Nhà mẹ đẻ chia cho tôi 750 triệu, nghe mẹ chồng tâm cơ nói chuyện với chồng, tôi âm thầm làm điều này
Mẹ Ly gọi điện nói ở quê quy hoạch đất, bà được đền bù 1 căn nhà cùng 1,5 tỷ tiền mặt. Căn nhà bà đã cho em trai Ly, còn số tiền mặt thì hai chị em gái, mỗi người 1 nửa.
Ly và chồng đã kết hôn được gần 3 năm, có một cô con gái. Hai bên gia đình có quen biết nhau, ở cùng 1 thôn nên lúc đầu gặp mặt, bố mẹ Ly cảm thấy bạn trai con gái không ổn lắm. Cơ bản là ông bà cảm thấy điều kiện đằng trai không tốt nên không đồng ý cho 2 người yêu nhau. Ly thì cảm thấy cô rất có mắt nhìn người, chuyện điều kiện gia đình này nọ không quan trọng, quan trọng là gặp đúng người, cho nên mặc kệ bố mẹ phản đối thế nào, cũng vẫn kiên trì kết hôn.
Nhưng lúc 2 người kết hôn, mẹ chồng nói chú út còn đang học đại học, gia đình không có tiền để mua lễ vật tặng cho nhà gái, hy vọng nhà gái thông cảm. Ly nghĩ 1 chút, cảm thấy không có lễ vật cũng không sao, chỉ cần vợ chồng cô yêu nhau là được. Cứ như vậy họ kết hôn. Nhà đẻ vì phản đối chuyện kết hôn nên cũng không cho chút của hồi môn nào. Ngoại trừ có một người chồng thì Ly hoàn toàn chỉ có 2 bàn tay trắng, dẫu vậy cô vẫn thấy rất hạnh phúc.
Ngay sau kết hôn, Ly và chồng đi làm thuê. Cả hai đều rất cố gắng, dù không kiếm được nhiều tiền nhưng biết ăn tiêu dè sẻn, cũng tiết kiệm được không ít. Họ có kế hoạch để dành tiền, sau này mua một ngôi nhà tử tế để ở.
Sau kết hôn 4 năm, vợ chồng Ly đã có trong tay 1 khoản tiền. Số tiền này dự định là tiền trả trước để mua nhà. Đúng lúc đó mẹ Ly gọi cho cô nói ở quê quy hoạch đất, bà được đền bù 1 căn nhà cùng 1,5 tỷ tiền mặt. Căn nhà bà đã cho em trai Ly, còn số tiền mặt thì em gái Ly 1 nửa, Ly 1 nửa, mỗi người 750 triệu.
Nghe tin, Ly rất vui. Lúc cô nói với chồng, anh cũng rất mừng. Tiền đã tích góp được, cộng thêm số tiền mẹ đẻ cho, như vậy cũng gần như đủ để vợ chồng Ly mua một căn hộ. Khi chồng Ly chia sẻ điều này với mẹ chồng, bà cũng tỏ ra hạnh phúc, hơn nữa còn cố ý đến thăm vợ chồng họ 1 chuyến. Lúc đấu Ly không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng mẹ chồng vì vui cho 2 vợ chồng cô nên mới đến.
Thế nên, Ly liền chuẩn bị ra ngoài mua đồ ăn, nấu mấy món ăn ngon chiêu đãi mẹ chồng. Lúc ra ngoài, vì vội mà để quên ví tiền, giữa chừng chạy về. Nhưng khi Ly về đến cửa, ngay lập tức nghe thấy tiếng khóc than của mẹ chồng: “Bây giờ anh đã kết hôn, cuộc sống cũng rất tốt, mẹ rất hạnh phúc. Nhưng em trai anh sẽ sớm tốt nghiệp, không biết có kiếm được việc làm không. Hơn nữa sau này tìm đối tượng kết hôn mà không có nhà, ai người ta thèm lấy. Chi bằng anh cho em trai vay số tiền đó trước để mua nhà. Chờ sau khi nó tốt nghiệp, nó kiếm tiền trả lại anh sau?”
