Người phụ nữ cô độc khiến Lưu Đức Hoa phải quỳ gối trước hàng trăm người
Đằng sau sự thành công của tài tử Lưu Đức Hoa có sự đóng góp không hề nhỏ của một người phụ nữ tuy không sinh ra anh nhưng được anh thân thương gọi bằng mẹ.
Diệp Đức Nhàn là một nữ diễn viên kiêm ca sĩ Hong Kong, là mẹ nuôi của tài tử Lưu Đức Hoa . Năm 2011 tại giải Kim Mã, chàng Thiên vương đã quỳ gối khi trao giải thưởng cho bà trước sự chứng kiến của vô số người trong khán phòng.
Hành động quỳ gối bày tỏ sự tôn trọng tột bậc này khiến không ít người cảm động.
Diệp Đức Nhàn không chỉ là tiền bối mà còn là người dẫn dắt Lưu Đức Hoa trên từng bước tiến thân vào làng giải trí. Bà hoàn toàn xứng đáng với cái quỳ gối của tài tử hàng đầu Hong Kong.
Mẹ trên màn ảnh và mẹ ngoài đời
Bà Diệp và Lưu Đức Hoa lần đầu hợp tác trong phim Săn ưng. Năm đó, Lưu Đức Hoa đóng vai một anh cảnh sát trẻ mới vào nghề con Diệp Đức Nhàn đóng vai mẹ anh.
Sau phim Săn ưng, hai người lại tiếp tục đóng mẹ con trong Pháp ngoại tình. Trong thời gian này bà Diệp và Lưu Đức Hoa vô cùng thân thiết. Bà luôn quan tâm chăm sóc từng li từng tí cho Lưu Đức Hoa.
Kể từ đó hai người duy trì mối giao tình sâu đậm đến mức tài tử nhận bà làm người mẹ thứ hai của mình.
Khi mới vào nghề Lưu Đức Hoa chưa được đánh giá cao về khả năng diễn xuất. Tuy vậy bà Diệp không có ánh nhìn coi thường dành cho đàn em, ngược lại bà luôn dành sự ưu ái và quan tâm đối với Lưu Đức Hoa, tận tình uốn nắn và chỉ dẫn cho anh trong diễn xuất.
Trên con đường sự nghiệp của Lưu Đức Hoa, Diệp Đức Nhàn có vị trí vô cùng quan trọng.
Thiên Vương từng bày tỏ: “ Tôi biết mẹ nuôi luôn quan tâm đến tôi. Mỗi lần đọc được tin tức sự nghiệp tôi có gì không như ý mẹ lại gọi điện ngay cho tôi để ân cần cổ vũ, an ủi.
Tình cảm này thật sự thân thiết như người một nhà. Tôi thật may mắn khi có được người mẹ như vậy. Suốt bao năm bà vẫn là chỗ dựa tinh thần cho tôi“.
Trong mọi buổi biểu diễn của Lưu Đức Hoa, người ta đều thấy bà Diệp Đức Nhàn có mặt với tư cách nhân viên đoàn diễn. Bà luôn chăm chú dõi theo cậu con trai không cùng dòng máu trên sân khấu và chụp lại những bức ảnh của cậu.
Có lần Lưu Đức Hoa mời mẹ nuôi lên cùng song ca bài Xích Tử. Anh nắm chặt tay bà và nói với người hâm mộ: “ Bà không phải là khách mời mà chính là người nhà của tôi“.
Phía dưới khán đài, các khán giả của anh đồng loạt đáp lời: “ Là mẹ“.
Lưu Đức Hoa và Diệp Đức Nhàn đã cùng rơi nước mắt trên sân khấu. Trong làng giải trí lắm chiêu trò, ganh đua thì tình cảm trong sáng và trân quý giữa Lưu Đức Hoa và mẹ nuôi thực sự hiếm có.
Người phụ nữ trải qua nhiều đổ vỡ
Video đang HOT
Lý do Diệp Đức Nhàn yêu quý và chăm sóc Lưu Đức Hoa tận tình đến vậy có lẽ là vì bà là người sống tình cảm và từng trải qua nhiều đổ vỡ thăng trầm.
Diệp Đức Nhàn sinh ra là con của một người thiếp nên thường xuyên chịu nhiều áp bức, bất công trong gia đình. Từ nhỏ bà đã muốn tìm một lối thoát và năm 18 tuổi bà vội vàng kết hôn với nam diễn viên đóng thế Trịnh Khang Nghiệp.
