Người tình của anh rể (Phần 11)
Khả đột nhiên chộp lấy cổ tay của Thư, anh kéo cô lại gần sát mình. Cơ thể cô và cơ thể anh giờ đây chỉ cách nhau bởi những lớp quần áo dày dặn. Vì quá bất ngờ cho nên Thư không thể phản ứng được.
Thấy ánh mắt mang hình viên đạn của Thư, Khả biết là cô ta đang hiểu lầm. Tuy nhiên nhìn cái vẻ tức tối ấy cũng đáng yêu đó. Cô ta nên biết rằng trong cuộc đời của anh, cô chẳng là gì cả. Cô bảo anh làm gì thì anh sẽ phải nghe theo hay sao?Thư chính thức ghét Khả kể từ 20 giờ 34 phút ngày hôm nay. Vì anh ta đã tiết lộ cho Mai biết bí mật mà cô nhờ anh giấu. Anh ta là một kẻ không có tình người, rõ ràng miệng thì luôn nói yêu Mai nhưng thật ra thì chẳng, anh ta cũng giống như Tuấn vậy, dùng lời nói để đánh bóng chính bản thân mình. Cô đã cầu xin anh như vậy, mà anh lại dẫn Mai đến đây.
Mai ngồi xuống đối diện mẹ, hai người nhìn nhau một lúc lâu. Giống như là đang thăm dò nhau vậy. Sự xa cách đã khiến tất cả đổi khác. Mai và Thư đã là những thiếu nữ xinh đẹp, cá tính, còn mẹ thì đã có thêm những nếp nhăn, một cái lưng đau. Bông hoa hồng rực lửa ngày xưa đã không còn nữa, thay vào đó là một sự bất cần. Thư nhớ lúc bà rời đi, bà vẫn còn biết rơi nước mắt và trông có vẻ yếu đuối. Nhưng giờ đây bà chẳng còn gì cả.
- Mẹ nghe nói con mới tự tử! – Mẹ thật là biết cách để mào đầu câu chuyện với đứa con gái ghét bà. Có lẽ bà biết được là chị Mai có thành kiến với bà, nhưng nghe giọng điệu thì có thể chắc chắn bà chẳng muốn công phá cái thành kiến đó cho lắm.
- Không chết được, thưa mẹ.
- Con nên thấy may mắn về điều đó.
- Mẹ! – Thư nhíu mày – Khó khăn lắm ba chúng ta mới lại ngồi nói chuyện.
Mẹ không tỏ ra tán thành, nhưng bà cũng không nói thêm gì nữa. Thư quay sang hỏi:
- Chị…làm sao mà chị biết mẹ…
Thư thận trọng trong từng lời nói vì sợ chị Mai sẽ đau lòng. Song, Mai chỉ giơ điện thoại của Khả lên, trong đó có tin nhắn mà cô đã nhắn cho anh.
- Người đàn ông nào của tao cũng có dấu vết của mày, tao không hiểu vì sao nữa.
Hoá ra chị ta đã đọc tin nhắn mà cô gửi cho Khả. Thư thở phào nhẹ nhõm, cho liếc mắt qua Khả, anh ta giả vờ không biết điều đó.
- Cô Lệ, cháu không hiểu tại sao lại có sự trùng hợp thế này, nhưng mà cháu nghĩ là nên mở tiệc ăn mừng đấy.
Khoan đã, Thư nhíu mày, cô Lệ? Như thế mẹ của cô…đúng rồi, suýt chút nữa cô đã quên. Nếu mẹ cô là giúp việc ở đây thì không có lý nào bà lại là mẹ kế của Khả được. Thư tự vỗ tay lên trán mình, cô mất trí rồi. Nhớ lại buổi chiều vừa rồi bản thân nói những lời linh tinh với Khả, còn nói một cách nghiêm túc nữa thật mất mặt quá. Thư cúi đầu, cô cắn môi đến đỏ rần, không dám ngẩng lên nhìn Khả.
