Người yêu đòi ‘quan hệ’ trước hôn nhân
Em không biết là anh đến với em vì tình yêu hay chỉ muốn lợi dụng em để thỏa mãn nhu cầu?
ảnh minh họa
Người ta nói: Gặp nhau là bởi chữ “duyên”, biết nhau bởi chữ “số” và đến với nhau bằng chữ “nợ”. Nhưng tình yêu đến với em quá chóng vánh khiến em không sao định hình được.
Lần ấy, em bị thủy đậu. Thấy mọi người bảo bệnh này phải kiêng gió nên em chẳng dám đi đâu mà chỉ suốt ngày quanh quẩn trong phòng trọ. Để đỡ buồn, em lên mạng giải khuây và có đăng 1 dòng tâm sự vu vơ trên facebook là: “Ai hát cho tớ nghe một bài đi!”. Em chỉ đăng lên như thế nhằm giải tỏa sự bí bách và tù túng, nhưng không ngờ anh đã chú ý.
Anh chủ động nói chuyện với em trên trang facebook. Em biết mấy chàng trên mạng chỉ giở trò tán tỉnh mua vui chứ chẳng mấy ai thật lòng và nghiêm túc. Vì thế, em thỏa thuận là chỉ hát thôi, chứ không làm quen gì cả. Anh đồng ý và giữ đúng lời hứa của mình. Sau khi hát cho em nghe xong, anh không hỏi han gì thêm nữa.
Sau lần đó, em hay trò chuyện cùng anh ở trên mạng. Thực sự, mới đầu em chỉ muốn nói chuyện với một người không hề biết mình là ai để giãi bày những suy nghĩ trong cuộc sống. Nhưng những câu chuyện không đầu không cuối ấy đã khiến chúng em từ 2 người xa lạ trở nên thân quen hơn nhiều.
Qua cách nói chuyện, em cảm nhận được anh là 1 người tử tế, gia giáo. Anh nói rằng mình sống trong 1 gia đình cơ bản, có 4 anh chị em. Mẹ anh ở nhà làm nội trợ và chăm lo việc đồng áng. Anh và bố thì làm tư pháp tại xã. Chúng em nói chuyện rất hợp nhau, rồi tình cảm giữa 2 đứa cứ thế phát sinh. Sau 1 thời gian ngắn, chúng em chính thức nói lời yêu thương.
Video đang HOT
Tình yêu ngọt ngào cứ thế lớn lên, em chìm đắm trong hạnh phúc nhưng vẫn cảm thấy trống vắng vì chúng em mới chỉ biết và yêu nhau qua mạng chứ chưa trực tiếp gặp nhau lần nào. Anh cũng cùng suy nghĩ với em nên 2 đứa quyết định hẹn gặp.
Lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã nghĩ anh thật giống với tưởng tượng của mình, là một chàng trai tử tế và tình cảm. Sau một hồi dạo phố nói chuyện, chúng em cùng nhau vào nhà nghỉ. Tuy nghe có vẻ to tát nhưng thực sự anh đã để em ra về an toàn. Giữa chúng em chưa hề xảy ra chuyện gì mà mới chỉ có những hành động hơi thân mật 1 chút như ôm và hôn môi.
Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ 2. Buổi hẹn hò tiếp theo của chúng em cách lần thứ nhất không lâu. Cũng như lần đầu, sau khi đi dạo phố, uống cà phê, chúng em lại cùng nhau vào nhà nghỉ. Em suy nghĩ đơn giản rằng anh chỉ muốn vào đó để thể hiện tình cảm với em vì anh ngại hôn nhau hay có cử chỉ âu yếm giữa nơi đông người. Với cả, lần trước cũng thế và làm gì có chuyện gì xảy ra đâu.
Thế nhưng, lần này, những động chạm giữa 2 đứa cứ như củi khô lửa bốc. Khi chẳng còn mảnh vải nào trên người thì em sực tỉnh. Dù em yêu và muốn dâng hiến hết cho anh nhưng hiện giờ, em còn đang đi học và em cũng nhớ lời dặn dò của bố mẹ là con gái đi xa nhà thì phải biết giữ mình. Lý trí của em đã chiến thắng và em đã cố gắng thuyết phục anh kiềm chế lại.
