Nhà cao cửa rộng mà không bằng nhà trọ
Vy luôn tin rằng mọi hạnh ngộ ở đời đều do duyên số. Như cách mà chúng tôi gặp gỡ để rồi trở thành bạn thân thiết của nhau.
ảnh minh họa
Vy kém tôi hai tuổi nhưng cùng học chung đại học, ở cùng phòng ký túc, đến lúc ra trường lại cùng nhau chui rúc trong căn phòng trọ chật hẹp giữa lòng thành phố.Lúc mới quen tính tình hai đứa đối lập nhau. Tôi suốt ngày cắm cúi vừa học vừa đi làm thêm, còn Vy lại rất biết hưởng thụ cuộc sống. Cuộc đời sinh viên của Vy chắc hẳn là thú vị hơn tôi với nhiều chuyến đi tình nguyện miền núi, hay những hành trình phượt bụi. Vy lúc nào cũng tha thiết với cuộc đời bằng năng lượng của tuổi trẻ. Vy biết cách cân bằng cuộc sống nhiều áp lực, khơi gợi sự lạc quan và nồng nhiệt nơi tôi. Vì cái tính không thể mở lòng tùy tiện nên có được người bạn hiểu mình như Vy, tôi cảm thấy may mắn biết nhường nào.
Vy thuộc típ phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang và đầy kiêu hãnh. Đời sống tinh thần của Vy luôn là một ẩn số với các chàng trai. Dường như Vy sinh ra là để làm chủ đám đông bằng chính sự năng động, tự tin và cũng đầy tinh tế. Người ta cứ nghĩ Vy sống kiểu cách nên sẽ thích đến những nơi sang trọng, dùng đồ đắt tiền, chơi với người giàu. Nhưng thực ra Vy thuộc về thế giới của những điều bình dị nhất. Sau những chuyến công tác dài ngày, Vy bao giờ cũng từ chối những cuộc hẹn hò để ở nhà đi chợ nấu nướng và dọn dẹp. Dù thực đơn của Vy chỉ quanh quẩn mấy món xào ăn rất dễ ngán, nhưng bao giờ Vy cũng vui vẻ nấu nướng với lý do rất dễ thương “phải bổ sung dinh dưỡng cho cậu bằng cơm tự nấu, chứ vắng tớ chắc cậu toàn ăn uống linh tinh bên ngoài vừa chẳng ngon lại còn mất vệ sinh”.
Video đang HOT
Chúng tôi sống cùng nhau gần sáu năm thì Vy đi lấy chồng. Trước hôm thu dọn đồ đạc về quê chuẩn bị đám cưới, Vy lùng khắp Hà Nội chỉ để tìm lấy một mẫu giấy dán tường ưng ý. Vy bảo “dán tường thật đẹp để người yêu cậu còn đến chơi nữa chứ”. Rồi có bao nhiêu đồ điện trong phòng Vy đều lôi ra hết, ngồi cả buổi tháo dỡ từng thứ một. Về khoản này thì Vy cực siêu, chẳng mấy khi phải nhờ cậy đến đàn ông. Mà xóm trọ cũng toàn con gái, Vy dặn “điện hỏng không biết gì thì đừng tự sửa, cứ gọi cho tớ. Tớ sẽ bảo người đến sửa”.
Ngày đưa Vy về nhà chồng, mừng cho bạn nhưng lại trống trải trong lòng. Trở về căn phòng quen thuộc thấy ở đầu giường bạn đặt roi dâu, trong gối bạn để bùa cầu bình an, mấy thứ đồ sắp hết hạn sử dụng bạn mang vứt đi rồi mua cái mới thay vào. Biết tính tôi đãng trí nên chỗ nào cũng thấy Vy dán một mẩu giấy ghi nhớ. Chỗ bếp nấu ăn thấy Vy dặn trên giấy “không được rút điện bếp hồng ngoại ngay khi vừa dùng xong, như thế rất dễ hỏng. Lúc nào thấy bếp hết kêu u u mới rút”… Thỉnh thoảng Vy lại gọi điện lên hỏi “từ mới tiếng Anh tớ dán trên tường cậu đã nhớ hết chưa?”.
