Người yêu hoàn hảo thì… yếu sinh lý
C được mọi mặt thì cuối cùng khi “yêu” em lại phát hiện ra yếu sinh lý. Trong khi em là một người nhu cầu rất cao.
Em là 1 cô sinh viên 19 tuổi, nếu theo mọi người nhận xét, thì em không vô tư, trong sáng như những người bạn cùng tuổi, em khá già dặn trong suy nghĩ, em là người khá thực thế. Em cũng thấy như vậy! Ví dụ như khi 1 ai đó nói yêu và chủ động với em, thì em sẽ xem xét ngay đến tương lai, liệu anh này có chăm chỉ không, có khả năng kinh tế trong tương lai hay không, có chịu nhường nhịn và thương yêu mình thật lòng hay không, chứ em không hỏi bản thân mình lúc đó có yêu anh ấy hay không.
Nhưng nếu chỉ như vậy thì cũng không có gì to tát. Em còn có 1 cái tính xấu, mà em chưa sửa được, đó là lăng nhăng! Em hơi hơi đẹp, biết cách ăn mặc và trang điểm, tài chính của gia đình cũng khá giả, nên cũng có khá nhiều người theo đuổi. Lạ là em có thể giữ liên lạc với họ trong cùng 1 thời điểm với 1 khoảng thời gian dài. Em không nói yêu họ, nhưng em biết cách giữ cho họ yêu mình.
Em đang có bạn trai, tên A… Họ cũng biết, và họ cứ lao vào. Em cứ nghĩ trong đầu, phải chừa đường lui cho mình, để lỡ có bị phản bội thì cũng có người khác ngay, không cần phải vật vã đau khổ. Vì trong quá khứ em đã từng thương, chắc chưa gọi là yêu đâu, nhầm 1 kẻ Sở Khanh, mà theo em đọc những bài trên mạng kể về những kẻ đó, thì người này đứng số 2 không ai số 1. Thế nên em cứ như vậy mãi. Cũng đi chơi, cũng quan tâm họ đủ nhiều để họ nghĩ là em cũng có tình cảm nhưng vì không muốn phản bội bạn trai nên chưa dứt khoát được. Nhưng trong thâm tâm em, em rõ nhất, em không yêu ai hết, kể cả bạn trai em, em chỉ yêu bản thân em thôi.
Nhưng mà mọi chuyện cũng không dừng ở đó. Em, lần đầu quan hệ là với A, nhưng ngạc nhiên là em không hề có 1 dấu hiện gì là lần đầu cả. Máu, không, đau, cũng không, khó khăn trong việc cho vào, cũng không, rất dễ dàng trong chuyện đó và cũng không đau đớn gì. Nhưng A rất tốt, an ủi em là A tin em, và luôn yêu thương em, tuyệt nhiên không đả động gì đến chuyện đó. A và em, đều “mạnh và giỏi” trong chuyện đó như nhau, theo như A nói, thì em có vẻ nhỉnh hơn anh ấy 1 tí.
Rồi nửa năm sau, A về quê chơi và phải ở lại gia đình khá lâu, cỡ 5 6 tháng, vì nhà có việc. Tuy nhiên, A vẫn thường xuyên gọi điện cho em, sáng trưa tối, cuối tuần, ngày lễ, A đều gọi, và A còn đưa điện thoại cho em nói chuyện với người thân trong nhà anh nữa. Tuy nói hạnh phúc như vậy, nhưng không phải là không có mâu thuẫn, tính A giống như tính của mấy cụ trai trưởng miền Bắc ngày xưa, thêm nữa, A biết ước mơ (và A cũng tốt nghiệp 1 trường đại học có tiếng trong thành phố) nhưng em không thấy A thực hiện, chỉ nói không thôi.
A còn nhiều điều cần học lắm nhưng cái cách anh lựa chọn con đường cho mình thì em thấy anh đang lãng phí thời gian của mình, em đã từng kể cho mẹ để hỏi ý kiến, mẹ em là 1 doanh nhân khá thành đạt, thì mẹ cũng nói như vậy. Quan trọng nhất là cái tính xấu đó của em trỗi dậy, thêm việc phải xa người yêu, em đã chọn trong những vệ tinh ấy 1 người, là C – người yêu cũ, không có gì tốt hết trừ việc anh là con nhà giàu, biết giữ mồm giữ miệng và quan trọng nhất là rất si em. Mà em thì không quan tâm lắm đến chuyện tiền bạc, tự trọng của em đủ nhiều để không dựa dẫm vào tiền đàn ông. Em tìm đến anh, giả vờ rằng yêu anh nhưng còn băn khoăn chuyện bạn trai, và anh, tự động đồng ý làm người thứ 3, sẽ không can thiệp vào chuyện em và bạn trai.
