Người yêu tôi ôm em gái là để …’an ủi’?
Chuyện riêng của cô, cái khó bây giờ là ở chỗ, người yêu của cô có yêu em gái cô hay không?
ảnh minh họa
Hay đó chỉ là sự thương cảm của một người khỏe mạnh, khi thấy em gái cô tật nguyền lại đau ốm, cần một bờ vai để tựa, cần những lời an ủi, vỗ về dể vượt qua hoàn cảnh. Chỉ khi nào cô có câu trả lời chính xác cho việc này, thì mới có câu trả lời đúng thôi cô ạ.
Trường hợp người yêu của cô có cử chỉ âu yếm, vỗ về an ủi em gái cô do đồng cảm với sự không may mắn của số phận của cô ấy, thì cô nên rộng lòng bỏ qua.
Còn nếu giữa người yêu cô và em gái cô có tình cảm yêu đương, họ qua mặt cô để gần gũi nhau, thì tôi nghĩ cô nên vun đắp cho họ và cố gắng để quên đi mối tình này.
Video đang HOT
Bởi mẹ cô lại chính là người đã khóc và đề nghị cô “nhường” tình yêu của mình cho em gái, nếu bây giờ thật sự người yêu cô cũng có tình cảm với em gái cô, thì cô nên cao thượng mà hi sinh tình cảm của mình cho chính những người yêu thương, ruột thịt của cô thôi.
Cô làm thế chắc chắn mẹ cô cũng sẽ yên lòng khi tuổi già sức yếu, mẹ cô có về với ông bà tổ tiên thì em gái tật nguyền của cô cũng đã có người để nương tựa trong cuộc đời.
Cô còn trẻ, tốt tính, mạnh khỏe, lại có công ăn việc làm đàng hoàng, sẽ không khó khăn gì để cô tìm được cho mình một nửa cuộc đời.
Đọc tâm sự của cô, thấy hoàn cảnh của mấy mẹ con cô mà ái ngại quá, cũng viết vài dòng tâm sự cùng cô để góp ý với cô ý kiến của cá nhân tôi. Chuyện của cô không ai có thể quyết định tốt hơn cô cả. Mong rằng những người tốt như ba mẹ con cô, như người yêu của cô, sẽ gặp an lành.
Theo TPO
Tôi không còn hứng thú 'yêu' người tình
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm rồi. Cuộc tình kéo dài ấy không làm chúng tôi chán nhau nếu như chúng tôi không có ý định dọn về sống thử.
Sống thử 3 năm với người tình
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm rồi. Cuộc tình kéo dài ấy không làm chúng tôi chán nhau nếu như chúng tôi không có ý định dọn về sống thử. Tình yêu đầu mặn nồng đầy kỉ niệm ngọt ngào, chúng tôi dành cho nhau những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc, mật ngọt. Anh là tất cả của tôi. Anh là người đàn ông mà tôi tin sẽ lo được cho tôi trong cuộc sống này, là người chồng tốt và mẫu mực. Tôi không bao giờ hoài nghi về tình cảm của anh. Tôi tự tin là, chỉ có anh sẽ từ bỏ tôi nếu như có chuyện gì đó chứ tôi không bao giờ từ bỏ anh.
Sau hơn 1 năm yêu nhau, chúng tôi dọn ra sống thử. Và cuộc tình của chúng tôi càng mặn nồng hơn. Chúng tôi còn gì để chưa hiểu nhau đâu, mọi thứ đã giống như vợ chồng, chỉ còn có mỗi chuyện sinh con. Cả hai đi làm kiếm tiền, tôi là người vợ đảm trong mắt anh, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Vì hai đứa cũng có chút điều kiện về kinh tế nên thuê hẳn căn hộ rộng cho cả hai, có tích cóp thêm để cố gắng sống thoải mái tí cũng không sao. Chúng tôi cũng mua sắm đầy đủ, coi như là sắm trước để sau này cưới nhau thôi. Vì khi đó, công ty tôi có lệnh cấm cưới khi vào chưa được 3 năm nên tôi phải hoãn lại đám cưới chứ không thì chúng tôi cũng kết hôn rồi.
