Người tình muốn tôi lấy con trai anh ấy
Tôi muốn yêu và sống chết cùng với Bảo tới cùng, vậy mà giờ đây anh đang nằm hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện, còn tôi vừa được cứu sống.
ảnh minh họa
Tôi đã làm người tình của Bảo được 10 năm, anh là người đàn ông đã có gia đình vợ con đề huề. Thời gian làm người tình càng dài thì tôi càng khát khao có một gia đình của riêng mình, tôi đã chán ghét những tháng ngày vụng trộm, tôi khát khao có một người đàn ông thương yêu tôi một cách quang minh chính đại.
Ngoài Bảo ra, tôi không còn người thân nào để dựa dẫm. Bố mẹ tôi đã mất khi tôi mới 11 tuổi. Quê tôi ở một vùng núi nghèo, tôi chưa học hết lớp 6 thì nghỉ học ở nhà. Ông nội gửi tôi cho một người họ hàng xa, vì vậy tôi đã rời khỏi quê hương đến làm giúp việc cho người cô họ mà tôi chưa bao giờ gặp mặt. Tôi làm giúp việc ở nhà cô họ được 2 năm, cô họ tôi chưa bao giờ mua cho tôi bộ quần áo mới hay bất kỳ một thứ gì khác. Khi cô gỏ ý muốn gả tôi cho một người đàn ông tên Trương là người quen của cô ở một vùng quê khác, dù không thích nhưng tôi vẫn đồng ý, tôi muốn nhân cơ hội này rời khỏi nhà cô họ. Năm đó tôi 17 tuổi.
Tôi theo Trương về quê anh, nơi đó còn nghèo hơn cả quê tôi. Trương sợ tôi bỏ trốn nên anh luôn để mắt trông chừng tôi. Tôi cố gắng dỗ dành để anh yên tâm về tôi, nhưng mỗi lẫn đi chợ tôi đều âm thầm giấu đi vài ngàn đồng, đến khi tiết kiệm được 500 ngàn thì tôi bỏ trốn về quê. Năm 19 tuổi, tôi rời khỏi quê hương ra thành phố làm thuê. Bảo lớn hơn tôi 26 tuổi, là khách quen của nhà hàng nơi tôi làm thuê, anh là cán bộ của một doanh nghiệp nhà nước, thư sinh nho nhã, anh đối xử với tôi rất lịch sự, còn muốn nhận tôi làm con nuôi vì anh có 2 cậu con trai. Dần dần tôi bắt đầu thấy thích anh. Bảo đến nhà trọ thăm tôi, mua tặng tôi một thỏi son, đó là lần đầu tiên tôi trang điểm, anh đứng bên cạnh nhìn tôi trang điểm, tôi thấy bối rối tay chân luống cuống. Tuy hình thức anh bình thường, lại lớn hơn tôi 26 tuổi, nhưng anh rất quan tâm đến tôi, đối xử tốt với tôi. Tôi ốm anh mua thuốc cho tôi, dặn dò tôi phải nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ… Tôi chưa bao giờ nhận được sự quan tâm chăm sóc ân cần chu đáo như vậy, và thế là tôi trở thành người tình của anh lúc nào không hay. Sợ anh lo lắng tôi sẽ bám riết lấy anh nên tôi chủ động nói với anh: “Em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến gia đình và sự nghiệp của anh, chỉ cần anh yêu em là em thấy đủ rồi.”
