Người yêu liên tục đòi “dâng hiến”
Tôi cứ nghe người đời ca ngợi hết lời về tình yêu nhưng tôi chỉ thấy sợ nó.
Người yêu đầu tiên khiến tôi khiếp hãi với những lời mời mọc của cô và dù cho tôi có cố trốn chạy, cô vẫn cố đuổi theo và thì thầm vào tai tôi lời mời dâng hiến kì quái…
Tôi 21 tuổi, đã chia tay tình yêu đầu tiên được 2 tháng nhưng tình yêu ấy chưa hẳn đã kết thúc. Không phải vì tôi còn luyến tiếc gì mà bởi người yêu đầu tiên không chịu buông tha tôi.
Tôi không kể chuyện này với bạn bè và cả với cha mẹ vì tôi thấy thật buồn cười nếu một gã trai đã ngoài hai mươi lại luống cuống cầu xin lời khuyên từ người khác để giúp mình thoát khỏi một cô gái.
Hoàng Hương là cô gái đầu tiên tôi yêu. Mà thực ra cũng không hẳn là yêu mà đúng hơn, Hoàng Hương là cô bạn gái đầu tiên của tôi. Tôi lớn lên trong một gia đình trung lưu. Dù không mấy giàu có nhưng ba mẹ luôn cố gắng tạo mọi điều kiện cho tôi học hành.
Người yêu đầu tiên khiến tôi khiếp hãi với những lời mời mọc của cô và dù cho tôi có cố trốn chạy. (ảnh minh họa)
Theo đó, lời hai người luôn dặn dò là tôi không bao giờ được yêu khi việc học hành chưa đến nơi đến chốn. Đối với chuyện tình yêu, ba mẹ chỉ nói tới những tiêu cực của nó và để tôi không sớm dính vào rắc rối này, từ nhỏ tới lớn, tôi đều học ở trường nam sinh, nơi không có bất cứ cô gái nào để chúng tôi bàn luận, tán tỉnh và yêu thích.
Suốt từ năm cấp một đến hết cấp ba và thậm chí là cả những năm đầu đại học, ba và mẹ thay nhau đưa đón tôi để đảm bảo tôi chỉ chuyên tâm học hành mà không gặp gỡ bất cứ bạn gái nào. Hai người cũng hạn chế trong việc nói với tôi về giáo dục giới tính.
Thế nên, tôi hoàn toàn mù mờ về những vấn đề của tuổi mới lớn và ngay cả khi tôi đã bước qua ngưỡng tuổi đó, những gì tôi biết về nó cũng chẳng nhiều hơn. Có lẽ vì vậy mà khi Hoàng Hương chủ động tấn công, tỏ tình và đề nghị được làm bạn gái của tôi, tôi đã hoàn toàn bị choáng ngợp và bất ngờ.
Hoàng Hương là sinh viên cùng trường, cùng khoa, cùng khóa với tôi nhưng khác lớp. Cô khá xinh đẹp, được nhiều bạn trai theo đuổi. Nhìn vẻ bề ngoài và nhìn cả cách cư xử hàng ngày của cô, sẽ thấy cô là một cô gái rất hiền.
Tôi nghĩ rằng sự hiền lành của Hoàng Hương là điều thu hút người khác phái hơn cả so với khuôn mặt trái xoan và cái cười rất xinh của cô. Thế nên, chuyện Hương chủ động với tôi khiến ai cũng ngạc nhiên. Tôi chắc chắn rằng khi nhận lời để trở thành một đôi với Hương, tôi chưa yêu Hương và sau này tôi cũng không yêu Hương.
Video đang HOT
Tôi chỉ biết mình có tình cảm trên mức bạn bè với Hương một chút và với một gã mù mờ về tình yêu như tôi, có lẽ bấy nhiêu là đủ. Những tháng đầu, chuyện của chúng tôi tiến triển khá tốt. Ba mẹ không cấm đoán chuyện tình yêu của tôi nữa vì tôi đã sắp tốt nghiệp đại học.
