Nhắn gửi cuối của tử tội Công “Giáp” cho “giang hồ” đất Cảng
Sau thế hệ của Dung “Hà”, nhắc đến giang hồ đất Cảng không thể bỏ sót cái tên Long “Tuýp” cùng đàn em thân tín của Long là Công “Giáp”. Sau khi “đại ca” bị mưu sát, giờ đây Công “Giáp” (tên thật là Nguyễn Tiến Công, 34 tuổi, ngụ phường Dư Hàng Kênh, quận Lê Chân, TP.Hải Phòng) cũng đang bị biệt giam ở Trại tạm giam Công an TP.Hải Phòng để chờ thi hành án tử hình. Công “Giáp” nói gì trong những thời khắc cuối cùng của cuộc đời?
Bắn chết người vì… 1 con mèo
2 năm đã qua nhưng người dân ở ngõ 213 đường Thiên Lôi (phường Vĩnh Niệm, quận Lê Chân, TP.Hải Phòng) vẫn nhớ như in buổi chiều 2/5/2010 khi ông Phạm Đề Kháng (62 tuổi, cán bộ hưu trí) bị sát hại bằng súng tại nhà riêng. Khoảng 17h hôm đó, con trai ông Kháng đang ngồi xem ti vi ở tầng một bỗng nghe thấy tiếng bố trên tầng 2 vọng xuống thất thanh: “Con ơi! Cứu bố với”, ngay sau đó là một tiếng nổ chát chúa.
Chưa kịp chạy lên xem có chuyện gì thì anh thấy một người nhảy từ tầng hai xuống sân, mở cổng chạy vụt ra đường. Người con trai đuổi theo tri hô: “Cướp! Cướp!” nhưng không bắt kịp. Quay về nhà, anh thấy cha nằm vắt ngang lan can tầng 2, máu từ ngực trào ra ướt áo.
Nhận tin báo về vụ án, Công an TP.Hải Phòng, Công an quận Lê Chân lập tức cử lực lượng xuống hiện trường. Kết quả giám định cho thấy ngực trái ông Kháng có một vết đạn bắn xuyên thủng phổi. Vết thương này gây mất máu cấp khiến nạn nhân chết tại chỗ. Tại hiện trường, công an thu giữ 1 khẩu súng có hình dạng chiếc bút kèm theo vỏ đạn và một chiếc áo phông nghi là của hung thủ.
Quá trình điều tra, công an xác định nạn nhân không có mâu thuẫn, tư thù với ai nên việc nhận diện hung thủ là rất khó khăn. Tuy nhiên, cách thức gây án manh động, nhanh gọn của hung thủ cho thấy hắn phải là dân giang hồ chuyên nghiệp nên cảnh sát đã rà soát danh sách các đối tượng cộm cán trên địa bàn thì xác định được nghi can là Nguyễn Tiến Công (tức Công “Giáp”, 33 tuổi, thường trú tại 8/326 Chợ Hàng, phường Dư Hàng Kênh).
Trước khi xảy ra vụ án, Công và vợ đang thuê trọ cách nhà ông Kháng 5 nhà nhưng ngay sau khi ông Kháng bị sát hại, Công đã đột ngột biến mất khỏi địa phương. Ngày 20/5/2010, Công vừa “mò” về nhà thì bị Công an quận Lê Chân phát hiện bắt giữ.
Lời khai của Nguyễn Tiến Công thể hiện: Chiều 2/5/2010, hắn đang đứng trên tầng 2 nhà mình thì thấy một con mèo. Định bắt mèo về nuôi, Công liền đuổi theo nó và chạy qua vài nóc nhà liền kề. Đến tầng 2 nhà ông Kháng, Công thấy cánh cửa chính trên ban công hé mở thì đoán mèo ở trong đó nên móc khẩu súng bút (thường để trong người để phòng thân) cầm trên tay rồi bước vào.
Tại đây, Công bị ông Kháng phát hiện và túm cổ áo đẩy ra ngoài. Không ngần ngừ, hắn siết cò súng, bắn thẳng vào ngực ông Kháng…
Trả giá cho tội ác của mình, giữa tháng 6/2011, Nguyễn Tiến Công bị TAND TP.Hải Phòng tuyên phạt tử hình về tội “Giết người”.
Dọc ngang một thủa
Trong những ngày Công “giáp” đợi thi hành án tử hình, phóng viên đã có một cuộc trò chuyện với phạm nhân này tại Trại tạm giam Công an TP.Hải Phòng. “Tay” giang hồ” cộm cán này có gương mặt thư sinh cùng dáng vẻ lòng khòng của kẻ “sức trói gà không chặt”.
