Người thứ ba công khai “yêu đơn phương” chồng tôi
Thà rằng lén lút sau lưng tôi còn thấy dễ chịu, đằng này cô ấy lại công khai “yêu đơn phương” chồng tôi ngay trước mặt…
Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt, lại phong độ và biết chiều phụ nữ. Lấy được anh ấy, tôi cảm thấy vô cùng may mắn. Nhưng đó chỉ là cảm giác lúc ban đầu. Sống với nhau một thời gian, tôi thấy cái “ưu điểm” của anh ấy lại là điều khiến tôi thấy khó chịu. Bởi xung quanh chồng tôi lúc nào cũng có những em chân dài “lượn lờ”.
Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt và xung quanh lúc nào
cũng có những em chân dài “lượn lờ” (Ảnh minh họa).
Chuyện này cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến tôi lắm, bởi xét cho cùng, đó cũng chỉ là thói ghen bóng gió thường tình của phụ nữ. Nhưng từ khi cô ấy xuất hiện, “thổ lộ” và cầu xin tôi cho cô ấy “yêu đơn phương” chồng tôi thì cuộc sống gia đình tôi đã thực sự bị đảo lộn.
Cô ấy rất xinh đẹp, chưa chồng con gì và rất ngưỡng mộ người mà tôi gọi là chồng. Cô ấy nói không muốn gây chuyện hiểu lầm, rằng tình cảm này chỉ xuất phát từ phía cô ấy nên muốn nói rõ ràng với tôi để tránh tai tiếng cho chồng tôi.
Cô ấy rất xinh đẹp và chưa chồng. Mong muốn duy nhất của cô ấy là
được”yêu đơn phương” chồng tôi (Ảnh minh họa).
Tôi thực sự sốc khi được nghe chuyện này. Bởi tôi thấy cô ấy tỏ ra rất yêu chồng tôi. Hơn nữa, cả hai người lại làm cùng công ty với nhau. Tôi đã đem chuyện này ra để “tra khảo” chồng không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào anh ấy cũng “chối đây đẩy” và bảo là “không có gì”. Chưa hết, chồng tôi còn bênh cô ấy chằm chặp theo kiểu: “cô ấy yêu anh thì đó là quyền của cô ấy, anh làm sao cấm được”.
Video đang HOT
Chồng tôi khăng khăng khẳng định không có chuyện
gì với cô ấy (Ảnh minh họa).
Tôi thực sự khổ sở vì ghen tuông, nhất là khi cô ấy được gần gũi chồng tôi khá nhiều. Dù chồng tôi khăng khăng khẳng định, anh ấy không có ý gì với cô gái kia nhưng tôi không tin được. Cô ấy quá đẹp, lại tiếp xúc nhiều với chồng tôi như thế, làm sao chồng tôi có thể “cầm lòng” được?
Tôi rất hận cô gái ấy. Tôi không hiểu cô ấy có “ý đồ” gì, tại sao lại phải gặp tôi để thổ lộ chuyện “yêu đơn phương” ấy? Đã “yêu đơn phương” tại sao lại đi nói cho tôi biết? Hay đó chỉ là một hình thức để “ngụy trang” một cách công khai?
Hiện tại, chúng tôi thường xuyên cãi nhau và tôi thì lúc nào
cũng thấy nghi ngờ chồng (Ảnh minh họa).
Hiện tại, cuộc sống của vợ chồng tôi không còn được như trước nữa. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau và tôi thì lúc nào cũng cảm thấy ghen tuông và nghi ngờ. Tôi phải làm gì để cô ấy quên và tránh xa chồng tôi?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cây xương rồng
Ngày cuối năm học, hắn tặng nó một cây xương rồng. Lẽ ra nó đã chẳng mang cây xương rồng về nhà, nhưng...chẳng còn cách nào khác được.
Thà hắn cầm cái cây ra đứng trước mặt nó rồi bảo "H. tặng C." thì thế nào nó cũng trả lời nó không nhận. Còn đằng này, hắn bỏ cái cây vào ngăn bàn nó kèm mảnh giấy chú thích: "From... to...". Nó đành lếch thếch tìm cái túi nilon bỏ cây xương rồng vào, xách về nhà - đằng nào thì nó cũng chẳng thể trả lại cái cây bằng cách cho vào ngăn bàn hắn được.
Nó đã từng đọc nhiều câu chuyện và xem nhiều bộ phim. Nó đã từng thấy các nhân vật nữ trồng một cái cây nho nhỏ bên cửa sổ rất lãng mạn. Nó những tưởng một ngày nào đó mình cũng sẽ nuôi một cái cây với niềm hạnh phúc. Nhưng bây giờ, nó đang ngồi đây, trước mặt là cây xương rồng, đăm chiêu nghĩ ngợi.
Nó nhận ra mình chẳng yêu cây cỏ như vẫn nghĩ, tự nhận thấy mình không muốn nuôi cái cây vì đã quá bận bịu với những ca học: học chính, học thêm, học vẽ... Nhưng chăm sóc một cái cây thì có khó gì đâu, cũng chẳng tốn thời gian nữa - chỉ cần bỏ ra ba phút mỗi ngày tưới nước cho cái cây là đủ. Hai mươi bốn nhân sáu mươi bằng một ngàn bốn trăm bốn mươi - nó nhẩm tính - chỉ cần bỏ ra 3 phút trong tổng cộng 1440 phút mỗi ngày để chăm sóc một cây xương rồng...
