Nhạt lửa hôn nhân vì tính keo kiệt và vô tâm ‘hết thuốc chữa’ của chồng
Sau 2 năm chung sống, tôi nhận ra không phải anh hiền, mà là nhạt. Không phải anh không thích chơi bời, mà bởi anh chẳng muốn chi tiền cho bất cứ việc gì. Và anh vẫn “phong cách” cũ, thỉnh thoảng lại hỏi vay tiền tôi…
Tôi “đụng độ” tính keo kiệt của chồng vài lần từ lúc mới yêu, nhưng khi ấy chủ quan nghĩ là anh không cố ý. Nhớ có hôm tôi qua công ty anh làm tìm anh có chút việc, anh hẹn tôi ra quán nước gần công ty, tình cờ gặp một đồng nghiệp của anh đang uống cà phê ở đó. Anh chỉ gọi một chai nước ngọt, bảo hai đứa uống chung. Đồng nghiệp anh ngồi gần đó cười trêu: “Đi cùng bạn gái mà ki bo quá vậy Hải?” Tôi phát ngượng nhưng anh vẫn tỉnh bơ cười hì hì. Đã thế lúc đứng dậy đi về anh cũng lừng khừng như không muốn trả tiền nên tôi rút ví thanh toán cho xong.
Tôi không phải tuýp con gái tính toán khi yêu, nhưng vài lần anh hỏi vay tiền tôi, lúc ba trăm, khi năm trăm nhưng lần nào anh cũng “quên” trả. Thế nhưng công bằng mà nói, anh hiền, tốt tính, không chơi bời tệ nạn, lại là “trai Bách Khoa”, có công việc rất tốt, nhà cửa ổn định giữa Sài Gòn. Khi ấy cũng có một người bạn học cũ theo đuổi tôi, nhưng nhà cậu ấy ở quê, bố mẹ tôi xót con gái, muốn con lấy chồng gần nên thuyết phục tôi chọn anh. Tôi tự thấy mình cũng ngả về anh nhiều hơn nên sau hơn một năm yêu nhau, chúng tôi làm đám cưới. Đến giờ, mới sống chung được hai năm, tôi đã thấy chán và nhạt hết lửa yêu bởi “ở trong chăn mới biết chăn có rận”.
Mới cưới được hai năm, tôi đã thấy chán chồng bởi anh quá vô tâm và keo kiệt (ảnh minh họa).
Vợ chồng tôi đều có công việc làm thêm ngoài việc chính cho thu nhập khá nên cả hai thống nhất đóng góp lương chính vào quỹ chung để đóng tiền ăn uống, điện nước cho bố mẹ chồng và lo các việc lớn. Còn lại, mỗi người tự chi tiêu với các khoản thu còn lại của bản thân. Tôi còn khoảng năm triệu, anh nhỉn hơn, chừng bảy triệu. Tôi thích mua sắm cho mọi người trong nhà, đặc biệt là sắm sửa cho chồng. Quần áo giày dép của anh đều do tôi mua, cái nào anh cũng ưng ý. Thế nhưng cả năm anh cũng không nghĩ đến việc mua gì cho vợ, kể cả việc tặng quà trong những ngày kỷ niệm.
Không phải tôi đòi hỏi anh “đền đáp” bởi tôi tự nguyện mua sắm cho anh và tôi cũng đủ khả năng tự sắm sửa cho mình, nhưng với tôi việc anh tặng một món quà nhỏ cũng đủ biểu lộ sự quan tâm với vợ. Vậy mà mặc kệ tôi “gợi ý” xa gần hay thậm chí nhắc thẳng: “Sinh nhật vợ mà chồng không tặng gì à, vợ tủi thân đấy”, anh vẫn một bài… cười hì hì cho qua chuyện, hoặc ôm tôi một cái rồi bảo: “Đấy, tặng vợ hẳn cái ôm nhé” cho mọi dịp.
Tôi có lựa lời góp ý hoặc xa gần nhắc nhở anh nhưng chẳng tác dụng gì (ảnh minh họa).