Công tỏ ra rất nhã nhặn. “Ở đời ai cũng phải phải chết, tôi gây tội ác thì phải đền tội, có muốn tránh cũng chẳng được, chi bằng chấp nhận nó như là số phận đã định cho lòng thanh thản”, Công nói.
Video đang HOT
Nụ cười Công “Giáp”
Công là con út trong một gia đình đông anh em ở Hải Phòng. Học hết lớp 9, Công vứt bút mực, đi theo các “đại ca giang hồ”. Năm 17 tuổi, Công lĩnh 30 tháng tù treo về tội “Cố ý gây thương tích”. 2 năm sau, Công lĩnh tiếp 6 năm tù về các tội “Cố ý gây thương tích”, “Gây rối trật tự công cộng”. Đầu năm 2006, Công ra tù và trở thành đệ tử ruột của Long “Tuýp” (tên thật là Trần Đức Long), tay giang hồ có máu mặt bậc nhất ở đất Cảng.
Đầu năm 2009, Long “Tuýp” bị Xuân “đàn ông” (còn gọi là Xuân “điên”, Xuân “Taliban”, ngụ quận Lê Chân) tổ chức cho đàn em bắn chết do mâu thuẫn làm ăn. Công tiếp tục phò tá vợ của Long là Nguyễn Thị Bích Thủy (SN 1982) trong các hoạt động cho vay nặng lãi và cờ bạc.
Giữa năm 2009, băng nhóm của Thủy xảy ra mâu thuẫn tranh giành sòng bạc với một băng nhóm khác. Khi hai bên gồm gần trăm đối tượng chuẩn bị lao vào nhau với dao, kiếm thì công an xuất hiện nên chúng tháo chạy như ong vỡ tổ. Sau đó Thủy bị công an đưa vào “tầm ngắm” nên phải “lặn” mất tăm hơi. Nối nghiệp đàn chị, Công tiếp tục thu nạp hàng chục đàn em để bảo kê các nhà hàng, tụ điểm ăn chơi, tổ chức cho vay nặng lãi, cờ bạc, cá độ bóng đá… trên địa bàn quận Lê Chân.
Một trong các sự kiện khiến Công “Giáp” bị công an đưa vào “tầm ngắm” là việc một đàn em của hắn chém trọng thương T “Hợi”, một “đại ca” khác dám lớn tiếng đòi tranh giành lãnh địa với Công. “Biết mình, biết người” nên Công trở nên kín kẽ và ít ra mặt hơn. Trong suốt 1 năm trước khi gây án mạng, Công cùng vợ thuê nhà tại đường Thiên Lôi và đóng vai một công dân lương thiện sống giữa những người dân lương thiện.
Mất nhân tính vì ma túy “đá”
Vậy nguyên cớ nào khiến một gã giang hồ quỷ quyệt ranh ma như Công “Giáp” lại gây án “một cách lãng xẹt” để rồi phải lĩnh án tử hình?. Công bảo: “Hoàn toàn do ma túy đá”. Theo đó, từ ngày theo hầu Long “Tuýp”, Công được “đại ca” chu cấp tiền bạc rủng rỉnh nên tối ngày chơi cờ bạc và bập vào ma túy “đá”, một thú tiêu khiển đang là mốt của dân chơi Hải Phòng khi đó.
Thấy đàn em gầy rộc đi và càng lúc càng lạc lối trong những cơn quay cuồng ảo giác vì “đập đá”, nhiều lần Long “Tuýp” cũng ra mặt khuyên Công đoạn tuyệt với thứ hóa chất chết người này. Tuy nhiên, Công không đủ quyết tâm để làm được điều đó và đây cũng là “mệnh lệnh” duy nhất mà Long “Tuýp” đã giao phó nhưng Công không thể hoàn thành. Sau khi Long “Tuýp” bị sát hại, để vơi bớt nỗi buồn, Công càng “đập đá” nhiều hơn.
Sau này, có một bước ngoặt cuộc đời khiến Công quyết định đoạn tuyệt với ma túy “đá”. Đó là năm 2008, khi Công 29 tuổi thì hắn đã kết hôn với một thiếu nữ kém mình tới 12 tuổi rồi lên chức bố khi vợ hắn sinh con gái đầu lòng. Lúc này, tình phu thê, tình phụ tử đã khiến Công nhận ra rằng hắn phải cai nghiện ma túy “đá”, nếu không hắn sẽ không thể kiểm soát tri giác và hành động của mình.