Nhưng không...nếu đó là cây xương rồng từ cậu bạn mà nó để ý thì sao? Thì nó chắc chắn sẽ chẳng màng đến thời gian, thì nó chắc chắn sẽ chăm sóc cây xương rồng và hạnh phúc như những nhân vật chính trong các bộ phim kia. Chỉ là...cái cây trước mặt nó bây giờ đến từ hắn - một "cái đuôi" mà nó không có chút cảm tình. Nó không mảy may đến những việc hắn làm vì nó. Với nó, hắn là một kẻ phiền phức. Cũng đã có lúc nó định vứt luôn cái cây vào sọt rác, tự nó cũng chẳng thể ngờ mình lại vô tình đến vậy. Nó đem ý định vứt cái cây nói với nhỏ bạn thân - người nổi tiếng lạnh lùng, vậy mà nhỏ cũng kêu nếu nó vứt cái cây thì là "hơi quá đáng".
Vậy là nó giữ lại cây xương rồng. Nó đặt cái cây trên bệ cửa sổ, bỏ ra 3 trong 1440 phút mỗi ngày để tưới nước. Cây xương rồng làm nó nghĩ đến hắn nhiều hơn. Cũng phải, chẳng thể nào mỗi ngày chăm sóc một cái cây mà không nghĩ đến kẻ tặng nó cho mình. Có lẽ đó là lý do để hắn tặng nó một cây xương rồng mà không phải là một cuốn sách hay một cái kẹp tóc gì đó - nó bực bội nghĩ. Nhưng chẳng sao - nó nhủ - ai chứ hắn thì có nghĩ bao nhiêu cũng chỉ thấy ghét bấy nhiêu. Cái cây - coi như chẳng làm được việc gì ngoài việc khiến hắn bị nó ghét nhiều hơn.
Cái cây lớn dần...từng chút từng chút một suốt hai tháng rưỡi hè...
***
Nó trở lại trường, bắt đầu năm học mới. Ngày đầu tiên, cái bàn góc lớp không có bóng dáng hắn. "Cái đuôi" không đi học, hay thật, không còn cái ánh mắt phiền phức thỉnh thoảng cứ lại len lén nhìn nó trong giờ học. Rồi ngày thứ hai... thứ ba...cũng chẳng có một ánh mắt nào hết. Rồi ngày thứ tư...thứ năm...một tuần...cái chỗ ngồi góc lớp vẫn biệt tăm người ngồi.
Nó nghĩ đến hắn nhiều hơn mỗi lần tưới nước cây xương rồng. Nó băn khoăn nghĩ, hắn đang ở đâu? Sao mà hắn lại không đi học? Nhưng thôi, băn khoăn làm gì, nhưng mà...cây xương rồng mấy ngày nay lạ lắm...
... Rồi nó cũng xuống bàn cuối lớp, khó khăn để bắt chuyện với thằng Quang ngồi bên cạnh hắn (mà bây giờ đang ngồi gần một chỗ trống). Nó hỏi Quang sao hắn không đi học như nói một câu nói bâng quơ.
***
Nó không khóc. Nó ngồi bên cửa sổ, nhìn mông lung bầu trời. Trong tay nó, cái chén vẫn đầy ụ đất. Trong cái chén, cây xương rồng đã chết rồi...
Nó nhìn lên những đám mây đen ùn ùn lấp cả bầu trời. Có lẽ...ở một nơi nào đó bầu trời vẫn rất xanh và những đám mây vẫn là màu trắng... nhưng ở đây, trời đã mưa rồi. Xương rồng à, mày có cần không một chút nước mưa...? Hắn đã đi rồi, chẳng bao giờ còn trở về chỗ ngồi góc lớp nữa. Chẳng còn ánh mắt phiền phức nào nữa. Cũng chẳng còn mày là cớ khiến tao nhớ về hắn mỗi lần tưới cây...
Giá như mà...giá mà nó đã dành nhiều hơn ba phút mỗi ngày, giá mà nó đã dành thời gian để nhìn ngắm cây xương rồng hơn là chỉ tưới nước như một cách đơn thuần để duy trì sự sống của một cái cây... Giá mà nó đã trân trọng cây xương rồng nhiều hơn, giá mà nó đã nâng niu cây xương rồng, nhìn ngắm cái cây như nhìn ngắm một niềm hạnh phúc, trước lúc cái cây mãi mãi ra đi...
Giá mà nó đã cư xử với hắn tốt hơn, khi mà hắn vẫn còn bên cạnh nó, giá mà nó đã đừng hắt hủi hắn, khi mà hắn vẫn ở cái góc lớp lặng lẽ ấy, khi hắn vẫn chưa chuyển đến một góc lớp khác, ở nơi nào rất xa mà mãi mãi chẳng quay trở về...
Và nó, cũng chẳng thể quay trở về...ngược chiều thời gian cho những "giá mà"...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.13) Hoàng Minh sẽ luôn ở cạnh Kiều Thanh, vậy ai là người dắt Tâm Lan qua những nỗi đau? Văn phòng công ty sực nức một mùi thơm lau sàn nhà hết sức khó chịu. Những viên gạch hoa được hai cô lao công đang mải miết cọ xát bằng cây lau nhà trở lên sáng loáng hơn. Mùi thơm không mấy dễ...