Người yêu cũ dùng “chuyện ấy” để trả thù tôi
Tôi chấp nhận để Huy đè lên người, những cái ôm hôn vồ vập và bàn tay mạnh bạo của anh ta làm tôi ghê sợ và đau đớn…
ảnh minh họa
Tôi cũng đã từng yêu, tưởng tình đầu là mối tình đẹp nhất. Nhưng càng ngày tôi càng thấy thất vọng khi phát hiện ra ở anh có những điểm không tương đồng, đó là thói ích kỷ và toan tính. Biết điều này tôi đã phải “Bỏ của chạy lấy người”. Tôi biết gần 4 năm trời yêu nhau , làm vậy có hơi quá đáng và chóng vánh. Nhưng trao trọn cuộc đời mình cho một người không đáng tin tưởng như vậy có đáng hay không?
Một thời gian sau, tôi gặp và yêu người mới (giờ đã là chồng tôi). Tôi biết đây mới là bến đỗ của đời mình và chúng tôi quyết định đi đến đám cưới sau một năm tìm hiểu. Trong đám cưới hôm ấy, tôi còn nhớ Huy (tức là người yêu cũ của tôi) đến trước mặt tôi và nói duy chỉ có một câu: “Rồi sẽ có một ngày em phải hối hận”. Tôi không để tâm nhiều đến điều đó. 8 năm trôi qua tôi không còn gặp lại Huy nữa. Tôi chỉ mới sực nhớ khi nhận được cú điện thoại mời đi uống nước của anh hồi sáng. Tôi không có ý định sẽ gặp lại Huy nhưng ân tình xưa cũng đâu dễ từ chối? Nhất là khi Huy nói: “nếu không đến, em sẽ phải ân hận đấy”.Anh vẫn không hề thay đổi, vẫn là cách nói ấy.
Những ánh mắt Huy nhìn tôi đắm đuối làm tôi lúng túng. Anh không giấu nỗi thèm khát muốn được ở bên tôi. Huy nói anh ghen tỵ với chồng tôi vì đã lấy được người vợ như tôi. Không hiểu sao Huy biết công việc của chồng tôi đang gặp khó khăn trong mặt kinh tế, có khả năng bị phá sản vì bị hủy một loạt hợp đồng vì nhiều lý do. Huy tỏ ý muốn giúp chồng tôi cứu công ty. Anh bảo anh đủ khả năng. Tôi có nên tin? Huy không phải là người “rộng rãi” đến mức giúp không công cho ai bao giờ. Với anh, cái gì cũng có giá của nó. bản chất của anh là như thế, lúc nào cũng phải đánh đổi.
“Anh cần gì ở em?” Chưa để tôi hỏi hết câu, Huy đã khen tôi là người nhanh ý và vẫn thông mình như ngày xưa. Cái cười đắc thắng ấy của anh đã trả lời tất cả. Anh nói chỉ cần được ở bên tôi một đêm để trò chuyện vì anh vẫn không quên được tình cảm xưa. Anh muốn “ôn” lại. Môt “đêm’ để đổi lại công ty cho chồng tôi? Nghe mà đắng chát nơi cổ họng. Tôi hơi sốc. Tôi không ngờ Huy lại có thể đưa ra điều kiện thô bỉ và đáng xấu hổ ấy. Tôi là một người phụ nữ đã có chồng nên không muốn có cái thói “tình cũ không rủ cũng tới”.
Video đang HOT
Tôi thừa biết Huy vẫn còn cay cú chuyện ngày xưa. Anh làm vậy là để trả thù tôi, dằn vặt tôi và đã bỏ rơi anh. Điều này thật không dễ dàng với tôi. Huy cho tôi thời gian 4 ngày để suy nghĩ chứ không ép buộc, Không ép mà khác nào chỉ cho người ta một sự lựa chọn duy nhất.
Tôi rất thương chồng. Anh là người đàn ông tốt và đáng tin tưởng. Tôi không có gì phải chê trách anh cả. Nhìn anh đi về mặt mày ủ dột, tôi đau lòng lắm. Áp lực công việc vì anh là giám đốc làm anh mệt mỏi và khổ sở. Nhất là những hôm say khướt, tôi biết mình không thể vô trách nhiệm với chồng được. Nếu có thể giúp được chồng điều gì tôi sẽ không tiéc. Nhưng trong chuyện này, tôi cần phải suy nghĩ kỹ. Cuối cùng tôi “nhận lời” Huy. Tôi nói dối chồng đi công tác.
