Nhà cô ta nghèo, gương mặt không có gì nổi bật, tại sao lại ve vãn được chồng tôi?
Tôi đã lầm khi nghĩ anh sẽ quỳ xuống chân tôi và xin tha thứ, nhưng anh đã không làm thế.
Có lẽ trên đời này không ai khổ như tôi, đã chứng kiến cảnh chồng n.goại t.ình còn bị chỉ trích là do mình mà chồng mới đổ đốn. Chẳng lẽ chồng n.goại t.ình cũng là do tôi không làm tròn trách nhiệm của người vợ hay sao?
Chồng tôi không phải người tài giỏi gì cho cam, cũng chỉ là một nhân viên nhà nước quanh năm làm trong văn phòng nhỏ bé mà thôi. Trong khi đó tôi là một người phụ nữ thành đạt, tôi điều hành một công ty riêng và có một nền tảng tài chính vững chắc.
Nói cho công bằng thì tất cả tài sản của chồng đều do tôi gây dựng, ngay cả căn nhà mà vợ chồng con cái chúng tôi đang sống hay nơi ăn chốn ở của bố mẹ chồng cũng từ tay tôi mà ra. Chứ đợi đến vài đồng lương của chồng thì biết bao giờ chúng tôi mới có chốn đi về của riêng mình đây?
Vậy mà chồng và bố mẹ chồng tôi biết một không biết hai. Đã ăn ở trên đồng t.iền của tôi nhưng vẫn tỏ ra thanh cao. Mà nhất là mẹ chồng tôi, hàng ngày tôi đi làm đã rất bận rồi. Vậy mà bà vẫn không thôi ca thán rằng tôi phải chăm lo cho chồng. Được cái này mất cái kia, nếu chồng tôi mà tài giỏi như người ta thì tôi cũng chẳng việc gì phải lăn lộn thương trường cả.
Video đang HOT
Nếu chồng tôi mà tài giỏi như người ta thì tôi cũng chẳng việc gì phải lăn lộn thương trường cả. (Ảnh minh họa)
Có quá nhiều thứ không ngờ xảy ra với tôi. Đầu tiên đó là chồng tôi n.goại t.ình, mà người anh n.goại t.ình lại là cô giáo dạy kèm của con trai tôi. Tôi phát hiện khi tối ru con ngủ, con tôi mới thủ thỉ: “Con thấy bố thương cô giáo. Bố ôm cô chặt lắm.”. Trẻ con chẳng bao giờ nói dối. Tôi tìm hiểu và phát hiện họ đã qua lại cả năm nay. Vậy mà tôi như con ngốc, mỗi tháng tôi còn trả thêm t.iền cho cô ta và đi đâu cũng mua đồ làm quà tặng. Chính tôi lại là người tiếp tay cho họ n.goại t.ình.
Tôi rất tức giận, cô ta không có gì hơn tôi cả. Nhà cô ta nghèo, khuôn mặt cô ta cũng không có gì nổi bật tại sao cô ta lại ve vãn được chồng tôi như thế? Tôi đã ngay lập tức gọi điện cho mẹ chồng để mong bà đứng về phía mình và tình cách giải quyết.
Vậy nhưng khi tôi thông báo với mẹ chồng là con trai bà đã n.goại t.ình. Mẹ chồng tôi không thấy xấu hổ thay con trai mình mà còn thản nhiên nói những lời này với tôi: “Mẹ đã dặn con trước rồi. Cái mà một người đàn ông cần là một mái ấm.”. Tưởng được mẹ chồng bảo vệ và giáo huấn chồng ai ngờ bà lại quay sang trách móc tôi, tôi lên xe về một mạch vì quá thất vọng.
Tôi đã làm to chuyện sau khi về nhà và thấy chồng đang chơi với con. Tôi gào lên và xông vào đ.ánh anh. Đáp lại tất cả sự bực tức của tôi, anh xin tôi hãy bình tĩnh để anh có quyền được nói. Nhưng những gì mà anh nói đã ghim vào tim tôi: “Cô ỷ cô làm ra t.iền rồi không xem tôi là gì cả. Tôi không cần t.iền, tôi cần một người vợ biết tôn trọng tôi. Hàng ngày cô không biết chồng mình ăn gì, mặc gì thậm chí cô cũng chẳng cần biết tôi có khỏe hay không, công việc của tôi cô cũng xem thường.”.
Tôi đã lầm khi nghĩ anh sẽ quỳ xuống chân tôi và xin tha thứ, nhưng anh đã không làm thế. (Ảnh minh họa)
Tôi đã không tôn trọng anh cái gì? Từng thứ anh dùng, đều là t.iền của tôi. Tôi đi làm sớm về muộn, mệt mỏi ở nơi làm chẳng lẽ không thể giúp tôi giải tỏa một chút hay sao? Tôi có càu nhàu một chút, vô tâm một chút chung quy lại cũng chỉ vì áp lực, tất cả đều gì cái gia đình này còn gì nữa?
Mà kể cả tôi có sai đi chăng nữa thì việc chồng n.goại t.ình là điều không thể chấp nhận được. Nhưng tôi vốn là người mạnh mẽ, tôi không thể quỵ lụy cầu xin anh quay lại. Vì thế tôi đã muốn anh can tâm tình nguyện về bên tôi.
Tôi đã đưa đơn l.y h.ôn ra và trong tờ giấy l.y h.ôn, tôi đề nghị tất cả tài sản sẽ thuộc về tôi, ngay cả đứa con. Tôi đã lầm khi nghĩ anh sẽ quỳ xuống chân tôi và xin tha thứ, nhưng anh đã không làm thế. Anh ký đơn và bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của tôi.