Video đang HOT
Những lần đi ăn ngoài, khi yêu anh còn đôi lần giành trả tiền, cưới về rồi anh để mặc tôi thanh toán tất. Lễ lạt này kia tôi chú tâm tặng quà bố mẹ chồng hay bày biện nấu nướng, còn anh, được mời đến nhà tôi dự sinh nhật bố vợ, anh vẫn vô tư đi tay không, cũng chẳng buồn dặn dò tôi chuẩn bị quà như thể đó là việc tôi mặc nhiên phải tự lo lấy. Sợ chồng xấu mặt, tôi chuẩn bị quà cho bố rồi đưa cho anh tặng. Cứ nghĩ làm thế lần sau anh sẽ hiểu nên có sự chuẩn bị cho phải lẽ, nhưng không, lần sau anh cũng vẫn tỉnh bơ đi tay không như vậy.
Tuần trước, tôi bảo vệ luận văn thạc sĩ, tôi có nói mong anh đến dự chia vui với vợ, anh vui vẻ nhận lời. Tôi nói trước ba ngày, nhưng đến ngày ấy, đợi mãi không thấy anh. Tôi sốt ruột gọi mấy cuộc điện thoại, anh mới nghe máy rồi hốt hoảng bảo quên mất. Nhưng thôi, anh đến muộn vẫn còn hơn không. Chỉ có điều, người ta chồng đến mang theo bó hoa rực rỡ tặng vợ, chồng tôi chỉ đến tay không, chụp với vợ bức ảnh rồi về luôn, bảo mấy đồng nghiệp hẹn về đi ăn trưa. Hôm ấy, tôi buồn mãi.
Tôi đang chần chừ trước việc có con bởi không cảm nhận được hạnh phúc từ cuộc hôn nhân của mình (ảnh minh họa).
Nói chung, sau hai năm sống với anh, tôi nhận ra không phải anh hiền, mà là nhạt. Không phải anh không thích chơi bời, mà bởi anh chẳng muốn chi tiền cho bất cứ việc gì. Và anh vẫn “phong cách” cũ, thỉnh thoảng lại hỏi vay tiền tôi, cho dù tôi chẳng thấy anh chi tiêu vào việc gì mấy, và tất nhiên là không trả. Anh cũng chẳng bao giờ chủ động rủ tôi đi chơi xa, đi du lịch, hay đơn giản là lê la hàng quán dịp cuối tuần. Anh chỉ thích ôm riết lấy cái ti vi và điện thoại, còn tôi dường như chỉ có vai trò “giải tỏa nhu cầu” cho anh.
Không phải tôi không góp ý, nhưng chuyện tiền bạc tôi thấy rất ngại mở lời vì sợ bị coi là tính toán với chồng. Còn chuyện anh ít quan tâm vợ, tôi có nói cũng chỉ như nước đổ lá khoai. Thời gian “kế hoạch” chuyện con cái để tôi lấy bằng thạc sĩ đã hết, tôi đang đứng trước việc chuẩn bị để sinh con. Nhưng không hiểu sao, tôi cứ thấy chán, chán anh, và chán cuộc hôn nhân này. Cái cảm giác ấy khiến tôi chần chừ chưa muốn có con và vẫn âm thầm “kế hoạch”.
Xin cho tôi biết, từ góc nhìn khách quan, rằng tôi có phải người vợ quá tính toán, hay chồng tôi thực sự vô tâm và keo kiệt? Tôi phải làm gì để thay đổi tình trạng này?
H.N. (TP.HCM)
Theo PNO
Vợ có bầu than mệt, chồng vô tâm sẵng giọng 'mệt quá thì phá thai đi'
Ban đầu Vy còn nghĩ, trong lúc tức giận thì chồng có hành động điên khùng đó chứ tuyệt đối chồng chưa "hết thuốc chữa" đến mức bắt vợ đi phá thai hay bỏ thai...
(Ảnh minh hoạ).