Có lần tôi bị ốm, Bảo đưa tôi đi bệnh viện khám, nếu là người khác khi biết tôi bị ốm sẽ tránh mặt tôi, nhưng Bảo thì ngược lại anh càng đối xử tốt với tôi hơn. Anh đưa tiền cho tôi đi khám bệnh mua thuốc, rồi đi cắt thuốc bắc cho tôi. Một lần khác tôi ốm nặng hơn, muốn được Bảo ở bên cạnh chăm sóc tôi, thế nhưng anh không đồng ý, anh nói sợ vợ anh nghi ngờ. Lúc đó tôi nổi giận đùng đùng, chỉ trích anh không yêu tôi, chỉ xem tôi là món đồ chơi mà thôi. Anh rất buồn khi nghe tôi nói như vậy nhưng cuối cùng anh vẫn kiên quyết gỡ hai cánh tay tôi đang cố níu giữ anh lại và đi về. Từ hôm đó tôi quyết định phải giải quyết rõ ràng với anh, hoặc là anh ly dị, hoặc là tôi và anh chia tay, tôi muốn Bảo lựa chọn, không biết lựa chọn thế nào nên anh đã nghĩ ra một kế sách vẹn cả đôi đường, anh muốn giới thiệu tôi cho con trai anh. Trước đây anh đã từng nói ra ý định này mấy lần, nhưng khi đó chỉ là trêu đùa. Lần này anh nói rất thật: “Con trai anh có gì không tốt chứ? Nó đã trưởng thành, công việc ổn định.” Anh nói anh không thể cưới tôi, nhưng anh cũng không thể rời xa tôi. Nếu tôi làm con dâu anh, thì tôi vừa có thể ở bên cạnh anh lại vừa có thể tránh được những rắc rối phiền hà. “Em cũng gần 30 tuổi rồi, anh không yên tâm để em đi lấy người khác. Em làm con dâu của anh, khi mọi người không có nhà, chúng ta vẫn có thể ở bên nhau như bây giờ…” Tôi không muốn nghe, nhưng Bảo rất kiên quyết, anh đã mất gần 3 tháng để làm công tác tư tưởng cho tôi. 3 tháng sau, tôi đồng ý gặp con trai anh nhưng trước khi gặp tôi đã nói rõ với anh: “Thành thì thành, nếu không thành thì anh không được nhắc lại chuyện này nữa.” Và tôi cũng đưa ra yêu cầu cuối cùng: “Nếu chuyện giữa em và con trai anh không thành thì anh phải ly hôn để cưới em đấy!” Bảo đồng ý.
Video đang HOT
Tôi và con trai Bảo gặp nhau ở một quán cafe, con trai anh vừa mới chia tay bạn gái nên tâm trạng không vui và nói chuyện không mấy hào hứng. Tôi cảm thấy không ổn lắm. Ngày hôm sau Bảo đến và nói với tôi con trai anh bảo tôi không xứng với anh ta. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm, tôi chửi mắng Bảo: “Toàn bộ chuyện này là do anh đạo diễn phải không? Bây giờ anh khiến tôi không còn mặt mũi nào để sống nữa, không bằng tôi chết đi cho vừa lòng anh.” Bảo an ủi tôi nói rằng ít ngày nữa anh sẽ ly hôn, nhưng đã hết thời gian anh hứa với tôi rồi mà anh vẫn chưa ly hôn, trong cơn tức giận tôi cắt nát hết túi xách và quần áo mà anh mua tặng tôi trước kia. Ở bên Bảo 10 năm nay, tôi chưa bao giờ gọi điện thoại cho anh vào buổi tối, thế nhưng tối nay tôi không muốn nhẫn nhịn nữa, tôi điện thoại cho anh, muốn anh đến bên tôi. Anh nổi cáu quát lên: “Đồ quỷ cái, nhà tôi đang ầm ĩ lên rồi đây này!” Ngày hôm sau Bảo đến, anh đau khổ tự đánh mình trước mặt tôi, anh nói tối hôm qua anh đã tranh thủ cơ hội đưa ra đề nghị ly hôn với vợ, nào ngờ ngay lập tức vợ anh gọi một đám người nhà của cô ấy đến, họ lao vào đánh chửi Bảo là đồ vong ân bội nghĩa.
Bảo nói với tôi từ sau khi anh đề nghị ly hôn thì vợ anh thường xuyên mắng chửi anh, không có ngày nào là không dày vò anh, muốn anh phải nói rõ mọi chuyện xem rốt cuộc là ai đã khiến anh từ một người đàn ông thật thà nhát gan lại dám đòi ly dị. Tôi rất lo lắng, dặn đi dặn lại anh dù thế nào cũng không được khai ra tên tôi. Thế nhưng dưới sự tra khảo gắt gao của vợ anh, Bảo đã hoàn toàn suy sụp: “Người đó chính là cô gái mà lần trước anh giới thiệu cho con trai chúng ta!” Anh khóc nói với vợ: “Em quản anh chặt quá, anh không chịu được nữa, anh mệt mỏi lắm rồi!” Tôi vô cùng lo sợ, hỏi Bảo tại sao anh lại nói rõ mọi chuyện với vợ anh. Anh nói anh muốn cô ấy hận anh, để cô ấy sớm đồng ý ký vào đơn ly hôn. Tôi lo lắng không yên, Bảo muốn tôi về quê lánh tạm một thời gian, “cô ấy biết địa chỉ nhà trọ của em rồi, biết cả nhà hàng em làm, cô ấy nói sẽ cho người đến tìm em tính sổ.” Tôi không còn lựa chọn nào khác, đành về quê lánh tạm một tuần, trong thời gian đó có một người đàn ông gọi điện cảnh cáo tôi: “Cô mà còn liên hệ với ông Bảo nữa thì coi chừng cái mạng của cô đó!” Chờ đến khi mọi chuyện bên ngoài tạm yên ổn, tôi liền gọi điện thoại cho Bảo. Bảo vừa lo vừa giận, anh nói muốn nhảy xuống sông chết cho xong.