Em tìm anh nói thẳng ra là vì nhu cầu sinh lý. Nhiều lần thấy anh ngồi im mặt buồn thiu nhìn em và bạn trai nói chuyện điện thoại xưng chồng vợ, em cũng thấy tội lắm, anh cũng khóc vì em nhiều. Nhưng thương hại thì có chứ tình cảm thì không. Thêm nữa, anh là 1 người ăn bám ba mẹ, 1 người đàn ông mãi không lớn. Còn em thì luôn quyết tâm học hành và luôn trong top đứng đầu lớp từ cấp 1 cho đến đại học. Em biết rõ hơn ai hết là em sẽ chia tay anh khi người yêu em trở về.
Và rồi 2 đứa cũng chia tay, nhưng thật tiếc lại là em và bạn trai em. Lí do là em không thấy trong anh sự đồng nhất giữa ước mơ, lời nói và hành động. Sau đó, C thay đổi hẳn, C chảnh hơn trước, càng ngày càng đòi hỏi tình cảm ở em nhiều hơn, em nghĩ là do C nghĩ bây giờ em chỉ có anh nên anh có quyền. Nhưng anh cũng không biết là em dứt khoát chia tay A là vì em đã tìm thấy 1 người đàn ông thực sự, là H. Nên cho dù C lơ em, hay cố tình không quan tâm em để em mè nheo anh, em cũng không quan tâm, không trách móc, vì em bận liên lạc với H rồi.
Thấy cách đó không thành nên C quay lại quan tâm em. Nhưng rồi cũng chẳng đến đâu, cả 2 đều biết vị trí của mình, nên chia tay. Nói thật lúc chia tay anh xong em mừng vô cùng, đỡ phải bị gông cùm, đỡ phải nghe anh nhõng nhẽo, mè nheo…
Video đang HOT
Em và A rất hợp “chuyện đó” (Ảnh minh họa)
Còn nói về H, thì 1 từ thôi – “hoàn hảo”. H tính tình dịu dàng, ăn nói lễ độ, lịch sự với tất cả mọi người, anh theo em hơn cả năm trời, vẫn kiên trì theo đuổi, lúc nào cũng nhẹ nhàng, rất có chí hướng, và hành động luôn đi đôi với lời nói, em không biết nhà anh như thế nào nhưng anh rất chăm chỉ, chịu thương chịu khó, không sợ nhọc nhằn, rất đáng nể phục. Trước khi đồng ý quen H, em cũng nói thẳng cho H biết là em không phải là dạng con gái ngây thơ trinh trắng, nhưng anh chỉ cười hiền, và nói: “Anh yêu em, anh không để ý đến những chuyện đó”.
Rồi tụi em quen nhau, anh lúc nào cũng kể cho người nhà anh về em, luôn muốn dẫn em về ra mắt gia đình, nhưng em chưa đồng ý. Có 1 lần, anh về thăm em, và em với anh quan hệ với nhau, nhìn cái cách của anh thôi là em cũng biết anh quan hệ lần đầu, rất vụng về, nhưng hình như anh bị “yếu”, và hình như anh cũng không biết về chuyện đó, anh hì hục, cố gắng mãi mà cũng không lên được khiến em phát chán.
Và rồi em nhận ra, đúng là không có người hoàn hảo. Nhưng em vẫn an ủi anh. Và tìm thông tin về cách chữa trị, khuyên anh đến bệnh viện. Rồi anh cũng nghe, cũng đi khám. Và cũng không ngại ngần chia sẻ mọi chuyện với em. Anh tốt lắm. Thế nhưng, em bỗng phát hiện ra, A vẫn luôn yêu em, vẫn xem em như người yêu ảnh, và anh nói chia tay là tại anh, rồi anh sẽ thành công và quay lại tìm em, lo lắng cho em. Có 1 lần nhìn hình A up trên blog, thấy A cười vui vẻ, tự dưng em thấy nhói trong lòng, em nghĩ, không có em, anh vẫn hạnh phúc như vậy sao? Em muốn xin lời khuyên của chị về 4 câu hỏi:
1. Em hư lắm đúng không chị? Làm sao để em bỏ được tính lăng nhăng này đây?
2. Bệnh của C có trị dứt được không? Mà lỡ không dứt, em chia tay thì có quá đáng không? Vì em nghĩ với 1 người có nhu cầu cao như em mà gặp chồng như vậy thì cũng sẽ không hạnh phúc, em nghĩ vậy có đúng không?