Bà Diệp Đức Nhàn thời trẻ và người chồng đầu.
Dù đã có với nhau hai mặt con nhưng chồng bà Diệp vẫn ngoại tình. Hai người ly hôn vào năm 1980. Trần đưa hai con sang Mỹ định cư, một mình Diệp tiếp tục ở lại lăn lộn với làng giải trí nhiều cạm bẫy.
Không lâu sau bà có quan hệ tình cảm với tài tử Tiêu Nhược Nguyên và bị chỉ trích là “hồ ly tinh” bởi khi đó Tiêu Nhược Nguyên vừa chia tay bạn gái là nữ diễn viên nổi tiếng Bạch Vận Cầm. Bà bị người cũ của bạn trai lên tiếng công khai chỉ trích là kẻ thứ ba.
Sau nhiều thị phi, chuyện tình của Tiêu Nhược Nguyên và Diệp Đức Nhàn cũng chỉ kéo dài được 3 năm. Sau đó, bà đến Mỹ sinh sống một thời gian và yêu một người đàn ông ngoại quốc. Đáng tiếc cả hai cũng chia tay không lâu sau.
Cả cuộc đời không có duyên gặp gỡ được một ý trung nhân để bên nhau trọn đời, bà Diệp chọn cách sống một mình không chồng không con.
Ở Lưu Đức Hoa bà tìm thấy được tình cảm ấm áp như một người thân thực sự. Diệp Đức Nhàn tuy sống một mình nhưng luôn được người con nuôi nổi tiếng và các khán giả yêu quý.
Năm 2011 đạo diễn Hứa An Hoa mời Diệp Đức Nhàn thủ vai bà bói độc thân trong bộ phim Chị Triệu. Có thể thấy lối diễn xuất như không cần diễn của bà trong bộ phim này bởi hơn ai hết nữ diễn viên 64 tuổi khi đó là người hiểu nhất về cái gọi là nỗi cô đơn.
Sau khi công chiếu, bộ phim chinh phục nhiều giải thưởng lớn nhỏ trên thế giới. Bà Diệp Đức Nhàn xuất sắc dành giải Nữ diễn viên chính xuất sắc tại LHP Venice, đưa tên tuổi bà trở thành ngôi sao tầm cỡ quốc tế.
Nữ diễn viên đạt đỉnh vinh quang khi đã 64 tuổi.
Theo Trí Thức Trẻ
Sau 5 năm thề hẹn, Lưu Đức Hoa chua xót nhìn người yêu lên xe hoa cùng bạn thân
Mối tình làm Lưu Đức Hoa tiếc nuối nhất cuộc đời. Nam tài tử đã thuật lại trong cuốn tự truyện của mình.
Người bạn thanh mai trúc mã
Ở trường tôi mỗi ngày lại có một nhóm nữ sinh tập thể dục trên sân. Và cô ấy là một trong số đó. Ấn tượng đầu tiên của tôi với cô ấy là nhờ làn da trắng hồng và đôi chân dài miên man.
Tôi hỏi bạn: "Cô kia là ai thế?". "Ai là ai cơ?", cậu bạn tôi nhìn ngang nhìn dọc.
"Là cô gái tóc dài mặc đồ trắng kia kìa". Bạn tôi trả lời tên thì không rõ nhưng biết cô là thành viên trong đội bơi của trường. Những ngày sau đó tôi không cố tình ra sân để làm quen với cô gái ấy nhưng tình cờ nhiều lần đụng mặt.
Tôi nghe ngóng được cô tên là Lâm An Kỳ, cùng một khóa với tôi. Lâm An Kỳ không phải là kiểu con gái xinh sắc sảo mà là gương mặt khiến người ta ấn tượng khó quên. Đôi mắt to tròn, hàng lông mày rậm, đôi môi hơi nhoẻn, tóc đen bóng.
Đối với tôi Lâm An Kỳ vô cùng xinh đẹp, lại có thần thái rất phóng khoáng, mạnh mẽ.
Bất ngờ tôi và nàng học chung một phòng học, vừa khéo lại ngồi ngay trước mặt tôi. Có lần nàng quay lại mượn tôi chiếc thước. Tiếng cười lanh lảnh và câu cảm ơn của nàng làm tôi thấy thật dễ chịu, cứ vô thức muốn trò chuyện cùng.
