Nhà anh cứ xem em như đứa đi ở, anh à!
Không ai trong nhà phụ tôi dù rửa thứ gì cả, họ ăn xong là lên nhà xem TV, tôi phải làm tất cả, mỗi đêm đứng rửa chén một mình mà tôi cứ khóc…
Tôi năm nay 33 tuổi, quê ở tỉnh lên học và làm tại thành phố, còn anh ấy hơn tôi 15 tuổi. Chúng tôi quen nhau 2 năm và cưới được 5 năm nay. Hiện chúng tôi đang ở nhà bố mẹ chồng.
Cuộc sống ở nhà chồng cũng ngột ngạt nhưng tôi luôn cố làm hài lòng mọi người nên họ không lấy làm khó chịu với tôi.
Vì hàng ngày tôi đều nhìn sắc mặt của từng người trong nhà để sống, nhà ăn thì tôi mới dám ăn, có đói đến đâu cũng không dám ăn trước, còn cô em dâu thì ngược lại.
Trong nhà mọi người có gây chuyện gì thì tôi cũng là người để cho mọi người dồn tất cả bực dọc, dằn mâm xán chén tôi.
Có thể nói tôi phải hứng chịu những cơn giận đó đến khi chị chồng hay em chồng thấy nguôi mới thôi. Tôi đâm ra chán nhưng cả nhà này đâu có ai để cho tôi tâm sự.
Nhà anh cứ xem em như đứa đi ở, anh à!
Sau đó tôi phải tìm cách giải hòa cho chị em của họ (nên họ chưa khi nào có cớ la chửi tôi vì tôi chưa khi nào làm họ phải phiền lòng vì mình).
Hàng ngày hầu như ngày nào tôi cũng phải khóc, suốt thời gian 3 năm đầu tôi về làm dâu, tưởng chừng như tôi bị stress nặng.
Đi làm về phải lo cơm nước cho cả nhà, dọn dẹp xong, về phòng cũng đã 22h.
Không ai trong nhà phụ tôi dù rửa thứ gì cả, họ ăn xong là lên nhà xem TV, tôi phải làm tất cả, mỗi đêm đứng rửa chén một mình mà tôi cứ khóc…
Tôi đã đòi ra ngoài ở nhưng chồng cứ hứa hẹn, thương chồng nên tôi cũng không nói nữa, vì thấy anh hiếu thuận và lo cho anh chị em trong nhà, hẹn sẽ ra ngoài thôi nhưng chưa phải bây giờ.
Video đang HOT
Thật sự anh cũng hiểu tôi đang chịu đựng với gia đình anh nên cũng rất yêu thương và lo lắng cho tôi, chính vì vậy tôi càng cố chịu đựng.
Tôi sinh con gái đầu lòng, tháng đầu tiên mẹ đẻ dưới quê lên trông giúp cho tôi, tôi có thuê người phụ giặt giũ và cơm nước những ngày sinh nở nhưng chị chồng tôi vì quá kỹ tính (chị ấy không có gia đình) nên không ai chịu làm lâu dài cho tôi. Thế là họ cũng nghỉ việc, sau đó mẹ tôi phải gánh vác hết kể cả chuyện cơm nước cho tất cả những người trong gia đình chồng tôi.
Tôi thấy thương mẹ vì lên lo cho mình mà giờ phải lo cho cả nhà (chị chồng, em gái chồng, gia đình em trai út của chồng).
Tôi có nói chuyện với chồng tôi về việc đó, chồng tôi bảo &’dù gì mẹ cũng nấu cho em ăn thì nấu cho cả nhà ăn luôn có sao đâu mà em để ý’.
Vậy sao họ không đặt ngược lại? Hay họ nghĩ tôi làm dâu giờ sinh không làm được, mẹ tôi phải làm thay?
Đúng 1 tháng đầu sau sinh tôi cho mẹ tôi về quê vì thấy thương mẹ quá, ở lại hầu nguyên cả nhà chồng tôi, tôi không đành lòng, họ đối xử với tôi ra sao tôi cũng mặc nhưng không để mẹ tôi như vậy. Tôi không thể để mẹ chịu tâm sự buồn được.
