Được hai con rể chăm sóc lúc ốm nặng, bố vợ chưa kịp mừng đã thêm sốc khi phát hiện ra ý đồ đằng sau
Nhờ đợt ốm nặng mà bố vợ đã rõ bộ mặt thật của hai con rể luôn tỏ ra ngoan ngoãn và có hiếu.
Tôi năm nay 65 tuổi, có hai cô con gái xinh đẹp, ăn học tử tế và đều đã lập gia đình. Trước đây tôi suy nghĩ nhiều lắm về việc không có con trai, nhưng càng ngày tôi nhận ra rằng trai hay gái thì cũng như nhau. Mình không đầy đủ nếp, đủ tẻ thì với hai cô con gái thì vẫn cứ hài lòng và hạnh phúc. Cả hai con gái của tôi yêu thương bố mẹ, chịu khó học hành.
Cho đến bây giờ khi đã có gia đình, hai con gái vẫn qua chơi thường xuyên. Mặc kệ ai nói gì, tôi không phân biệt và cũng không hề tiếc nuối điều gì vì mình đã có những người con tuyệt vời. Con gái cả của tôi đang làm trưởng phòng cho một công ty lớn, còn con gái út cũng đang làm cán bộ trong một cơ quan ở gần nhà bố mẹ đẻ.
Tuổi già, tôi rảnh là qua nhà chơi với con cháu, vui mừng vì thấy ai cũng mạnh khỏe. Dịp cuối tuần là tôi chủ động đón cháu về chơi với ông, đưa chúng đi chơi khắp xóm… Tôi quý mến hai con rể, ai cũng có việc làm ổn định, lo toan được cho gia đình. Mỗi lần cả nhà đông đủ, tôi lại uống vài ly rượu với các con rể, trong lòng cũng rất ấm áp. Tôi coi rể như là con đẻ của mình, vui buồn đều sẻ chia.
Chưa bao giờ tôi tỏ ra không hài lòng, hay là ghét bỏ con rể. Nhưng trải qua lần ốm nặng vừa rồi, tôi mới hiểu rõ tâm tính từng rể. Cả hai con rể đều tận tình, lo toan cho bố vợ, thường xuyên ghé vào viện thăm hỏi, động viên. Tôi tự hào có hai chàng rể có hiếu. Nhưng nào ngờ, tôi chứng kiến sự thật khiến tôi phải suy nghĩ lại.
Bố vợ sốc nặng khi con rể tỏ ra có hiếu để thực hiện ý đồ đằng sau. Ảnh minh họa
Con rể cả, không biết nói chuyện với ai, nhưng tôi bất ngờ nghe được con rể đang nói chuyện với chị gái: “ Sao chị cứ trách em hoài vậy, nhà mình có việc thì các chị lo đi. Em sang chăm sóc bố vợ cũng là chị em mình được lợi đấy. Sau này ông ấy cho em nhiều đất, bán đi nhiều tiền thì cũng tìm cách cho chị một ít. Chứ giờ bỏ bê, ông ấy ghét lại cho hết tài sản đứa út thì đúng là dại quá”.
Video đang HOT
Chưa hết, ngày hôm sau, khi hai con rể nghĩ tôi đã ngủ say không biết gì nên chúng nó cự cãi nhau. Lúc này tôi mới thấy hai đứa trách móc đề phòng nhau, đứa nọ lo đứa kia tranh công để được lòng bố vợ, sau này có lợi trong việc chia tài sản. Bình thường hai con rể ăn nói nhẹ nhàng, tình cảm với nhau lắm. Thế mà giờ mới lộ là cạnh tranh, thù hằn nhau cũng chỉ vì ham vật chất.