Công “Giáp” tự chặt đứt một đầu ngón tay của mình để thể hiện quyết tâm. Và quyết tâm ấy quả thực đã giúp Công thoát khỏi những cơn vật vã đói thuốc. Thế nhưng, từ ngày bỏ ma túy thì Công sinh ra lẩn thẩn và hay bị hoang tưởng.
Đến nay, Công vẫn chưa biết rằng con mèo mà hắn nhìn thấy hôm sát hại ông Kháng là con mèo thật hay con mèo tưởng tượng, chỉ khi tiếng súng chát chúa vang lên thì hắn mới sực tỉnh và nhận ra tay mình đang nhuốm máu. Tuy nhiên, đây là một lý do thiếu căn cứ và không thể biện minh cho tội ác của Công, kết quả là hắn vẫn phải lĩnh án tử hình.
Thức tỉnh
Công “Giáp” bảo rằng thời gian đầu nằm trại chờ thi hành án tử hình hắn đã sống trong tâm trạng vô cùng u uất, thế nhưng, bây giờ Công lại phơi phới niềm vui. Vui vì dù biết Công là tử tội nhưng người vợ trẻ của hắn vẫn thủy chung son sắt, không bỏ rơi chồng để đi tìm duyên mới. Vui vì cứ mỗi tháng một lần vợ hắn lại đưa con gái 3 tuổi vào thăm bố.
Nhìn con bi bô gọi bố, Công mới nhận ra rằng hóa ra những ngày tháng cuối cùng của mình mới là những ngày tháng sống có ý nghĩa nhất. Nói đến đây, phạm nhân này lại lấy tấm hình vợ con được gói ghém cẩn thận ra ngắm nghía hồi lâu…
Trải qua bao cuộc “long tranh hổ đấu” với vô vàn băng nhóm, Công “Giáp” thừa nhận chưa bao giờ lại yếu mềm như lúc này. Từ đầu đến cuối cuộc trò truyện, anh ta luôn cười rất tươi và bảo rằng đây không phải là những nụ cười bất cần đời của kẻ giang hồ không còn gì để mất, mà đây là nụ cười yêu đời của một con người đến phút cuối đã kịp thời thoát khỏi vòng ân oán mê muội để hưởng thụ hạnh phúc gia đình, một giá trị tưởng như bình dị nhưng hóa ra lại đáng trân trọng nhất.
Lời cuối trong cuộc trò chuyện với khách, Công “giáp” không quên nhắn gửi tới những “chiến hữu giang hồ” ở đất Cảng: “Anh em hãy rời xa ma túy, những trò đỏ đen, những cuộc tranh đấu để làm lại cuộc đời nếu không muốn có kết cục bi thảm như tôi!”.
Theo PLVN
Giang hồ đất Cảng Lâm "già" và hành trình lạc lối
Lâm "già" là cái tên giang hồ đặt cho ông ta. Chứ tên cúng cơm là Ngô Thế Lâm, sinh năm 1956, trai Hải Phòng chính gốc, nhà ở phố Lê Lợi, quận Ngô Quyền - một trong 4 quận nội thành cổ có từ thời Pháp thuộc.
Người ta bảo và chính Lâm cũng thừa nhận, mình "son" hơn rất nhiều so với những giang hồ cùng thời là Dung "hà", Cu Nên, Năm Cam, Khánh "trắng"... là vẫn còn sống, vẫn được chăm sóc mẹ già, nhìn con trưởng thành. Còn những "chiến hữu" cùng thời thì đã xanh cỏ. Giờ đây, cái máu kinh doanh vẫn chảy nhưng Lâm "già" khẳng định: "Làm ăn đúng đắn, không vi phạm pháp luật. Bây giờ mới là thời điểm vàng của thương gia".
Lâm "già"
Những mộng mị của đứa nghèo hèn vật vờ ở chợ Sắt
Mẹ Lâm là người đàn bà chịu thương, chịu khó và hết mực yêu con. Tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu, Lâm đã lang thang cả ngày lẫn đêm nhiều năm phụ giúp mẹ bán hàng ở chợ Sắt (Hải Phòng) nên hiểu thế nào là ngõ ngách cuộc đời, thế nào là cái "uy" và làm thế nào để kiếm được nhiều tiền mà tốn ít sức nhất.