Mẹ không mấy hưởng ứng về một buổi tiệc, chị Mai cũng thế. Thư đứng dậy, giả vờ gãi đầu gãi tai rồi bảo:
- Ôi sao mỏi người thế chứ!
Sau đó cô nháy mắt ra hiệu cho Khả ra ngoài cùng với mình. Thư muốn mẹ và chị Mai có khoảng không gian riêng tư để giải quyết những khúc mắc trong những năm tháng qua. Nếu chị Mai biết bà không bỏ đi theo người đàn ông khác thì chị có tha thứ cho mẹ không? Thư biết mẹ không cần tha thứ, nhưng cô vẫn muốn ba mẹ con cô có thể sống vui vẻ bên nhau.
- Sao thế hả em gái?
Giọng nói giễu cợt của Khả khiến Thư nổi gai ốc, nhưng cô thấy mình đáng nhận lấy sự trêu chọc này. Thư quay lại, đưa ta ra trước mặt Khả như muốn làm hoà:
- Cảm ơn anh!
- Vì cái gì? – Khả không bắt lấy mà chỉ đập nhẹ vào bàn tay của Thư.
- Vì đã đưa chị tôi đến đây.
- Tôi đã nói trên thế giới này, chỉ mình tôi thuyết phục được cô ấy mà cô không nghe.
Thư bĩu môi:
- Chứ không phải vì tin nhắn của tôi sao? Chị ta luôn sợ tôi nổi hứng cướp người chị yêu.
Khả thở dài, chép miệng:
- Cô nghĩ tôi là ai kia chứ, dễ đổ gục trước mấy thứ tầm thường thế sao?
Thư nhún vai:
Video đang HOT
- Tôi còn chưa giở trò, anh làm sao mà biết được tôi có thầm thường hay không.
Khả đột nhiên chộp lấy cổ tay của Thư, anh kéo cô lại gần sát mình. Cơ thể cô và cơ thể anh giờ đây chỉ cách nhau bởi những lớp quần áo dày dặn. Vì quá bất ngờ cho nên Thư không thể phản ứng được, cổ họng cô hơi động đậy vì phải nuốt xuống một ngụm hơi, bàn tay thì bám lấy vai của Khả cho khỏi ngã. Ánh mắt Khả sáng như sao, cái cằm chẻ của anh nhìn ở góc độ này thật đẹp. Thư hơi hé miệng, cô chưa bao giờ muốt vuốt ve cằm ai đến thế. Đột nhiên trong phút chốc, Thư bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của anh. Cô mường tượng mình đang bay giữa những vì tinh tú, Khả là dải ngân hà chứa đựng những vì sao lấp lánh đó.
Cô mường tượng mình đang bay giữa những vì tinh tú, Khả là dải ngân hà chứa đựng những vì sao lấp lánh đó. (Ảnh minh hoạ)
- Cô thấy đó, đây mới gọi là giở trò. Tôi chỉ mới cầm tay cô một chút mà cô đã nói không nên lời thế này, thì trò của cô là gì chứ?
Thư bừng tỉnh, cô đẩy mạnh Khả ra nhưng không được, anh ta vẫn giữ cô thật chặt, khoé miệng nhếch lên một ý cười đểu giả:
- Sớm muộn gì tôi cũng trở thành anh rể của cô, cho nên tốt nhất chúng ta hãy sống trong hoà bình đi. Tôi không động đến cô, cô không động đến tôi, tất cả đều vui vẻ.
Người đàn ông này lạ quá, đột nhiên kéo cô vào sự mê hoặc này rồi nói như thể cô cũng đang quyến rũ anh không bằng. Chẳng lẽ anh ta bị ám ảnh bởi cái danh Hồ Ly tinh của cô đến vậy? Mà sao anh ta dám chắc anh sẽ trở thành anh rể của cô kia chứ? Chị Mai vẫn chưa quên được Tuấn, vả lại, cuộc hôn nhân vừa rồi đã khiến chị như một kẻ bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, chị có thể kết hôn ngay sao? Anh ta cũng quá tự tin rồi.
