Nhà dột từ nóc thì đừng mong dạy được con
Câu chuyện của người cha “Vào nhà nghỉ với bồ, bố gặp con đi cùng tình trẻ” xảy ra thường ngày trong cuộc sống này, nó không có gì đặc biệt cả bởi tình trạng nhà dột từ nóc vẫn âm thầm diễn ra.
Tôi bất lực với 3 người đàn ông trong nhà. Ảnh minh họa
Tôi cũng là người vợ chứng kiến cảnh gia đình mình cha không bảo được con, vợ không ngăn được chồng nên tôi hiểu những gì đang xảy ra với người cha tội nghiệp kia.
Chồng tôi 50 tuổi, hai cậu con trai của tôi đứa lớn 25, đứa nhỏ 19 nhưng dường như tôi đang bất lực với chồng và con của mình. Đến bây giờ tôi mới thấm thía câu “nhà dột từ nóc”.
Câu chuyện của gia đình tôi như sau. Vợ chồng tôi mở một xưởng may nhỏ chủ yếu may hàng gia công và may đồng phục cho các công ty. Chúng tôi thường lấy công nhân từ tỉnh lẻ lên Hà Nội ở và lo luôn chỗ ăn ở cho họ. Thu nhập hàng tháng của gia đình cũng khá.
Vì nhà có điều kiện, vốn tính đa tình nên chồng tôi thường xuyên có tình nhân ở bên ngoài.
Tôi quen dần với việc người ta đồn chồng tôi đi với người đàn bà này, người đàn bà khác. Nhưng vì muốn gia đình yên ấm nên tôi thường chịu đựng. Mặc dù, đau đớn lắm nhưng tôi chẳng bao giờ ca than hay than vãn chồng chuyện ngoại tình. Tôi cố gắng làm theo kiểu các cụ dạy “lạt mềm buộc chặt”.
Video đang HOT
Chồng tôi có con riêng ở bên ngoài và anh công khai điều đó với cả gia đình. Anh muốn tôi và các con phải công nhận đứa trẻ đó. Con trai lớn của tôi thấy bố là người không có trách nhiệm với gia đình nên nó sinh ra hư đốn, không nghe lời bố mẹ bảo ban.
Nó cho rằng bố chẳng ra gì thì làm sao mà bảo ban được nó. Chính vì thế, 22 tuổi nó đưa một cô gái bụng bầu to về nhà ra mắt đòi bố mẹ cưới vợ. Vợ chồng tôi chết sững.
Chồng tôi phản đối không cho con lấy vợ thì nó nói “bố chẳng có quyền gì. Bố còn không xứng một người cha thì sao lên lớp dạy đời được”. Tôi bất lực với chồng con tập 1.
Vợ chồng tôi cưới vợ cho con lớn trong tình huống dở khóc dở cười vì vợ nó mới 16 tuổi.
Đến thằng con trai thứ hai, học lớp 12 nó đã về nhà tuyên bố “người yêu con có bầu, mẹ cho con tiền đi giải quyết”. Tôi không bảo được con, bố chúng có đánh, chửi thì nó cãi rằng “con là con của bố, cha nào con nấy thôi”.
Vậy là, năm học lớp 12 của con tôi, hai lần tôi muối mặt đi xin lỗi gia đình nhà người ta vì đứa con hư hỏng. Một lần nữa, tôi thấy sự nhu nhược, nhẫn nhịn của mình trước kia đã làm hư chồng con mình.
Học hết cấp 3, cậu con trai út không chịu đi học, nó đòi đến xưởng làm quản đốc trông coi công nhân. Tôi đồng ý cho con đi làm vì biết sức nó chẳng học được cao. Khi xuống xưởng làm, con trai tôi đi ngủ với người làm khiến cô ta có bầu.
