Nhà có giỗ, chồng tự tay rửa hết 10 mâm bát cho vợ, ai được như tôi?
Nói ra, chị em đừng &’ném đá’ tôi. Chỉ là tôi muốn kể để chị em có niềm tin hơn vào chồng, rằng, không phải ai lấy chồng cũng bất hạnh.
Lại nói đến chuyện chăm con cái, tôi chưa từng thấy ai chu đáo như chồng mình. Mỗi lần con khóc, anh lại thay vợ bế ẵm. (Ảnh minh họa)
Đọc bài viết Đàn bà đừng cố thay đổi đàn ông, họ chẳng khác được đâu, thấy hoàn cảnh của nhiều người sau lấy chồng thật tội. Chị em hay than vãn chồng mình thế này, thế nọ. Nào là vô tâm, nào là lười biếng, ngại bố mẹ ,không chịu giúp vợ việc nhà. Chẳng thấy mấy người khen chồng mình tốt, chồng mình chăm chỉ…. Nên nhiều khi tôi cũng nghĩ, lấy chồng rồi không biết có rơi vào bi kịch như chị em không. Ngày về làm dâu, lúc nào cũng sợ một ngày nào đó mình cãi nhau với chồng, mâu thuẫn với mẹ chồng nên sống chẳng lúc nào thoải mái. Nhưng rồi cũng chấn tĩnh tinh thần, nghĩ cho cùng thì, đến đâu thì đến, cứ lo lắng cũng có giải quyết được gì đâu, mệt mỏi chán chường.
Tôi cứ sống thoải mái, tự do, làm việc mình thích và căn bản, phải thường xuyên thủ thỉ với chồng. Tôi không dám nói quá nhưng thú thực, từ ngày lấy chồng đến giờ, được gần 3 năm rồi, có một cô con gái nhỏ rồi, tôi vẫn luôn cảm thấy vợ chồng vui vẻ, hạnh phúc, thoải mái, tự hào, chưa bao giờ cảm thấy phật ý gì về chồng. Chồng tôi rất tốt cho đến thời điểm hiện tại. Nghe chị em nói thì tôi càng nghĩ, chắc khó có ai kiếm được người chồng như chồng tôi.
Nói ra, chị em đừng &’ném đá’ tôi. Chỉ là tôi muốn kể để chị em có niềm tin hơn vào chồng, rằng, không phải ai lấy chồng cũng bất hạnh. Có nhiều người lấy chồng, được chồng yêu, chồng quan tâm, chồng chiều. Dù là đàn ông khó thay đổi bản chất nhưng thật ra, sự khéo léo cũng chiếm phần lớn làm thay đổi họ…
Cho đến tận bây giờ, khi đã có con gái hơn 2 tuổi và có một cuộc sống ổn định, tưởng chừng như mọi thứ không còn lãng mạn, tôi vẫn luôn cảm nhận được sự ân cần của chồng. Nghe chị em than vãn, chê bai chồng, tôi lại taháy mình quá may mắn. Tôi đã có một người đàn ông tuyệt vời bên cạnh.
Những ngày giỗ chạp, tôi chỉ cần nói với chồng, &’anh uống ít rượu thôi, để tí còn dọn dẹp cho em’, là dù có khách đông thế nào, chồng cũng rất giữ mình. Anh thường không bao giờ uống say. Nếu bạn bè cố chuốc, anh sẽ bảo &’tao giữ mình, lát còn dọn cho vợ, chứ mình vợ tao dọn sao hết đống bát đĩa này’. Nói thì nghe tưởng đùa chứ thật là như thế.
Video đang HOT
Chồng lúc nào cũng cầm chừng, không để mình say. Và khi khách khứa ra về hết, một mình anh lại săm sắn dọn toàn bộ chục mâm cỗ. Rồi anh không cho tôi rửa bát, bảo cứ ngồi đó nghỉ ngơi, trông con, để anh rửa cho. Lần ấy có giỗ, chồng dọn hết chục mâm cỗ, bưng bê ra ngoài rồi lại rửa sạch sẽ, úp gọn gàng không cho vợ động tay động chân, khiến tôi xúc động vô cùng. Mẹ chồng nghe cũng không mấy hài lòng nhưng chồng tôi luôn nói với mẹ thế này: “Mấy việc này với phụ nữthì rất vất vả, nặng nhọc, nhưng với đàn ông như con thì như cái móng tay. Nên mẹ không phải câu nệ, cứ để con làm cho. Mẹ với vợ con cứ ngồi chơi xơi nước thôi, không vấn đề gì. Khi nào con mệt, con bảo vợ con làm thay, còn mẹ thì được đặc cách. Con làm vèo cái là xong’. Nói đến đây thì mẹ tôi không còn ý kiến gì nữa. Thấy con trai nhanh nhẹn, săm sắn, mẹ cũng lấy làm mừng và không trách phạt con dâu.
