Người yêu liên tục hẹn hò ‘ngoài luồng’
Chuyện anh làm tình cũ của bạn có thai mà không chịu cưới, rồi lại nhắn tán tỉnh cô gái khác… đều không được anh giải thích rõ ràng.
Tôi và anh quen nhau gần bốn năm, từ lúc còn là sinh viên cho đến khi tôi ra trường hai năm. Trong thời gian quen, anh lúc nào cũng chiều chuộng, làm mọi thứ theo ý tôi để tôi vui lòng. Phải nói rằng tôi là người cầu toàn, lúc nào tôi cũng muốn anh thật hoàn hảo. Vì thế, có lần anh bảo thấy mệt mỏi, áp lực khi ở bên tôi.
Chúng tôi thường xuyên gần gũi nhau nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn. Anh luôn kìm chế để giữ cho tôi. Rất nhiều lần tôi nói chia tay vì cảm thấy hai đứa không hợp nhau. Mỗi lúc đó, anh đều là người níu kéo. Nhưng cách đây một năm, khi tôi đòi chia tay thì anh đồng ý.
Tuy chia tay nhưng thỉnh thoảng anh vẫn liên lạc với tôi. Giao thừa, anh luôn gọi điện chúc Tết. Anh không nói ra nhưng nghĩ tôi đã có người yêu mới. Còn tôi thì chẳng muốn quen ai nữa. Khi đó, thật lòng tôi cũng mong anh sớm tìm được một nửa của mình vì đối với tôi, quan trọng nhất là anh thấy vui và hạnh phúc. Tôi chưa về nhà anh lần nào. Tôi chỉ biết bố mẹ anh qua điện thoại. Hai bác hay gọi cho tôi kể cả đến bây giờ.
Một hôm, bố anh gọi cho tôi, bảo anh bỏ nhà ra đi một tuần nay rồi, điện thoại không liên lạc được. Tôi rất lo lắng vì cũng không thể liên lạc được với anh. Tôi nghĩ anh đã gặp chuyện gì đó. Vài hôm sau, anh gọi cho tôi. Tôi mắng anh, tôi bảo anh gọi điện về nhà để bố mẹ an tâm. Tôi chủ động nhắn tin, gọi điện cho anh (điều mà từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ làm). Tôi nói muốn quay lại vì tôi nghĩ anh vẫn chưa quen ai và chính anh cũng bảo như vậy. Nhưng anh từ chối với lý do anh không thể đảm bảo cho tôi một cuộc sống đầy đủ vật chất. Anh bị bệnh viêm gan B nhưng lại không đi điều trị. Anh muốn chúng tôi là bạn.
Cách đây hơn một tháng, tôi gặp lại anh. Mới có một năm không gặp mà trông anh gầy, tiều tụy, xác xơ và có tóc bạc. Tôi thật sự thấy xót xa lắm khi nhìn anh như vậy. Thì ra trong sâu thẳm con tim, tình cảm tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Sau một lát đắn đo, suy nghĩ, anh mới ôm tôi vào lòng, tôi hỏi gì anh cũng không nói. Rồi anh vội vã bước đi. Không hiểu sao tôi thấy đau lòng vô cùng như đang bị bỏ rơi và tôi đã khóc.
Tôi nhắn tin trách anh rất nhiều. Anh chỉ trả lời dù thế nào đi nữa, tôi vẫn là người anh yêu nhiều nhất. Hôm sau, anh gọi điện, tôi không bắt máy, anh nhắn tin cho tôi. Đọc những dòng tin nhắn ấy, tôi không tin vào mắt mình, tôi ước những điều đó không phải là sự thật. Tim tôi như vỡ vụn từng mảnh, không thể đứng vững. Tôi bị sốc và không ngờ anh lại như thế…
Video đang HOT
Anh nói rằng trong thời gian tôi chia tay anh, có một người con gái – người yêu cũ của bạn anh, yêu anh tha thiết đã cầu xin, năn nỉ anh hãy ngủ với người ta một lần và hứa sẽ không bao giờ liên lạc với anh nữa. Anh không có tình cảm gì với người ấy nên lúc đầu anh không đồng ý. Nhưng rồi trước Tết, có một lần anh không kìm chế được.