Tôi và Lâm An Kỳ đều là người thích vận động. Ngoài giờ học chúng tôi thường cùng tập bóng chuyền, chia làm hai đội không phân nam nữ cùng thi đấu. Khi chơi bóng chuyền, nàng vẫn mặc bộ đồ trắng ấy, mái tóc tết gọn lại, vẻ ngoài vô cùng giản dị.
Tôi đôi khi vẫn gõ vào đầu nàng, cùng nàng cười đùa như những cậu con trai. Tôi và Lâm An Kỳ cứ bên nhau tự nhiên như thế. Mỗi sáng tôi đến nhà đón nàng đi học rồi cùng đi bộ ăn sáng.
Cuối tuần chúng tôi lại cùng hẹn bạn bè chơi bóng chuyền. Chúng tôi chẳng cố tình trò chuyện tìm hiểu đối phương. Tình cảm của tôi và An Kỳ bình dị như chính cuộc sống, nhưng còn hơn cả cuộc sống vì có thêm gia vị tình yêu.
Lời hẹn thề 5 năm
Có lần Lâm An Kỳ hỏi tôi sau này muốn làm gì, tôi trả lời muốn trở thành diễn viên. Chẳng ngờ câu nói vu vơ đó đã thay đổi cuộc đời tôi.
Với sự động viên của nàng, tôi ghi danh vào lớp huấn luyện của TVB. Việc học của tôi trở nên rất bận rộn nhưng tình cảm chúng tôi vẫn bền chặt.
Thời gian cứ thế trôi qua. Một ngày mùa hè, tôi ngồi trên ban công nhà nàng, chúng tôi dựa vào nhau.
An Kỳ nhẹ nhàng hỏi tôi: "Chúng ta có tương lai không?". Trong đầu tôi trống rỗng. Tôi quay đầu nhìn nàng, tôi nghĩ là mình đã nghe nhầm. Vì thế tôi không trả lời mà cứ nghĩ mãi về câu hỏi ấy.
Tương lai ư? Tương lai không giống như bầu trời trước mặt mà rất mơ hồ. Tôi quyết định học xong lớp huấn luyện sẽ ở lại trong giới giải trí để phát triển sự nghiệp nhưng tương lai ra sao tôi cũng không nắm chắc.
Tôi nói với An Kỳ: "Cho anh 5 năm được không? Trong 5 năm anh sẽ tập trung làm việc còn em cũng tập trung học lớp y tá. Anh sẽ chăm chỉ kiếm tiền. 5 năm sau chúng ta sẽ cùng đi Nhật du lịch được không?" An Kỳ mỉm cười: "Em có thể nói không được sao?".
Tôi giơ ngón tay út ra, chúng tôi ngoặc tay thề hẹn "Nhất ngôn vi định". Đó là ngày 14 tháng 5 năm 1980.
Những ngày học lớp huấn luyện trôi qua rất vui vẻ. Tôi kết bạn với Lương Gia Huy, Phan Hùng Bân. Chúng tôi đều là những kẻ liều mạng cố gắng. Bất cứ cơ hội thực tập nào, từ cổ trang đến vai phản diện hay ca múa, tôi đều tham gia, chỉ thiếu nước đóng vai giả gái.
Lưu Đức Hoa trong một vai quần chúng.
Tối tan học tôi lại tranh thủ đến các phòng trà để nhảy phụ họa. Walzt, Cha cha, disco, món nào dù chỉ biết bập bõm tôi cũng áp dụng, có lúc còn làm biên đạo thay người ta.
Những bạn bè thân thiết thời đi học tôi hay gặp chỉ còn ba người và Dư Lão, Lý Cảnh Sinh và Châu Cường. Mỗi tháng chúng tôi gặp nhay 2-3 lần, có lúc các bạn còn tới phòng trà cổ vũ cho tôi.
Nhưng An Kỳ mỗi tháng tôi chỉ gặp được một lần. Có nhiều lần nàng gọi điện cho tôi, tôi vội vàng nhấc máy rồi lại vội vàng dập máy. Trong thâm tâm tôi vẫn mong nàng hiểu cho công việc của tôi.