Thư nghiêng đầu, nhìn sâu vào mắt Khả, cô muốn nói cho anh ta biết những điều đó, nhưng lại sợ rằng anh ta sẽ ảo tưởng cô thích anh ta. Cuối cùng Thư đành thở dài và bảo:
- Được rồi, anh rể tương lai, bỏ tay ra được rồi đó. Tôi không có hứng quyến rũ anh đâu.
Khả chưa kịp buông tay thì từ đằng sau đã có tiếng mở cửa kẽo kẹt. Thư lấy hết sức bình sinh, nhắm mắt đẩy Khả ra khiến anh phải lùi lại vài bước. Nhưng thật may, người xuất hiện là mẹ Khả. Bà nhíu mày nhìn Thư, như đang cố nhớ xem không biết trong gia đình này có người nào như Thư không.
- Cô là…
- Cô ấy là con gái của cô Lệ.
Khả giải vây giúp cô.
Thư cúi đầu:
- Cháu chào cô ạ, cháu xin lỗi vì đã làm phiền.
- Trong kia còn có chị gái của cô ấy nữa. Họ vừa đoàn tụ sau hơn mười năm xa cách đấy mẹ.
Mẹ Khả làm như hiểu ra vấn đề, bà vén những lọn tóc loà xoà ra khỏi khoé mắt và nhìn Thư từ đầu đến chân.
- Cô từng làm ở khách sạn à?
Thư giật mình, không ngờ người phụ nữ này cũng biết được điều đó. Thư hơi nhìn Khả, để xem thông tin này có phải do anh ta tiết lộ hay không nhưng hình như không phải.
- Tôi thấy cô hay đứng chào khách ngoài tiền sảnh. Cô làm tốt đấy, nhưng chưa được chuyên nghiệp lắm.
Người phụ nữ làm vẻ kiêu kỳ, những ngón tay được chăm sóc tỉ mẩn của bà đặt lên cái cằm thanh thoát.
- Cháu đã nghỉ việc rồi.
- Vậy sao?
- Vâng, là do con trai cô đuổi ạ! – Thư nghiến răng nói, nhưng vẫn cố nở một nụ cười.
Người phụ nữ không tỏ ra tiếc thương gì lắm, bà ta nhún vai rồi chỉ vào Khả:
- Không tìm được ai chào khách giỏi hơn cô ta đâu.
Bà đi vào nhà, chỉ còn tiếng nói vọng ra:
- Ngày mai ta sẽ sang chỗ bố con. Ông ấy tự do quá lâu rồi.
Khả nhắm hờ mắt lại như để định thần, rồi lại mở ra nhìn Thư. Thư đang chờ đợi một câu trả lời từ anh ta. Chẳng phải vừa rồi mẹ anh muốn cô ở lại làm việc hay sao? Thực ra Thư đang chờ anh ta mời cô tiếp tục đến làm việc, và sau đó cô sẽ…từ chối. Ai mà biết được điều không tưởng ấy lại sắp xảy ra.
- Tôi không bao giờ thay đổi quyết định của mình đâu, đừng có nhìn tôi đầy cầu xin như vậy.
- Hả? Cái gì cơ? – Ai thèm cầu xin anh ta chứ? Cô còn đang nghĩ anh ta sẽ cầu xin cô.
- Cô đã làm ảnh hưởng đến khách sạn quá nhiều, đừng mơ sẽ được quay lại.
Thư bật cười, cô chống tay vào hông:
- Dù cho cả thế giới này chỉ còn lại một mình khách sạn của anh tuyển dụng làm việc, thì tôi cũng không vào đó đâu, yên tâm đi.
Thư giật mình, không ngờ người phụ nữ này cũng biết được điều đó. (Ảnh minh hoạ)
Ngày chủ nhật đẹp trời, Thư không có bạn bè, nên đáng ra những ngày thế này cô phải thảnh thơi nằm ở nhà, nghe nhạc, xem phim hoặc làm gì đó một mình. Nhưng hôm nay trông cô có vẻ bận rộn hơn. Từ sáng sớm, Thư đã đi chợ, quét rọn nhà cửa rồi nấu ăn. Như đã nói trước đó, Thư là người thích bày vẽ cho nên cô làm mọi thứ rất tỉ mẩn. Thư bật nhạc để công việc bớt nhàm chán, thi thoảng còn nhún nhảy theo giai điệu nữa.
