Nhấn nút “On” sau một chuyện tình
Bạn mất bao lâu để có thể bình tâm lại sau khi chuyện tình tan vỡ?
1 tháng, 1 năm hay thậm chí là… không bao giờ (eo ơi!)
Nhưng thật sự là bạn chỉ cần… 10 ngày để vượt qua và tiếp tục nhấn nút “On” cho cuộc sống mình thôi. Cùng thử nào!
Ngày 1: Khóc cho… mù trời mù đất
Ngày đầu tiên sau chia tay có vẻ như là ngày kinh khủng nhất. Mọi thứ trở nên xám xịt, u ám, bạn dường như mất hứng với mọi thứ xung quanh. Lúc này, bạn đừng cố gắng làm điều gì cả, càng cố thì bạn lại càng làm mọi thứ tệ hại hơn mà thôi. Cũng không cần giấu giếm cảm xúc hay tỏ ra mình ổn. Bạn thật sự không ổn chút nào đâu, vậy nên tốt nhất là cứ chui đầu vào phòng khóc một trận đã đời nhé!
Ngày 2: Chiến lược “vạch lá tìm sâu”
Nghe thì có vẻ kì cục, nhưng hãy lấy giấy bút ghi ra tất cả những khuyết điểm của người ta mà thường ngày “mù quáng” bạn sẵn sàng cho qua. Ghi càng nhiều càng tốt, từ những việc như anh ấy là người khá bề bộn, anh ấy nóng nảy và hay cáu gắt, cho đến những việc lớn hơn như anh chàng khá hời hợt vô tâm, không hề có chí tiến thủ… Thấy không, đọc tới đọc lui thì nhận ra anh ấy không phải là một người hoàn hảo, không tuyệt vời như bạn nghĩ. Tất cả chỉ là do bạn thần tượng anh ấy quá mức mà thôi.
Ngày 3: Dọn dẹp hình ảnh
Ngay lập tức đổi hình nền điện thoại. Thay cái bản mặt… đáng ghét kia bằng khuôn mặt bạn đang rạng rỡ cười. Bỏ luôn cái theme máy vi tính hình hai đứa hôm Noel, thế vào khuôn mặt xinh trai của anh Lee Min Ho hay thậm chí của… chằn tinh Shrek cũng được.
Video đang HOT
Ngày 4: Kiềm chế cảm xúc
Thời gian khoảng giữa này chính là thời gian thử thách đấy. Xa nhau vài ngày nay khiến cho bạn thường có khuynh hướng bị cảm xúc lấn át và cầm điện thoại lên nhắn tin này nọ cho người ta. Nhưng bạn ạ, một khi đã quyết định chia tay nghĩa là đã suy nghĩ rất kỹ, và chắc chắn mối quan hệ của cả hai đã không còn có thể níu kéo rồi.
Nên cố gắng tránh xa khỏi Yahoo, Facebook lẫn điện thoại nhé. Hãy chịu khó tắt máy vi tính và nhét điện thoại ở một nơi khó tìm một tí, tránh ra vào cập nhật tin tức người ta trên các mạng xã hội luôn.
Ngày 5: Tụ tập bạn bè
Ở nhà mãi cũng chán nhỉ, kẻo lại mủi lòng nhớ đến những lần đi cùng nhau dạo phố hay xem phim. Vậy thì tụ tập nhóm “những cô nương xinh đẹp” của bạn, cùng nhau đi ăn chè kem, hát karaoke thả ga, hay ngồi tám cật lực từ chuyện hàng xóm kế bên cho đến chuyện kinh tế thế giới. Chắc chắn sau đó, cảm xúc của bạn được giải tỏa khá nhiều đấy!
Ngày 6: Đầu tư cho bản thân
Thay vì ngồi ủ ê, buồn bã khiến cho bạn trở nên mệt mỏi và thiếu sức sống. Hãy mặc một chiếc áo đẹp, ít phấn hồng, trông bạn rạng rỡ hẳn ra đấy. Nhìn thấy mình xinh đẹp cũng khiến bản thân phấn khởi và yêu đời hơn. Và để người khác yêu thương bạn, thì chính bạn phải yêu thương bản thân mình, đúng không?
Ngày 7: Mua sắm
Bạn thích cái balô màu xanh ở cửa hàng cuối phố đã lâu nhưng vẫn chưa mua vì giá cả khá đắt, thế là ngày nào cũng chạy ngang để nhìn cho đã và… canh chừng xem người ta bán nó chưa?
Thế thì đây chính là thời điểm thích hợp để bạn rinh nó về. Đừng bận tâm về giá cả, bạn sẽ tự kiềm chế bản thân mình từ giờ đến cuối tháng để bù lại vào khoản này. Lâu lâu, tự thưởng cho mình những món đồ yêu thích cũng thú vị lắm đấy.