Bắt đầu từ tháng thứ hai khi mẹ tôi về quê, gần như mọi người đi làm hết tối mới về, ở nhà còn tôi và chị chồng. Trưa nào tôi cũng phải nhịn đói vì không có cơm ăn.
Chị chồng nói &’chỉ có mình tôi ăn nấu chi cho cực’ vì chị ấy ít ăn cơm, chỉ uống café, ăn trái cây và sữa hàng ngày.
Hôm nào may mắn chồng tôi trước khi đi làm mua đồ ăn sáng cho tôi và có thêm hộp cơm trưa cho tôi nữa.
Nhà anh cứ xem em như đứa đi ở
Có khi cơm để tận trưa, kiến cũng lên đầy hộp, tôi vừa ăn vừa lấy kiến ra mà tưởng như mình đang nhai sạn, nuốt không trôi được, nước mắt tôi chan cơm.
Nhìn con đỏ hỏn mà không có sữa cho con bú, vì tôi ăn không nhiều và đủ bữa nên bị mất sữa sau 3 tháng.
Ở nhà chăm con và lo công việc nhà là tháng ngày cực khổ nhưng họ không nghĩ vì tôi có con nhỏ mà họ san sẻ công việc với tôi phần nào, có khi tôi bệnh không ngồi nổi vì không còn sức lực, tôi lại đòi ra ngoài nhưng chồng nói:
&’Xưa kia có một mình sao cũng được, giờ con nhỏ ra ngoài tôi ở nhà một mình chồng không yên tâm’.
Anh lại kêu tôi tìm osin giúp công việc nhà nhưng mấy ai làm được với bà chị tôi, phần khó tính, phần thì trưa không có gì ăn nên họ không làm được, tôi lại tiếp tục làm.
Trong thời gian ấy chuyện gần gũi vợ chồng cũng cạn dần. Tôi nhớ từ khi cưới nhau về đến giờ đã 5 năm nhưng ít khi nào chồng tôi chủ động trong chuyện ấy.
Một tháng có khi gần nhau một lần, có khi tôi phải hờn giận khóc lóc vì tự ái thì anh mới chịu chiều vợ.
Tôi tự biện minh cho anh rằng, có thể anh thấy tôi vất vả quá nên không muốn làm tôi thêm mệt hoặc là anh đi làm mệt nên không thoải mái trong &’chuyện ấy’.
Giống như cái máy là cứ tới cuối tuần anh &’chiều’ tôi cho xong rồi thôi, nước mắt tôi lại chảy, lại buồn cho số phận, khóc vì mình là người luôn chủ động luôn thèm khát thứ dục vọng đó.
Chẳng lẽ anh không có cảm giác gì với tôi? Nhưng hành động hàng ngày đối với tôi anh như một người chồng tốt, quan tâm chăm sóc con rất tốt, ngoại trừ &’chuyện ấy’.
Tôi không suy nghĩ rằng anh có vấn đề gì đó hay chuyện gì bên ngoài của anh, vì người được cái này thì mất kia chứ không ai hoàn hảo hết.
Theo mọi người tôi nên làm gì lúc này, tôi đã chán cảnh nhà chồng rồi, giờ lại thấy rất tủi thân và phân vân có nên nói chuyện này thẳng thắn với anh chuyện kia nữa không?
Theo him
Tôi đã sốc khi thấy hình khỏa thân của người yêu cũ anh
Tôi bàng hoàng khi phát hiện ra 2 đoạn video quay cảnh một người con gái đang nude toàn thân trong máy điện thoại của anh...
Trước khi yêu anh, tôi và bạn thân của anh ấy có một chút quan hệ khá "thân mật". Vì ngày đó, có một chút bốc đồng, nông nổi nên tôi đã vào nhà nghỉ cùng anh ta. Dĩ nhiên, Chúng tôi chưa đi quá giới hạn ngoài những va chạm nhẹ, sự ve vuốt, âu yếm nhau...