Tiếng chuông điện thoại reo lên khiến Thư vứt cả đống cà rốt đang thái dở, băng qua cái ghế sô pha một cách ngoạn mục và chộp lấy điện thoại trên bàn.
- Mẹ, mẹ đến chưa?
Hôm nay là ngày mẹ sẽ chuyển về đây, bà cũng đã xin nghỉ làm giúp việc ở nhà Khả theo lời thuyết phục của Thư. Cô nói muốn kinh doanh một cửa hàng hoa và nhờ bà giúp đỡ. Thư nói dối là mình đã tiết kiệm được một khoản nhưng thật ra chẳng có khoản nào. Cô định sẽ vay vốn ngân hàng…bằng sổ đỏ.
Nhưng từ đầu dây bên kia lại vang lên một giọng nói đã lâu không thấy:
- Mẹ em trở về nhà rồi sao?
Thư tắt đi vẻ hào hứng, cô đứng thẳng người, nhìn ngó ra bên ngoài xem có Tuấn đứng đó không. Khi đã chắc chắn rằng không có anh ta, thư mới từ từ gài cửa lại:
- Có chuyện gì?
- Gọi điện để hỏi thăm em thôi.
- Cảm ơn, tôi khoẻ.
- Chúng ta gặp nhau chứ?
- Không, tất nhiên là không rồi.
- Em sẽ phải nhận lời thôi. Một lúc nào đó.
- Chờ đến lúc đó đi.
Thư cúp máy, cô nhìn chiếc điện thoại một lúc lâu, tâm trạng hứng khởi vừa rồi đột ngột tắt ngấm. Anh ta thật biết lựa chọn để gọi điện đến khủng bố tinh thần cô đấy. Thư thở hắt, cô ngồi xuống ghế đầy mỏi mệt. Nếu như có nút xoá trí nhớ thì tốt, cô sẽ đem trí nhớ của bọn đàn ông từng hiểu lầm với cô xoá đi, để họ và cô chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa cả. Nhưng điều đó thật khó.
Cốc cốc cốc
Thư đứng dậy mở cửa. Ngay lập tức, cánh cửa bị đẩy mạnh vào, khiến nó đập cả lên vai cô. Thư mím môi ngăn không cho mình kêu đau, mà chỉ ngẩng đầu lên nhìn Khả đang khệ nệ bê hai thùng đồ của mẹ vào. Theo sau anh là chị Mai và mẹ. Anh ta lườm cô mà nói:
- Làm cái gì mà chậm rề rề thế hả? Mệt chết lên được.
Và đi thẳng luôn vào bên trong mà chẳng thèm để ý đến sự đau đớn của Thư.
Thư không muốn tính toán với anh ta vụ này, vì anh ta đã giúp mẹ dọn đồ. Thật ra Thư biết là để lấy lòng chị Mai thôi. Chứ công tử bột như anh ta đâu phải động vào mấy công việc này.
- Để đâu? – Khả hỏi cộc lốc.
Thư xoa xoa vai, chạy đến mở phòng của mẹ – căn phòng mà cô đã dọn dẹp và trang trí xong xuôi từ hai ngày trước.
- Để tôi giúp anh.
Thư định bê một thùng trên tay Thư, nhưng Khả giằng lại, bảo:
- Nào nào, lại định nhân cơ hội quyến rũ tôi đấy hả?
Thư chỉ muốn tát thẳng vào khuôn mặt tự mãn của anh ta, nhưng một phần nào đó lương tâm đã nổi lên. Thay vì nghiến răng chửi rủa, thì cô đã nở một nụ cười thật hoà nhã, cúi đầu, đưa tay làm bộ mời anh ta vào phòng. Làm ơn hãy dọn dẹp một mình đi quý ông, tôi sẽ không làm phiền anh nữa.
