Nhà chồng không cho thờ mẹ đẻ, suốt 3 năm, tôi phải gửi mẹ lên chùa!
Việc tưởng nhớ ông bà bố mẹ là một việc thuộc về đạo lý có gì đâu mà phải nghĩ sâu xa? Có khi nào, mọi lý do như nghi lễ, phong tục chỉ là nhà chồng kiếm cớ?
Tôi lấy chồng tính đến nay đã tròn 5 năm. 5 năm qua, tôi luôn là người con dâu hiếu nghĩa với nhà chồng. Ngoài đi làm ở cơ quan, tôi luôn đảm đang việc nhà cửa, bếp núc, đối nội đối ngoại. Chẳng thế, bố mẹ chồng cũng rất yêu quý tôi và chưa chê trách tôi bất cứ điều gì. Các cô dì, chú bác, anh em đằng nhà chồng cũng vậy. Họ luôn lấy tôi ra làm tấm gương cho các con họ noi theo.
5 năm hôn nhân có thể nói tóm lại một câu, tôi chưa từng có mâu thuẫn gì lớn nhỏ ở nhà chồng. Vậy mà những gì nhà chồng sử xự với tôi – con dâu họ khiến tôi bị sốc. Và chính điều này đã làm cho gia đình tôi có vết nứt rạn vỡ suốt 3 năm nay. Tất cả cũng vì tôi, chồng tôi và bố mẹ chồng vẫn mâu thuẫn nhau về chuyện thờ cúng mẹ đẻ tôi.
Mẹ tôi chỉ có mình tôi là con gái độc nhất. Bà hồi trẻ cũng vì yêu lầm lỡ một người đàn ông có vợ mà sinh ra tôi. Suốt bao năm qua, chưa bao giờ tôi biết mặt người cha ấy. Tôi cũng chẳng biết ông ở đâu. Chỉ biết mẹ tôi nói rằng ông ấy dù không chết thì cũng chẳng biết tôi có mặt trên cõi đời này. Vì thế mà tôi chưa bao giờ đi tìm cha tôi là ai cũng như tìm ông để nhận cha vì không muốn mẹ phiền lòng.
Là con gái độc nhất của mẹ, nhưng tôi cũng không thể ở bên cạnh bà. Duyên số đến, tôi lấy người đàn ông hơn tôi 3 tuổi và ở cách nhà tôi gần 300 km. Thuyền theo lái, gái theo chồng, sau kết hôn tôi phải khăn gói về n hà anh và lập nghiệp. Anh cũng là con trai độc nhất trong gia đình nhà chồng.
Khi yêu và sắp kết hôn, chồng tôi tỏ ra là người đàn ông cực kỳ bình đẳng và tâm lý. Tôi cũng nói trước vấn đề lỡ sau mẹ mất, thì mọi việc như nào? Anh lúc ấy còn nói rằng, anh không phân biệt mẹ vợ – mẹ đẻ. Vì thế khi bà mất, tôi cứ mang mẹ về thờ ở nhà anh không sao hết.
Vậy mà cách đây 3 năm, mẹ của tôi mất sau một cơn tai biến bất ngờ. Sau khi làm tang cho mẹ xong, mình gặp một vấn đề khó khăn là các anh chị em đằng nội cũngc đang làm ăn ở xa nên không thờ cúng gì cho mẹ được. Bởi thế, mình thực sự muốn mang theo bát hương và di ảnh của mẹ đẻ về nhà chồng thờ.
Video đang HOT
Nhưng khi vừa cất lên lời hỏi ý kiến bố mẹ chồng và chồng, mình đã bị bố mẹ chồng gia trưởng cho một bài ca không quên. Bố mẹ chồng mình thì bảo con dâu rằng, không thể ăn cơm nhà chồng thờ bố mẹ đẻ được. Với lại, bố mẹ chồng cũng bảo, dương sao âm vậy, làm gì có ai thích ở ké nhà thông gia. Hơn nữa họ cũng không chấp nhận 1 nhà thờ 2 họ.
Bố mẹ chồng bảo tôi hãy thông cảm cho họ và họ làm vậy không có gì quá đáng khi không chấp nhận điều ấy. Còn chồng tôi thì cũng có ý như bố mẹ chồng. Điều này khiến tôi đắng lòng mà không biết phải làm sao lúc ấy. Cứ thế, mâu thuẫn trong nhà cứ phát sinh khiến vợ chồng cũng nhiều lần hục hặc vì chuyện này.