Tôi nghĩ cứ như thế này mãi không phải là một cách tốt, tôi muốn Bảo đưa ra yêu cầu với vợ anh cho phép chúng tôi gặp nhau một lần cuối. Vợ Bảo đồng ý. Bảo đến quán cafe mà chúng tôi đã hẹn trước dưới sự giám sát của hai người đàn ông, nhìn thấy anh tôi liền bật khóc, tôi nói tôi muốn chết, “sau này em không còn nơi nương tựa nào nữa rồi.” Những lời nói này của tôi khiến nước mắt anh lặng lẽ rơi ra, anh hỏi tôi có cần anh giúp gì không. Nghe anh hỏi tôi hiểu là mọi chuyện giữa tôi và anh đã kết thúc. Tôi đau khổ tột cùng, căm hận nói: “Hoặc là anh ly hôn và cưới em làm vợ, hoặc là anh cho em một khoản tiền để em có vốn làm ăn.” Bảo im lặng không nói lời nào. Ngày hôm đó sau khi chia tay Bảo, tôi càng nghĩ càng hối hận, càng nghĩ càng tuyệt vọng. Thật ra tôi không cần tiền mà là tôi cần Bảo ở bên tôi. Tôi đã theo anh từ khi tôi mới 19 tuổi, hôm nay sau 10 năm lại phải nhận kết cục như thế này, ngoài nỗi đau và bệnh tật ra tôi chẳng còn lại gì.
Và thế là tôi lại điện thoại cho Bảo, yêu cầu được gặp anh một lần nữa. Anh nói “quan hệ giữa anh và vợ vừa mới bớt căng thẳng, hiện nay cô ấy đang cho người theo dõi anh, cô ấy đồng ý sẽ cho em một khoản tiền, ngoài ra anh sẽ đi vay mượn thêm và chuyển cho em. Vợ anh còn tỏ ra rất thông cảm cho em, muốn giới thiệu bạn trai cho em. Nhưng cô ấy cũng nói nếu chúng ta còn lén lút gặp nhau thì cô ấy sẽ không tha cho anh.”
Tôi nói nếu trong lòng anh vẫn còn 10 năm ân tình thì anh hãy đến gặp tôi một lần cuối.
Ngày hôm đó là một ngày nắng đẹp, tôi cầm theo một con dao đi gặp Bảo, tôi muốn được chết cùng với anh…
Nhưng mọi việc lại không như tôi muốn, khi chúng tôi vừa ngồi vào bàn cà phê thì hai người đàn ông lao tới, họ đã đâm Bảo và tôi bằng con dao găm nhọn. Tôi hoảng hốt ú ớ kêu cứu rồi bất tỉnh. Giờ thì cả hai chúng tôi đều nằm trong bệnh viện, tôi còn không biết vợ anh sẽ xử tôi thế nào, dù rất hối hận nhưng tôi vẫn không thể quên anh.
Theo VNE
Hãnh diện cưới được đại gia
Chỉ còn 2 tuần nữa là chúng tôi cưới. Anh đã tặng cho tôi một chiếc xe hơi. Tôi vui lắm!
Ai cũng có quyền tự hào khi lấy được chồng giàu, và tôi cũng vậy. Tôi đang hạnh phúc, cảm thấy mát cả mặt vì cuối cùng cũng chọn được người đàn ông như ý, yêu thương tôi thật lòng và muốn lấy tôi làm vợ. Các bạn gái ạ, các cô chân dài ạ, nhiều người chê tôi này nọ, bảo tôi chắc gì đã kiếm được anh tử tế vì họ nghĩ tôi xấu, nhưng cuối cùng, có ai chọn được chồng như tôi. Xấu nhưng mà có duyên ngầm.
Tôi tự hào về vóc dáng của mình. Khuôn mặt tôi chẳng xinh tẹo nào, nhưng ai bảo cứ xinh là lấy được chồng tốt, chồng sang. Đàn ông bây giờ họ chẳng thích mấy cô em xinh đẹp nữa, vì đàn bà đẹp thường mang tới hiểm họa cho họ. Một là họ bị cắm sừng, hai là họ suốt ngày lo tiền cho các cô vợ xinh ấy mua sắm, trang điểm, spa... Nên đàn ông, muốn có hậu phương vững chắc, họ sẽ chọn một người yêu thương họ, hết lòng vì họ và có thể lo cho cuộc sống gia đình, cơm nước, chăm sóc nhà chồng...