Video đang HOT
Đứng ở cửa nghe mẹ chồng nói, tay Ly run rẩy. Mặc dù chồng cô chưa nói gì nhưng với tính cách của anh, cô tin rằng chỉ 2, 3 ngày sau anh sẽ đồng ý với mẹ chồng. Không nghĩ ngợi nhiều nữa, sau khi vào nhà, Ly lấy thẻ ngân hàng và một ít hành lý về nhà mẹ đẻ. Trong lễ cưới, mẹ chồng đã không cho vợ chồng Ly được xu nào, nay còn định lấy số tiền đền bù đất của mẹ cô để cho em chồng, thực sự là quá vô lý. Nếu chồng mềm lòng đồng ý, chắc chắn cô sẽ không thể tiếp tục sống với anh được nữa!
Cơm đã dọn mà chẳng kịp ăn, nàng dâu tương lai đứng dậy về thẳng khi mẹ chồng bế một đứa bé ra rồi yêu cầu: "Gọi mẹ đi"
Đang nói chuyện vui vẻ với bố Tuấn thì mẹ chồng tương lai bế ra một đứa trẻ rồi chỉ vào Hạnh nói với nói: "Nào, chào mẹ đi con.
Sau này dù sao cũng là mẹ con đấy".
Sự thành thật trong mối quan hệ nào cũng quan trọng. Đôi khi chỉ vì dối trá khiến cho mối quan hệ đi vào ngõ cụt.
Hạnh chuẩn bị kết hôn với Tuấn. Cả hai yêu đương hơn 1 năm nay, cũng tìm hiểu nhau kỹ càng rồi nên quyết định sớm về chung một nhà vào cuối năm nay.
Tuấn là một người đàn ông rất được, nhanh nhẹn và kiếm tiền ổn. Bản thân anh có điểm trừ là hay phải nhậu nhẹt rượu chè. Tuy vậy, anh bảo rằng vì công việc đặc thù như thế nên Hạnh cũng không xem đó là vấn đề.
Bố mẹ Tuấn cũng rất tốt với Hạnh. Mấy lần có dịp đến nhà anh chơi, bố mẹ đều săn đón. Nhất là mẹ Tuấn, bác luôn thể hiện mình là người tân tiến, tâm lý. Gia đình Tuấn còn nói rằng kết hôn xong chẳng cần ở chung. Họ có điều kiện để giúp đỡ cặp đôi mua nhà để ra ở riêng.
Ảnh minh họa
Hai bên gia đình đi lại, gặp mặt, bàn chuyện cưới xin đều chẳng gặp vấn đề gì. Vì sắp đến hè nên cả hai bên thống nhất đợi đến mùa Thu mới tổ chức lễ cưới cho đỡ nóng nực quá.
Hạnh cũng đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ hạnh phúc cho đến dịp nghỉ lễ mới đây. Cô sang nhà Tuấn chơi như mọi lần.
Đang nói chuyện vui vẻ với bố Tuấn thì mẹ chồng tương lai bế ra một đứa trẻ rồi chỉ vào Hạnh nói với nói: "Nào, chào mẹ đi con. Sau này dù sao cũng là mẹ con đấy".
Nghe mẹ chồng tương lai nói mà Hạnh điếng người. Còn bà vẫn vui vẻ coi như chẳng có việc gì. Quay sang, Tuấn vẫn cười rồi bảo đứa bé: "Qua bố bế".
Hạnh hoang mang hỏi câu chuyện là sao, liệu có phải Tuấn nhận con nuôi không. Đến lúc này, mẹ chồng mới lên tiếng kể rõ mọi chuyện.