Đêm ấy tôi đã phải miễn cưỡng chiều chuộng Huy. Anh đùa giỡn , mơn trớn và xem tôi như vật sở hữu vậy. Huy biết rõ tôi chấp nhận cuộc “gặp gỡ” này chỉ vì đã không còn lựa chọn nào khác. Tôi vốn là người tự trọng cao nên nếu không yêu chồng nhiều như thế, tôi sẽ không bao giờ hạ thấp mình trước ai. Hiểu điều này, Huy càng phát điên lên. sau đó anh tỏ ra đắc thắng, thõa mãn lắm. Tôi đau đớn để Huy đè lên người mình, chà đạp lên thân thể mình mà không dám phản ứng. Tôi biết mọi sự đã an bài. và tôi tự nguyện chấp nhận điều đó. Những cái ôm hôn vồ vập và bàn tay mạnh bạo của anh làm tôi ghê sợ và đau đớn.
Huy thú nhận làm như vậy cũng chỉ là để trả thù tôi. Những lời ấy cứ ám ảnh tôi mãi. Nhưng sau đó Huy đã giữ lời. Một loạt hợp đồng được kí kết với công ty của chồng tôi. Hóa ra anh cũng là giám đốc một công ty lớn và có mối quan hệ rộng trong giới doanh nhân. Thu hồi được vốn nên công ty của chồng tôi vẫn được duy trì. Nhìn chồng tôi vui vẻ trở lại mà sao lòng tôi đau như cắt, nhất là mỗi khi chồng vòng tay ôm tôi.
Tôi cảm thấy sợ hãi mà không biết sợ chính điều gì nưã. Tôi không thể để chồng tôi biết tôi đã phải nhục nhà như thế nào dưới bàn tay của người đàn ông khác. chỉ vì để giúp chồng. Tôi biết chồng tôi sẽ khó chấp nhận sự thật này bởi lẽ anh cũng là người tự trọng và không bao giờ để vợ phải hạ thấp danh dự vì mình.
Mỗi ngày qua đi không hỉêu sao lòng tôi cứ nhói đau với cảm giác tội lỗi, giày vò. Thi thoảng tôi lại hốt hoảng khi nghĩ đến ngày chồng biết chuyện. Trong giấc mơ hàng đêm chỉ toàn là ác mộng, những cái cười khoái trá, đểu giả của Huy.
Nhất là dạo này Huy vẫn thường xuyên nhắn tin và gọi điện nói những lời yêu thương và mong được gặp tôi thêm một vài lần nữa xem như “khuyến mãi”. Huy còn nói nếu tôi không đồng ý thì cái chuyện ấy rất có thể bị vỡ lỡ và chồng tôi sẽ biết. Anh giúp chồng tôi thì cũng đủ khả năng phá vợ những gì chồng tôi đang có.
Nếu biết chuyện này chồng tôi sẽ không thể chịu nổi, sẽ bị tổn thương. Anh không bao giờ để vợ pahỉ hạ thấp giá trị của mình vì bất cứ lý do gì.
Thi thoảng tôi có bóng gió, gần xa hỏi: “Nếu có một ngày em phản bội anh, anh có tha thứ cho em không? Em có còn xứng đáng là vợ cảu anh nữa không?”. Hỏi vậy thôi những tôi thừa hiểu tính chồng. Anh có thể mất công ty nhưng về mặt giá trị nhân phẩm của gia đình, vợ con là không bao giờ để mất được. Anh cũng không thể chấp nhận sự giả dối nào,nhất là giả dối vì anh. Thế nên tôi cứ phải sống trong đau khổ và cảm giác lo sợ, giật mình mỗi khi điện thoại đổ chuông. Tôi sợ sẽ lại phải nghe những lời thoái mạ của Huy.
Theo Afamily
Ba ơi, đừng say nữa!
Đây không biết là lần thứ mấy con chứng kiến cảnh ba say bò lê bò lết. Hễ gặp mẹ, ba vồ lấy: "Cô đi đâu từ sáng tới giờ? Cô đi gặp thằng nào? Tại sao gặp tôi mà cô không chào hỏi..." .
