Nhà vợ ra điều kiện cưới: phải mua được nhà
Bạn ấy không bằng tôi về mọi mặt nhưng bạn ấy cũng đang cố gắng rất nhiều để có thể đáp ứng được điều kiện của gia đình tôi.
Ảnh minh họa
Tôi là một người hay đọc tâm sự của các bạn trên mục này và qua tâm sự của các bạn tôi cũng hiểu thêm nhiều điều về cuộc sống. Tôi cũng đang gặp phải một tình huống mà mình không biết phải làm thế nào?
Tôi và bạn ấy đã quen và yêu nhau được hơn 2 năm. Một khoảng thời gian không phải là ngắn để có thể dễ dàng nói lời chia tay. Nhưng những sự việc đang diễn ra đang buộc chúng tôi phải làm điều đó mặc dù chúng tôi không muốn.
Video đang HOT
Chuyện không phải do phía tôi, cũng không phải là do phía bạn ấy mà chính là do gia đình tôi. Tôi sinh ra trong một gia đình cũng không phải là bấn túng. Tôi là người có thể nói là thành đạt nhất nhà (vì tôi tốt nghiệp một trường đại học có tiếng và hiện đang làm cho một công ty cũng khá có tiếng với một mức lương ổn định) vì thế mà gia đình tôi luôn mong muốn tôi sẽ yêu và lấy một người có trình độ học vấn tương đương, có kinh tế khá giả và cũng gần với quê tôi (bán kính 50 km theo suy nghĩ của bố mẹ tôi) để tôi đỡ khổ và bố mẹ tôi được nở mày nở mặt.
Nhưng trái ngược với mong ước của bố mẹ, mặc dù tôi đã có rất nhiều người theo đuổi và những người này cũng được cho là tương xứng với tôi nhưng tôi lại không chọn họ. Tôi đã chọn một người rất bình thường, bạn ấy kém tôi 1 tuổ.i (thực tế là bằng vì trên giấy tờ ghi kém tuổ.i tôi), trình độ cũng kém tôi vì bạn ấy chỉ học cao đẳng và hiện tại đang làm cho một công ty với một mức lương thấp hơn tôi. Hơn nữa, nhà của bạn ấy lại rất xa nhà tôi, bố mẹ bạn ấy thì đi làm ăn xa. Nói chung, về mọi mặt, bạn ấy đều thua kém tôi chính vì thế mà gia đình tôi đang phản đối kịch liệt chuyện của chúng tôi. Họ cho rằng tôi lấy bạn ấy sẽ khổ cả một đời và bạn ấy chẳng có một tương lai gì cả, bạn ấy đang cố gắng bám lấy tôi và sẽ dùng mọi thủ đoạn để lừa tôi. Bố mẹ còn nói nếu tôi vẫn quyết tâm lấy bạn ấy thì họ sẽ từ tôi.
Từ khi quen và yêu bạn ấy, chúng tôi vẫn chưa làm gì đi quá giới hạn vì bạn ấy rất tôn trọng và không muốn có chuyện gì xảy ra với tôi. Lương hàng tháng của bạn thấp nhưng vẫn cố gắng tiết kiệm để cho tôi mua đồ hay đưa tiề.n để cho tôi cất giữ. Thời gian không đi làm thì bạn ấy lên nhà tôi chơi, không giấu giếm tôi bất cứ điều gì cả. Luôn giúp tôi dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng, rửa bát. Nói chung ít khi làm cho tôi buồn và trong hơn 2 năm yêu nhau, chúng tôi hầu như không bao giờ cãi nhau to bao giờ. Có thể bạn ấy không bằng tôi về mọi mặt nhưng tôi cảm nhận được tình cảm chân thành của bạn ấy và bạn ấy cũng đang cố gắng rất nhiều để có thể đáp ứng được điều kiện của gia đình tôi (có nhà và có công việc ổn định). Nhưng để làm được những việc đó tôi biết là rất khó và mất nhiều thời gian.
Tôi không muốn mất gia đình và cũng không muốn mất người mình yêu thương. Vậy giờ tôi phải làm sao? Rất mong nhận được ý kiến tư vấn của các bạn.
Theo Vietnamnet
Tôi va.n xi.n chồng những 'phút giây hạnh phúc'
Tôi va.n nà.i anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, va.n xi.n anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Nước mắt tôi chảy dài khi nghĩ đến những ngày tháng vợ chồng trong tương lai. Tôi đã tưởng anh yêu tôi hết lòng, hết dạ. Thì ra, anh chỉ coi tôi là người đàn bà mà anh sở hữu, không hơn không kém.