Hóa ra, cách đây 3 năm, Tuấn và người yêu cũ "lỡ" có một đứa con. Tuy nhiên, sau đó vì nhiều lí do mà gia đình anh không đồng ý cho cưới. Cô tình cũ bế con đi biệt tăm. Cách đây gần nửa năm, cô ta về đưa con cho Tuấn nuôi còn mình sẽ đi nước ngoài xuất khẩu lao động rồi có ý định cưới chồng, định cư bên đó.
Tuấn và cả gia đình anh chưa dám nói với Hạnh cùng gia đình cô. Càng nghe, Hạnh càng bàng hoàng hơn bao giờ hết. Mẹ chồng tương lai vẫn thoải mái lên tiếng nói thêm: "Thằng bé bố mẹ nuôi, hai đứa chẳng cần bận tâm gì cả đâu. Thêm đứa cháu thì thêm bát thêm đũa thôi mà. Nó không ở chung cùng hai đứa nên hai con vẫn như vợ chồng son, không cần bận tâm".
Hạnh tức giận tột độ. Cô sầm mặt xuống và quay sang chất vấn Tuấn tại sao không nói cho mình. Anh ta ấp úng chẳng nói nên lời. Mẹ chồng vẫn nói rằng đây là chuyện nhỏ. Đứa bé ông bà sẽ nuôi, không quan hệ gì đến hai đứa.
Ảnh minh họa.
Hạnh nói thẳng: "Con chưa nói gì đến chuyện ai sẽ nuôi con hay trách nhiệm như thế nào. Chuyện lớn như thế mà anh Tuấn và gia đình chọn cách giấu giếm, không nói với con dù hai đứa tìm hiểu cũng lâu là con không chấp nhận được. Ít nhất nếu như anh ấy báo trước, con cũng có thời gian tiếp nhận thì không vấn đề gì.
Bây giờ, ngày cưới đã ấn định, bỗng nhiên con phát hiện anh ấy có con riêng thì rất khó để chấp nhận. Hơn nữa sinh con ra thì có trách nhiệm. Làm sao một ông bố có thể bỏ con mình. Nếu như bỏ con được thì người vô trách nhiệm như vậy con cũng chẳng cần. Chuyện cưới xin con sẽ suy nghĩ lại. Con xin phép hai bác về trước".
Lúc đó, chị gái Tuấn bê mâm cơm ra vừa đặt xuống bàn mời mọi người vào ăn. Chẳng còn tâm trạng nào và thất vọng toàn tập, Hạnh vẫn về thẳng, chẳng màng ăn uống. Tuấn có chạy theo năn nỉ nhưng cô không muốn nghĩ thêm nữa.
Sau khi biết chuyện, gia đình Hạnh vô cùng tức giận và cho rằng họ bị lừa. Một đứa con riêng không phải là chuyện nhỏ. Hai người yêu nhau, tính chuyện lâu dài mà lại giấu giếm chuyện hệ trọng thì rất khó bền lâu.
Ngay sau đó, gia đình Hạnh cũng đến trả hết lễ ăn hỏi, tuyên bố hủy hôn vì không muốn con gái mình dính dáng đến chuyện con chung con riêng đầy phức tạp. Bản thân Hạnh cũng đồng ý. Người đàn ông luôn giấu giếm, che đậy việc lớn thì rất khó để xây dựng lòng tin với nhau.
Từng xung đột nặng nề với mẹ chồng đến mức không muốn đối mặt nhau, 5 năm sau nàng dâu tìm ra quy luật đơn giản chỉ cần 2 từ Vậy mà, sau cuộc tranh cãi nảy lửa chồng cô lại yêu cầu vợ phải xin lỗi mẹ với lý lẽ: "Bà bỏ công bỏ việc ra chăm em em còn không biết điều". Câu chuyện của 5 năm về trước... Cô lấy anh vì 2 người từng là bạn rất thân, 2 nhà gần nhau, 2 bên gia đình đều quen biết...