy tôi và gọi lại.
Ly chỉ liếc tôi 1 cái, mẹ Ly cười nói với em rằng hôm trước mẹ bán rau hộ bác Hoa bị ốm gặp cậu bạn này của con đấy. Cái hôm mẹ định kể mà hôm đó con con khóc kinh quá nên mẹ cũng không kể nữa rồi sau đó thì quên luôn. Mẹ Ly nói tôi ngồi xuống ăn cơm cùng gia đình. Nhưng tôi làm gì còn mặt mũi nào mà ngồi xuống, tôi lại lấy cớ bận việc nên xin phép gia đình đi trước.
Hóa ra gia đình Ly giàu có là thật, hóa ra tôi đã trách nhầm em và em cũng không hề nói với bố mẹ về tôi. Cũng may mẹ em không biết tôi là gã người yêu tệ bạc đó. Mọi chuyện rối tung, tôi thật sự thấy mình ngu ngốc khi bỏ rơi tình yêu ấy chỉ vì thứ của cải, vật chất tầm thường mà bỏ lại 1 người phụ nữ tốt như Ly.
Theo blogtamsu
"Chị bán chồng cho tôi nhé" và cách hành xử của cô vợ bán rau
"Tôi đến không phải để mua rau. Tôi muốn... mua chồng chị, chị bán cho tôi nhé". Lúc này chị khựng lại, ngước mắt lên nhìn cô gái xinh đẹp kia và mỉm cười vì nghĩ cô ta nói đùa. Nhưng rồi...
(Ảnh minh họa)
Chị chưa bao giờ nề hà việc hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình để yêu và chu cấp cho anh ăn học. Chị yêu anh từ thời cấp 3, nhưng khổ nỗi gia đình chị nghèo quá. Học hết cấp 3 thay vì học lên đại học thì chị theo bà cô lên Hà Nội buôn bán. Chị có duyên nên hàng rất đông khách, có chút tiền để dành cho gửi thêm cho anh ăn học.
Ra trường khi anh đang bơ vơ chưa xin được việc, thì gánh rau của chị đã đủ nuôi cả hai đứa. Rồi họ cưới nhau, ban đầu anh phụ chị việc buôn bán, nhưng sau này có ông anh cùng quê giới thiệu việc cho nên anh đã đi làm. Những ngày nghèo khó có nhau, anh vẫn ôm lấy chị rồi bảo: "Cuộc đời anh thật may mắn khi con em bà xã à".
Chị mỉm cười hạnh phúc dụi đầu vào người rồi ôm anh thật chặt: "Mình sẽ luôn yêu thương nhau như 7 năm qua anh nhé". Khi đó chị nghĩ không có gì có thể làm thay đổi được tình cảm giữa chị và chồng được. Vì họ đã cùng nhau trải qua quá nhiều khó khăn, ngày ngày chị là quần áo cho chồng đi làm. Chị hạnh phúc nhìn ngắm anh chỉn chu trong những chiếc áo sơ mi chị đã sắm cho. Con trai chị giống bố rất trắng trẻo, cao ráo.
Chị không phải xấu nhưng phơi nắng phơi sương rồi da cũng sạm đi nhiều. Cũng may chị thích đọc báo, đọc sách nên tâm hồn chị phơi phới lắm. Biết vợ thích đọc truyện nên mỗi lần nhận lương anh lại tặng chị 1 quyển.
Rồi cuộc sống cuốn họ đi, 1 ngày anh lọt vào mắt xanh của 1 cô nàng đối tác. Cô ta xinh đẹp, cao ráo, người như vậy có thể kiếm được nhiều đàn ông tốt để yêu nhưng chẳng hiểu sao cô ta lại thích chồng chị. Sau bao ngày bị ve vãn mời gọi cuối cùng anh cũng đã sa ngã, vì người ta ví đàn bà đẹp đặt trước mặt đàn ông giống như bỏ 1 giỏ kẹo trước mặt trẻ con vậy.
Anh thấy có lỗi với vợ, ban đầu vụng trộm tim cứ đập thình thịch nhưng rồi lâu dần anh cũng trở thành 1 tay nói dối vợ siêu hạng. Hôm đó chị hơi uể oải vì mấy hôm bị sốt, nhưng chị vẫn cố đi chợ vì nghỉ lâu chị sợ mất khách.
Chiều muộn, khi đang nhặt nhạnh những mớ rau ế bán rẻ nốt để về thì từ đâu 1 người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện tiến gần về chỗ hàng rau của chị:
- Cô mua gì ạ, mua rau đi cô, muộn rồi tôi bán rẻ cho.
- Tôi đến không phải để mua rau. Tôi muốn... mua chồng chị, chị bán cho tôi nhé.
Chị khựng lại, ngước mắt lên nhìn người đàn bà xưng là cô bồ của chồng chị kia:
- Cô... cô nói gì cơ, mua chồng ư? Cô đùa tôi à?
- Tôi không đùa chị, tôi muốn mua anh Hùng chồng chị đấy.
- Cô là ai mà lại nói những lời như vậy?