Có lẽ lỗi một phần là do tôi, trong lúc cao hứng tôi đã nói là sẽ sớm chia đất cho các con, chứ đợi khi mất rồi lúc đó tiền bạc cho các con không ý nghĩa gì nữa. Càng cho sớm thì các con tôi có thể tăng chất lượng cuộc sống, lo chuyện ăn học của các cháu được tốt hơn. Nhưng không ngờ, lại thành ra như bây giờ khi con rể ai cũng nhăm nhe, muốn có phần hơn.
Tôi sốc nặng, suy sụp nhiều lắm nhưng cũng cố gắng để cho mình khỏe mạnh vì con, vì cháu. Bây giờ khi sức khỏe của tôi đã tốt hơn, nhưng tinh thần vẫn ngổn ngang tâm trạng, không muốn nhìn mặt hai con rể. Không biết tôi có nên trì hoãn hay là chỉ cho đất riêng con gái? Hai con rể tôi như vậy, tôi có nên tiết lộ cho con gái được biết để xem xét lại tương lai hôn nhân? Hãy cho tôi lời khuyên!
Sinh nhật mẹ vợ, con rể nói một câu khiến gia đình trên bờ vực tan vỡ
Câu nói của chồng thực sự khiến tôi uất nghẹn nên đã to tiếng với anh ta. Không may bị mẹ tôi nghe thấy.
Bà gạt nước mắt, lủi thủi về quê trong sự xót xa của tôi.
Tôi xuất thân trong một gia đình vùng quê ngoại thành Hà Nội, bố mẹ đều làm nông. Gia cảnh nghèo khó khiến cuộc sống của gia đình tôi cũng gặp nhiều khó khăn. Sau này, tôi đỗ đại học, mẹ tôi đã quyết định đi ra Hà Nội làm giúp việc để lấy tiền nuôi tôi ăn học và gửi về quê cho bố và em trai tôi trang trải cuộc sống.
Tuy nhiên, lúc tôi học năm thứ 4, bố tôi qua đời vì căn bệnh ung thư phổi, mẹ tôi đành về quê lo cho em trai tôi học nốt năm cuối cấp. Sau này khi tôi ra trường đi làm, em trai tôi đỗ vào một trường cao đẳng trên Hà Nội, 3 mẹ con tôi thuê một căn nhà cấp 4 để ở. Tôi và mẹ cùng đi làm để kiếm tiền lo cho cuộc sống và nuôi em trai ăn học.
Mẹ vợ bỏ về quê trước câu nói của con rể trong ngày sinh nhật. Ảnh minh họa
27 tuổi, tôi quen và yêu chồng hiện tại. Anh hơn tôi 2 tuổi, là người cùng quê. Lúc tôi đưa anh về ra mắt, mẹ tôi tỏ ra khá ưng người con rể tương lai này. Bà nói, bà mừng khi thấy tôi tìm được một người đàn ông tốt để gửi gắm cả đời.
Thế nhưng, khi biết mẹ tôi đi làm giúp việc trên thành phố, người yêu tôi khi ấy lại tỏ vẻ không hài lòng. Nhiều lần anh nói với tôi bảo mẹ nghỉ công việc đó, tìm việc khác "sang hơn" hoặc về quê sinh sống. Anh không muốn khi nhắc đến nhà vợ, mọi người lại xì xào chuyện bà đi làm ô sin cho nhà người khác.
Thời điểm ấy, dù công việc của mẹ đang khá tốt nhưng dưới sự thuyết phục của tôi, bà cũng bằng lòng về quê. Sau đó chừng nửa năm, tôi và người yêu quyết định tổ chức đám cưới.
Ngày hôn lễ diễn ra, mẹ tôi mừng mừng tủi tủi trao cho tôi 5 chỉ vàng. Bà nói đó là số tiền bà kiếm được khi đi làm giúp việc cho nhà người ta. Bà không có gì xấu hổ với công việc đó vì nhờ nó, bà đã nuôi được 2 đứa con ăn học thành người. Khoảnh khắc ấy, bỗng dưng, tôi thấy chạnh lòng và có lỗi với mẹ vô cùng.