Anh đã không làm gì em nhưng anh cũng tỏ ra rất buồn. Anh bảo làm thế là vì anh yêu em và muốn em chỉ là của riêng anh. Em rất hạnh phúc vì tình cảm mà anh dành cho nhưng em vẫn kiên quyết ra về.
Hôm sau, qua mạng, 2 đứa đã có 1 cuộc nói chuyện nghiêm túc để thống nhất quan điểm. Em bảo muốn là “con gái” cho đến khi là cô dâu, đó không chỉ là giữ cho em mà còn là giữ cho anh nữa. Nhưng anh không muốn thế, anh bảo đã yêu nhau thì phải là của nhau cả về thể xác lẫn tâm hồn. 2 bên không ai chịu thay đổi quan điểm nên cuộc nói chuyện rơi vào bế tắc. Thực sự, những lời của anh khiến em bất an.
Em nghe người ta bảo: nếu yêu thực sự thì sẽ không đòi hỏi. Vậy anh đến với em có phải vì tình yêu hay chỉ muốn lợi dụng em để thỏa mãn nhu cầu? Nhưng nếu không thật lòng thì sao anh lại để em ra về nguyên vẹn như thế? Bây giờ, em đang rất lo sợ, rối bời. Em không biết có nên cho anh tất cả để níu kéo mối tình này không? Em cũng rất sợ bố mẹ biết chuyện này. Nếu biết em cùng 1 người con trai vào nhà nghỉ, bố mẹ em sẽ thế nào đây? Có phải em đã quá hư hỏng rồi không?/.
Theo VOV
Đến giờ em vẫn chưa biết "lê.n đỉn.h" nó ra làm sao...
Chúng em cưới nhau được gần 1 năm. Ông xã 25 tuổ.i, trước cũng làm giáo viên như em nhưng giờ làm nông. Chúng em rất yêu nhau và lúc nào cũng thấy nhớ, mong được ở bên nhau.
Đặc biệt ông xã em hầu như hôm nào cũng có nhu cầu gần gũi vợ. Thông thường anh ấy hay "phát tín hiệu" ngay từ khi vợ chồng chưa đi ngủ. Nhìn cách anh ấy nháy mắt, cố ý đụng chạm khi ra vào hoặc nói bóng gió xa gần là em hiểu anh ấy muốn gì...
Tuy nhiên, có một điều rất khó nói mà em không biết tỏ bày cùng ai. Đó là ông xã em hầu như không biết dạo đầu. Anh ấy cứ lên giường là tác chiến luôn. Thời gian từ khi vào cuộc đến khi kết thúc cũng nhanh, có khi em chưa kịp cảm nhận niềm vui thì anh ấy đã xong việc và lăn ra cười hì hì như một đứ.a b.é vừa được bú no. Thật sự là đến giờ em vẫn chưa biết "lê.n đỉn.h" nó ra làm sao...
Nhiều lần em muốn nói với ông xã về chuyện dạo đầu và "phối hợp tác chiến" nhưng em thấy ngại quá. Mình làm nghề giáo mà nói mấy chuyện đó em thấy sao sao ấy... Có cách gì để ông xã em "làm đúng quy trình" mà em không cần phải nói thẳng ra với anh ấy hay không?
diemphuong...@gmail.com
Bạn trẻ thân mến,
Cái chuyện ông xã "hôm nào cũng có nhu cầu gần gũi vợ" là rất đáng mừng. Điều đó chứng tỏ anh ấy rất yêu vợ và... rất khỏe. Ở độ tuổ.i và thời gian thành hôn như các bạn thì chuyện vợ chồng gần gũi đều đều mỗi ngày là bình thường, thậm chí nên phát huy vì điều đó sẽ làm cho vợ chồng thêm gắn bó, yêu thương. Hơn nữa, các bạn còn rảnh rang, chưa vướng bận con mọn thì cũng nên... tranh thủ, chứ để mai mốt có em bé rồi thì mọi việc sẽ không còn được như vậy.