3. Mặc dù em rất kính trọng và cảm nhận rõ rệt tình cảm của H, nhưng em vẫn chưa yêu H. Em phải làm sao?
4. Về A, chị nghĩ như thế nào về em với anh ấy??? Em cảm ơn chị! (Em gái)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái 19 tuổi, nhưng khá khôn ngoan, từng trải, và đặc biệt là giỏi “chuyện đó. Vì thế, nhu cầu của em cao và em luôn băn khoăn, lo lắng những vấn đề ngoài tầm tuổi của em.
Quả thật, ở tuổi 19 mà một cô gái từng trải, khôn ngoan trong việc chọn người yêu, có kinh nghiệm trong “chuyện ấy” như em là khá hiếm. Em xinh, giỏi, gia đình khá giả, chính vì thế em có quyền kiêu, có quyền lựa chọn người tốt nhất cho mình, song cuối cùng, dường như em chỉ yêu bản thân em chứ không thật lòng yêu thương ai, vì với ai em cũng đặt lên bàn cân giữa các yếu tố để tìm người đàn ông hoàn hảo.
Em và A yêu nhau, hợp nhau trong “chuyện đó”, có lẽ A còn quá trẻ, thế nhưng khi thấy anh ấy lơ là chút xíu về công việc và hơi gia trưởng, em đã nghĩ đến chuyện chia tay và tìm đến người khác. Điều đó cho thấy, em cũng không yêu A thật lòng mà chỉ lo lắng cho bản thân mình, nghĩ điều có lợi cho mình. Do nhu cầu sinh lý lại quá cao, vì thế, em đã đi tìm một người đàn ông khác để thỏa mãn. Thậm chí em còn nói thẳng ra điều đó với C. Thế nhưng, vì quá yêu em mà C vẫn đồng ý.
Em phải làm gì đây? (Ảnh minh họa)
Nhưng cuối cùng, em không thấy thoải mái khi ở bên C, em không yêu gì anh ấy, trong khi đó C lại yêu em, dám chấp nhận là “vật thế thân” của người khác. Đơn giản vì C là kẻ ăn bám bố mẹ và không có chí hướng. Do vậy, em thấy anh ta không xứng là người yêu của em, em lại xinh đẹp, giỏi giang, không khó để tìm người đàn ông khác, vì thế em đã chia tay C và đi với tình yêu mới. Hành động này của em hơi tàn nhẫn nhưng đành phải vậy bởi nếu không, cứ dối lòng mình thì em sẽ làm khổ chính bản thân em và người khác.
Em tìm đến H, tưởng rằng đó là người đàn ông hoàn hảo vì mọi thứ đều rất tốt, nhưng đến khâu đoạn cuối, khi hai người thử “chuyện đó” thì lại phát hiện ra một điều vô cùng tồi tệ, anh ấy không có bản lĩnh đàn ông. Trong khi em lại quá khỏe, đương nhiên em sẽ khó chịu và không thấy hài lòng vì anh ấy như vậy. Cuối cùng em cũng nhận ra, trên đời này không có người đàn ông hảo. Và đó chính là điều hoàn toàn chính xác, ở đời, người được cái này phải mất cái kia. Người giỏi “chuyện đó” thì nhiều mặt khác không được, người yêu mình thì mình không yêu, người tuyệt vời thì lại quá “yếu”. Em đã nhận được một bài học cho việc kén cá chọn canh, không chung thủy và ích kỉ của mình.