Ngày cưới tôi, nhìn nụ cười rạng rỡ của anh, tôi tin, đó là tình yêu thực sự. Tôi nghĩ, chắc chắn mình sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như ý. Nhưng thật chẳng ngờ, mọi chuyện đã thay đổi chóng mặt. Ngày đó, anh lấy tôi nhưng không phải thực sự anh yêu thương tôi hết lòng. Anh vẫn tơ tưởng tới người con gái khác, đó là người tình cũ của anh. Vì hận cô ấy, anh đem lòng yêu tôi và cưới. Thế mà anh đóng đạt vai, đóng như thật chuyện chúng tôi trở thành vợ chồng hạnh phúc.
Phát hiện ra anh còn hay nhắn tin tình cảm với người cũ, tôi bốc hỏa. Tôi làm um mọi chuyện lên, nói anh ngoạ.i tìn.h này kia. Cả nhà anh biết chuyện nói anh không ra gì. Ai cũng nghĩ anh phản bội tôi vì đúng là, anh có cô bạn gái cũ tên như vậy, cũng làm ở chỗ đó, theo như tôi biết và gia đình anh biết. Nghe tới tên cô ta, họ đoán là tôi biết chuyện, họ cũng nghĩ &'không có lửa làm sao có khói' nên anh là đối tượng tình nghi. Chúng tôi trở thành hai người bằng mặt không bằng lòng.
Anh hận tôi, cau có khó chịu vì tôi nói chuyện của anh với cả nhà. Anh khăng khăng không ngọai tình, chỉ là nhắn tin tình cảm khi cô ấy kêu than với anh về gia đình mình. Chứ anh chưa từng làm chuyện gì với cô ấy từ khi anh cưới tôi. Anh thừa nhận là mình còn yêu người con gái đó, nhưng họ cũng có gia đình rồi. Còn anh thì đang cố gắng vun vén tình cảm với tôi. Nhưng tôi đã bị anh chơi cho một vố, giờ cả làng biết anh ngoạ.i tìn.h này kia. Trong mắt họ, anh là một gã đàn ông vô liêm sỉ, không ra gì. Anh hận tôi vì tôi đã bêu xấu anh, đặt điều cho anh.
Thú thực là, tôi chưa từng thấy anh ngoạ.i tìn.h, chỉ là tôi đọc được tin nhắn mùi mẫn của anh. Điều đó cũng không thể khẳng định anh ngoạ.i tìn.h. Nhưng má.u ghen tuông nổi lên trong người tôi, tôi bực bội đã nói anh như vậy. Kể ra chỉ là nhắn tin tình tứ, tôi nghĩ, anh cũng không nên làm như vậy khi anh đã có vợ rồi. Nhất là, đó là người con gái anh yêu thương tha thiết.
Bây giờ, tôi nói với anh rằng, đó là sai lầm của tôi, hi vọng anh hiểu và thông cảm cho tôi. Phụ nữ ghen tuông là vậy. Nhưng anh đã lạnh lòng với tôi, anh nhất định không tha thứ. Từ hôm đó, anh coi tôi như người dưng nước lã. Anh ra ngoài nằm, không nằm chung giường với tôi. Anh ghét bỏ tôi, coi tôi không ra gì. Tôi nói gì anh cũng phớt lờ như tôi không tồn tại. Nhưng anh không đề cập chuyện l.y hô.n, có lẽ vì chúng tôi mới cưới.
Tôi mệt mỏi vì cuộc sống vợ chồng như vậy. Không chung giường, cả bữa ăn không nói câu nào. Anh coi tôi không ra gì. Tôi cô đơn vô cùng, và thấy mình đã quá đáng. Tôi va.n nà.i anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, va.n xi.n anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Anh hận tôi như vậy, tôi phải làm sao? Tôi chán lắm rồi, sống thế này thì thà không sống còn hơn! Liệu tôi sai hay là anh sai.
Theo VNE
Gửi anh- chàng bộ đội sắp 'đeo gông' cho em Bạn bè của vợ hay cười mà trêu vợ rằng "Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy bộ đội", có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Vợ cũng bắt đầu thấy mình "thiệt thòi" rồi chồng à. Nhưng vợ chấp nhận,...