Sau đó, người ta gọi thông báo đã có thai và bắt anh phải cưới. Anh bảo anh không muốn cưới một người mình không yêu làm vợ và anh muốn giữ lại đứa bé. Mặc cho người ấy và cả nhà người ấy năn nỉ nào là chỉ cần cưới, không cần đăng ký kết hôn, sau đó anh muốn lấy ai cũng được. Đau đớn hơn, họ bảo nếu muốn giữ lại đứa bé thì anh phải cưới còn không người ta sẽ phá thai.
Anh xin lỗi vì đã làm tôi khổ. Anh bảo anh vẫn yêu tôi rất nhiều, tôi không được khóc, anh không xứng đáng, tôi hãy đi tìm người khác xứng đáng hơn… Anh gọi cho tôi với giọng nghẹn ngào. Tôi biết bên kia đầu dây anh cũng đang khóc. Tôi luôn nghĩ mình là người bản lĩnh, mạnh mẽ nhưng không phải. Đêm đó tôi khóc rất nhiều và thức cả đêm. Tôi đau khổ, tôi tức giận, không kìm chế được bản thân mình nên đã nhắn tin xỉ vả anh rất nhiều. Tôi bảo anh đã để dục vọng đê hèn lên trên tình yêu.
Mấy ngày hôm sau, anh chỉ nhắn bảo tôi nhớ ăn uống và giữ sức khỏe, ngoài ra không nói thêm gì nữa. Tôi trách móc anh rồi trách mình phải chăng vì tôi chia tay anh mà anh như vậy? Tại sao tôi lại nông nổi chia tay anh để bây giờ nhận ra tôi cần anh? Tôi khuyên anh nên lấy người ấy, đứa con sẽ gắn kết hai người nhưng anh không chịu. Và chuyện đau lòng ấy đã xảy ra. Anh dằn vặt lương tâm, day dứt vì đã bỏ đi giọt máu của mình. Tôi biết anh rất thích trẻ nhỏ, lúc chúng tôi còn bên nhau, anh muốn sau này tôi sinh cho anh thật nhiều con. Vì chuyện đó, anh đang tự hủy hoại bản thân mình.
Tôi lại gặp anh một lần nữa để khuyên anh đi chữa bệnh vì cũng khá nguy hiểm. Ban đầu, anh rất lạnh lùng nhưng sau đó, anh cư xử với tôi chẳng khác gì ngày xưa hai đứa bên nhau. Chỉ có một điều là tôi đòi xem điện thoại thì anh không cho. Anh đòi đập điện thoại. Tôi đọc lén và phát hiện ra có vẻ như anh đã có người yêu và đang tán tỉnh một người con gái nữa.
Tôi bị sốc thêm một lần nữa. Tôi tự nhủ phải chăng cái chuyện lầm lỡ kia không phải như anh nói, anh là Sở Khanh… Tôi hỏi anh thì anh nói là không có, anh bảo không tin thì tôi cứ gọi điện hỏi đi. Tôi đã không gọi điện hỏi nhưng sau đó có nhắn tin thì người kia trả lời rằng cô ấy là người yêu cũ của anh, bây giờ chỉ là anh em của nhau.
Tôi tức giận bỏ về và nói tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh. Anh kéo tôi lại và ôm chặt tôi vào lòng. Sau khi về, tôi đã nhắn cho anh là nếu anh vẫn còn yêu tôi và những người kia chỉ là lấp khoảng trống thì tôi sẽ bỏ qua cho anh và chúng tôi bắt đầu lại. Còn nếu anh đã có người yêu thì thật lòng tôi chúc phúc cho anh. Anh nhắn lại là bây giờ anh không muốn suy nghĩ gì cả, hãy cho anh thời gian rồi anh sẽ trả lời. Tôi nhắn gì anh cũng không nhắn lại nữa.