Giờ đây, em đang băn khoăn 4 câu hỏi thì chị có thể trả lời cho em:
1. Em có “hư” nhưng chưa “hỏng” vì em mới chỉ làm theo ham muốn bản năng của mình, dễ dãi trong “chuyện đó” với người mình yêu chứ không phải với tất cả mọi người. Tính lăng nhăng của em chỉ bản thân em mới bỏ được chứ khó ai có thể khuyên em. Khi em lớn hơn, từng trải trong cuộc sống, đã từng va vấp trong tình cảm, thực lòng yêu thương một ai thì em sẽ tự thấy mình không còn lăng nhăng nữa. Khi em thực lòng yêu một người, em sẽ chỉ sống chết với người đó và không nghĩ đến ai khác. Hiện em chưa yêu ai thật lòng nên em vẫn tìm kiếm cho thỏa mãn tính ích kỉ của mình.
2. Bệnh của C là điều khó nói của cánh nam giới hiện nay. Thường đàn ông giỏi “chuyện đó” thì thường lăng nhăng, tự tin, nhiều tính xấu, người “yếu” thì biết thân biết phận nên chăm chỉ, tốt bụng để bù vào khuyết điểm. Điều này chỉ phát hiện ra khi đã “lên giường” với họ. Không ai là hoàn hảo, và thường đàn ông cao to, béo tốt lại hay “yếu”. Chị không khám cho C nên không biết anh ấy như thế nào, nhưng qua lời em kể thì đúng là anh ấy “yếu” thật, em nên đưa anh ấy đi khám bác sĩ thì mới có thể chữa trị và biết thực sự khả năng nam giới của anh ấy đến đâu.
Nếu C không thể trị dứt được chuyện “yếu”, em lại quá “khỏe”, chuyện em bỏ anh ấy vì điều đó có quá đáng, nhưng là điều không thể tránh khỏi. Vợ chồng phải hòa hợp chuyện “yêu”, nếu không sẽ gây ra nhiều bất mãn, nhất là với người quá giỏi “chuyện ấy” như em. Chỉ khi nào em thấy mình giảm ham muốn, không đặt nặng chuyện “yêu” thì mới có thể chấp nhận được người yếu sinh lý. Mà điều này thì khó xảy ra, tuy nhiên, em còn trẻ, anh ấy chắc cũng thế, nên hai người có thể cùng nhau đi chữa một thời gian dài rồi mới quyết định việc có kết hôn hay không.
3. Em kính trọng nhưng không yêu H – đó là điều bình thường của cuộc sống, đôi khi ta không thể giải thích được vì sao lại yêu hay không yêu người này, đó là cảm nhận riêng của từng cá nhân. Em không cần phải lo lắng, chỉ có điều, không yêu thì đừng làm người ta hy vọng vào mình để lợi dụng họ là được.
4. Về A, hai người đã chia tay nhau, em yêu người khác, vậy có cần bận lòng nữa về anh ấy không, anh ấy sau em có quyền vui vẻ, yêu bất kì cô gái nào, em vẫn muốn người ta phải nhớ đến mình, buồn bã vì chia tay mình – em ích kỉ và tham lam quá đấy cô bé ạ.
Tốt nhất, em nên giúp đỡ C đi khám, rồi tùy tình cảm hai người thế nào mà quyết định. Cuộc sống này không có gì hoàn hảo, em không nên đứng núi này trông núi nọ, nên dẹp bỏ tính ích kỷ và lăng nhăng của mình, tập trung hơn nữa vào học hành, tập thể thao hay khiêu vũ, nấu ăn để không còn quá ham muốn và nghĩ nhiều về “chuyện ấy”.
Chúc em may mắn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bi hài vợ chồng cùng tuổi
Vợ chồg cùi có lắm cái "buồ cười". Có phụ huynh thì xưg "anh - em" cho phải phép. Khi chẳg có ai thì xưg "ấy - tớ".
Buồ nhất là bây giờ khó có thai, mẹ chồg Xuâ hay nghĩ là tại con dâu hơ con trai bà 11 thág (Xuâ sinh thág 1, cò chồg cô sinh thág 11). Tíh theo lịch âm, mẹ chồg Xuâ cò bảo Xuâ hơ chồg 1 tuổi.
Theo Bưu Điệ Việt Nam
Điều em muốn! Người ta bảo: con gái phải thùy mị, dịu dàng. Người ta bảo: con gái không được ngỏ lời trước. Người ta bảo: phải ráng đợi... Songquy Muôn mặt con gái. Thế nhưng... Năm nay em 28. Cùng tuổi với em, bạn bè mỗi đứa đều yên bề gia thất, có đứa chậm lắm cũng chỉ năm nay là hết. Còn em? Có...