“Ngụy trang” của chồng “yếu”
Đang lén dùng thuốc chữa xuất tinh sớm nhưng ngày nào, anh Phương cũng đòi &’gần’ vợ. Dù chỉ 2 phút là &’ỉu’, anh vẫn quyết không để vợ biết mình đang &’yếu’. Suy đi tính lại, anh đành vờ ham muốn để vợ khỏi nghi.
Anh Phương (33 tuổi) vốn rất “sung”. Giờ, anh khổ sở vì “chưa đến chợ, tiền đã hết”. Biết bệnh nhưng muốn giấu, anh cố ra vẻ muốn “yêu” nhiều. Vừa vờ mãn nguyện, vừa luôn diễn “kịch ngắn” (“giao ban” thật nhanh, để không bị lộ “xuất” sớm) nên ngày nào anh cũng mệt phờ. Vợ anh thấy chồng đang hờ hững, giờ lại nồng nhiệt thì càng vui hơn. Cô không biết, thực ra chồng đang “diễn”.
Lý do “ ngụy trang” của anh Lâm (Thanh Xuân, Hà Nội) hơi khác một chút. Vợ chồng anh Lâm cùng 40 tuổi. Khi vợ “tụt dốc” rõ, anh Lâm cũng thấy phong độ của mình sa sút. Tuy nhiên, để chứng tỏ “sức xuân” với vợ, anh cố “diễn” để chuyện đó vẫn đều như xưa. Nghe vợ than: “Anh khỏe thật. Em đã xuống sức rồi”, anh mừng thấy rõ. Hôm sau, anh càng “vào vai” hoàn hảo hơn.
Còn anh Quang (Bình Dương) vốn “yếu” nhưng lại thích “ra gió”. Anh cặp bồ. Dù “kiệt sức” với bồ, anh vẫn cố hào hứng với vợ để tránh bị vợ tra khảo: “Đã phung phí ở đâu?”. Tuy vờ thích, anh lại ngại đổi mới, cứ chăm chăm tư thế truyền thống. “Rạc” người vì vợ nên nhiều lúc, anh Quang thú thực: “Sớm bỏ bồ thôi, chứ kiểu này thì… chết”.
Lột &’mặt nạ’ của chồng
Khi “diễn” trong chuyện ấy, đàn ông muốn làm vừa lòng vợ. Nhưng nếu tần suất “diễn” nhiều thì có thể là đang che đậy điều gì đó. Chị em nên biết, các anh có một cái “huyệt” không được điểm vào: bị vợ chê “kém” khoản đó. Do lo sợ lộ điểm yếu, nhiều anh nghĩ ra cách “ngụy trang kiểu… Úc”.
Nếu thấy chồng đòi “yêu” với tần suất dày đặc, người vợ chớ vội mừng. Ngoài những anh mới lấy vợ thì hầu hết, mật độ “giao ban” của đàn ông đều xuống dần theo tuổi tác. Nếu anh xã bỗng hờ hững mà giờ nhiệt huyết đầy mình thì người vợ cần tự đặt ra một dấu chấm hỏi.
Dù đối phương giỏi “diễn” đến mấy thì điều mà người vợ cần nắm lấy là sự logic. Anh ấy thích thú thì phải đi kèm những dấu hiệu khác như nét mặt, cử chỉ, ngôn ngữ… Nếu anh ấy bảo “thích” mà cái mặt cứ “đơ” ra thì coi chừng, “nói vậy mà không phải vậy”.
Nếu anh ấy “yêu” hùng hục, số lượng khỏi chê nhưng chất lượng “dở ẹc” thì biết đâu, anh ấy đang cố “ghi thành tích”.
Nếu anh ấy “yêu” nhiều nhưng lần nào cũng ngắn thì có khả năng, anh ấy đang muốn che đậy chuyện “xuất” sớm.
Video đang HOT
Nếu anh ấy “đòi” liên tục nhưng không bao giờ chịu đổi mới thì có thể, anh ấy chỉ cốt “làm” cho xong. Nên nhớ, hứng thú thực sự bao giờ cũng đi kèm nét biểu cảm đặc biệt, phản ứng tự nhiên và những điều mới mẻ.
Cách khác để biết chồng “ngụy trang” là thử “cầm cương”. “Diễn viên chính” chỉ thích vào trận khi kịch bản đã dựng sẵn trong đầu. Một khi bị rơi vào thế bị động, anh ấy sẽ thấy lúng túng, khó xử. Nếu “khiêu khích” đủ kiểu mà chồng vẫn ngồi im như khúc gỗ thì khả năng đang “vờ vịt” càng rõ.
Hoặc cũng có thể thử tung “đòn tâm lý”. Nếu đề nghị: “Anh ơi, đi nam khoa nhé” hoặc “Anh ơi, hãy dùng cái này cho tăng cường sinh lực” mà đối phương bực tức hoặc chối thẳng thừng thì có lẽ, anh xã đang có vấn đề thật. Chẳng anh nào thật thà nói: “Này vợ, anh… yếu chỗ này” vì ngại ngùng hoặc sĩ diện.