Tôi không biết tình cảm của anh dành cho tôi bây giờ như thế nào nữa. Anh có còn yêu tôi hay không? Anh không muốn đến với tôi vì ngại không xứng đáng hay là vì lý do nào? Tôi có nên tha thứ và ở bên cạnh anh lúc này không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lén lút "yêu" sau giờ tan sở
Thu nghiện cách "yêu" mãnh liệt, bỏng cháy của anh, chứ không hờ hững như chồng cô
30 tuổi, Phan vẫn chưa vợ nhưng không ai tin là anh độc thân. Mọi người đều bảo: Thanh niên bây giờ cần gì cưới xin cho mất tự do. Cậu này mà không có vài cô trên giường thì mới lạ...
Phan đẹp trai lại mau mồm mau miệng, dù không tin Phan chưa có người yêu nhưng mấy cô gái độc thân ở công ty vẫn lao vào anh bất chấp sĩ diện, có cô còn bảo: "Anh chưa cưới vợ thì em còn cơ hội mà anh cưới vợ rồi thì cũng có sao"... Các cô ấy quẩn quanh bên anh trong giờ làm việc khiến mấy chị cùng phòng khó chịu, bảo: " Cậu Phan chấm cô nào thì tuyên bố rõ ràng đi kẻo chúng tớ cũng bị ám lây, chẳng làm được việc gì...". Phan nhìn Thu: "Em cũng đã nói với các cô ấy là em có người yêu rồi nhưng họ không tin. Được, để cuối tuần này em cho họp báo, tuyên bố rõ ràng để chấm dứt tình trạng khủng bố, quấy rối tình dục này...".
Ánh mắt của Phan chợt làm Thu bối rối, nó như biết nói lời tỏ tình, rất da diết, rất chân thành. Nhưng Thu ngượng đến đỏ mặt, như bị bắt quả tang làm điều xấu, chị tự sỉ vả mình nghĩ bậy. Thu bằng tuổi Phan nhưng con Thu đã 5 tuổi. Cuộc sống của Thu bình an, hạnh phúc và đầy ắp tiếng cười. Chồng chị là doanh nhân nhưng anh vẫn dành bữa cơm chiều cho gia đình, ngày nghỉ lại đưa vợ con đi picnic hoặc đến nhà nội ngoại ăn cơm. Thu hài lòng với cuộc sống gia đình và người chồng rất mực yêu thương vợ con. Như lời hứa, cuối tuần ấy khi mấy cô gái đến phòng tán chuyện, rủ Phan cuối tuần đi chơi thì Phan tuyên bố : "Anh thích đi picnic lắm nhưng đành phụ tấm chân tình của các em thôi. Anh không muốn người yêu của anh buồn. Cô ấy mà thấy anh đi với các em là cho anh đi tàu suốt đấy".
Các cô gái nhao nhao không tin, đòi Phan đem người yêu đến. Phan rất tự nhiên đến khoác vai Thu, bảo: "Chẳng phải đem ở đâu xa, người yêu của anh đây này...". Thu đỏ mặt, đẩy Phan ra mắng: " Chỉ ăn nói nhảm nhí, cậu có tin là tôi cắt lưỡi cậu đi không?". Phan càng xiết chặt vai Thu, bảo: "Thôi mà, trước sau mọi người cũng biết, em cứ nhận đi cho các cô ấy khỏi đoán non đoán già...".
Chưa một lần Phan ghen tuông, cũng chưa một lần anh xui Thu bỏ chồng để sống với anh (Ảnh minh họa)
Mọi người đều tin Phan đùa, Thu cũng vậy nhưng khi mọi người giải tán chỉ còn lại Phan và Thu thì anh nói rất nghiêm túc: " Anh yêu em từ ngày em mới vào công ty nhưng vì em có gia đình nên anh đành chịu...". Bây giờ Thu vẫn có gia đình và gia đình chị vẫn hạnh phúc sao Phan không giữ tình cảm đó trong lòng mà lại nói ra để trái tim chị bối rối.