Thư và Khả không biết, Mai đang cẩn thận quan sát họ từ xa.
Theo eva.vn
Mẹ chồng gọi con dâu là 'hồ ly tinh'
Bà Hoan gọi Thủy, con dâu mình, là "hồ ly tinh" bởi bà cho rằng, chính Thủy đã "tiêm nhiễm" vào đầu con trai Thủy, khiến nó yêu ông bà ngoại hơn ông bà nội.
Hùng, con trai cả của bà Hoan, sống cùng bố mẹ vợ trên thành phố. Do công việc bận rộn, lại thường xuyên đi công tác nên một năm cũng chỉ đôi ba lần vợ chồng Hùng đưa con về quê thăm ông bà nội. Bé Bi, con trai Hùng, vì thế mà cũng gắn bó với ông bà ngoại hơn cả.
Cu Bi về quê nghỉ hè, bà nội tất tả đi mua cua về nấu bát canh ngon cho cháu nhưng đến bữa, cu Bi vừa bưng bát lên đã nhăn mặt: "Canh này ăn không ngon như bà ngoại nấu". Ông nội cho cu Bi ít tiền để mua quần áo, đồ dùng học tập đón năm học mới thì cu Bi bảo: "Cháu không lấy đâu, ông ngoại cháu cho rồi". Thằng bé luôn phản ứng, tỏ thái độ cáu kỉnh mỗi lần ông bà nội gần gũi.
Ảnh minh họa
Những lúc đó, hơn ai hết Thủy hiểu được sự tự ái và tủi thân của bố mẹ chồng nên Thủy cố gắng giải thích để con hiểu ông bà có yêu thương con mới gần gũi con như thế. Nhưng trẻ con nói thế thôi chứ chúng đâu có hiểu được ngay.
Đã vậy, mới về với ông bà nội được hơn một ngày, cu Bi đã liên tục hỏi mẹ: "Mẹ ơi, bao giờ con được về với ông bà ngoại, con nhớ ông bà ngoại lắm". Những câu hỏi ấy cứ như nhát dao cứa vào ruột gan ông bà Hoan. Bà Hoan bảo với chồng: "Đích thị là mẹ nó tiêm nhiễm vào đầu thằng bé rồi. Lại định "trọng ngoại, khinh nội" đây. Phen này tôi với ông phải nghĩ cách, không thì mình mất cháu như chơi".
Thế là ông bà Hoan bàn nhau, ngày nào cũng phải gọi Facetime để nói chuyện với cháu. Tối đến, như thường lệ, ông bà sẽ ngồi xem hết bộ phim này đến bộ phim khác nhưng nay, không việc gì quan trọng bằng việc nói chuyện với cháu.
Nhưng ông bà gọi điện lúc thì cu Bi đang ăn cơm, lúc lại đang học bài. Khi đang mải làm một việc gì đó, cu Bi nhất định không chịu nói chuyện với ông bà. Ông Hoan năn nỉ: "Cháu nói chuyện với ông bà chút đi nào". Ấy vậy nhưng cu Bi hiếu động, chẳng đoái hoài đến lời ông bà nói. Lần vừa rồi cả gia đình về quê ăn giỗ, Thủy cảm nhận rõ sự lạnh nhạt của cả bà con nhà chồng đối với cô. Ai cũng nghĩ cô là nguyên nhân khiến bé Bi xa lánh ông bà nội.
Lúc nhặt rau trong bếp, Thủy nghe mấy bà thím nói bóng gió: "Cu Bi tuy sống với ông bà ngoại nhưng mẹ nó không được quên tổ tiên của nó đâu. Nó là người nhà họ Phạm". Thủy cố gắng thanh minh: "Dạ vâng, hằng năm lễ Tết, con vẫn đưa cháu về thắp hương và ra thăm mộ cụ tổ đấy ạ. Con vẫn nhắc nhở cháu luôn ạ". Bên ngoài tỏ ra bình thản nhưng trong lòng Thủy sóng gió cuộn trào.