Nó cũng biết cách chùi mép là đưa cô ấy đi phá thai. Nó đưa cô gái đi phá thai kiểu gì khiến cô ấy bị thủng tử cung. Cô công nhân đó ghê gớm đòi gia đình tôi phải bồi thường tiền vì mất sức và ảnh hưởng đến tương lai. Tôi lại mất 30 triệu đồng để đưa cho cô gái và cho cô ấy về quê.
Cứ tưởng con tôi biết thân, biết phận chịu khó nghe lời. Ai ngờ, gần đây nó lại đi với một cô gái cùng phố đang học lớp 9. Bố mẹ cô bé biết chuyện đã khởi kiện con tôi ra tòa vì tôi “giao cấu với người chưa đủ tuổi vị thành niên”. Tôi lại loay hoay lo “chạy” cho con được êm thấm mọi chuyện. Tuy nhiên, nó vẫn phải nhận án 2 năm tù treo. Tôi chán con, chán chồng tập 2.
Tôi thèm có một người chồng cứng rắn, biết bảo ban con. Giá như, bố chúng nó là người đàn ông đứng đắn thì chúng nó cũng chẳng đến nỗi “mất dạy” như thế. Bố còn chẳng làm gương được thì mong sao con nên người.
Hàng ngày, người phụ nữ như tôi chứng kiến và bất lực trước 3 người đàn ông hư hỏng. Có lẽ, căn nhà tôi đang sống nó đã bị dột từ nóc, cột còn hỏng huống chi đòi mái chắc. Tình trạng cha không bảo được con vì cha không ra cha tôi gặp thường xuyên ở cái phố này.
Tôi ân hận vì mình không làm găng chuyện chồng tôi ngoại tình nên các con tôi oán hận cha chúng mà trả thù cha. Nếu chồng tôi không “hư” chắc con con tôi sẽ nghe lời khuyên của bố chúng.
Theo VNE
Tôi đã chán ngấy chồng rồi
Bây giờ nghĩ lại, thà là không lấy chồng còn hơn là lấy một người chồng vô dụng như chồng tôi.
Tôi chưa từng nghĩ người đàn ông mình yêu thương, tin tưởng, muốn làm chỗ dựa cho mình lại là người nhu nhược đến thế.
Khi còn yêu nhau, anh hứa hẹn sẽ lấy tôi làm vợ. Anh vẽ ra cho tôi một tương lai sáng lạn, một mái ấm gia đình như mơ. Anh bảo, cưới xong sẽ dùng số tiền mừng, cộng thêm khoản bố mẹ anh cho để mua một ăn hộ chung cư nhỏ. Vì gia đình anh cũng thuộc hàng có điều kiện, để hai vợ chồng ra ở riêng. Anh nói bố mẹ anh đã đồng ý làm tôi mừng quýnh. Thật ra, tôi không phải làm tham của, ham hố gì căn hộ đó, chỉ là tôi muốn được thoải mái, có cuộc sống riêng. Như thế thì còn gì bằng. Nhưng anh lại chẳng giữ lời hứa.
Tôi lấy chồng, ngay từ ngày đầu về làm dâu tôi đã chịu tiếng xấu. Mẹ chồng bảo tôi chậm mồm, chậm mép vì không chào hỏi người trong nhà niềm nở. Thú thực, niềm nở mà làm gì hoặc là mẹ chồng cố tình soi tôi như thế. Thực ra, cũng chỉ có mấy việc chào hỏi, mời chào nước non, tôi đều làm cả rồi. Còn chuyện gì nữa đâu. Với lại, ngày cưới của mình tôi cũng quá mệt, còn hơi sức đâu mà lo mấy chuyện đó mà mẹ tôi soi.
Ngay sau ngày cưới, khi tính phong bì mừng cưới, được tiền của vợ chồng và tiền của bố mẹ phân riêng. Nhưng hôm sau, mẹ tôi gọi hai đứa vào và nói, mẹ sẽ giữ hộ tiền mừng cưới của hai đứa, khi nào cần thì hỏi mẹ. Với lại, mẹ giữ đó để tính chuyện nhà cửa cho bọn tôi. Tôi thì không hài lòng lắm vì tôi biết rõ chuyện, mẹ chồng giữ hộ của hồi môn là như thế nào. Nhưng tôi cũng câm nín vì mới làm dâu, đâu thể phản đối chuyện đó. Tôi đã hích tay chồng nhưng chồng không dám nói gì, cứ để mẹ tự biên tự diễn.