Hai người chỉ nhắc nhở tôi nhớ phải chuyên tâm, không được để chuyện bạn gái làm xao nhãng, ảnh hưởng không tốt tới việc học. (ảnh minh họa)
Yêu nhau tới tháng thứ ba, tôi mới dám cầm tay Hương. Có đôi khi trong câu chuyện của hai đứa, Hương cười nói yêu tôi, cô có cảm giác như đang yêu một cậu con trai mới lớn lần đầu tập yêu đương. Có lẽ là như vậy thật bởi khi bạn bè hỏi mối quan hệ của tôi và Hương đã đi đến đâu, tôi nói mới nắm tay thì chẳng ai tin.
Mọi người cười ồ lên và cho rằng tôi nói dối quá nhạt. Không lâu sau cái nắm tay thì tôi có cái ôm đầu tiên và nụ hôn đầu tiên. Những cái ôm rất nhẹ và những nụ hôn cũng rất nông bởi lẽ tôi vừa thấy thích thú, vừa thấy sợ hãi và ngạc nhiên với những việc lần đầu tiên trong đời mới được trải qua như thế này.
Thế nhưng trong khi tôi muốn mọi chuyện diễn ra thật chậm thì Hương lại muốn đẩy nhanh mọi thứ. Cô hẹn tôi tại một nhà nghỉ với lí do muốn hai đứa có không gian riêng để tâm sự. Tôi nghĩ cô nói thật dù bản thân thấy chuyện tôi và Hương vào nhà nghỉ là không mấy thoải mái.
Khi vào trong phòng, Hương xích lại gần và chủ động ôm tôi. Sau cái ôm, cô bắt đầu lần sờ để cởi áo của cô và cả áo của tôi. Tôi đẩy Hương ra thì cô lại cố kéo tôi lại và ghì chặt đầu tôi vào ngực cô. Hương nói, Hương muốn trao sự trinh trắng của cô cho tôi vì cô yêu tôi.
Nói thật, khi ấy, tôi bị hoảng loạn vì chưa bao giờ tôi gần Hương đến thế và nhất là vì những điều cô nói. Tôi không muốn. Hương cười đầy vẻ gợi tình rồi lột bỏ hết quần áo trên người cô. Tôi vùng chạy ra ngoài.
Có lẽ đọc đến đây, sẽ có nhiều người cười và gọi tôi là một thằng thần kinh, dở hơi, rằng “mỡ” đã dâng đến miệng mà sao không biết “húp” lấy, nhưng quả thật, tôi chỉ thấy sợ hãi. Ngoài ra, không còn bất cứ cảm xúc nào hết.
Mấy ngày hôm sau, Hương hẹn gặp tôi. Cô cư xử như chưa có chuyện gì xảy ra. Sau lần đó, Hương còn rủ tôi đi nhà nghỉ nhiều lần nhưng tôi đều khéo léo từ chối. Thế nhưng cô vẫn tìm ra chỗ để “tặng” cái ngàn vàng của mình cho tôi.
Tối hôm đó, tôi và Hương ở lại thư viện để học nên về muộn. Hai đứa ra về muộn nhất nên khi ra nhà xe, chỉ còn lại xe của tôi và xung quanh có rất ít người qua lại. Hương đẩy tôi vào tường và bắt đầu hôn tôi tới tấp. Tôi bị bất ngờ nhưng vẫn kịp định thần và đẩy cô ra. Nhưng Hương vẫn bám chặt vào tôi, cô đưa tay xuống mở khóa quần của tôi. Tôi hoảng hốt đẩy mạnh.
Cô gái vốn luôn hiền lành của tôi lại nhanh tay cầm tay tôi đặt sâu vào ngực cô. Lần này tôi lại bỏ chạy. Đằng sau lưng là tiếng kêu của Hương: “Anh không muốn em sao?”. Hai lần “được” người yêu ngỏ ý tặng cái ngàn vàng, tôi bắt đầu cảnh giác với Hương hơn. Tôi tuyệt đối không đi cùng cô đến những chỗ vắng người, không đi chơi về khuya và cũng cẩn trọng hơn trong việc thể hiện tình cảm với cô thông qua nụ hôn và những cái ôm.
