Người yêu đòi chia tay sau khi chứng kiến tôi bị đánh ghen
Trước khi đọc chuyện của tôi, mong các chị đứng ném đá mà hãy thật tâm đưa ra lời khuyên để tôi có hành động đúng lúc này. Mọi xấu hổ nhục nhã tôi đã chịu đựng đủ rồi.
Từ nhỏ, tôi đã phải sống trong một gia đình làm nông. Ngày ấy tôi và các em thèm lắm một bữa cơm no. Nhiều hôm vì muốn chị em tôi được ăn no mà bố mẹ chẳng dám đụng đũa vào đĩa thức ăn nào. Ý thức được hoàn cảnh mình nghèo khó nên tôi luôn tự dặn bản thân phải cố gắng phấn đấu thật nhiều.
Lúc còn trên ghế nhà trường, năm nào tôi cũng được học sinh giỏi. Khi lên đến đại học, tôi luôn giành được học bổng của trường. Là sinh viên mới ra trường nhưng tôi cũng được nhận vào làm việc cho một công ty nước ngoài với mức lương khá. Đối với tôi, đó là cả một sự nỗ lực lớn.
Công việc như ý, tôi cũng tìm được một người bạn trai cho mình. Anh là người rất tốt, lại có chí tiến thủ và luôn quan tâm, lo lắng cho tôi. Nói thật lòng, dù mới quen nhau 1 năm nhưng chúng tôi đã tính đến chuyện cưới hỏi.
Tôi rất yêu người yêu mình, thế nhưng hoàn cảnh lại không cho phép tôi chung thủy với anh. (Ảnh minh họa)
Tôi rất yêu người yêu mình, thế nhưng hoàn cảnh lại không cho phép tôi chung thủy với anh. Không phải tôi đang tự biện minh cho mình đâu. Đi làm rồi tôi mới biết ở chỗ nào cũng cạnh tranh rất khốc liệt. Tôi phải lấy lòng, kết thân với sếp để có được một chỗ dựa.
Không hiểu từ lúc nào, ông ta lại có ý với tôi. Lúc đầu tôi cũng cương quyết không cho mình làm điều trái lương tâm ấy. Vậy nhưng tiền bạc và chỗ đứng trong công việc đã khiến tôi đánh mất mình. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng mình cần một chỗ dựa, còn sếp của tôi, ông ta cần nơi giải tỏa nhu cầu. Tôi vẫn tiếp tục với người yêu và khéo léo quan hệ với sếp.
Video đang HOT
Đến giờ này tôi mới cảm thấy ân hận. Tiền bạc và sự nghèo khổ lúc nhỏ đã làm tôi lóa mắt, tôi nhận tiền của sếp mà lòng không chút lăn tăn. Người yêu của tôi thì nghĩ rằng tôi tài giỏi lắm nên mới được lương cao như vậy.
Chuyện tôi quen sếp đến tai vợ ông ta. Bà ấy đã đến tận cổng công ty của tôi để đánh ghen. Khi người yêu đang đứng ở ngoài để đón tôi thì cũng là lúc tôi bị người đàn bà ấy đánh.
Đi làm rồi tôi mới biết ở chỗ nào cũng cạnh tranh rất khốc liệt. (Ảnh minh họa)
Người yêu tôi chứng kiến mọi việc. Lúc đầu, anh lao đến để bảo vệ cho tôi. Sau đó, bà vợ của sếp tôi đã ném cho anh một vài tấm ảnh. Xem ảnh xong, anh chỉ biết ngồi xuống, để mặc cho tôi bị người đàn bà kia dằn mặt.
Xấu hổ, nhục nhã lắm. Sau hôm ấy, tôi chẳng dám nhìn mặt đồng nghiệp, cũng không còn gì để giải thích với người yêu.
Giờ đây tôi phải xin nghỉ việc vì không có mặt mũi nào để tiếp tục. Còn người yêu, dù tôi đã năm lần bảy lượt xin tha thứ nhưng anh vẫn lạnh nhạt và đòi chia tay với tôi. Tôi cảm nhận anh vẫn còn yêu mình. Nếu tôi vẫn tiếp tục kiên trì, anh sẽ quay lại với tôi chứ?
Theo Afamily
Mới 'dạo đầu' người yêu đã khẳng định tôi không còn trinh tiết và đòi chia tay
Anh bảo không trách tôi, chỉ trách chúng tôi biết nhau quá muộn, tôi đã lỡ trao cho người khác mất rồi.
Tôi không biết chuyện gì xảy ra. Ảnh minh họa IT
Tôi, cô gái vừa bước sang tuổi 25, đủ ưa nhìn để người đối diện cảm thấy có thiện cảm, dáng người thanh mảnh, cũng có thể nói là gầy. Ra trường nửa năm thì tôi gặp anh, một người hơn tôi 7 tuổi. Chúng tôi vô tình biết nhau qua một người bạn chung trên mạng xã hội. Anh chủ động nhắn tin làm quen. Ban đầu chỉ là nhắn tin hỏi mấy chuyện thường ngày rồi dần dần tâm sự nhiều hơn.
Anh chủ động kể về mấy mối tình của mình, những mối tình trong sáng, hồn nhiên mà anh do vô tâm đã bỏ lỡ. Tôi thấy thương anh, cảm nhận được sự nghiêm túc của anh trong chuyện tình cảm. Anh cũng tâm sự với tôi về chuyện trinh tiết và tôi biết anh coi trọng chuyện đó. Điều này thì tôi cũng hoàn toàn nhất trí và hai đứa đều đồng ý sẽ để dành đến lúc tân hôn.