Tôi đã làm được điều đó. Tôi luôn thể hiện mình là người con gái ngoan ngoãn, hiền lành, là người biết mọi thứ. Nấu ăn là sở trường của tôi, tôi có thể làm cho anh những món ăn ngon tuyệt mà anh thích, vậy nên, anh đã yêu tôi say đắm như thế.
Bằng sự nỗ lực của bản thân mình, tôi đã chứng minh cho gia đình anh biết tôi xứng đáng là con dâu của bố mẹ anh, là người được bố mẹ anh đón nhận. (ảnh minh họa)
Anh là một người đàn ông cao to, nhà Hà Nội lại giàu có tuy là không đẹp trai lắm. Bố anh là giáo sư danh tiếng của một trường đại học, còn mẹ anh là giám đốc của một công ty. Gia đình anh bề thế, gia giáo. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ được bước chân vào gia đình anh, nhưng cuối cùng, anh đã yêu tôi say đắm. Bằng sự nỗ lực của bản thân mình, tôi đã chứng minh cho gia đình anh biết, tôi xứng đáng là con dâu của bố mẹ anh, là người được bố mẹ anh đón nhận. Không phải là cô gái quê mùa, cục mịch, ăn nói thô lỗ. Và sự thể hiện của tôi đã khiến bố mẹ anh đồng ý và yêu thương tôi. Tôi đã được bố mẹ anh đón nhận như vậy.
Chỉ còn 2 tuần nữa là chúng tôi cưới. Anh đã tặng cho tôi một chiếc xe hơi. Bố mẹ anh cũng đã lo cho tôi một công việc tốt hơn công việc hiện tại, vì dù sao tôi cũng là con dâu của họ, họ cũng muốn tôi có công việc ổn định, thu nhập tốt. Với địa vị và tiền tài của bố mẹ chồng thì không khó gì chuyện lo cho con dâu mọi thứ như thế cả.
Còn chồng tương lai của tôi, anh yêu thương tôi và chiều tôi lắm. Anh dạy tôi lái xe, dạy tôi đủ thứ tôi chưa biết. Anh còn dạy tôi cả công việc kinh doanh, để sau này tôi thích, có thể tham gia cùng anh. Có lẽ các bạn sẽ nghĩ tôi hoàn toàn là do may mắn, tôi thừa nhận, đó cũng là vận may của mình nhưng phải có sự nỗ lực thì mới thành công được. Tôi đã phấn đấu rất nhiều để có được ngày hôm nay.
Dù anh nghĩ gì, chỉ cần anh yêu tôi, tôi không quan trọng. Tôi khoe với bạn bè về &'chiến tích' của mình, tôi thật sự may mắn vì yêu được một đại gia như anh. (Ảnh minh họa)
Dù tương lai ra sao, chồng tôi liệu có chung thủy với tôi suốt đời hay không, tôi chưa định đoạt gì cả. Tôi chỉ biết nên sống hạnh phúc với những điều tốt đẹp trước mắt, đừng nghĩ quá xa và lo quá nhiều, cứ sống bình thản thôi. Bạn bè nghĩ tôi đã dùng bùa mê thuốc lú để mồi chài anh nhưng không phải. Đôi khi người ta yêu nhau chỉ vì yêu, anh yêu tôi chỉ vì anh cảm nhận, tôi là người phụ nữ có thể mang lại cho anh hạnh phúc. Anh cũng nói rõ, vì gia đình anh giàu nên anh không muốn lấy một người vợ quá xinh, quá sắc sảo, không đủ độ tin cậy. Anh chọn tôi vì anh yêu tôi và tôi là người phụ nữ an toàn cho cuộc đời của anh.
Dù anh nghĩ gì, chỉ cần anh yêu tôi, tôi không quan trọng. Tôi khoe với bạn bè về &'chiến tích' của mình, tôi thật sự may mắn vì yêu được một đại gia như anh. Từ một cô gái nghèo, tôi đã sở hữu chiếc xe hơi đẹp, nhìn tôi lộng lẫy như bà hoàng, có gì mà không được tự hào chứ. Tôi thật sự đang rất hạnh phúc bạn à!
Theo VNE
Chia tay bạn trai vì gầy yếu thảm hại Bạn trai rất lo lắng và nói chuyện với mẹ về nỗi lo của mình. Nhưng tâm lý người mẹ lại nghĩ theo chiều hướng khác. Mình gầy, sức khỏe yếu lại bệnh như vậy thì không biết sức khỏe sinh sản thế nào, nhà lại chỉ có anh là con trai. Gửi bạn gái mũm mĩm với lời nhắn: mình ao ước...