Chiều hôm qua đi học về, con lại thấy ba nằm dài ở hiên nhà, miệng lải nhải: "Minh ơi, Minh à, sao em dám coi thường tôi vậy? Thành ơi, Trinh ơi! Ba chỉ có hai con...". Con hoảng sợ chạy ra sau nhà, nơi bụi chuối, mẹ con đang ngồi trốn, nước mắt lưng tròng, mẹ biểu con vô nhà bắc nồi cơm.
Đây không biết là lần thứ mấy con chứng kiến cảnh ba say bò lê bò lết. Hễ gặp mẹ, ba vồ lấy: "Cô đi đâu từ sáng tới giờ? Cô đi gặp thằng nào? Tại sao gặp tôi mà cô không chào hỏi..." . Rồi ba đánh mẹ bằng bất cứ thứ gì ba vớ được trong tầm tay. Vừa đánh ba vừa chửi mẹ, chửi chúng con. Nhiều khi mẹ con vùng chạy ra khỏi nhà, bị ba đuổi theo, mắng chửi tiếp: "Đố mày dám chạy khỏi đất Củ Chi này!". Ba biết mẹ chẳng dám trốn đi đâu, vì mẹ còn ông bà ngoại già yếu và hai đứa con thơ dại...
Ảnh minh họa
Ba biết không, con từng rất tự hào về ba, khi ấy ba của con chỉ là một người thợ mộc hiền lành, quê mùa. Ngày ngày ba bận bịu ở xưởng gỗ bên hông nhà, mồ hôi nhễ nhại mài mài, đục đục. Lâu lâu ba nói: "Ba cho con gái cái bàn, cái thước... này để luyện chữ đẹp đây!". Có khi ba tỉ mẩn cả buổi làm tặng mẹ con chiếc ghế đòn để ngồi bằm rau cho vịt. Rồi có lúc ba mất cả tuần để làm cho ông bà ngoại con chiếc võng gỗ giờ còn đặt trước hiên nhà. Hồi ấy, con tự hào về ba lắm.
Từ khi nhà mình bán được đất rẫy, ba bỗng dưng đổi tính. Ba không làm thợ mộc nữa mà bắt đầu thay đổi áo quần, nói là đi tìm việc mới. Con không biết công việc mới của ba là gì, nhưng lâu lâu con lại thấy mẹ len lén lau nước mắt khi chờ cơm ba đến giữa đêm. Rồi tiếng ông bà ngoại thở dài khi nghe ba nạt nộ mẹ...
Ba ơi, sao ba cứ kiếm cớ mẹ về trễ rồi đánh chửi suốt ngày trong khi mẹ phải đi giúp việc cho người ta để anh em con có cơm ăn, được đi học? Ba năm nay, ngày nào ba cũng say, một tuần ba quậy, đánh chửi mẹ con hai ba lần, ông bà ngoại cũng không được ba "tha". Hôm kia, ngoại đào khoai mì, vừa nấu xong nóng hổi, ba về tới ngoại cười biểu vô ăn, ba nói ngoại coi thường ba, không nấu cơm mà bắt ba ăn củ mì, rồi hất nguyên rổ mì xuống nền đất. Ông bà ngoại bỏ ăn hai bữa nay rồi, ba có biết không? Con không biết trốn vào đâu khi bạn bè đến nhà thấy ba lấm lem bụi đất, nằm bẹp ở hiên nhà khi la lối, lúc hát nghêu ngao như một kẻ mất trí, nhiều bạn còn bị ba chửi lây. Con đang học lớp 9, nhưng chắc con học không nổi nữa ba ơi. Học kỳ vừa rồi, trầy trật lắm con mới đủ điểm khá.
Ba hãy tỉnh lại đi. Ba có nhớ, khi tỉnh, ba từng ôm chúng con khóc và hứa không uống rượu nữa. Vậy sao ba lại quên lời? Nguyễn Ngọc Trinh (Phú Hòa Đông, Củ Chi)
Theo VNE
"Yêu" không cứ là "râu xanh" Trong lớp tôi chủ nhiệm có một nam sinh tuột dốc cả về sức học lẫn sức khỏe, nhiều lúc em đến lớp bơ phờ ngủ gục và không làm được bài kiểm tra dù khá dễ. Gần gũi tâm sự, tôi được biết em gặp phải chuyện tày trời: khi cha em đi làm ăn xa, người mẹ kế trẻ đang đêm...