Ngày đó, nhà nghèo, không có thần thế, Lâm nghĩ, chỉ có "lấy số giang hồ" thì mới kiếm được tiền nhanh. Thế là cũng tập toọng vào giới giang hồ bằng những cách thức mà giang hồ thường làm. Đó là "lấy số" mà muốn lấy số thì phải phạm pháp để vào tù.
Án đầu tiên trong đời đưa Lâm vào trại giam, giúp Lâm "nếm mùi" giang hồ và có "số" trong giới giang hồ là "Trộm cắp tài sản". Lâm kể, "trộm cắp tài sản" án nhẹ nhất của giang hồ nhưng vào tù mới học được kinh nghiệm, ngón nghề của giang hồ. Ngày đó, nghĩ vậy đấy. Mãn hạn tù, khi đó Lâm 31 tuổi và về làm bốc vác tại cảng cá Máy Trai.
Lâm kể: "Tôi vốn là người nhanh nhẹn và rất tinh ý nên được ông chủ tổ hợp đánh bắt cá quý mến, ưu ái dành cho công việc tìm người khuân vác hàng, đồng thời tìm mối tiêu thụ hải sản tươi sống. Phải thừa nhận rằng, việc tìm mối tiêu thụ hàng là công việc có cơ hội làm giàu tốt nhất ngày đó. Thế là tôi tập hợp anh em vào làm cùng. Họ giúp ông chủ được nhiều thì tôi cũng kiếm được nhiều. Cứ thế, anh em có tiền, thì tôi có nhiều tiền.
Khi đã có số tiền khá khá, tôi gặp anh em thủy thủ tàu viễn dương bàn với họ "đánh" hàng điện tử, xe máy, đồ gia dụng về bán. Tất nhiên là lậu rồi. Cuối năm 1980, đầu và giữa những năm 1990, xe mi-ni Nhật, xe cúp kim vàng giọt lệ, quạt điện là những thứ hàng cực kỳ giá trị, bán lãi vô cùng, nhất lại là hàng lậu, trốn được thuế. Bán hàng đó, "một vốn, bốn lời" quả là không sai. Hàng của Lâm được phân phối đi các tỉnh như Hà Nội, Quảng Ninh, Hải Dương, vào tận miền Trung.."
Kinh doanh kiểu... giang hồ
Cái tên Lâm "già" được ra đời bởi những người thân tín của Lâm. Thời trai trẻ, Lâm vẫn già hơn trước tuổi, người nhỏ thó, đen đúa, trên khuôn mặt có nhiều nếp nhăn, nhiều cục mụn. Thế là có tên Lâm "già" từ đó. Cái biệt hiệu này đã giúp Lâm "bơi" và nổi danh trong giới giang hồ. Lâm tếu táo rằng: "Ngày xưa đó là biệt hiệu nhưng bây giờ tên là một "thương hiệu". Quả thực, Lâm là một giang hồ tức thời. "Không tức thời sao được, bây giờ tôi đã lên chức ông rồi, khác với cái thời trẻ trai...", Lâm nói.
Thấy Lâm "làm ăn" được, Cu Nên rồi rất nhiều giang hồ mới nổi ở đất Cảng ngày đó khó chịu. Trong một trận huyết chiến, đàn em thân tín của Lâm bị thương khá nặng. Lâm sai đám đàn em khác đi trả thù. Thù trả xong nhưng cái cục tức thì vẫn ầng ậc trong huyết quản. Thấy đại ca buồn, đám đàn em hiến kế tìm gái trinh "giải đen". Thế là một cô bé 14 tuổi làm ở nhà hàng cạnh hồ cá được đám đệ tử đem về. Đen chẳng thấy được giải thì lại bị bà chủ của cô bé "vặt tiền". Bà ta đã cầm rất nhiều tiền, vàng của Lâm để "giữ" miệng nhưng chẳng hiểu sao, bà ta thấy bở cứ đào nên đàn em của Lâm đã "tức hộ đại ca" và xử lý bà chủ này. Sau đó, Lâm bị tù vì hai tội "giết người" và "xâm hại trẻ vị thành niên" với mức án 16 năm tù.
Giang hồ thừa nhận, cùng thời giang hồ với Lâm, Cu Nên "oai" hơn về khoản khuyếch trương thanh thế. Dung "hà" thì chỉ có sòng bạc, còn Lâm thì chỉ nghĩ đến làm kinh tế. Lâm dùng cái danh giang hồ của mình để phát triển kinh tế là chính chứ không chém giết, cướp của như Cu Nên hay lấy "xâu" trong sòng bạc như Dung "hà".
