Nhận quả đắng vì… dâng chồng cho sếp nữ
Chỉ vì trót khoe chồng với sếp nữ mà tôi rơi vào cảnh dở khóc dở cười khi anh bị chị ta quyến rũ rồi phản bội vợ con.
Tôi là người phụ nữ có nhan sắc và thành đạt. 30 tuổi tôi được cất nhắc làm trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn. Chồng tôi là người đẹp trai, giỏi giang và cũng làm giám đốc công ty riêng. Cuộc sống hạnh phúc, công việc thuận lợi khiến tôi mãn nguyện và tự hào về điều đó.
Chúng tôi đã có 2 thiên thần xinh xắn đáng yêu. Hạnh phúc của gia đình tôi là mơ ước của không ít bạn bè, đồng nghiệp.
Hạnh phúc của gia đình tôi là mơ ước của không ít bạn bè, đồng nghiệp.
Thế rồi trong một cuộc liên hoan công ty, khi đã uống khá nhiều rượu, tôi cao hứng kể về gia đình mình. Trong câu chuyện đó tôi hết lời khen chồng đẹp trai ra sao và tình yêu anh ấy dành cho tôi thế nào. Tôi tuyên bố rằng chẳng cô gái trẻ nào có thể quyến rũ được anh, cướp được anh khỏi tôi. Tôi tin vào sự chung thủy của chồng và sức hấp dẫn của bản thân.
Video đang HOT
Sếp nữ, người lớn hơn tôi 2 tuổi có nhan sắc mặn mà và từng kết hôn nhưng đã chia tay lấy làm tò mò về người đàn ông của tôi. Chị không ngần ngại xin số điện thoại và nói muốn gặp anh chỉ để kiểm chứng về sự hoàn hảo mà tôi nói. Tôi lập tức đưa danh thiếp của chồng và chẳng chút lo sợ trước sự quan tâm thái quá của sếp nữ.
Thế nhưng hôm sau khi tỉnh táo trở lại, nghe đồng nghiệp nói những gì mình nói trong bữa tiệc, tôi khá hối hận. Trước giờ mình không phải người thích khoe khoang, thách đố ai chuyện này, chuyện kia. Tôi cũng mang chuyện đó kể với chồng nhưng anh tỏ ra khá thờ ơ.
Bẵng đi một thời gian, trong lần vào nhà vệ sinh, tôi vô tình nghe được lời đồn rằng chồng mình đang cặp kè với sếp nữ. Tôi hơi lo lắng nhưng vẫn rất tự tin. Thái độ và hành động của anh thời gian qua vẫn như trước. Dẫy vậy tôi không thể chủ quan.
Thuê thám tử bám theo chồng, tôi sững người, không tin vào những gì được anh ta báo về: Chồng và sếp nữ của tôi đang lén lút hẹn hò. Họ cùng nhau đi vào một nhà nghỉ ở ngoại thành. Theo điều tra của thám tử, đây là thứ 4, hai người họ ghé địa điểm kia vào những khung giờ khác nhau và đều trong giờ hành chính.
Đến lúc này, tôi mới ngã ngửa bởi sự thật phũ phàng. Tôi trách mình đã tự tay vẽ đường cho hươu chạy. Chính tôi đã vô tình tạo cơ hội cho sếp nữ và chồng đến với nhau bằng những lời giới thiệu và thách đố đầy khiêu chiến.
Tôi chẳng thể ngờ người chồng mình hết mực tin tưởng yêu thương và tự hào bấy lâu lại có thể dễ dàng ngã vào vòng tay người đàn bà khác như thế. Đau đớn hơn, chính anh từng nói không quan tâm đến chị ta. Cảm giác bị hai người đó qua mặt, phản bội khiến tôi như phát điên.
Tôi đã phạm sai lầm lớn khi giới thiệu chồng cho sếp cho hay tôi tôn thờ sự chung thủy của anh ta một cách mù quáng và quá mức? Vế thứ 2 có lẽ chuẩn hơn. Trách chị ta một, thì tôi hận chồng mình gấp 10. Nếu như không sa ngã thì sự quyến rũ của người đàn bà kia đâu có nghĩa lý gì?
