Nhà chồng lên án con dâu vì bỏ mặc chồng ốm đau, nhưng im bặt khi nghe lý do đằng sau
Tại buổi họp gia đình, mẹ chồng trách cứ con dâu đủ điều, còn dọa sẽ bảo con trai ly dị vợ.
Đang ở cơ quan sấp mặt với đống báo cáo sếp giao thì Hà nhận được điện thoại của mẹ chồng báo tin Hưng – chồng cô về quê ăn cưới say rượu rồi không may gặp tai nạn, hiện đang đi cấp cứu.
Thế là Hà vội vàng chạy xe về nhà, gửi con trai sang nhà bà ngoại rồi bắt xe taxi đến thẳng bệnh viện để xem tình hình chồng như thế nào. Khi nghe bác sĩ nói đến tình trạng của Hưng mà Hà gần như chết lặng.
Tiếp đó cô đột ngột quyết định gọi xe trở lại thành phố ngay trong ngày hôm ấy. Sau ca phẫu thuật Hưng phải nằm viện gần hai tuần nhưng cô cũng chỉ về thăm chồng thêm một lần, còn lại gửi mẹ chồng một ít tiền nhờ ông bà đi lại trông nom anh.
Ảnh minh họa
Trong quá trình chăm con trai trong bệnh viện, mẹ chồng bực ra mặt vì chồng ốm nặng thế mà cô con dâu cũng chẳng đoái hoài, đưa bà được vài triệu rồi lặn mất tăm không hề chăm sóc được trọn vẹn một ngày. Bà nói rằng cứ để Hưng ra viện rồi bà sẽ “làm ra môn ra khoai” chứ không có chuyện con dâu phó mặc chồng cho nhà chồng lúc ốm đau thế này được.
Hôm ấy Hưng ra viện, Hà cũng không về. Hai ngày sau, cũng là cuối tuần Hà mới đưa con về thăm chồng một lát và lại tính đi ngay chứ cũng không ở lại nhà chồng ăn cơm tối.
Video đang HOT
Mẹ ccsM bức xúc dồn nén nên lập tức yêu cầu Hà ở lại họp gia đình. Bà nói không thể chấp nhận kiểu con dâu thiếu trách nhiệm như vậy, nếu Hà không thay đổi thì bà sẽ bảo con trai ly dị vợ.
Đến lúc này thì Hà mới nói rõ rằng suốt 3 năm nay Hưng không hỗ trợ vợ được đồng nào. Hưng dù vẫn đi làm nhưng anh chỉ làm việc văn phòng với mức lương tháng vài triệu còn không đủ tiền sinh hoạt. Đó là chưa kể nửa năm nay dịch bệnh, Hưng nằm trong diện bị công ty sa thải vì làm việc thiếu chuyên nghiệp.
Mọi chi phí trong nhà đều đặt lên vai Hà, từ tiền đóng học cho con, tiền ăn uống hằng ngày, tiền tiết kiệm cho tương lai,… thậm chí năm ngoái tiền mổ não cho mẹ chồng cũng là mình cô lo lắng.
Đợt này chi phí phẫu thuật cho chồng cũng lên tới 60 triệu, nếu cô không cự khổ đi làm thì ai sẽ cho cô tiền chữa bệnh cho chồng?
Trước câu hỏi ấy của Hà, tất cả mọi người trong gia đình chồng đều lặng thinh. Đúng là lâu nay, ai nhìn vào cũng bảo Hà có một gia đình hạnh phúc với người chồng đẹp trai và một cậu con trai kháu khỉnh nhưng đâu ai biết gánh nặng kinh tế đã đè lên đôi vai cô như thế nào.
Nhiều lúc cô chán ngán cuộc hôn nhân với người chồng lười biếng, thiếu trách nhiệm. Thứ duy nhất níu giữ cuộc hôn nhân của cô như mỏ neo giữ lấy con thuyền đó chính là cậu con trai, cô muốn giữ một gia đình trọn vẹn cho cậu bé nhưng có vẻ như nó đang dần quá sức của cô.
Bầu nghén nhờ chồng mua đồ ăn vặt, hơn 9 tháng sau anh đưa ra tờ giấy khiến tôi muốn ly hôn gấp
Nhìn tờ giấy chồng đưa mà tôi thất vọng vô cùng. Tôi không nghĩ anh lại là con người nhỏ nhen đến mức độ như thế!
Sau 6 tháng lấy chồng thì tôi có thai. Khi tôi thông báo tin này cho nhà chồng, ai cũng vui mừng. Bố mẹ chồng ở quê, không lên chăm con dâu được thì thường xuyên gửi đồ ăn lên cho tôi tẩm bổ. Còn chồng tôi, anh cũng phấn khởi lắm vì sắp được lên chức bố.
Mặc dù mang thai, tôi nghén đủ kiểu nhưng vẫn cố gắng đi làm bình thường. Buổi tối tôi vẫn về nhà nấu ăn cho chồng. Duy chỉ có 1 điều là tôi hay thèm chua, mà mỗi ngày tôi lại thèm 1 loại quả, hoặc 1 món ăn vặt nào đó. Chính vì vậy, hầu như ngày nào tôi cũng bảo chồng đi mua cho.
Ban đầu chồng tỏ ra khó chịu khi bị vợ sai vặt. Anh đi làm về mệt chỉ muốn nằm nghỉ ngơi. Nhưng có 1 lần tôi đi mua chẳng may bị trượt chân ngã. Thế là từ đó anh phải chiều theo ý vợ. Dù có ngại đến mấy, chồng tôi vẫn phải chạy ra ngoài mua đồ ăn cho tôi.