Vy, 26 tuổi (Hà Nội) chỉ mới kết hôn được gần 2 tháng. Thế nhưng hiện tại Vy đã có thai được 7 tuần. Từ lúc có bầu đến nay, Vy từ một phụ nữ tràn trề sức sống, xinh đẹp và ăn vận thời trang đã trở nên tàn tạ như cái xác không hồn. Người cô lúc nào cũng mệt mỏi, ủ dột. Trông Vy thời điểm này, ai cũng thấy cô như biến thành một con người hoàn toàn khác.
Quả thật, Vy nghén quá nặng, không ngày nào không ói mửa. Cô thậm chí không còn sức để thở hay đi làm. "Mình vừa phải xin giám đốc cho nghỉ làm 1 tháng không lương vì không thể bò đến công ty làm lúc này khi không thể gượng dậy nổi. Cả ngày mình chỉ muốn nằm rồi mật xanh mật vàng vì nôn mửa. Nghĩ đến điều gì mình cũng chẳng thiết ta. Thật sự mình chưa bao giờ nghĩ, mình lại ốm nghén đến mức cạn kiệt hết cả sức lực", cô nói.
Vì không thể đi làm được nên 2 tuần nay Vy ở nhà nghỉ ngơi. Cũng may, vợ chồng Vy là dân tỉnh lẻ nên sau kết hôn cả hai xuống Hà Nội thuê phòng trọ ở riêng mà không phải ở cùng bố mẹ chồng. Vì thế khi nằm nghỉ ngơi tại nhà trọ, Vy thấy khá thoải mái. Nhưng cũng từ đây, Vy nhận ra bộ mặt thật của chồng mới cưới.
"Mình ốm nghén, thường xuyên ói mửa và không còn sức để thở vậy mà chồng mình đi làm về vẫn thường xuyên bỏ mình ở nhà 1 mình để đi nhậu nhẹt, hát hò cùng đồng nghiệp, bạn bè của anh. Trong khi vợ bầu ở nhà vừa sốt vừa không ăn uống được gì như vậy. Nhiều lúc mệt mỏi quá mình cảm giác như kiệt sức trong căn phòng trọ tối thui của vợ chồng", Vy chạnh lòng kể lại.
Ảnh minh họa
Rất nhiều lần, Vy góp ý cho chồng rằng, đi làm về nhà thì anh nên về sớm vì vợ ở nhà một mình buồn. Hơn nữa Vy đang ốm nghén không thể làm nhiều việc trong nhà. Do đó, về sớm anh chịu khó dọn dẹp nhà cửa cũng như nấu ăn cho 2 vợ chồng. Nghe vợ nói thế, chồng Thư cứ ậm ừ cho qua chuyện. Nhưng chỉ được 1-2 tối anh ở nhà, còn sau đó anh lại đi tám chuyện, đá bóng, nhậu nhẹt với các bạn bỏ mặc vợ bầu ở nhà một mình.
Người vợ trẻ này tâm sự: "Mình ở Nam Định, mới lên Hà Nội đi làm vài tháng nay. Vì thế nên ở đây ngoài đồng nghiệp ra mình không có họ hàng, người thân. Nhiều lúc mình cô đơn thực sự và thèm anh đưa đi chơi hay tâm sự cũng không được. Nói đúng ra, mình chỉ có chồng là người thân duy nhất nhưng chồng ngày càng xa lạ với mình hơn".
Vy kể rằng, có những lúc vợ chồng giận nhau, cô khóc hết nước mắt nhưng chồng vẫn coi như không biết gì. Anh thản nhiên cầm điện thoại chơi game. Vợ bầu buồn hoặc không có tâm trạng ăn uống, anh cũng dửng dưng như không.
"Trước cưới chồng còn tình cảm. Nhưng dạo gần đây, anh cũng không còn thể hiện nhiều tình cảm với vợ, chẳng mấy khi ôm vợ. Chồng cứ mặc kệ vợ bầu muốn làm gì thì tùy. Có những đêm đi nhậu về, chồng còn cứ nằm ở sàn nhà xem tivi rồi ngủ ở đó luôn mà chẳng lên gác xép ngủ với vợ. Mấy lần mình phải gọi dậy lên phòng ngủ. Nhưng gọi chán, mình cũng chẳng buồn gọi nữa. Mình nói chồng thay đổi thì anh bảo mình nghĩ lung tung. Nhưng nhìn vợ người ta bầu bí được chồng yêu thương mà mình thèm", Vy đỏ hoe mắt kể về chồng vô tâm.