Nhiều đêm nằm vắt óc nghĩ mà tôi đắng lòng và ruột gan như có ngàn mũi tên bắn vào mình. Tôi chẳng biết quyết định sao lúc ấy nên sau khi đưa mẹ đi hỏa thiêu và an táng xong, tôi đưa mẹ lên chùa gửi. Cứ thế, bao năm nay do không thuyết phục được chồng và nhà chồng nên tôi cũng chỉ biết tới chùa thăm mẹ. Những ngày giỗ Tết tôi cũng giỗ cúng mẹ tại chùa luôn.
Nhiều họ hàng của tôi thì khá đồng tình với cách làm bất đắc dĩ này của tôi. Họ bảo cách giải quyết đó vừa đơn giản và vừa tốt. Bởi họ tin như vậy mẹ tôi cũng được siêu thoát và tôi là con gái vẫn có thể lên chùa thăm nom bà thường xuyên.
Tôi đã gửi mẹ lên chùa được 3 năm nay. Nhưng 3 năm nay, mỗi khi nghĩ về mẹ mà tôi thấy cực cay đắng và đau lòng quá. Chỉ vì tôi là con gái mà khi người mẹ thân yêu nhất của tôi mất, đến chuyện thờ cúng cũng phải bàn cãi sao, cũng chưa được yên lòng?
Nhiều lúc tôi cứ làm ngày làm đêm để mong có tiền để ra mua một mảnh đất khác để vợ chồng có thể xây nhà ở riêng. Có nhà riêng rồi, tôi mới không ngại việc thờ cúng và có thể mang mẹ về nhà thờ như bình thường. Nhưng ngay cả như thế, bố mẹ chồng và chồng tôi vẫn bảo không được và không ai chịu hết.
Sao tất cả lại phi lý như thế này? Sao việc quan trọng như này mà lại phân biệt trai gái? Tại sao là con dâu mà không thể thờ bố mẹ ở nhà chồng hay nhà riêng của mình chứ?
Tôi thiết nghĩ, việc tưởng nhớ ông bà bố mẹ là một việc thuộc về đạo lý có gì đâu mà phải nghĩ sâu xa? Mà nào có ai biết chắc thế giới kia như thế nào đâu, tất cả chỉ là điều mơ hồ thôi. Có khi nào, mọi lý do như nghi lễ, phong tục chỉ là nhà chồng và chồng tôi kiếm cớ. Thậm chí, có khi những điều ấy chỉ toàn do người đang sống tự nghĩ ra và áp đặt tôi không?
Ai có thể bày cho tôi cách vẹn toàn nhất để làm sao tôi được an lòng nhất mỗi khi nghĩ về người mẹ đã mất của mình?
Theo Người đưa tin
Tôi có đúng khi ly hôn chồng để con mất cha
Tôi là mẹ đơn thân khi bé chưa đầy 3 tháng tuổi. Tôi chủ động gửi thư ra tòa trong thời gian còn ở cữ nhà mẹ đẻ. Cuộc hôn nhân của tôi đến vội vàng rồi chia tay trong giây lát.
Chồng không phải là cuộc tình đầu tiên, sau khi mối tình đầu chia tay, tôi về quê quyết định làm vợ anh - người bạn cùng học phổ thông. Nhìn anh hiền lành, chất phác, lại là bạn bè lâu năm nên tôi quyết định lấy anh để ổn định cuộc sống tại quê nhà. Bạn bè chung rất nhiều nên tôi tin tưởng rằng mình sẽ hạnh phúc, an phận với cuộc hôn nhân này. Thật sự khi về làm vợ anh, tôi đã không còn trong trắng, nói với anh và anh chấp nhận điều đó. Mâu thuẫn xảy ra khi tôi vào viện sinh bé, bao nhiêu bản tính của anh như hiện ra trước mắt khiến tôi buồn và tủi thân vô cùng.