Khi yêu anh rồi, tôi cũng đã thẳng thắn nói cho anh nghe về quá khứ của mình, về những chuyện liên quan đến mối quan hệ giữa tôi và bạn thân anh ấy và từ khi yêu anh, tôi cũng đã cắt đứt liên lạc với bạn anh vì tôi không muốn có bất cứ một chuyện gì ảnh hưởng đến chuyện tình yêu của hai chúng tôi.
Khi biết tôi đã từng vào nhà nghỉ với bạn anh, anh không giận, cũng không cảm giác khó chịu, ghen tuông... và lúc đó, anh cũng đã chia sẻ với tôi rằng, trước khi yêu tôi, anh cũng đã từng yêu một người con gái khác và hai người đã đi quá giới hạn cho phép. Khi biết được sự thật về quá khứ của anh, tôi cảm thấy rất buồn... nhưng rồi, tôi tự an ủi mình rằng, đấy chỉ là chuyện quá khứ, điều quan trọng là hiện tại, tôi và anh yêu nhau, cần nhau và cùng nhau muốn hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn.
Tôi cũng không giấu anh chuyện tôi đã vào nhà nghỉ cùng bạn thân anh (Ảnh minh họa)
Yêu anh rồi, tôi sẵn sàng làm tất cả chỉ để mong anh được vui nên tôi cũng không ngần ngại trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái. Nhưng thật sự tôi không thể hiểu được khi mỗi lần gần gũi anh, những hình ảnh ân ái của anh và người cũ lại ám ảnh tôi, khiến tôi cảm thấy rất buồn và không còn hứng thú nữa...
Nhưng cho đến hôm nay, khi cầm điện thoại của anh lên nghịch, tôi tình cờ nhìn thấy 2 đoạn video quay cảnh một cô gái nude toàn thân bằng điện thoại của anh... Và khi tôi hỏi người ấy là ai thì anh cũng không giấu diếm trả lời "Đấy là người cũ của anh. Chuyện này đã xảy ra cách đây lâu lắm rồi" - Anh trả lời với một thái độ rất xấu hổ.
Tôi không biết được anh ấy không còn nhớ trong máy còn 2 đoạn video ấy hay là anh ấy cố tình không xóa. Thực sự tôi rất hoang mang và không hiểu tại sao anh ấy lại làm như vậy. Anh ấy yêu tôi, quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho tôi rất nhiều trong cuộc sống... nhưng tại sao trong máy điện thoại, anh vẫn còn những đoạn video trần truồng của người con gái khác?
Tôi đã khóc rất nhiều... giá như tôi không nghịch điện thoại anh, không vô tình phát hiện ra chúng thì có lẽ giờ đây, tôi không phải đau khổ và tự hành hạ bản thân mình như thế này? Tôi không thể nào chấp nhận được khi anh yêu tôi rồi nhưng vẫn xem lại những hình ảnh khỏa thân của người yêu cũ...
Mỗi khi gần gũi anh, tôi vẫn bị ám ảnh bởi những hình ảnh ân ái của anh và cô gái ấy (Ảnh minh họa)
Tôi phải làm sao đây? Liệu tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này không? Hay tôi lại bỏ qua, lại tha thứ, lại coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra giữa anh và người ấy, chưa từng nhìn thấy những đoạn video đó?
Thật sự tôi không thể tìm cho mình lối thoát, cũng không thể vứt bỏ mọi thứ để vun vén cho tình yêu của mình được. Tôi yêu anh, cần anh, muốn cùng anh xây dựng hạnh phúc... nhưng tôi không biết phải làm thế nào để có được niềm tin nơi anh ấy?
Khi viết lên những dòng này, tôi mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên để giúp tôi vượt qua thời kì khủng hoảng tinh thần này!
Theo VNE
Là con trưởng nhưng không được chia tài sản Chồng tôi là con trưởng trong gia đình có 3 anh em trai. Bố mẹ chồng tôi vẫn khỏe mạnh, hiện đang ở riêng, hai em chồng đều đã lập gia đình. ảnh minh họa Về đất đai, cả ba anh em được chia đều. Hai vợ chồng tôi kinh tế khá giả nên tự bỏ tiền xây nhà. Hai người em chồng...