Tình yêu và sự tự hào về người chồng trong tôi hoàn toàn sụp đổ. Sau chuyện này, tôi chắc chắn sẽ chẳng thể chung sống cùng anh ta được nữa. Con tim tôi hóa đá khi nhắc đến con người đó. Tôi hụt hẫng và thấy mình quá tội nghiệp!
Theo PNT
Chúng ta đã trở thành người xa lạ
Còn nhớ không anh, bao lâu rồi chúng ta đã khoác lên mình ba chữ "người yêu cũ"?
9 năm trước anh là sinh viên ở nhà bác em. Anh quen anh trai em, rồi xuống nhà em. Chỉ gặp anh có 2 lần thôi nhưng em quý anh bởi lúc nào anh cũng nhoẻn miệng cười. Thất lạc nhau, những tưởng anh đã có gia đình và không còn gặp lại anh nữa. Nhưng đúng là định mệnh đưa đẩy nhau, sau 6 năm em gặp lại anh, anh vẫn trẻ không hề già đi, miệng vẫn luôn cười tươi như thế. Cũng chỉ sau đó 4 ngày, ngày 9 tháng 9 với 9 bông hồng ở nơi có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố Hà Nội em với anh chính thức trở thành một đôi, mọi thứ thật nhẹ nhàng.
Em là cô sinh viên năm 3, anh là một chàng trai dân IT. Anh ham công việc nhưng anh chưa bao giờ quên bên cạnh anh đang còn có em. Lại một lần nữa là định mệnh, anh làm việc gần trường học em, anh thường xuyên tranh thủ thời gian nghỉ trưa để đưa em đi ăn, tranh thủ gặp em trước khi em tan học về, tối nào làm về anh cũng qua gặp em. Anh quan tâm, yêu thương em, lo cho em từ những cái nhỏ nhất, yêu anh chẳng bao giờ em thấy cô đơn. Anh luôn nắm chặt tay em, nói sẽ bên em suốt cuộc đời, chưa khi nào anh muốn buông tay em ra. Em hạnh phúc khi có anh trong cuộc đời, ở bên anh em luôn an nhiên mỉm cười hạnh phúc.
Em vẫn luôn là một con Nhím con xù lông tự bảo vệ mình không để ai làm tổn thương (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi...em không hề muốn nhắc tới hai chữ này...chúng ta xa nhau. Thôi đừng nhắc tới vì sao chúng ta chia tay nữa, chỉ biết rằng cả hai vẫn còn rất yêu, hai ta biến mất khỏi cuộc đời nhau mà không còn gặp lại, không một dòng tin tức.
Em mất một thời gian để lấy lại cân bằng, để loại bỏ thói quen có anh hàng ngày. Giờ đây em chẳng nhớ nổi bao lâu rồi chúng ta đã trở thành người xa lạ. Chỉ biết rằng em đã chấp nhận chúng ta thuộc về kỉ niệm của nhau, ở nơi nào đó anh vẫn đang hạnh phúc phải không? Em cũng vậy, em đang hạnh phúc lắm anh, em vẫn luôn tươi cười, vẫn luôn huyên thuyên mọi chuyện xảy ra hàng ngày như trước kia em vẫn như thế. Và em vẫn luôn là một con Nhím con xù lông tự bảo vệ mình không để ai làm tổn thương.
Theo VNE
Chân em không thể đứng vững khi đọc hồ sơ của anh Tay em trở nên run lên. Chân không thể đứng vững nữa. Em đã cố gắng kiềm chế để cất chỗ hồ sơ đó vào vị trí cũ. Em cũng đã kịp chụp lại những gì mình nhìn thấy. Chào các bạn độc giả của mục Tâm sự! Em là độc giả trung thành của Chuyên mục và đã đọc rất nhiều câu...