Nếu biết chồng “diễn”, người vợ vẫn cần bình tĩnh và tâm lý. Tổn thương vì chồng là điều khó tránh nhưng để chồng can đảm đối mặt với sự thật và cải thiện mới là điều quan trọng. Nếu chồng chỉ “mất điện” tạm thời như xuất tinh sớm, giảm phong độ do tuổi tác thì cách giải quyết đơn giản hơn. Nguy hiểm là khi chồng “ăn chả” mà về nhà vẫn “trổ tài” với vợ khiến vợ “tưởng bở”.
Theo VNE
Chồng ơi! Em yêu chồng em nhất trên đời này!!!
Anh ơi tim em sẽ trôi về đâu để những lãng quên dấu yêu không trở lại trong kí ức. Hạnh phúc không đếm được nhiều lần như những đầu ngón tay mềm của em, phải không anh?
Niềm đau, nỗi nhớ cứ chập chờn hiện về trong tiềm thức, có đôi khi lòng lắng đọng lại trong giây phút quên đi thực tại. Nhiều lúc sải những bước chân tư lự trên những con đường vắng vẻ thì bất giác em cần một bàn tay ấm áp của anh để dìu em qua nỗi nhọc nhằn, để khi đêm xuống em thấy bớt cô đơn. Những giây phút trôi qua của cuộc sống làm em hối tiếc nhưng thật sự không muốn đứng lại. Em sẽ không để nước mắt trực trào trên khóe mi nữa.
Cuộc đời em là vết trượt dài trong những bất hạnh và sự mất mát, cho dù là vô tình hay cố ý thì anh cũng như bóng dương soi vào đời em. Anh đã đến và làm em không thể không trăn trở về anh. Giờ đây sau những gì đã qua thì em chắc chắn rằng những gì thuộc về anh đã hòa tan và chảy trong cơ thể em...
Anh biết vì sao em thích một mình không (nhất là về đêm) vì khi ấy em lắng đọng cho cái quá khứ đã trôi qua, cố gắng sống cho thực tại, và em sẽ cảm nhận cuộc đời bằng trái tim chân thành, không bị chi phối bởi vật chất, chi phối bởi một cảm xúc quá lí trí. Lúc ấy em sẽ nhìn tất cả bằng đôi mắt biết chia sẻ, một tâm hồn rộng mở và một trái tim biết yêu thương tha thứ.
Anh ơi hình như quá khứ của em đã phủ rêu xanh mất rồi. Em ngốc nghếch khi quay lại tìm và bị ngã, ngã thật đau nhưng em vẫn muốn níu nó lại. Nhiều lúc em tưởng chừng mình đã quên hết rồi nhưng không... kí ức ngày xưa vẫn vẹn nguyên... nỗi đau vẫn da diết... tim vẫn nhói buốt.
Em thích mưa lắm anh biết không, đằng sau cái lạnh giá đó là nỗi khát khao được sưởi ấm, sao mưa cứ trút mãi xuống không ngừng nghỉ. Giá mà em có thể giữ những hạt mưa lại không để nó vỡ vụn... tan dưới lòng đường.... như mối tình không trọn vẹn của chúng ta. Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt đã gieo vào đời làm nên nỗi ưu phiền riêng em.
Em chọn cách buông tay và mong anh của em hạnh phúc... (Ảnh mnh họa)
Anh ơi em biết rằng đằng sau chúng ta là quá khứ nhưng đằng sau quá khứ là tương lai vì thế em sẽ hướng về những người yêu thương em thay vì ôm nỗi đau một mình sau những giọt nước mắt.
Em đã từng ước ao được ra ngắm biển cùng với anh vì khi đó biển rộng lớn ta sẽ thấy đời mênh mông hơn. Ta sẽ thấy tình yêu của mình được trọn vẹn hơn.
Nhưng em nhận ra một điều tình yêu không dịu dàng và mượt mà như cỏ và nó càng không êm đềm và lả lơi như trăng.
Em hay sống với những trăn trở của mình, từ trong tâm can vẫn gọi tên anh. "Người yêu dấu ơi có bao giờ anh nghĩ sẽ từ bỏ tất cả để được yêu em". Em hay choàng tỉnh từ những giấc mơ về người đấy nhưng ngoài sự tĩnh lặng của màn đêm thì không có gì cả... em nhận ra mình mơ.
Đã 1001... lần em dặn lòng đừng nghĩ đến cuộc tình ấy nữa, hãy dứt nỗi nhớ thương ấy, nó có trọn vẹn đâu, nhưng không hình bóng ấy vẫn in hằn tâm trí, để đêm về em lại nằm mong ngóng một bóng hình xa... xa mãi... không bao giờ được chạm vào hình hài ấy nữa.