Về chuyện tình cảm của tôi, anh nói không để ý chuyện trước kia, nói chuyện nửa năm thì chúng tôi yêu nhau. Thêm nửa năm nữa, dịp Tết thì tôi về nhà anh chơi. Bố mẹ anh cũng rất ủng hộ, mong muốn chúng tôi sang năm cưới. Tôi không chê gì ở nhà anh, tuy gia đình làm nông nghiệp bình thường nhưng 2 bác có tư tưởng rất tiến bộ, sống đơn giản, chan hòa.
Tôi nói với anh, em biết 2 gia đình mình không giàu có, sau này mọi thứ sẽ do mình tự gây dựng. Tôi không cần anh giàu, không cần anh quá tài giỏi, chỉ cần anh đủ thương tôi, cùng tôi bắt đầu xây dựng mọi thứ. Có một điều anh không được phạm phải là thiếu chung thủy. Anh hứa, nhận lời như vậy. Thêm tiếp nửa năm nữa, 2 gia đình quyết định nói chuyện người lớn, mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây.
Anh thấy sự khác biệt giữa 2 gia đình. Bố tôi là một người tốt tính nhưng ăn nói bỗ bã, mẹ thì nhu hiền; chú, bác bên nội cũng giống như bố. Hôm nói chuyện người lớn, trong bữa ăn mọi người nói chuyện như buổi họp mặt gia đình, không hỏi han anh nhiều; anh phật ý, bảo hôm nay không giống nói chuyện người lớn. Tôi buồn nhưng cũng không biết phải làm gì.
Sau đó tầm một tháng tôi phát hiện anh nhắn tin với 2, 3 người con gái khác. Tất cả chỉ dừng lại ở mức độ nhắn tin làm quen nhưng những người kia họ không muốn nói chuyện với anh. Tôi giận, nói anh trăng hoa, thưa chuyện với 2 bác. Hai bác đã khuyên tôi, chuyện chưa có gì nên 2 đứa bỏ qua cho nhau và cam đoan từ nay về sau không bao giờ có chuyện đó xảy ra nữa. Anh xin lỗi và tôi bỏ qua.
Hiện tại, chúng tôi đi học giáo lý hôn nhân để chuẩn bị cho năm sau cưới. Anh có đôi lần đề nghị chuyện vượt rào, anh muốn thử. Chúng tôi ôm hôn, âu yếm nhau nhưng lần nào tôi cũng nói anh cần bình tĩnh, chúng ta đã hứa những gì, giữ gìn cho nhau mà. Cho đến cuối tuần vừa rồi, anh vẫn muốn thử tiếp, tôi đã cố giữ anh lại và nói vẫn chưa đến lúc. Còn anh, anh lại nghĩ vừa rồi đã có được tôi.
Hôm đó, anh ra về rất bình thường. Sau một ngày im lặng không nói, tối đến anh nhắn tin rằng không trách tôi, chỉ trách là chúng tôi biết nhau quá muộn, tôi đã lỡ trao cho người khác mất rồi. Có lẽ đó sẽ là lần cuối chúng tôi gặp nhau. Tôi bàng hoàng, thất vọng, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Từ tức giận đến thất vọng, tôi đã nhắn tin lại rằng bản thân chưa từng yêu ai cho đến khi quen anh, tôi không biết anh dựa vào cái gì để nhận xét rằng tôi mất trinh. Nếu vậy, tôi sẽ chờ anh một buổi sáng, nếu anh dám sang đây tôi sẽ trao cái đó cho anh, cái mà tôi đã gìn giữ 24 năm rồi. Còn nếu qua khoảnh khắc ấy, anh không sang thì coi như chúng ta không thuộc về nhau, là số phận an bài rồi.
Anh im lặng, không trả lời cũng không phản bác. Tôi thất vọng cùng cực, biết đàn ông Á Đông luôn muốn mình là người đầu tiên của bạn gái, rất coi trọng chuyện đó nên lúc nào cũng nghĩ phải giữ gìn. Vậy mà gần 2 năm quen biết, anh vẫn không tin tôi, không hiểu tôi.
Tôi chưa một lần xem phim sex nhưng có đọc truyện ngôn tình, biết lần đầu của người phụ nữ sẽ rất đau và chảy máu. Hôm đó tôi đã không thấy có hiện tượng này vì nghĩ đã kịp giữ anh lại, còn anh, có lẽ nào anh nghĩ đã làm chuyện đó mà không thấy nên hậm hực, tức tối như vậy? Anh chỉ yêu tôi vì cái màng trinh đó thôi sao?
Theo Dân Việt
U23 Việt Nam thắng, bạn trai nói đi "bão" nhưng định vị lại báo anh ở nhà nghỉ 30 phút, rồi 1 tiếng sau máy vẫn báo Hào đi "bão" ở nhà nghỉ đó. Nóng ruột, Miên thử đến đó xác thực xem thế nào để rồi chết ngất trước cách mà bạn trai ăn mừng chiến thắng. Hào vốn là fan ruột của bóng đá nên hôm qua trận Việt Nam thắng Syria khiến anh khoái lắm. Thế nhưng Miên...