Như bạn nói, ông xã biết "phát tín hiệu" từ xa để hai vợ chồng có thời gian và tâm lý chuẩn bị cho cuộc yêu thì xem ra anh ấy cũng là người biết chuyện chứ không phải hoàn toàn... cù lần trong chuyện vợ chồng. Có lẽ do anh ấy trẻ, khỏe, sung sức quá nên "lên giường là tác chiến luôn", không cần giai đoạn chuẩn bị.
Đàn ông khác phụ nữ chỗ này. Bạn cần tìm cách cho ông xã hiểu mình nhập cuộc chậm hơn nên về đích cũng sẽ muộn hơn. Thông thường, trong mọi cuộc yêu đều phải trãi qua 3 giai đoạn: dạo đầu, chiến đấu, về đích. Cả 3 giai đoạn đều quan trọng như nhau nên nhất thiết không nên đốt cháy giai đoạn nào!
"Lê.n đỉn.h" là từ dùng để chỉ trạng thái... đỉnh điểm của một cuộc yêu. Đối với đàn ông thì đó là khi xuấ.t tin.h; còn với phụ nữ thì đó là cảm giác thỏa mãn hoàn toàn. Bạn hãy hình dung giống như leo núi, khi chinh phục được đỉnh núi thì cảm giác lúc đó thật sung sướng, hạnh phúc, ngất ngây rất khó tả mà chỉ người trong cuộc mới cảm nhận hết được. Đặc biệt, sau trạng thái "lê.n đỉn.h" thì sự háo hức, khát khao, ham muốn quan hệ tìn.h dụ.c sẽ nguội dần rồi rồi mất hẳn, phải mất một thời gian sau đó mọi thứ mới lại phục hồi.
Bạn là giáo viên, anh ấy cũng từng là giáo viên nên nói thế nào cho nhau hiểu phụ thuộc vào... khả năng sư phạm của bạn. Nếu ngôn ngữ hình thể không diễn tả hết được nỗi lòng thì bạn nên sử dụng ngôn ngữ lời nói để diễn đạt điều mình mong muốn. Không có gì phải xấu hổ, ngại ngùng trong chuyện này cả. Nếu bạn không mạnh dạn chia sẻ tâm trạng với người bạn đời thì nỗi ấm ức lâu ngày dài tháng sẽ giế.t dần mòn sự thi vị, ý nghĩa của tìn.h dụ.c trong hôn nhân.
Mách nhỏ bạn điều này, có thể làm chậm cuộc "đổ bộ" của ông xã bằng cách hãy để anh ấy tự cởi xiêm áo cho bạn (cố tình gây khó khăn cho anh ấy chút đỉnh khi làm chuyện này), đề nghị anh ấy ôm thật chặt và hôn thật nhiều rồi mới "cấp phép" cho vào vùng cấm địa; đã vào vùng cấm rồi thì cũng phải đi trinh sát thật kỹ trước khi khai cuộc...
Bạn cũng nên nửa đùa nửa thật với anh ấy rằng "anh hãy từ từ, chờ em theo với" hoặc "đừng chạy nhanh quá, em theo không kịp"... Chắc chắn với phương cách này, cậu học trò nào cũng sẽ hiểu ý cô giáo và lĩnh hôi trọn vẹn.
Nhắc lại, chẳng có gì phải xấu hổ khi thổ lộ tâm tư với người bạn đời của mình. Thậm chí, các anh còn rất thích được nghe vợ phát biểu cảm tưởng về "chiến tích" của mình. Muốn anh ấy "làm đúng quy trình" thì phải nói để anh ấy hiểu chứ không nên giữ kín trong lòng để rồi ấm ức, khó chịu. Nên nhớ, bạn chỉ là giáo viên khi lên lớp chứ còn khi... lên giường thì hãy quên điều đó đi để "tập trung chuyên môn" vào "chuyện của hai người", có như vậy thì tình cảm vợ chồng mới bền chặt, gắn bó.
Theo VNE
Em là người vợ đầu tiên Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...". Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả:...