Đêm ấy, Thu đã trằn trọc, bên vai chị như vẫn còn ấm nóng bàn tay Phan, một chút tự hào, hãnh diện, một chút tự tin khiến lòng Thu vui vui, sảng khoái. Thì ra chị vẫn còn sức hấp dẫn, cái duyên của chị còn hơn cả mấy cô gái trẻ trung, hiện đại kia... Nhưng sáng ra, khi nhìn thấy chồng con thì Thu lại thấy niềm vui của mình thật tội lỗi.
Chị tránh ánh mắt Phan, tránh những phút chỉ có hai người. Thu tìm mọi cơ hội để kể chuyện chồng con khi có mặt Phan như giăng một lưới chắn bảo vệ... Nhưng rồi chị vẫn không bảo vệ nổi con tim mình.
Hôm ấy, gần đến giờ về thì cơn mưa bão ập đến. Mọi người vội vã về hết, Thu làm nốt cho xong việc thì mưa đổ như xối nước, vừa buồn vừa lo thì Phan quay lại đưa cho Thu cái áo mưa. Trời như trêu đùa với số phận con người, đúng lúc ấy lại mất điện. Hoàn cảnh, tình người như kéo Thu vào đường tình tội lỗi. Thu muốn chấm dứt cuộc tình lầm lạc ấy nhưng rồi chị không sao dừng được.
Mỗi lần gặp Phan về, Thu lại ân hận, lại càng thương yêu chồng hơn, Thu lại thầm nhủ: Phải chấm dứt thôi, không sẽ mất tất cả. Nhưng lần nào cũng thế, chỉ vài ngày sau, khi nhận được tin nhắn của Phan, chị lại lao đến như con thiêu thân. Hàng trăm lần Thu tự hỏi: Sao mình không bỏ được Phan. Có phải mình là người đàn bà đòi hỏi tình dục quá mạnh hay không? Có phải mình không còn yêu chồng không? Rồi Thu nhận ra những lời ngọt ngào có cánh của Phan cho chị sự tự tin mà người chồng hiền lành của chị không biết nói. Cách yêu của Phan khiến Thu thấy nghiện, thấy mình được tôn trọng, nâng niu, không lần nào Phan để Thu thất vọng, thòm thèm, không như người chồng hiền lành của Thu cứ xong việc là ngủ ngon lành, vô tư như trẻ con...
Thu không xa Phan được nhưng để đổi gia đình lấy Phan thì chị không thể. Hàng trăm lần Thu tự hỏi: Cuộc tình này sẽ đi đến đâu? Đây có phải là tình yêu hay không? Rồi Thu cũng nhận ra: Chưa một lần Phan ghen tuông, cũng chưa một lần anh xui Thu bỏ chồng để sống với anh. Và Thu cũng chưa một lần mong được làm vợ Phan. Hai người đến với nhau để khi chia tay đều thoải mái mà không hề có chút vấn vương, nhung nhớ. Hình như đó không phải là tình yêu...
Sau bốn tháng đam mê, Thu chuyển công ty, chị trốn chạy con đường mình đang đi. Ba tháng sau, Thu gặp người đồng nghiệp cũ vừa đi đám cưới Phan về, cô gái ngạc nhiên hỏi: " Anh ấy không mời chị sao? Tệ thế. Thì ra cô dâu đi du học, vừa về nước là hai người cưới liền. Anh ấy kín thế, làm chết khối cô...". Thu nghe mà thấy bẽ bàng. Vậy mà cứ ngỡ tình yêu...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Từ bỏ "giọt máu" của mình chỉ vì nhà bạn trai không chấp nhận Như mọi người con gái khác, sau khi công việc ổn định tôi cũng muốn ổn định cuộc sống gia đình. Tôi yêu anh vì anh chân thành với tôi, anh chịu khó làm ăn và tôi nghĩ như thế là đủ. Tôi phải thừa nhận tôi đã thiếu chín chắn và dại dột khi không tìm hiểu kỹ gia đình anh mà...