Tối qua, bạn của chồng Vy lại sang phòng trọ rủ chồng cô đi nhậu. Vì đã rất nhiều lần như vậy nên Vy thấy bực bội và khó chịu. Sẵn có bạn chồng ở đó, nên Vy đã ra bảo với bạn của chồng rằng: "Em giờ đang mang bầu và bị ốm nghén rất mệt mỏi. Do đó, các anh đừng rủ chồng em đi nhậu nữa. Bạn bè gì mà suốt ngày nhậu nhẹt tối ngày. Anh nhà em còn phải ở nhà đỡ đần vợ cơm nước, việc nhà".
Vy chỉ vừa nói vậy, anh bạn của chồng còn chưa kịp phản ứng gì thì chồng Vy đã làm loạn lên còn tát Vy nữa. "Anh bênh bạn của anh chằm chằm và nói mình là vợ mà làm mất mặt anh. Anh bảo 3 cái tát kia là tội dám hỗn láo, qua mặt chồng, ăn nói bừa bãi vô ý thức. Cũng may lúc đó có bạn anh ở đó can ngăn không thì không biết trong lúc bực tức chồng còn làm gì mình nữa", cô sụt sùi kể.
Thậm chí, khi bạn của anh đã về, chồng Vy vẫn còn bực tức nói với vợ rằng nếu Vy thấy việc mang bầu quá mệt mỏi thì có thể phá thai đi. "Mình không thể tin nổi những điều chồng đã nói. Anh ấy bảo mình rằng, nếu thấy có thai mệt mỏi quá thì mai tôi chở cô đi phá thai luôn!", Vy thuật lại câu nói tàn nhẫn của chồng.
Ban đầu Vy còn nghĩ, trong lúc tức giận thì chồng có hành động điên khùng đó. Tuyệt đối, chồng Vy chẳng đến nỗi "hết thuốc chữa" bắt vợ đi phá thai hay bỏ thai. Bởi Vy nghĩ, một người đàn ông biết đó là con mình, máu mủ của mình thì không thể hành động nhẫn tâm như vậy. Tuy nhiên, sau này chồng Vy vẫn tiếp tục nhắc lại điều này với cô. Chứng tỏ chồng Vy không mong muốn có đứa con này. Bất chợt Vy thấy hối hận vì đã lấy chồng và không muốn có người chồng như vậy làm cha của con Vy.
Người vợ bầu này cũng mạnh mẽ khẳng định: "Mình đau đớn quá. Mang thai con của chồng mà anh ta nỡ đối xử với vợ con như vậy. Có lẽ mình không nên tiếp tục gắn bó với người đàn ông này. Người như vậy không đáng làm bố của con mình. Nếu cố chung sống, anh ta sẽ chẳng dạy được gì con ngoài việc vô trách nhiệm và bạo lực.
Tối nay mình sẽ ngồi nói chuyện thẳng thắn với chồng xem ý tứ anh thế nào. Còn mình, cuộc sống của mình và con là do mình quyết định. Dù thế nào, mình cũng sẽ cố gắng chăm sóc bản thân để con được khỏe mạnh nhất. Mình sẽ cố gom góp tiền bạc chuẩn bị cho 2 mẹ con. Trước mắt phải tự mình có trách nhiệm với con. Mình sẽ không khóc lóc, không suy nghĩ tiêu cực, không buồn rầu vì không tốt cho con và sẽ mặc kệ chồng".
Theo Afamily
Đời đúng là 'bể khổ' khi kết hôn với những kiểu đàn ông này Họ là những người coi đàn bà và tình dục như một thú vui. Họ sống ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân và rất thiếu trách nhiệm. Những người đàn ông này, không bao giờ có tình yêu chân thành với phụ nữ. Coi tiền quý hơn vợ Phụ nữ sẽ vô cùng hạnh phúc nếu lấy được một người đàn ông...