Lại nói đến chuyện chăm con cái, tôi chưa từng thấy ai chu đáo như chồng mình. Mỗi lần con khóc, anh lại thay vợ bế ẵm. Anh bảo, vợ sinh nở đã vất vả rồi, việc chăm con cứ để anh đỡ đần, làm được đến đâu thì anh làm. Vậy là, chồng luôn cho tôi thời gian nghỉ ngơi, đi chơi với bạn bè, anh tình nguyện ở nhà chăm con cuối tuần, để tôi có thời gian được tụ tập.
Người khác thì ngại chăm con, riêng anh thì không. Anh cứ làm nhoay nhoáy, chăm con rất chuyên nghiệp. Cho con ăn, cho con bú bình sữa là việc mà anh thường xuyên nhận. Nhìn anh còn thạo hơn cả tôi, vì anh thích chăm con, chăm bằng tấm chân tình, con lại càng quấn anh. Thấy con quấn bố, vợ cũng vui lòng, vì dù sao, cũng bớt được một phần vất vả…
Chị em đừng ném đá tôi nhé, khoe chồng tí thôi. Cố gắng để khiến các ông chồng yêu thương mình, chiều mình nha…! (Ảnh minh họa)
Bữa ăn, chồng cũng không cho tôi phải dọn rửa, chỉ cho tôi ngồi ôm con. Có con thơ, không phải dọn gì hết, được đặc cách. Chồng thường nói như thế…
Thật sự, tôi không sợ nhà chồng có cỗ dù là chồng rất nhiều lễ bái, tiệc tùng. Vì có chồng hậu thuẫn, có chồng săm sắn tất cả hà cớ gì tôi còn phải lo lắng?
Chị em ạ, đây có thể cho là tôi may mắn kiếm được người chồng như vậy, nhưng cũng phải kể đến việc nịnh chồng. Không quát tháo, nói năng nhỏ nhẹ, nịnh nọt, thủ thỉ, đó là cách tôi hay làm để khiến chồng hiểu, &’em chỉ mong anh yêu chiều em và con, như thế là em hạnh phúc lắm rồi. Làm vợ chồng rồi thì phải quan tâm nhau, hết lòng vì nhau vì trước sau gì, chúng ta cũng là một gia đình hạnh phúc’.
Chị em đừng ném đá tôi nhé, khoe chồng tí thôi. Cố gắng để khiến các ông chồng yêu thương mình, chiều mình nha…!
Theo Eva
Mùa đông, đến nóng lạnh, mẹ chồng cũng không cho dùng
Tôi chẳng biết phải nói sao với người mẹ chồng như chồng tôi nữa, thật sự không còn lời nào để nói và cũng không muốn nói gì.
Máy giặt, mẹ cũng không cho tôi giặt, mẹ bắt tôi giặt tay, với lý do là quần áo sẽ hỏng nếu giặt máy nhiều nhưng tôi hiểu, mẹ sợ tốn nước. (ảnh minh họa)
Cuộc đời người phụ nữ, chỉ mong lấy được người chồng hiểu và yêu thương mình, được nhà chồng ưu ái. Tôi không có được may mắn thứ hai cũng có được người chồng mình yêu thương. Nhiều khi nghĩ, thôi vì chồng thì cố gắng, nhưng mà cứ cố mãi không được, vì mẹ chồng tôi là người ki bo, keo kiệt, khó tính mà tôi chưa từng thấy trên đời...
Lấy chồng ở thành phố, với thân gái ở quê như tôi, nghĩ vậy là quá may mắn. Ra trường, đi làm bao nhiêu năm, tích cóp được chút ít nhưng vẫn phải đi thuê nhà trọ. Nghĩ đời này chỉ hi vọng có được người đàn ông quan tâm mình, có được chỗ dựa là yên tâm. Nên khi lấy được chồng khá giả lại ở phố, có nhà cửa đàng hoàng, ai cũng vui cho tôi. Bố mẹ tôi thì khỏi phải nói là họ vui như thế nào. Con gái yên bề gia thất, có ai mà không yên tâm chứ.
Về nhà chồng, dù mẹ chồng cũng không mấy thích tôi vì cái chuyện môn đăng hộ đối, nhưng vì tôi cũng khéo léo, chồng tôi cũng thuyết phục bố mẹ nhiều nên ông bà cũng không phản đối quá nhiều. Về nhà chồng, sống chung với gia đình chồng, tôi nghĩ, chỉ cần cố gắng làm tốt vai trò của con dâu là được rồi, thế nhưng, dù cố gắng ra sao thì dường như, mẹ chồng vẫn không thật sự ưng tôi...