Sống thử với nhau, tôi phục vụ anh đúng nghĩa một người vợ. Anh quan tâm tôi, cư xử chừng mực với tôi, còn tôi cũng lo lắng cho anh đủ thứ. Chúng tôi trở thành đôi tri kỉ, vừa yêu nhau vừa làm bạn, hiểu nhau và chia sẻ với nhau mọi khó khăn, vui buồn trong cuộc sống.
Tôi không cuồng nhiệt, cũng không có nhiều cảm giác thích thú hưng phấn như trước.(ảnh minh họa)
Nhưng có lẽ 3 năm sống cùng nhau đã trải qua nhiều chuyện nên đôi lúc tôi cảm thấy gần gũi anh chỉ là trách nhiệm thôi. Chẳng hiểu sao, bây giờ, mỗi lần anh đòi hỏi chuyện ấy, tôi đều không cảm thấy hứng thú, có làm thì cũng là trách nhiệm. Tôi sợ anh tra hỏi nên cũng theo ý anh, thích tôi chiều kiểu gì thì tôi chiều. Nhưng đúng là, tôi không còn hứng thú gì nữa. Tôi không cuồng nhiệt, cũng không có nhiều cảm giác thích thú hưng phấn như trước. Nói ra thì thật đáng xấu hổ nhưng có phải vì anh cũ kĩ, cứ mãi một kiểu &'yêu', không có gì đổi mới và sáng tạo hơn nên người phụ nữ như tôi cảm thấy không được thỏa mãn? Không loại trừ trường hợp đó, vì rất nhiều gia đình họ đã trục trặc vì vấn đề chăn gối.
Không muốn cưới vì hết cảm hứng khi &'yêu'
Bây giờ, sau khi đã có mọi thứ ổn định cũng hết thời gian phải hoãn việc cưới xin, chúng tôi đã nghĩ đến chuyện kết hôn. Anh thì muốn cưới sớm để ổn định con cái, nhưng tôi thì không muốn. Thực sự, tôi cảm thấy chuyện chồng con bây giờ cứ thấy gò bó sao ấy. Không cưới thì không được vì đã sống với nhau quá lâu rồi, nhưng cưới bây giờ cũng chỉ là hình thức, chẳng có gì mới mẻ cả.
Thú thực tôi không muốn cưới, chỉ muốn sống thử và sau này, nếu cảm thấy không cần nhau nữa thì chia tay. (ảnh minh họa)
Mỗi lần gần người yêu, tôi cảm thấy mệt mỏi lắm. Nhiều khi thấy chán nản, ức chế vì quá mệt mà anh vẫn cứ đòi hỏi. Cái đám cưới bây giờ chỉ là hình thức, làm gì có gì quan trọng đâu. Nhưng tôi nghĩ, một khi đã không còn hứng thú gối chăn thì không biết sau này cuộc sống vợ chồng sẽ ra sao. Lấy nhau rồi mà chuyện ăn nằm cũng không thiết thì không biết còn gì để lãng mạn. Nhất là khi lấy anh về, chúng tôi lại ở chung với bố mẹ chồng, tôi cảm thấy khó khăn vô cùng. Ở riêng thì tự do, còn ở chung thì gò bó, làm sao bây giờ?
Thú thực tôi không muốn cưới, chỉ muốn sống thử và sau này, nếu cảm thấy không cần nhau nữa thì chia tay. Nhưng mà, như thế tôi có quá ích kỉ không? Tình cảm bây giờ cũng nhạt, lấy nhau về phải làm sao đây? Sợ rằng 1-2 năm nữa, mọi thứ sẽ hết và chúng tôi sẽ chẳng còn tình cảm với nhau, sống với nhau thế nào đây, có hạnh phúc hay không?
Theo VNE
Giữ chồng bằng... cho bồ về ở 10 ngày Phát hiện chồng có bồ lại do chính miệng chồng nói ra, chị Hạnh (Hai Bà Trưng - Hà Nội) như chết điếng. Anh Quang - chồng chị thừa nhận hiện tại, tình yêu anh không còn dành cho chị mà anh đã trót yêu cô nàng trẻ trung, xinh đẹp cùng công ty anh. Vậy là hạnh phúc 15 năm của hai...