Rồi Vy có con, bận bịu hơn với thiên chức làm mẹ và phải một mình trải qua giai đoạn stress sau sinh. Chúng tôi ít có thời gian trò chuyện cùng nhau nhưng hiểu cả những nỗi niềm không nói. Hôn nhân khiến bạn mất mát và đau đớn nhưng lại không tìm ra cách để giải tỏa. Một đêm, cả hai đứa cùng nằm nghe mưa rơi lạnh lẽo, Vy nhắn tin bảo: “Tớ ở nhà cao cửa rộng, cuộc sống đủ đầy mà cảm thấy tù túng chẳng hề vui như lúc được tự do sống trong căn phòng chật chội của tụi mình”. Tôi rưng rưng nhủ thầm: “Ừ, biết vậy nên suốt bao năm qua tớ đâu có dám chuyển nơi ở mới. Chỉ vì không nỡ rời xa những thân thuộc cậu để lại nơi này…”.
Theo PNO
Chồng coi nhà như là phòng trọ
Làm việc gần nhà nhưng 3-4 ngày anh mới về ăn cơm, không đụng tay làm việc gì và cũng chẳng chăm con.
Bây giờ mình không biết phải làm gì đây, mong mọi người hãy cho mình một lời khuyên. Hai vợ chồng mình cùng học từ nhỏ cho tới đại học và cũng cưới nhau vì tình yêu. Anh không có bố, ở với mẹ là giáo viên về hưu và một người chị gái của mẹ cũng không lấy chồng. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào mẹ chồng mình.
Khi mình quyết định lấy anh, gia đình mình không đồng ý lắm. Nhưng rồi vì thương con nên bố mẹ mình cũng chấp nhận và còn thương anh nữa. Lúc mình sinh con, anh ấy bỏ việc rồi ăn chơi lêu lổng một năm. Bố mẹ mình chạy vạy khắp nơi tìm việc cho anh cách nhà 100km. Dù đi làm nhưng hàng tuần anh vẫn về lấy tiền của mình mới đủ tiêu xài. Ở đây, anh làm việc được hai năm thì vướng vào chuyện tình cảm với một cô làm cùng phòng. Cô ta nhắn tin, gọi điện khiêu khích mình rất nhiều lần. Nhưng khi anh về nhà, mình hỏi thì anh chối.
Một lần nữa, anh lại bỏ việc về nhà. Ở nhà, anh chỉ xem tivi và đi uống cafe chứ không đụng tay làm việc gì, kể cả chăm con. Anh cũng chưa một lần cho con ăn hay chơi với nó. Sau một thời gian, cô gái kia lấy chồng. Trước khi cưới, cô ta nhắn tin xin lỗi mình. Vì thương con và gia đình, mình bỏ qua cho anh, coi như không có chuyện gì.
Rồi anh cũng xin được việc làm ở gần nhà và cũng gần cơ quan mình. Nhưng bọn mình không đi làm cùng vì mình còn đưa đón con đi học. Mẹ chồng mình chiều chuộng anh như em bé, không bao giờ thấy khuyên bảo gì cả. Anh đi làm được một năm thì bọn mình xây nhà. Tuy hơi vất vả nhưng mình cứ nghĩ thế là ổn rồi.
Dạo gần đây, anh lại giở chứng, đi làm 3-4 ngày mới về ăn cơm nhà. Khi anh bỏ cơm hay đi nhậu với mấy người bạn, vợ con gọi điện thì không nghe hoặc tắt máy. Còn lúc về nhà thì lầm lì ít nói. Mình có hỏi thì anh bảo bận việc rồi ngủ lại phòng làm việc luôn. Mình nói với mẹ và dì của anh thì mọi người bảo anh đi làm về nhà, đáng nhẽ vợ con phải vui vẻ, niềm nở như không có chuyện gì. Tuy vậy, mình cũng chưa một lần to tiếng với anh. Thế mà họ bênh con trai quá, không biết sai trái.
Bọn mình có một đứa con gái đã 7 tuổi và mình có ý định sinh thêm nhưng anh không chịu. Mình có linh cảm là anh đã có bồ nhưng không biết phải làm sao nữa. Ly hôn thì con mình sẽ ra sao đây? Người ta bảo lấy "vợ xem tông, lấy chồng xem họ" quả không sai. Bây giờ, mình thấy chán lắm, có khi chỉ muốn chết đi cho xong. Nhưng chết thì con mình sẽ sống thế nào và bố mẹ mình sẽ khổ tâm lắm. Còn sống thì mình chịu đựng như thế này được bao lâu nữa?
Theo VNE
Chồng chỉ coi em như... cái nhà trọ Hóa ra anh chỉ tìm về với vợ con khi nhân tình giận dỗi, hóa ra mẹ con em không hơn cái nhà trọ là mấy để anh thích về thì về thích đi thì đi! ảnh minh họa Cái ngày mà lần đầu em được biết chồng ngoại tình qua lời kể của một đứ bạn thân, em thật sự rất sốc....