Tưởng rằng những lời nhắc nhở chỉ dừng ở đấy, nào ngờ, đến bữa ăn, khi mọi người đã ngồi vào mâm, bố chồng Thủy cất cao giọng: "Anh Hùng, chị Thủy, ra đây cho tôi hỏi!". Hùng vẫn chưa biết có chuyện gì mà bố lại phải trịnh trọng đến vậy còn linh tính Thủy đã mách bảo cô về việc mà bố chồng cô sắp nói.
Ông Hoan đập tay rất mạnh xuống bàn, khiến bộ ấm chén cạnh đó cũng phải rung lên: "Anh chị nói tôi nghe, tại sao thằng cháu Huy (tên thật của cu Bi) lại là Phạm Gia Huy mà không phải là Phạm Văn Huy. Dòng họ nhà này bao đời nay vẫn là Phạm Văn, cớ sao đến đời thằng cháu Huy lại là Phạm Gia. Phải chăng anh chị có ý gì?". Hùng thanh minh rằng, ngày xưa cứ con trai là "Văn", con gái là "Thị", còn bây giờ cách đặt tên đã phong phú hơn nên không cần duy trì cái đệm "Văn" như thế nữa.
Thủy thì im lặng lùi lại phía sau chồng để quan sát thái độ của gia đình nhà chồng. Ông Hoan một mực yêu cầu vợ chồng Thủy phải đặt lại tên cho Huy, nhất định phải là "Phạm Văn Huy", nếu không thì sẽ "không có bố con cháu chắt gì hết". Thủy không ngờ, chuyện đặt tên ấy đã xảy ra 6 - 7 năm trời, hồi đấy ông bà nội cũng biết mà tự dưng giờ lại thành "vấn đề lớn".
Sau lần đó, bà Hoan lên thành phố thăm cháu, tiện thăm bà bạn ở gần đó. Bà dự tính chỉ lên trong ngày rồi về quê vì ở nhà thông gia cũng bất tiện. Ban ngày cháu đi học, con trai con dâu đều đi làm, ngồi nói chuyện với ông bà thông gia được một lúc, bà sang thăm bà bạn lâu ngày không gặp.
Ảnh minh họa
Câu chuyện của hai người bạn già sau một hồi ôn kỷ niệm lại quay về chuyện con cháu. Bà Hiên tấm tắc khen bà Hoan có thằng cháu trông khôi ngô, kháu khỉnh rồi bà Hiên chợt hỏi: "Sao bà không lên thành phố chăm cháu?". Tức thì bà Hoan trả lời: "Chăm trẻ nhọc lắm, tôi không quen".
Bà Hiên như không hài lòng với câu trả lời của bạn mình: "Có ai là quen việc "con mọn" ấy đâu nhưng cháu mình, mình không chăm thì ai chăm? Trẻ con tinh lắm, ai chăm bẵm nó là nó yêu và bám chặt đấy". Rồi bà Hiên bảo, bà cũng có cháu nội, bà không cho con thuê người giúp việc mà tự tay chăm cháu, vì thế mà cháu nội quấn bà lắm.
Bà Hiên không hay biết nỗi lòng của bà Hoan nên cứ vô tư kể chuyện: "Tôi thấy nhà ngoại thằng Bi chăm nó lắm. Nó mà ốm đau thì đến mẹ cũng chẳng cho ăn được, chỉ có bà ngoại là cưng nựng, dỗ dành và cho ăn được thôi. Rồi ông ngoại cũng thế, đi làm thì thôi chứ hễ về đến nhà, dù đang mướt mải mồ hôi là cũng xỏ giày dắt cháu ra công viên. Thằng bé suốt ngày quấn quýt với ông bà ngoại thôi". Bà Hoan nghe vậy, bụng bảo dạ, có khi bà sẽ phải năng lên thành phố với cu Bi nhiều hơn mới được.