Ngày 8: Ăn uống thoải mái
Những ngày trước kia vì phải “bảo toàn hình ảnh” mà bạn phải nhịn thèm trước một cái pizza to oạch và ngon khủng khiếp. Nhưng bây giờ, cứ việc tận hưởng nó. Ăn kiêng cử quá nhiều khiến cuộc sống buồn tẻ lắm, thử những món ăn ngon cũng có thể làm cho bạn vui. Và yên tâm nhé, một cái pizza chẳng khiến bạn trở nên xấu xí đâu.
Ngày 9: Thử sức với những điều mới mẻ
Thử làm những điều mới mẻ mà bạn chưa bao giờ làm xem. Đôi khi ngần ngừ đắn đo quá lâu khiến chúng ta bỏ lỡ nhiều cơ hội. Vậy nên nếu cảm thấy phù hợp, bạn cứ thử. Cuộc sống vốn là những tháng ngày trải nghiệm cơ mà. Ví dụ như đăng ký dạy kèm mấy nhóc tiểu học, vừa không có nhiều thời gian nghĩ vẩn vơ, vừa có thêm tiền rủng rỉnh cuối tháng để mua này kia nữa.
Ngày 10: Cho hết tất cả vào… hộp
Ngày cuối cùng rồi đấy, dọn dẹp lại căn phòng thôi. Có điều kiện thì thay cho tường phòng bạn áo mới. Không thì thay đổi vị trí, dọn dẹp ngăn nắp mọi thứ, và trang trí thêm những món đồ xinh xinh. Sau đó thì đem hết tất cả những gì liên quan đến người ta, tất cả nhé, từ lớn đến bé, từ hình ảnh đến những sản phẩm vật chất và tinh thần, cho vào một cái hộp, quấn băng keo thật chặt và rinh xuống nhà kho. Không còn gì gây sát thương trong phòng nữa là đạt yêu cầu!
Thực ra thì bạn khó có thể quên đi người ta… nhanh như vậy, dù gì thì hai bạn cũng từng gắn bó rất lâu mà! Nhưng “thử thách 10 ngày” sẽ khiến cho bạn có thể dũng cảm đứng lên và đi tiếp trong cuộc sống của mình đó!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim lầm chỗ...
Thị nằm co ro trong căn nhà trống huếch trống hoác không một thứ đồ đạc gì giá trị ngoài chiếc giường cũ kĩ được kê bằng hai tấm phản gỗ. Mấy bộ quần áo cũ nhàu nát với chiếc ti vi tậm tịt hết date như thân xác của Thị.
Ảnh minh họa
Thị cũng đã nằm như vậy mấy ngày hôm nay, phần vì mệt mỏi, nhưng có lẽ cũng vì thị không còn tiền để tiêu nữa nên Thị mới chịu yên thân chứ nếu còn tiền thì ốm thế, ốm nữa thì Thị cũng cố gắng ra khỏi nhà lâu rồi. Bởi Thị vốn xưa nay chẳng bao giờ chịu ngồi yên một chỗ cho dù chỉ là chốc lát mà thôi.
Hôm nay, trong căn nhà trọ xập xệ ấy bỗng nhiên lại mất điện nó trở lên tối om, chiếc ti vi cũ cũng được nằm im một chỗ không mở được. Còn Thị thì cũng có thời gian để suy nghĩ về những gì cuộc đời thị đã trải qua. Chẳng biết buồn tủi hay hối hận gì mà bỗng dưng nước mắt Thị rơi lã chã xuống chiếc gối cáu bẩn lâu ngày vì mồ hôi.
Thị đang nghĩ về cuộc đười của Thị. Giá như ngày ấy Thị không cả tin, tham lam và hiếu thắng thêm chút mơ mộng hão huyền thì Thị cũng đã có một gia đình hạnh phúc như mấy đứa bạn ở quê. Nhưng cái số Thị chắc cũng đến vậy thôi nên đời Thị mới lao đao, lận đận khổ đến như vậy.
Ngày ấy mười tám tuổi, Thị không xinh đẹp mặn mà nhưng cũng thuộc dạng dễ coi, lại thêm chút hồn nhiên, nhí nhảnh nên Thị cũng được nhiều anh chàng để ý đến. Gia đình Thị cũng mai mối, ướm thử cho Thị mấy đám kha khá nhưng nghe đâu Thị không chịu.
Trái tim Thị đã dành cho anh chàng kỹ sư người thành phố lên đây xây cầu rất lẻo mép lại hát hay, đàn giỏi. Bao mơ mộng chàng đều dệt lên cho Thị bằng thứ ngôn ngữ lãng mạn, chàng còn chắp thêm cho Thị những đôi cánh thiên thần để Thị thỏa lòng bay bổng, mơ ước một cuộc sống giàu sang và xa hoa tráng lệ ngay giữa thủ đô. Để rồi thị trao cái quý giá nhất của đời con gái bằng cả niềm đam mê hạnh phúc và sự kiêu hãnh...