- Tôi là bồ của anh ấy, chắc chị không biết chúng tôi đã qua lại với nhau lâu nay nhỉ. Tôi và anh ấy rất yêu nhau, chúng tôi không thể sống thiếu nhau. Nhưng tôi biết anh ấy nặng tình nên hôm nay tôi muốn đến đây giải quyết vụ này cho mau lẹ.
Mặt chị cắt không ra 1 giọt máu:
- Bồ... bồ ư?
- Đúng vậy.
- Sau mấy giây phút choáng váng, đầu óc quay cuồng chị cố trấn tĩnh lại.
- Cô muốn mua bao nhiêu.
- Tùy chị ra giá.
- Ồ vụ làm ăn này hay đây.
- Tôi muốn 20 tỷ, cô trả được không?
- Chị điên sao, cái gì mà 20 tỷ.
- Cô vừa bảo tôi ra giá mà, giá tôi đưa ra là vậy đó. 20 tỷ cô mua được thì tôi bán.
- Chị nghĩ chồng chị là ngôi sao hay là vàng mà định đòi 20 tỷ, chị đùa tôi sao. Tôi cho chị nói giá khác đấy.
- Ồ cô bảo cô yêu anh ấy mà, yêu mà đi trả giá như mớ rau ngoài chợ vậy sao? Cô nói anh ấy quý giá với cô, vậy mà giờ cô lại chê 20 tỷ quá đắt ư? Tình yêu của cô cũng chỉ tầm thường, rẻ mạt vậy thôi à? Thế cô định mua với giá bao nhiêu. Làm đàn bà đi cướp chồng người khác rồi còn dám vênh mặt đến đây mua bán trả giá ư. Cô nghĩ cô là cái quái gì hả, có ngon thì bảo anh ta ly hôn đi khi đó tôi còn xem xét có nên cho không anh ta cho cô không còn giờ thì xin lỗi nhé tôi không thích bán, không thích cho đấy. Cái loại phụ nữ cậy mình xinh đẹp 1 chút rồi muốn đến đây làm gì thì làm hả? Với phụ nữ chúng tôi thì cái loại đàn bà chuyên đi nằm ngửa quyến rũ chồng người khác như cô thì còn rẻ mạt không bằng mớ rau nát này cô hiểu không.
- Chị, chị dám...
- Cút, cút mau, trước khi tôi cho cô mấy dép vào mặt.
(Ảnh minh họa)
Mấy người xung quanh nghe được liền lấy rau trứng ném vào cô ta khiến cô ta xấu hổ tức giận bỏ đi. Lúc này chị ngồi bệt xuống, điên hết cả người. Giờ chị mới khóc, nước mắt mặn chát, chị run rẩy dọn hàng về nhà. Nhìn chiếc xe xiêu vẹo của chị ai cũng phải xót xa.
Đêm ấy chồng chị về muộn, anh rón rén không dám nhìn thẳng vào mắt vợ. Chị ôm gối ngồi thần thờ trong đêm tối, nước mắt cứ rơi lã chã:
- Anh về rồi à, đồ em dọn sẵn cho anh rồi đấy.
- Anh... anh sai rồi bà xã à. Anh sai rồi.
Chị nhếch mép cười chua chát:
- Thôi anh, nói những lời vô nghĩa đó làm gì nữa. Có giải quyết được gì đâu, phản bội thì cũng phản bội rồi, đau thì cũng đau rồi. Mà nghĩ cũng nực cười ghê, hi sinh cho anh cho con, bao lời hứa hẹn thề vậy mà nay đã vỡ tan tành rồi. Anh... khiến em thấy sợ đấy, thực sự rất sợ.
- Anh sai rồi, anh xin lỗi.
- Cô bồ nói anh cần cô ta mà, anh cứ viết đơn đi em ký cho.
Chị bình thản khiến anh thấy sợ hãi. Đêm ấy anh ngồi bơ vơ ngoài phòng khách còn chị đóng sầm cửa lại. Chị không đủ sức để khóc nữa, chị chỉ tự ngồi cười nhạt: "Mình mạnh mẽ hơn mình tưởng. Mà cũng đúng, đàn ông suy cho cùng cũng chỉ là bạn đồng hành chứ đâu phải là cuộc sống và tất cả đâu vì thế phụ nữ xin đừng bi lụy. Mình phải mạnh mẽ mà sống vì mình còn có con cơ mà". Đấy 1 người vợ tần tảo bán rau thôi mà còn suy nghĩ được như vậy, còn bạn thì sao?
Theo blogtamsu
Gom tiền bán rau nửa năm để bất ngờ lên thăm chồng học xa nhà rồi đứng hình khi cánh cửa ấy hé mở Tay xách nách mang một đống đồ, chị hân hoan gõ cửa phòng anh. Rồi chị chết đứng khi người mở cửa cho chị là một cô gái trẻ ăn mặc vô cùng mát mẻ. Anh chỉ là một anh cán bộ xã quèn, thu nhập một tháng chắc chẳng đủ tiền mua rau. Gia đình anh cũng không hề khá giả vậy...