Người yêu của tôi thân với gái bỏ chồng
Tối hôm trước khi đến dự sinh nhật con cô ấy, anh đòi chia tay tôi nhưng rồi vẫn níu tôi ngủ lại.
Tôi năm nay 25 tuổi. Tôi đã sang nước ngoài sinh sống với mẹ và em trai từ năm 19 tuổi. Tôi có nhan sắc trung bình nhưng khi ra đi, tôi đã để lại ở Việt Nam người con trai tôi yêu. Một năm sau, khi tôi 20 tuổi, tôi quen anh chàng khác hơn tôi 7 tuổi tại nước ngoài. Anh là người Việt. Vì ở nơi đất khách quê người nên chúng tôi đã đem lòng yêu thương nhau. Anh biết tôi có bạn trai ở Viêt Nam nhưng vẫn theo đuổi rất cuồng nhiệt. Anh nói tôi chịu khó và hiền, ngoan. Tôi vui và hạnh phúc rất nhiều.
Sau một thời gian quen nhau, tôi nhận thấy anh là một công tử bột chính hiệu, chỉ biết ăn chơi, bao nhiêu tiền đi làm, anh đều tiêu xài hết và lấy cớ là vì buồn. Anh buồn cha mẹ nơi quê nhà không thương anh, để anh sống vất vả nơi xứ người. Anh còn nói đã có bạn gái nhưng cô ấy đi lấy chồng. Anh buồn vì ông cậu hắt hủi anh, bà dì có tiền không cho anh mượn…
Tôi không hiểu tại sao tôi lại thương anh được. Anh thật sự chỉ là một người yếu đuối, thiếu quyết đoán, gia trưởng và khó khăn. Vì lòng thương yêu và thương hại, tôi đã yêu anh và bên anh suốt ba năm trời, động viên, khuyến khích và cùng anh chung sống những ngày cuối tuần. Nhiều lúc tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay anh mà cuối cùng lại không làm được. Anh không phải mẫu người của tôi nhưng anh cũng thu hút được rất nhiều cô gái vì vẻ ngoài dễ thương và tính hay nói chuyện của mình.
Video đang HOT
Sau ba năm, anh khác rất nhiều, anh nói vì tôi mà thay đổi. Anh biết quan tâm bạn bè, gia đình, biết nghĩ tới cảm xúc của tôi, không khó khăn và không coi thường người khác nữa. Anh thậm chí còn ký giấy cam kết không bao giờ đánh bài nữa. Có quá nhiều chuyện xảy ra giữa chúng tôi. Mẹ tôi không đồng ý vì bà là người Bắc và không thích anh – người Nam. Anh cũng không có công việc ổn định, không chịu khó và nhỏ mọn. Dù sao tôi vẫn cứ yêu anh và động viên anh.
Mỗi lần anh thiếu tiền, tôi đều cho mượn dù cũng cằn nhằn vài câu. Sau này, anh còn mượn tiền của tôi để về Việt Nam, dù cha mẹ anh thuộc diện giàu có ở Sài Gòn. Tôi không hiểu sao anh không đả động đến việc trả lại. Vài nghìn đô la, với anh chỉ một đêm chơi bài là hết, còn với tôi, nó là mồ hôi, nước mắt vì tôi chỉ đi làm bán thời gian. Tôi đang theo học ngành Luật. Tôi biết, anh thương tôi vì tôi hy sinh nhiều cho anh nhưng tôi không thể hy sinh nốt gia đình của mình để chung sống với anh khi mà hai đứa chưa có công việc ổn định.
Anh đã lớn tuổi (32 tuổi) và muốn kết hôn, có con. Khi đó, gia đình anh sẽ gửi tiền sang cho anh mua nhà. Tôi rất vui nhưng anh hỏi tôi có góp chung vào không? Tôi cảm thấy tình yêu anh dành cho tôi rất đầy đủ, anh nói đó là để bù đắp lại những năm tháng anh làm khổ tôi. Nhưng bản thân tôi thấy càng ngày càng cách xa anh. Tôi tính toán chi li tiền bạc vì tôi đã quen như vậy. Tôi sợ anh “phá” thì lại không có tiền.