Không tiếp cận được tôi ở khoảng cách gần, Hương bắt đầu gửi tin nhắn cho tôi. Đó là những tin nhắn rất lả lơi và đều xoay quanh chuyện cô muốn tôi là người đàn ông đầu tiên của tôi. Chúng tôi mới chỉ yêu nhau được vài tháng, tôi thấy thế là quá nhanh. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện chăn gối với Hương.
Có lẽ là cổ hủ nhưng tôi được dạy rằng và tôi tin rằng đó chỉ là điều được phép làm trong đêm tân hôn. Còn bây giờ, chúng tôi mới chỉ là người yêu của nhau. Và vì thế, đây chưa phải là thời điểm để chúng tôi làm chuyện đó. Tôi bắt đầu tránh gặp mặt Hương. Tôi không thấy thoải mái với mối quan hệ này.
Nhân lúc được nghỉ để làm đồ án tốt nghiệp, tôi lấy cớ cần yên tĩnh để tập trung rồi cắt đứt mọi liên lạc với Hương. Hai tháng không gặp, không liên lạc, tôi ngỡ mọi chuyện sẽ thay đổi nhưng chính Hương lại tìm đến tận nhà tôi và đòi dâng hiến cho tôi trong chính phòng của tôi.
Bình thường, ba mẹ tôi rất khó tính. Bạn nữ đến nhà chỉ được phép ngồi ở phòng khách để nói chuyện với tôi và ba mẹ sẽ vờ ngồi xem ti vi để theo dõi và kiểm soát câu chuyện. Nhưng không hiểu sao lần này, hai người lại để cho Hương vào phòng tôi thoải mái và thậm chí còn xuống lầu để cho chúng tôi có không gian riêng.
Sau khi ba mẹ xuống lầu, chẳng ngần ngại, Hương khóa trái cửa và lao vào ôm hôn tôi điên cuồng. Đã bị hai lần như vậy nên tôi đoán chắc cô lại muốn trao cái ngàn vàng của mình cho tôi. Tôi đẩy Hương ra. Cô lột sạch quần áo của mình rồi lại lao vào tôi.
Hương nói, nếu tôi không chịu nhận cái ngàn vàng của cô thì cô sẽ hét lên và nếu cô hét lên thì chắc chắn ba mẹ tôi sẽ chạy lên để xem có chuyện gì xảy ra. Nếu nhìn thấy cảnh tượng Hương không mảnh vải che thân trong phòng tôi thì ba mẹ sẽ không để yên.
Chuyện này thật hoang đường vì tôi bị cưỡng dâm bởi một cô gái. Nhưng may mắn cho tôi là lúc đó, Hương bỗng dưng đến kì nên cô nói “hoãn” chuyện này lại vì cô không muốn lần đầu tiên của mình lại diễn ra như thế. Tôi nói chia tay với Hương. Cô làm tôi thấy sợ và tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ yêu đương với cô nữa nhưng Hương không đồng ý.
Cô không đồng ý tôi cũng mặc. Tôi không gặp Hương. Tôi dặn ba mẹ không được cho Hương vào nhà nếu cô ấy đến. Thế nhưng cô ấy vẫn quấy rầy tôi bằng những tin nhắn. Dù tôi có đổi số, cô vẫn tìm ra được số mới của tôi và tiếp tục đòi dâng hiến.
Tôi cứ ngỡ đến khi tốt nghiệp, không phải gặp nhau nữa thì mọi chuyện sẽ dừng lại nhưng Hương vẫn như thế. Cô vẫn tìm mọi cách để chặn gặp tôi trên đường. Tôi thực sự không biết phải làm sao để thoát khỏi ước muốn hiến dâng kì quái của cô gái này và tôi tin rằng, điều cô đang cố làm là hoàn toàn không bình thường.
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...