Ngay lúc mới nổi trong giới giang hồ, Lâm đã thể hiện rõ tính cách là lấy giang hồ làm kinh tế và ngược lại, làm kinh tế để nuôi tội phạm. Dưới trướng của Lâm có rất nhiều đàn em, trong đó có nhiều đàn em đã vào tù, có tiền án, tiền sự... gấp nhiều lần tiền mặt. Đám đàn em này là những trợ thủ đắc lực để Lâm giải quyết rất nhiều việc liên quan đến kinh tế. Thực chất, chỉ cần sự có mặt của họ và cái "uy" giang hồ của Lâm, mọi hoạt động trong làm ăn đã dễ dàng và xuôi chèo, mát mái.
Nhờ buôn lậu, Lâm đã có một số tiền khá lớn và ngay lúc đó, trong đầu đã nảy sinh tư tưởng làm kinh tế lớn. Lâm lại bỏ tiền đầu tư 11 chiếc tầu đánh cá tải trọng lớn để cho ngư dân đánh bắt xa bờ. Sau đó, chính Lâm lại thu mua, tiêu thụ sản phẩm cho ngư dân. Thấy làm ăn được, Lâm lại đầu tư một đội xích lô du lịch chuyên chở khách nước ngoài đến thăm quan thành phố Cảng, đồng thời kiêm luôn việc phục vụ đám cưới, đám hỏi. Người làm việc cho Lâm nhiều thời điểm đã lên tới con số vài trăm nhưng số đàn em thân cận, giúp việc chỉ trong vòng 20 đổ lại.
Thấy Lâm làm ăn được, thế là xảy ra mâu thuẫn, tranh giành. Những cuộc đấu súng, những cuộc thanh trừng tưởng chừng như bất tận nhưng cũng phải có hồi kết. Đệ tử của Lâm ngày đó thừa mặt có uy để ép những đối thủ cạnh tranh phải chết yểu hoặc quy về dưới trướng quản lý của Lâm.
Chưa "sướng" đã "rồ"
Nói vậy thì hơn ngoa, song thực chất, những năm cuối thập kỷ 80 và đầu thập kỷ 90, Lâm là ông vua không ngai của đất Cảng trong giới làm ăn và giang hồ. Tiền có, "lực lượng" có, hầu như Lâm "đánh" đâu là "thắng" đó. Thế nhưng, chuyện làm ăn cũng có nhiều khuất tất nên Lâm biết dừng lại. Lâm quyết định đem tất cả những số tiền đã buôn gian, bán lậu mà có được đổ vào đào hồ Lạch Tray, rộng 13ha để thả cá và xây dựng khu du lịch sinh thái. Thời điểm đó, ăn còn chưa đủ, đã nghĩ gì đến chơi. Vậy mà Lâm đã "đi trước thời đại" về du lịch và làm kinh tế.
Việc Lâm thuê cái hồ này cũng là một giai thoại. Tiếng là thuê nhưng thực chất hồi đó Lâm gần như chiếm nó, sau đó bỏ một ít tiền cho chính quyền hợp lý hoá cái gọi là giấy tờ thuê cho đúng thủ tục. Sau khi thuê xong, Lâm sử dụng không đúng mục đích mà xây dựng trong hồ một kho tập kết hàng lậu lớn nhất Hải Phòng thời bấy giờ.
Khu du lịch sinh thái toàn thấy xe ô tô tải đi vào, thế là công an phát hiện ra từ nghi ngờ đó. Để qua mặt cơ quan chức năng, Lâm còn trang bị một dàn xe ô tô 4 chỗ để chuẩn bị thành lập công ty taxi đầu tiên ở miền Bắc. Thế nhưng, chưa thực hiện được ý đồ thì đã bị công an sờ gáy.
Theo Người đưa tin
Giang hồ đất Cảng mang súng gặp ngay cảnh sát Khi bị dừng xe, một thanh niên luôn trong trạng thái còng lưng, tay liên tục sờ vào bụng và ra hiệu cho đồng đội đánh lạc hướng cảnh sát. Khoảng 21h15 ngày 27/6, tổ Y1/141 Công an Hà Nội do Thiếu tá Trần Quang Vinh chỉ huy, chốt chặn tại nút giao thông Láng Hạ - Thái Hà, quận Đống Đa phát...