Anh là người tốt nhưng quen ăn tiêu phóng túng. Anh đã đưa tiền cho tôi cầm nhưng vẫn theo dõi trên mạng, không tin tưởng tôi. Tôi rút tiền để trả hóa đơn của anh thì anh nghĩ tôi dùng vào việc khác rồi đòi lấy thẻ lại. Tôi đã tưởng mình nắm được hạnh phúc trong tay, ai ngờ lại tuột mất. Anh giận tôi hai tuần, ngày nào tôi cũng gọi điện nhưng anh lạnh lùng ậm ừ cho qua. Thi xong, tôi đến nhà anh, anh tránh mặt rồi nói muốn chia tay nhưng rồi lại bảo tôi ngủ lại. Tôi phân vân không biết anh thử tôi hay muốn chia tay thật?
Anh nói buồn tôi vì tôi lo cho gia đình nhiều mà quên mất anh. Sáng hôm sau, anh đi làm và bảo tôi đi về. Tối anh bận sinh nhật, tưởng sinh nhật ai, hóa ra là sinh nhật đứa con trai của một cô gái bỏ chồng. Tôi biết vì tối đó chị ta đăng ảnh chụp chung của bạn trai tôi, chị ta và con trai lên mạng. Chị ta còn ghi chú là: “Anh bạn hàng xóm”. Trông vào bức ảnh cứ như họ là một gia đình hạnh phúc. Tôi bối rối quá. Lúc này, tôi thật sự yêu anh. Xin các bạn hãy cho lời khuyên tôi nên làm thế nào?
Theo VNE
Bố mẹ thay nhau tra tấn tinh thần của tôi
Hàng ngày, họ đưa đẩy nhau để rót lời vào tai tôi, buộc tôi bỏ anh. Tất cả chỉ vì anh nghèo, không bằng nhà tôi.
Tôi là con một trong gia đình tan vỡ. Mẹ tôi tái hôn và hiện tôi là một du học sinh gần tốt nghiệp ra trường. Tôi và anh biết nhau khi tôi về nước chơi. Anh có cảm tình với tôi trong lần gặp đầu tiên cùng bạn bè nhưng tôi thì không để ý gì. 6 tháng sau, tôi lại về nước chơi và anh ngỏ lời mời tôi đi xem phim. Cả hai bắt đầu tìm hiểu về nhau trong thời gian đó.
Chúng tôi yêu nhau được một năm rưỡi thì chia tay vì bố mẹ tôi không chấp nhận anh. Về tính tình, anh không có điểm gì để tôi phải buồn và lo lắng vì anh có ý chí làm ăn, siêng năng. Anh còn đang học để lấy thêm một bằng đại học Luật. Anh không lăng nhăng, không nhậu nhẹt, trai gái linh tinh, chỉ yêu tôi và lo cho gia đình. Thật sự mọi người xung quanh cũng nghĩ chúng tôi là một cặp thật đẹp và ai cũng ghen tỵ với tình yêu anh dành cho tôi.
Tôi ngậm ngùi nước mắt chia tay anh vì nghĩ thương mẹ, yêu quý bố bởi cả hai đã lo cho tôi ăn học. Tôi còn nhớ như in anh nói rằng anh sẽ chờ tôi quay lại. Lúc đấy thật sự, tôi không tin. Rồi tôi quay về với việc học hành và ngày tháng trôi qua không êm đẹp vì tôi là một du học sinh. Bởi tôi đã trải qua không ít vấp ngã ở nơi xứ người về mọi chuyện.