Tôi cứ tưởng chồng tôi sẽ bỏ đi một vài ngày, nhưng đến gần tháng nay anh chẳng về nhà. Bây giờ tôi rất sợ, tôi sợ sẽ mất chồng và hạnh phúc tôi gìn giữ bấy lâu. Tôi không biết chồng tôi và cô gái kia yêu nhau đến đâu, Nhưng tôi không hiểu mình sai ở chỗ nào? Một người phụ nữ thành đạt, mọi người đều ao ước có cuộc sống như tôi. Tại sao tôi lại đi đến nông nỗi này chứ? Các bạn là những người ngoài cuộc, xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo TTVN
Nếu có kiếp sau, tôi muốn được làm đàn ông
Tôi không muốn bỏ ra hàng tiếng đồng hồ chỉ để ngồi trang đ.iểm gương mặt, cảm thấy mệt khi phải bỏ ra hàng mấy tiếng đồng hồ chỉ để chọn vài bộ váy áo.
Ảnh minh họa
Từ nhỏ, tôi đã không quan tâm đến giới tính của mình và cho đến khi lớn khôn cũng thế. Tim tôi vẫn rung động, vẫn đ.ập mạnh trước chàng trai tôi thích, vẫn luôn mơ tưởng về một anh chàng nào đó mà mình cảm mến nhưng đồng thời tôi vẫn luôn khao khát được làm đàn ông. Tôi thích đàn ông nhưng đồng thời muốn được làm đàn ông, bởi vậy những gì thuộc về phái nữ tôi đều không biết, không quan tâm và cũng không muốn mình giống họ. Tôi không muốn bỏ ra hàng tiếng đồng hồ chỉ để ngồi trang đ.iểm gương mặt, cảm thấy mệt khi phải bỏ ra hàng mấy tiếng đồng hồ chỉ để chọn vài bộ váy áo. Phụ nữ làm đẹp để làm gì? Nếu sống trong một thế giới toàn phụ nữ với nhau (không có đàn ông, không có les) thì phụ nữ có chịu khó ngồi trang điểm hàng tiếng đồng hồ không, có ăn mặc theo xu hướng sexy không?
Thứ nữa, nếu như đa phần nam giới đều hãnh diện "khoe" với bạn hữu, đồng nghiệp về thành tích chinh phục được nhiều em gái xinh của mình thì phụ nữ có mấy ai "dám" khoe thành tích yêu đương? Nam giới có thể lấy vợ nhỏ hơn mình 10 t.uổi, 20 t.uổi, thậm chí là 30 t.uổi cũng chẳng sao, có khi còn được cánh mày râu "ngưỡng mộ" vì thành tích vượt bậc này. Nhưng nếu phụ nữ mà lấy ông chồng nhỏ hơn mình 20 t.uổi thì thiên hạ có mấy ai thấy bình thường và phái nữ có mấy ai ngưỡng mộ? Khi có chồng rồi thì người phụ nữ lại đối diện với nhiều mối lo: chồng thành đạt lo ra ngoài bị phụ nữ trẻ quyến rũ, moi của; chồng kém cỏi thì phiền muộn vì anh không bằng chồng đám bạn thân; rồi thì lũ bạn chúng nó nếp tẻ đủ cả, còn mình vẫn "vợ chồng son" như thủa nào. Nếu lấy được anh chồng thương vợ, không quan trọng chuyện con cái thì không sao. Nếu gặp phải anh chồng "khát con trai lại thêm tính gia trưởng" thì chuyện dằn vặt vợ thường xảy ra. Cứ như là chuyện không có con trai là lỗi do người vợ vậy.
Sinh được con rồi phụ nữ lại có thêm nhiều mối lo khác: lo bệnh tìm tới con, lo đi học con không bằng chúng bạn, lo con chơi bời lêu lổng khi đến t.uổi vị thành niên, lo con yêu phải kẻ không ra gì... nhiều mối lo không tên lắm. Phụ nữ thường hay trách móc chồng vô tâm đôi khi cũng chỉ vì không biết con học lớp mấy, trường gì, rồi chồng quá lo k.iếm t.iền, thăng tiến trong công việc. Nếu ai bảo tôi ích kỷ vì không muốn sinh con, tôi sẵn sàng chấp nhận. Tôi thà làm một người ích kỷ chứ không muốn mang nhiều nỗi lo bên cạnh. Nỗi lo con bệnh phải cấp cứu mà nhà lại không có t.iền thật sự rất đau. Đau vì mình bất lực, đau vì con bệnh mà mình không có cách nào để giúp con thoát khỏi cơn đau đó. Nếu có kiếp sau, tôi chỉ muốn được làm đàn ông. Bởi vì trong mắt tôi, phụ nữ luôn chịu nhiều thiệt thòi hơn so với phái mạnh.
Theo VNE
Vợ nở nụ cười bí hiểm khi thấy chồng phát điên với thân thế thật của cô bồ chân dài mình theo đuổi suốt 5 năm qua Tú sững người, lúc đó Uyên mới quay lưng, để lộ vết bớt hình trái tim ở sau bờ vai trái. Vợ cũ của anh cũng có vết bớt như vậy. Tú sợ quá, cả buổi hôm đó cứ run rẩy. Dù đã có vợ nhưng Tú không thể bỏ được cái thói lăng nhăng hay ngó nghiêng của mình. Chả thế nên...