Em biết người ấy vẫn mong nhớ một bóng hình hao gầy ngày xưa là của riêng mình, vẫn trăn trở mỗi đêm, tóc đã bạc đi nhiều, nước mắt đã đầy trong tim rồi... Em biết anh thấy đơn độc khi đi trên một con đường không có em, sẽ thấy đường bỗng nhiên lớn hơn, ghập ghềnh hơn, trắc trở thật nhiều. Nỗi khắc khoải sẽ cản lối đi đấy, em đứng bên lề con đường ấy,dõi theo bước anh. Anh ơi em muốn đến bên anh để được anh nắm chặt tay đi qua những nhọc nhằn, lo toan... vậy mà em không đủ niềm tin làm điều đó. Anh ơi em biết tim mình cần gì, hướng về nơi nào nhưng không được... em sẽ vụt chạy khỏi con đường đó.
Liệu ngày mai anh có trở về bên em như ngày xưa... kỉ niệm cứ ùa về nhiều quá, tim em se thắt lại.
Em không muốn cả hai đi qua đời nhau nhẹ nhàng như thế, em muốn mỗi nơi ta đi qua là một khoảnh khắc tuyệt vời nhất, in dấu trong đời hai chúng ta, để từ giây phút ấy chúng ta nghĩ về nhau, yêu nhau nhiều hơn, sống vì nhau...
Dường như từ ngày xa anh em đã không còn khái niệm chấp nhận yêu và nhớ một người khác nữa là bởi vì khi những năm tháng bên anh đã quá sâu đậm trong lòng em. Đó là những tháng ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời em.
Anh nói những năm tháng bên em là những gì chân thật nhất em đến và đi làm đổ vỡ tất cả. Mất em là điều không tưởng, là bước ngoặt rẽ thật nhanh làm anh phải chơi vơi đến cả cuộc đời... rằng sẽ không bao giờ ai mang lại hạnh phúc cho anh, sẽ không ai mang lại cảm giác mà khi ở bên cạnh em anh mới có được,... và anh chắc chắn một điều những năm tháng ở bên cạnh em là khoảng thời gian viên mãn nhất trong cuộc đời...
Em sẽ tập sống chậm lại... nghĩ khác đi... và yêu thương nhiều hơn... (Ảnh minh họa)
Em cũng như anh lại phải tự hỏi lòng tại sao và tại sao nhưng hình như không ai trả lời được cho em. Đã có lúc em cố chạm vào những kí ức xa xôi, chờ một tin nhắn trách móc yêu thương, chờ một câu nói "cần em". Cái nỗi nhớ cứ da diết khôn nguôi, em lãng đãng đi tìm, cúi nhặt lại những mảnh vỡ trong tâm hồn để rồi chợt nhận ra tất cả đã bị vùi trôn nơi mà nỗi đau ngự trị. Thế thì ta nhặt lại làm gì hả anh?
Anh ơi hình như tình yêu của em chìm mãi dưới cơn mê, nắng làm vỡ những hạt mưa, anh làm vỡ tâm hồn em, vậy mà em vẫn mong chờ một tình yêu không thể... Có thứ hạnh phúc nào gọi là chia tay không anh? Nếu có thì em cũng đang hạnh phúc đấy chứ nhưng sao nó vẫn tồn tại sau nỗi đau. Em vẫn luôn tin rằng mọi chuyện đều có thể bắt đầu lại hoặc sẽ có một kết thúc khác hơn bây giờ nếu ta còn niềm tin vào nhau.
Em chọn cách buông tay. Em mong anh của em hạnh phúc, em sẽ không nhìn lại nữa. Có thế em đã lựa chọn một con đường ngốc nghếch nhất, nhưng chắc anh cũng sẽ đồng tình với em. Đã có sự ích kỉ trỗi dậy trong em, em từng muốn yêu và sở hữu nhưng rồi em bất chợt nhận ra tình yêu là thứ không thể nắm giữ mãi trong tay được, càng nắm chặt thì nó càng rời xa em. Bây giờ thì em biết tình yêu là thứ mà ta không thể chôn vùi cho dù ta có giữ hay buông tay thì cũng không thôi nghĩ và đau đớn về nó. Vì ngọt ngào và man trá là song song.
Em đã ngủ mê sau một nỗi đau dài giờ em phải cố tỉnh dậy để đi tiếp dù biết rằng đường đời sẽ chông gai, sẽ ghập ghềnh hơn khi không có anh...
Hạnh phúc thật sự thì ai cũng biết đó là yêu và được yêu nhưng đôi khi ta vẫn phải buông tay phải không anh?
Em sẽ tập sống chậm lại... nghĩ khác đi... và yêu thương nhiều hơn...!
Theo VNE
Xin lỗi chồng yêu của em Em hứa từ nay sẽ cố gắng bớt trẻ con, không giận hờn linh tinh, không suy diễn lung tung để mái ấm của chúng ta mãi chỉ có những tiếng cười vui hạnh phúc mà thôi. Ảnh minh họa Một lần vấp ngã trong cuộc sống hôn nhân khiến em không còn niềm tin để tìm hiểu ai nữa. Em rời quê,...