Sau khi về chung một nhà, tôi dần dần nhận ra, chồng tôi là người khá gia trưởng. Anh luôn muốn người khác phải làm theo ý mình. Dĩ nhiên, tôi là vợ nên cũng rất ấm ức với tính cách đó của chồng.
Tuy nhiên, điều khiến tôi khó chịu nhất là chồng tôi không hề coi trọng mẹ vợ. Hay nói đúng ra, tôi cảm giác, chồng tôi rất coi thường mẹ vợ, dù bà không còn đi làm giúp việc nữa.
Mỗi lần mẹ vợ lên chơi, chồng tôi đều lấy lý do nọ, lý do kia để không phải ở nhà tiếp đón. Rồi mỗi khi nhà tôi ở quê có việc hay ngay cả giỗ bố tôi, anh cũng rất hời hợt, coi đó không phải là việc của mình.
Đỉnh điểm, lúc tôi sinh con phải nhờ mẹ lên chăm sóc lúc ở cữ, chồng tôi liên tục phàn nàn với tôi về tính tiết kiệm quá mức của mẹ vợ, thậm chí là chê mẹ tôi "ở bẩn". Anh ta dè bỉu nói mẹ tôi đi làm giúp việc bao nhiêu năm nhưng chậm chạp, không linh hoạt, chỉ nên sống ở quê, không thích hợp cuộc sống trên thành phố.
Mỗi lúc không hài lòng, chồng tôi không góp ý với mẹ vợ mà anh nói như thể anh là chủ còn mẹ tôi là người giúp việc. Điều đó khiến tôi rất khó chịu. Nhiều lần tôi nói chồng nhưng anh vẫn không chịu sửa đổi, vẫn giữ thái độ "bề trên" đó với mẹ tôi.
Suốt hơn 2 năm sống chung, không biết bao nhiêu lần tôi và chồng mâu thuẫn với nhau về chuyện chồng coi thường nhà vợ nhưng dường như chồng tôi không quá quan trọng việc đó.
Đỉnh điểm mới đây, mẹ tôi lên thành phố khám bệnh, có ghé thăm phòng trọ của em trai và vào nhà tôi chơi. Biết hôm sau là sinh nhật mẹ, tôi cố giữ bà ở lại chơi thêm 1 hôm để tổ chức cho bà buổi sinh nhật ấm áp tình thân.
Kế hoạch là vậy, đồ ăn đã chuẩn bị, quà, bánh đều đã mua. Vậy mà khi tôi nói với chồng, anh vùng vằng nói tôi không ra gì.
"Mẹ em gần 60 tuổi rồi, có phải là trẻ con nữa đâu mà còn cần tổ chức sinh nhật cho tốn kém. Người ta giàu có, ông nọ bà kia mới thích bày vẽ, đây mẹ đi làm ôsin mà cũng bày đặt sinh với chả nhật. Đúng là vẽ chuyện. Thôi dẹp hết đi".
Câu nói của chồng thực sự khiến tôi uất nghẹn nên đã to tiếng với chồng nhưng không may bị mẹ tôi nghe thấy. Bà gạt nước mắt, lủi thủi về quê trong sự xót xa của tôi.
Sau hôm đó, tôi và chồng liên tục cãi vã, hiện vẫn chưa nguôi.
Chồng coi thường nhà vợ như vậy, tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Chiếc phong bì "bí mật" bà ngoại giấu trong vali của bố khiến mẹ tôi rơi nước mắt Bố bảo với tôi rằng: "Chắc kiếp trước tích phước cả đời nên kiếp này mới được làm con rể của bà ngoại". Sau bao nhiêu năm làm ăn xa quê, sang tận xứ người để buôn thúng bán mẹt, cuối cùng thì bố mẹ tôi cũng đủ điều kiện về Việt Nam ăn Tết. Từ lúc sinh ra tôi mới được về...