Trong thời gian đó, tôi có tìm hiểu vài người nhưng không đi đến đâu vì trong lòng tôi còn nghĩ về anh quá nhiều. Tôi buồn và mỗi lần về nước, tôi đều đi tìm lại con đường lúc trước anh hay chở tôi qua. Tôi cũng chỉ mong có thể nhìn thấy anh là tôi vui lắm rồi, mặc cho anh có yêu người khác đi chăng nữa. Chỉ cần thấy anh hạnh phúc, vui vẻ là đủ.
Sau gần hai năm chia tay thì tôi tình cờ gặp anh trong một ngôi chùa. Anh giúp trông coi chùa và hướng dẫn việc xin quẻ vào mùa Tết. Anh vui mừng thấy rõ khi nhìn thấy tôi. Anh vuốt tóc tôi, hỏi thăm tôi và nghi ngờ tôi có chuyện vì nét mặt tôi hằn lên những vết mệt mỏi, ưu buồn. Chúng tôi liên lạc lại với nhau và tôi cũng biết rằng vì chờ đợi tôi, mong gia đình tôi chấp nhận, anh đã chuyển công tác với mức lương tốt hơn, học thêm một bằng đại học chuyên về kế toán nữa. Nếu thành đạt thì anh đã có 3 tấm bằng đại học trong tay. Anh ngỏ lời quay lại với tôi và anh sẽ hoàn thiện bản thân mình hơn, cùng tôi cố gắng để gia đình chấp thuận. Bố mẹ anh thương yêu tôi như con ruột của họ và tôi cũng vậy. Tôi xem nhà anh như gia đình thứ hai của mình. Chúng tôi tiếp tục yêu nhau đến nay đã hơn một năm nay rồi.
Lần tôi về nước gần đây nhất, chúng tôi quyết định công khai chuyện tình cảm này với gia đình tôi. Tôi mong gia đình ủng hộ vì giờ đây, sau bốn năm tìm hiểu và xa nhau, chúng tôi quyết không thể để tuột mất tình yêu này thêm một lần nào nữa vì chúng tôi rất tôn trọng mối quan hệ này. Vậy mà đến ngày ra mắt, bố mẹ tôi thẳng thắn tiếp tục không chấp nhận vì chê gia đình anh không bằng gia đình tôi và cho rằng họ lợi dụng tôi vì tiền.
Tôi bị bố mẹ đưa đẩy nhau để nói vào tai hàng ngày và ép tôi không được yêu anh nữa mà hãy tìm người tử tế hơn. Rõ ràng tôi đang bị tra tấn tinh thần hàng ngày và tôi không tìm được hướng giải quyết cho chuyện tình cảm của chúng tôi. Tôi không thể bỏ anh và cũng không thể quay lưng đi với gia đình. Vậy mà chẳng ai hiểu cho tôi. Bố mẹ tôi quyết nếu tôi tiếp tục yêu anh, họ sẽ bỏ tôi và cũng sẽ không có cái đám cưới nào cả, trừ khi chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới thiếu sự góp mặt của bố mẹ tôi.
Phận làm con tôi đâu thể làm thế được nhưng tôi thật sự rất khó xử. Cuộc đời tôi đi đâu, quen ai hay ước mơ nhỏ và lớn của tôi đều bị bố mẹ quản chặt. Tôi thật sự muốn chạy đi thật xa để thoát khỏi sự trói buộc tù túng này. Xin độc giả hãy cho tôi ý kiến. Tôi xin cảm ơn nhiều.
Theo VNE
Bạn trai yêu nhiều người cùng lúc Những lời anh nói như rót mật vào tai nên dù biết rõ bản chất thật của anh, em vẫn bị cuốn vào vòng xoáy tình yêu mù quáng. Em là du học sinh. Em qua Mỹ và sinh sống cũng đã được 2 năm. Mọi thứ với em vẫn chưa ổn định lắm. Nhưng em có đi làm để kiếm thêm tiền...