Tôi quá mệt mỏi, chồng tôi cứ đi làm, về lại đưa tiền cho mẹ bảo chăm sóc tôi. Còn tôi thì không biết một xu. (ảnh minh họa)
Hôm nay, chồng tôi lại bảo mẹ nói chuyện là hai đứa không được ra ở riêng. Vì mẹ sợ tôi bụng mang dạ chửa, ra ngoài ở không tiện. Tôi thật ra đã tính, nếu ra ngoài, tôi sẽ nhờ mẹ đẻ hoặc ai đó lên chăm khi tôi bụng to. Hoặc là mẹ chồng tôi cũng có thể qua đó nhưng mà mẹ tôi không đồng ý cho chúng tôi mua căn hộ. Mẹ bảo trước mẹ nói thế, bây giờ tình hình thay đổi, mẹ không cho chúng tôi tiền mua căn hộ nữa. Nhưng tiền mừng mẹ giữ, mẹ cũng không nói gì nữa rồi! Thế mà, khi chúng tôi ít tiền tiêu, còn tôi thì lo cho thai nhi phát triển tốt, đầu tư bao tiền bạc mà chồng tôi cũng không hé răng nói với mẹ một lời.
Bây giờ thì tôi đã sinh xong. Nói thật, những ngày tháng mang thai gần sinh với tôi, áp lực vô cùng. Tôi chỉ ước có bàn tay mẹ đẻ chăm sóc thì tốt biết bao nhưng ở chung nhà chồng, tôi không muốn mẹ tôi lên chơi như vậy, mệt mỏi cho mẹ tôi và phiền phức ra. Thế nên, tôi cam chịu, mẹ chồng cho ăn gì thì biết ăn cái đó. Chồng tôi không bao giờ biết hỏi han, quan tâm hay tâm lý mua cho vợ cái này, cái kia, hỏi xem vợ thèm gì, cần gì.
Đến bây giờ, khi con tôi đã được vài tháng, trước đó mẹ đã hứa cho chúng tôi ra riêng cho rộng rãi không gian, thì mẹ lại nuốt lời. Mẹ bảo, con thơ thì ông bà chăm cháu là tốt nhất. Tôi cũng không phàn nàn chuyện bà chăm cháu là tốt nhưng tôi bực mình vì thái độ của mẹ. Mẹ cứ nói, cứ hứa rồi lại quên hoặc là cố tình quên. Chồng tôi thì như bù nhìn, không có chính kiến, hoặc có cũng không dám nói. Tôi chán chồng lắm rồi, giờ thật tình tôi không biết phải làm sao!
Tôi quá mệt mỏi, chồng tôi cứ đi làm, về lại đưa tiền cho mẹ bảo chăm sóc tôi. Còn tôi thì không biết một xu. Anh cứ bảo, tôi ở cữ tiêu pha gì, có gì nhờ mẹ hết, không cần tiêu tiền đâu. Nghe anh nói tôi lộn ruột. Nói ra thì hai vợ chồng cãi nhau ngay. Giờ tôi thấy khó chịu lắm, không biết nên làm gì, bực tức trong lòng vô cùng. Chồng như thế này thì quá chán, thà không chồng còn hơn!
Theo VNE
Đau lòng bạn trai lợi dụng gái để có tiền Sống cùng với em nhưng anh vẫn quan hệ lăng nhăng với một chị hơn tuổi vì chị ta lắm tiền lại mê anh. Chị Thanh Bình thân mến! Em có một chuyện rất buồn, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và bạn trai yêu nhau được 2 năm. Em thực lòng yêu thương anh ấy và muốn gắn bó...