Theo phunuvietnam.vn
Bắt gặp anh ngủ với bạn thân nhưng vì điều này, tôi lặng lẽ khép cửa đi về... Gần 5 năm yêu nhau, chắc không ai tin được rằng khi chứng kiến cảnh tượng đó tôi lại có đủ sự bình tĩnh đến mức lạnh lùng như thế. Có lẽ họ nghĩ tôi không đau đớn, không cảm thấy bị phản bội. ảnh minh họa Làm sao mà không đau cho được, đến những kẻ yêu nhau vài ba tháng khi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất

Thấy cánh tủ bếp không mở mãi không được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân run rẩy khi thấy thứ bên trong

Mới ly hôn vài tháng mà vợ cũ sinh đứa con giống mình như đúc, chồng tìm đến nhận thì biết được bí mật động trời rồi gục ngã đớn đau

Ngày ra tòa ly hôn, tôi tự tin đi cùng một người đàn ông 'uy tín' khiến cả nhà chồng muốn rút đơn ly hôn

Nghe tiếng chồng khác lạ trong điện thoại, tôi đến địa chỉ định

Mẹ chồng 'hụt' lại đòi gặp cháu sau 4 năm xa cách, nghe tôi nói một câu bà khóc nghẹn

Nhân tình của chồng thông báo mang thai, tôi làm ngay điều này khiến cô ta sợ hãi trốn biệt tăm

Cứ nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì ngỡ khi thấy hành động của cô ấy

Vô tình nhìn thấy vợ thì thầm với chị giúp việc, tôi tò mò lắng tai nghe thì phát hiện bí mật đằng sau

Biết thai nhi không phải con mình, chồng ung dung làm một việc khiến vợ bật khóc nguyện dùng cả đời 'báo ân'

Về ra mắt nhà người yêu, đang chuyện vui vẻ thì anh ra ngoài nghe điện thoại, gái trẻ tím mặt khi mẹ anh ghé tai câu này

Chồng nổi cơn ghen khi thấy ngón chân dưới gầm giường, vừa thấy người ngẩng mặt lên, anh quỳ xuống bật khóc
Có thể bạn quan tâm

Tổ Tiên căn dặn: "Đặt tủ lạnh ở 3 vị trí này hao tốn tiền của, làm mãi vẫn nghèo"
Trắc nghiệm
23:28:19 11/03/2025
Cặp sao Vbiz bị đồn "phim giả tình thật" tái hợp sau 10 năm: Nhà gái vừa đẹp vừa giàu, nhà trai trẻ mãi không già
Hậu trường phim
23:27:06 11/03/2025
Nữ idol từng đóng vai chính Lật Mặt bị mỉa mai là "rắn độc Châu Á", nhiều scandal tới nỗi flop không thể vực dậy
Nhạc quốc tế
23:17:30 11/03/2025
Vén màn chuyện tình 6 năm của tài tử Kim Soo Hyun và bạn gái kém 12 tuổi
Sao châu á
23:10:57 11/03/2025
6 bí quyết làm bánh xèo giòn rụm, không bị ướt bột
Ẩm thực
22:57:20 11/03/2025
Hoa hậu Thùy Tiên xuất hiện giữa ồn ào, Chi Bảo và vợ kém 16 tuổi mặn nồng
Sao việt
22:39:52 11/03/2025
Cận cảnh cây hoa sưa hot nhất Hà Nội khiến người người xếp hàng dài, chen chân từng mét để có bức ảnh "sống ảo"
Netizen
21:59:02 11/03/2025
Ronaldo U40 đánh bại bản thân trước tuổi 30
Sao thể thao
21:57:47 11/03/2025
Thủ tướng Phạm Minh Chính: Dự kiến giảm khoảng 50% số tỉnh, 60-70% số xã
Tin nổi bật
21:49:37 11/03/2025
Chủ quán karaoke "bật đèn xanh" cho nhân viên bán ma túy để thu hút khách
Pháp luật
21:39:05 11/03/2025