Trong lúc Thị đang miên man tận hưởng niềm hạnh phúc tột cùng ấy Thị đâu có biết rằng chỉ còn vài tháng nữa thôi là cây cầu cũng hoàn thành, chàng trai của Thị sẽ rời nơi đây mãi mãi để đi bắc những nhịp cầu mới, ở những vùng đất mới có những cô gái nhẹ dạ và cả tin như Thị.
Ảnh minh họa
Chàng lặng lẽ trở về thành phố không để lại cho Thị một lời nhắn nhủ hay một dòng địa chỉ. Đúng lúc ấy thì Thị cũng bắt đầu cảm nhận được có điều gì đó thay đổi trong cơ thể đàn bà của Thị. Một sinh linh bé bỏng đang lớn dần trong cơ thể, nhưng Thị cũng không muốn bỏ đi vì Thị còn yêu chàng lắm. Thị vẫn đặt niềm tin sắt đá và hy vọng một ngày chàng sẽ trở về đón mẹ con Thị lên thành phố, nơi có những ánh đèn cao áp sáng choang và cuộc sống xa hoa tráng lệ như thị vẫn hằng mơ.
Nhưng một tháng, hai tháng sau khi Thị sinh con mà vẫn chưa thấy chàng đến đón Thị. Thị bắt đầu thấy sốt ruột và lo lắng nhưng không phải cho Thị mà thị lo cho chàng. Không biết chàng đã bị làm sao mà không thấy trở lại đây với Thị? Chàng bị ốm, tai nạn hay làm sao đây. Cứ thế, cả ngày chị quanh quẩn với những ý nghĩ điên rồ và lo lắng cho chàng.
Đến một ngày khi Thị không đủ kiên nhẫn chờ đợi, Thị đã để lại đứa con ở nhà cho ông bà ngoại giữ hộ còn mình thì khăn gói lên thành phố tìm chàng. Thị đâu có hiểu rằng sẽ chẳng bao giờ Thị tìm được chàng trong cái thành phố đông đúc ấy khi không có địa chỉ chính xác. Nhưng Thị vẫn nuôi hy vọng để báo cho chàng niềm vui tình yêu giữa Thị và Chàng đã đơm hoa kết trái...
Khi số tiền Thị mang theo trong người không còn đủ chi tiêu cho dù tằn tiện nữa Thị bắt đầu lo lắng. Nhưng Thị vẫn không muốn trở về nhà hay đúng hơn là Thị sợ trở về nhà nhìn những cặp mắt soi mói, dè bỉu từ khi Thị được ăn trái cấm. Thị lang thang nơi thành phố đông đúc này và hy vọng vào một điều không bao giờ có. Thị bắt đầu xin đi làm nhưng chẳng có ai chịu nhận bởi Thị đâu có nghề nghiệp và có được học hành gì ra hồn đâu...
Một buổi chiều, Thị đang thẫn thờ ngoài ghế đá công viên thì có người thanh niên đi tới. Chẳng ai biết họ đã nói chuyện gì với nhau nhưng Thị đã lên xe đi theo người thanh niên ấy. Và ngày định mệnh của cuộc đời Thị đã đến.
Sau khi thỏa mãn cơn dục vọng với Thị, người thanh niên đã bán Thị cho một động mại dâm trá hình núp sau cái biển café tầm quất. Thị trở thành món đồ chơi cho những gã đàn ông chán cơm thèm phở. Cho đến một ngày quán café nơi Thị làm việc bị lực lượng công an thành phố sờ đến, Thị được đưa lên trung tâm phục hồi nhân phẩm dành cho những cô gái lầm lỡ lao động và cải tạo.
Những tháng phục hồi nhân phẩm tại trung tâm đủ cho Thị hiểu thế nào là cuộc sống, là xã hội. Thị bước ra với hy vọng làm lại cuộc đời nhưng không có học thức, không nghề nghiệp trong khi đó cuộc sống mưu sinh không để cho Thị có đủ thời gian suy nghĩ về mình. Thị quay trở lại con đường cũ nhưng không phải ở trong quán café tầm quất, nhà hàng hay sàn nhảy mà là ngay ở những tụ điểm nóng ở trung tâm thành phố.
Thị làm việc cật lực suốt đêm nhưng cũng chỉ đủ sắm mấy bộ quần áo và son phấn lòe loẹt với những cuộc nhậu nhẹt sau những lần đi khách. Ngay cả phòng trọ Thị thuê cũng xập xệ và tối om như cuộc đời Thị.
Không biết rằng ngày mai đây Thị sẽ sống ra sao khi sức khỏe và nhan sắc không còn để phục vụ những cuộc mua vui của khách...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em không thể sống thiếu mình Mình yêu dấu, em biết rằng em đi chơi với một người khác là một điều không nên làm. Em đã làm cho mình bị tổn thương. Em biết, em chân thành muốn xin lỗi mình. Chỉ tại tính tò mò nơi em, háo hức muốn khám phá thành phố Brisbane này mà thôi. Nhưng từ giờ trở đi, em hứa sẽ không...