Tôi phải sinh mổ, không đi đứng được, anh không thương mà còn nói "Người ta cũng mổ như em mà không đau đớn, còn em ăn ngủ cho lắm giờ đi không được", thấy tủi thân quá. Tôi chấp nhận bỏ qua hết vì con nhưng vẫn khóc rất nhiều khi sinh con mới 7 ngày. Những câu nói của anh vô tình làm tôi choáng váng. Từ bệnh viện về nhà, tôi ở nhà mẹ đẻ, mâu thuẫn vợ chồng tăng lên. Anh lại lôi quá khứ tôi ra mà chì chiết, nói tôi ăn nằm với bao người đàn ông nên chưa chắc đứa bé là con anh, anh nói gia đình tôi lừa dối để anh phải lấy tôi.
Vì chị em gái tôi ở xa nên chỉ mình tôi ở quê, anh còn nói "Nước xa không cứu được lửa gần", ba mẹ tôi trước sau gì anh cũng chăm sóc. Anh lo cho ba mẹ tôi ngày nào chưa mà nói ra câu đó, lại còn xúc phạm ba tôi, nói ba say xỉn cả ngày, nhu nhược. Nghe anh nói tôi tức quá tát anh một cái, lúc đó anh đang bế con cũng lao vào tát và dùng chân đá vào bụng tôi. Vì đang ở nhà tôi nên ba mẹ thấy được, bảo anh về. Tôi quyết định làm đơn ra tòa khi bé 3 tháng. Vì đơn phương ly hôn nên tòa phải hòa giải. Trong phiên hòa giải anh không tiếc lời mạt sát, nói xấu tôi. Anh nói làm vậy để chứng tỏ bản lĩnh đàn ông, rằng anh không phải là thằng chồng nhu nhược, sợ vợ. Anh còn ghi âm, photo những tin nhắn của tôi ra tờ giấy A4 rồi làm bằng chứng trước tòa.
Trong thời gian hòa giải tôi lên nhà anh lấy hết quần áo và vật dụng của mình. Ba mẹ anh to tiếng chửi rủa tôi, rằng con trai ông bà không ăn chơi, không rượu chè, không gái gú thì tại sao tôi bỏ anh? Mặc kệ những lời nói đó, tôi vào phòng lấy đồ. Trái với suy nghĩ của bản thân, khi mở cửa tủ lấy quần áo anh đã lấy điện thoại ra quay không sót một cảnh nào. Lúc đó tôi thấy anh đốn mạt đến kinh khủng. Anh nói tiền của hồi môn là của dòng họ anh cho nên tôi không có quyền đụng đến, anh giữ không đưa tôi một xu. Tôi cũng không cần nên tòa không phải phân chia, cái tôi cần là tự do, sự giải thoát cho tâm hồn để nuôi con.
Anh xuống thăm con sau thời gian 3 tháng không xuống, ba tôi tức quá đuổi anh ra khỏi nhà, ba nói con đâu phải của anh mà xuống. Ba bảo anh chửi tôi đã đi ăn nằm với nhiều người thì đây không phải là con anh, anh có nuôi nó ngày nào đâu mà đòi nhận con. Anh và gia đình tôi xô xát, anh đánh tôi và còn nói "Vợ tao, tao đánh tới chết", anh còn đánh ba tôi trước sự chứng kiến của hàng xóm. Sau đó ba anh xuống nhà tôi nhận cháu, mẹ tôi tức quá nói: "Con anh nó nói không phải con nó thì cũng không phải cháu anh, nó không nhận con thì anh lấy quyền gì mà nhận cháu".
Từ ngày sinh đẻ tới giờ tôi không nhận từ nhà nội của con điều gì, lúc khó khăn không ai biết. Giờ con tôi đã gần 7 tháng rồi, thương con lắm vì tôi đã không mang đến cho con một gia đình hoàn hảo. Tôi yêu con bằng tình thương của mẹ và trăm người thân con cộng lại. Không biết quyết định ly hôn của tôi có sai lầm và vội vã hay không? Liệu tôi có thật sự tàn nhẫn khi cướp đi của con một gia đình như bao đứa trẻ khác? Nhìn con mà tôi đau thắt.
Theo VNE
Vợ giấu chồng mang hết tiền về cho bố mẹ đẻ Tôi phát hiện ra sau lý do chối quanh co của cô ấy là cô ấy đã mang hết tiền về cho bố mẹ đẻ. Hóa ra việc cô ấy suốt ngày kêu hết tiền cũng đều có nguyên nhân của nó. Tôi cưới cô ấy khi cô ấy vừa chân ướt chân ráo ra trường, cô ấy học hết Cao đẳng nên...