Về nhà chồng ở cùng tôi mới càng thấy bức bách. Mẹ chồng ở thành phố nên hễ nói một câu là bảo &'ở thành phố vậy con ạ'. (Ảnh minh họa)
Về nhà chồng, việc lớn việc nhỏ đều do tôi làm. Mẹ chồng tôi vì phong kiến nên muốn con dâu phải làm mọi việc. Vả lại, bà vốn không thích tôi làm dâu nhà bà, nên mẹ chồng mới nói với tôi là, &'con về nhà này thì phải theo lệ nhà này, nhất định không được lười nhác, mọi việc nhà này dâu con phải đảm nhận hết. Mẹ bây giờ già rồi, không làm được gì. Con phải cố gắng đảm đương trách nhiệm làm dâu con trong nhà... Tiết kiệm, chỉn chu, không được tự ý quyết định những việc lớn'.
Về nhà chồng ở cùng tôi mới càng thấy bức bách. Mẹ chồng ở thành phố nên hễ nói một câu là bảo &'ở thành phố vậy con ạ'. Mẹ mặc định, tôi là con gái nhà quê nên mẹ nói vậy có ý coi thường tôi. Mệt mỏi, chán nản, nhưng tôi phải cố gắng vì chồng, dĩ hòa vi quý. Tôi thật sự không thể khiến chồng buồn và khó xử chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt.
Những ngày ở nhà mẹ chồng tôi càng thấy mẹ là người tính toán chi li từng tí một. Tôi đi chợ, về mẹ hỏi giá cả rồi hạch toán lại, ghi tất cả giá ra ngoài để kiểm tra. Hôm sau, mẹ gọi tôi vào và bảo &'con ơi, con tiêu hoang quá, nhà mình xưa nay chỉ ăn 100 nghìn 1 bữa, con ăn tới 3 trăm nghìn 1 bữa thì lấy đâu ra tiền hả con? Ở thành phố ăn thanh cảnh lắm con ạ!". Nghe đến đó, tôi đã bực mình vô cùng. Tôi thật sự không thể vui được vì mẹ chồng tôi đúng là người tính toán vô cùng.
Ngày lạnh, tôi bật nóng lạnh, mẹ chồng vừa thấy đã tắt ngay đi rồi bảo &'gớm, trời này tao còn tắm được nước lạnh mà thanh niên chúng bay lại phải tắm nước nóng là sao. Cái này bật tốn điện lắm, đại hàn thì hãy dùng, đừng có mà hoang phí. Tiền không có thì phải tiết kiệm'. Tôi chưa từng thấy mẹ chồng nào lại nói con dâu như vậy. Tôi nào đâu có hoang phí gì, tiền điện cũng đóng hàng tháng, sao mẹ không hiểu cho tôi lại bắt tôi phải tắm nước lạnh. Trời mùa đông mà tắm nước lạnh thì đúng là.
Có hôm, lạnh, mẹ còn bảo tôi lấy nước phích mà tắm vì đun ga rẻ hơn điện. Tôi thất bất ngờ luôn...
Máy giặt, mẹ cũng không cho tôi giặt, mẹ bắt tôi giặt tay, với lý do là quần áo sẽ hỏng nếu giặt máy nhiều nhưng tôi hiểu, mẹ sợ tốn nước. Người đâu mà tiết kiệm vô độ. Đến rau cũng không dám rửa nhiều nước vì sợ tốn. Vậy thử hỏi, ăn vào mắc bệnh thì tốt hơn hay là tiết kiệm mấy khối nước thì tốt hơn?
Cuộc đời người con dâu như tôi ở chung nhà chồng thật sự mệt mỏi. Tại sao lại có thể sống cuộc sống tù túng như thế này được? Tôi tính ra ở riêng nhưng chồng lại cau có, khó chịu không chấp nhận. Nếu tôi không ra riêng thì cứ sống mãi cảnh này có ức mà chết. Tôi không ác cảm quá nhiều với mẹ chồng nhưng cũng không thể nào chấp nhận một cuộc sống bí bách, vì tôi cũng có quyền riêng tư của mình. Phen này, nếu chồng không chịu ra riêng thì chỉ còn cách chia tay nhau. Tôi thật sự không bao giờ chịu chấp nhận cuộc sống như thế này và cũng không có lý do gì phải khổ như vậy...
Theo blogtamsu
Bạn trai chẳng tha thiết gì về chuyện tình cảm của chúng tôi Dường như anh cũng bất cần trong chuyện tình cảm này, chẳng quan tâm gì nhiều đến tôi, chỉ biết đi làm về chơi game rồi ngủ. Ảnh minh họa Tôi 23 tuổi, quen anh được một năm rưỡi, trước khi quen chúng tôi là bạn nhưng không chơi thân với nhau. Anh bằng tuổi tôi. Ngày trước tôi còn không nghĩ nhiều...