Qua 3 tháng đầu thì tôi đỡ nghén hơn, không bắt chồng đi mua đồ ăn cho mình mỗi tối nữa. Nhưng chồng tôi vẫn tự giác lắm. Hôm thì anh mua gà tần, hôm lại mua cháo chim, cháo cá,... Nhận được sự quan tâm của chồng, tôi xúc động lắm và cả tự hào nữa. Tôi vẫn hay khoe với bạn bè rằng, mình có 1 ông xã tâm lý hết mực!
Ấy thế nhưng sinh con được 1 tháng thì tôi vỡ mộng hoàn toàn. Chồng không tốt với vợ con như tôi tưởng. Anh có tính toán hết đó!
(Ảnh minh họa)
Chuyện là hôm kia khi tôi vừa tắm xong cho con, thì chồng đi làm về. Anh tiến thẳng đến chỗ tôi, đưa cho tôi 1 tờ giấy. Sau đó anh nói: "Đây là bảng excel những thứ anh chi cho em trong suốt thời gian em mang thai. Bây giờ em sinh xong con rồi thì cũng đã đến lúc phải trả cho anh. Tổng cộng là 8,5 triệu đồng. Trong đó tiền hoa quả là hơn 2,2 triệu, tiền mua cháo, gà tần cho em ăn mỗi ngày là 4,1 triệu, còn lại là tiền sữa, với mấy thứ đồ linh tinh. Anh liệt kê chi tiết từng ngày rồi đó, không nhầm lẫn được đâu.
Ấy là anh còn xông xênh chán nhé, không tính tiền đồ ăn bố mẹ ở quê gửi lên. Coi như cái này là khuyến mãi...".
Tôi nghe mà sốc nặng, không thể thở nổi. Tôi không nghĩ chồng mình lại tính toán chi li với vợ như thế. Trước giờ vẫn biết chồng keo kiệt, nhưng không nghĩ anh đến mức độ như thế này.
"Anh bị điên à? Thế con là của mình em chắc? Chẳng lẽ anh không thấy mình có trách nhiệm phải chăm con sao? Anh chi những thứ tiền kia còn em thì không chi gì chắc? Hàng tháng em vẫn phải bỏ tiền ra đi siêu âm, mua thuốc bổ, rồi cũng dành dụm tiền để sinh con nữa. Sao anh lại có thể như thế được cơ chứ" - tôi bức xúc.
Nhưng chồng lại thản nhiên đáp lại: "Những thứ kia em ăn thì nó vào em chứ vào con đâu. Cái gì là của con, anh đã không tính rồi. Ví dụ như mấy lần anh mua bỉm tã, đồ sơ sinh cho con, rồi thêm tiền cho em đi đẻ... anh có tính đâu. Còn cái gì em dùng thì em phải trả. Anh muốn rõ ràng, sòng phẳng như thế thì vợ chồng mới bền lâu. Anh thích sự công bằng...".
"Thế bây giờ em nghỉ đẻ ở nhà, thì mấy nữa tiền ăn, tiền sinh hoạt điện nước của em, anh có tính không?" - tôi hỏi.
"Tất nhiên là có rồi. Tháng rồi em đã dùng hết hơn 1 triệu rồi đấy. Chuyện đó mà em cũng phải hỏi. Sau này em đi làm thì trả anh, không thì trích tiền từ khoản mọi người hỏi thăm, hoặc tiền nhận bảo hiểm ra trả" - chồng lôi điện thoại ra để nhìn ghi chú anh ghi những chi tiêu của tôi rồi đáp lời.
Nghe đến đây tôi không kiềm chế được, lao vào chồng xả giận. Tuy nhiên, anh né được và không ngần ngại nâng gối đạp vào bụng tôi 1 cú thật mạnh. Tôi ngã dúi dụi xuống sàn nhà. Anh trợn mắt quát: "Em đừng tưởng mới sinh xong mà tôi nể nang nhé, không còn như ngày mới yêu nữa đâu. Tỉnh mộng đi".
Cạn lời với chồng, tôi chẳng muốn tranh cãi nữa. Tôi mở ví, lấy tiền mẹ đẻ tôi cho lúc sinh bé ném thẳng vào người anh. Số tiền đó là 10 triệu. Chồng vừa nhặt tiền rơi vừa hớn hở đếm. Anh bảo tôi: "Con đúng là cây hái ra tiền em nhỉ". Tôi chẳng thèm đáp lại.
Sáng nay tôi tự động bắt xe về nhà bố mẹ đẻ, mang theo cả con. Tôi muốn ly hôn gấp chứ sống với người chồng thế này chắc tăng xông quá. Bố mẹ tôi nghe chuyện thì cũng bức xúc lắm. Mẹ tôi gọi thẳng cho nhà thông gia để nói chuyện. Tuy nhiên bố mẹ anh vẫn bênh, nói rằng anh chỉ muốn quản tiền để tôi không hoang phí mà thôi. Nghe xong, tôi càng muốn rời nhà ấy càng sớm càng tốt!
Nhà chồng xỉa xói không sinh được con, tôi vứt ra 2 tờ giấy khiến tất cả ngã ngửa Mỗi một ngày, mọi chuyện lại trở nên phức tạp hơn rất nhiều khiến cho tôi cảm thấy mình không thể sống mãi cảnh bị người khác coi thường. Tôi lấy chồng, tất nhiên là cuộc hôn nhân xuất phát từ tình yêu nhưng cũng không phải là không có tính toán. Tính toán là từ phía chồng chứ không phải ở phía...