Có một buổi tối An Kỳ gọi cho tôi bảo có chuyện cần nói. Chúng tôi hẹn ở phía sau nhà nàng. Vừa diễn xong tôi vội vã thu dọn quay về, mặt vẫn còn lớp hóa trang dày cộp.
Đứng dưới ánh trăng, mắt nàng nhòa lệ. "Em khóc đấy ư, có chuyện gì thế?", tôi hỏi.
Nàng quệt nước mắt, bình tĩnh đáp lại: "Anh có thể quyết định giúp em một việc được không?".
"Việc gì thế?".
Nàng cắn môi: "Giúp em quyết định lựa chọn giữa anh và Lý Cảnh Sinh".
Tôi chợt bật cười như nghe chuyện hài. Nhưng tôi không hề nghe nhầm. Tôi gãi đầu còn nàng nói tiếp: "Em không muốn làm tổn thương anh và Cảnh Sinh, cả hai đều đối với em rất tốt. Nhưng em thực sự không biết làm sao để đều tốt cho mọi người".
Tôi đã hiểu ra rồi. Nhớ lại lời hẹn ước ngày nào, tôi thở dài: "Cảm ơn em đã nói với anh, An Kỳ".
"Em xin lỗi", nàng cúi đầu, "Em biết anh đối với em rất tốt".
"Anh biết mọi việc không thể miễn cưỡng được. Tất cả những gì anh có thể làm là đợi đáp án của em. Em hãy suy nghĩ kĩ rồi nói với anh", tôi chẳng thể nào đưa ra quyết định hộ cô ấy.
Hai ngày sau tôi đã có được câu trả lời rõ ràng. Cô ấy gọi điện thoại cho tôi nói: "Em chuẩn bị lấy chồng, Lý Cảnh Sinh sẽ là người thích hợp".
Tôi nghe xong chỉ có thể cười nhạt trong đau khổ. Vẫn có thể cười, vậy vẫn tốt.
Tôi lại lao vào ngày đêm làm việc. Sau nửa năm thực tập tôi chính thức tốt nghiệp. Tôi tốt nghiệp loại xuất sắc, với thành tích ấy đài truyền hình đã chấp nhận ký hợp đồng với tôi.
Vậy là năm 1981 tôi đã ký hợp đồng với đài truyền hình vô tuyến. Tôi gọi điện thông báo với Lâm An Kỳ. Tôi không giận cô ấy, cũng chẳng có quyền trách ai. Tôi vẫn coi cả hai người họ như bạn.
Đúng thời điểm, đúng người. Lý Cảnh Sinh đã may mắn làm được. Một thời gian sau tôi nghe tin họ kết hôn. Trong lòng tôi bồi hồi, sẽ thế nào đây? Ngày họ kết hôn tôi rời Hong Kong để sang Singapore diễn.
Lịch diễn đã sắp xếp sẵn từ lâu, tôi cũng chẳng rõ đây là tình cờ hay tôi cố tình tránh mặt nữa. Sau khi về Hong Kong tôi bất ngờ nghe Dư Lão nói đám cưới họ bị hoãn. Nguyên nhân là gì thì chẳng ai rõ.
Mãi một năm sau, tôi mới nghe tin về đám cưới, nhưng vài ngày sau lại hủy. Lý do cũng không ai biết và không ai dám hỏi.
Tháng 4 năm 1985, tôi đột nhiên nhận được thiệp mời cưới của họ. Bên trên ghi Lý Cảnh Sinh và Lâm An Kỳ mời bạn đến dự lễ cưới vào ngày 15 tháng 5 năm 1985.
Tôi cầm tấm thiệp hỷ và sống mũi cay cay. An Kỳ không quên lời thề đợi nhau của chúng tôi hôm ấy. Cô ấy chọn kết hôn vào đúng ngày 15 tháng 5 là vừa tròn 5 năm lời hẹn. Nhưng chỉ sau đúng một ngày.
Tôi xúc động vô cùng. Cho dù sự thật là thế nào tôi vẫn muốn tin rằng mối duyên của tôi và An Kỳ tới khi này mới đứt. Tôi một lòng muốn tin như vậy.
Theo Trí Thức Trẻ
Phận đời buồn tủi của tình đầu Lưu Đức Hoa: 30 năm trôi qua vẫn ôm tình yêu trong ký ức Gần 30 năm trôi qua nhưng Du Khả Hân vẫn không thể nào quên đi câu chuyện tình yêu với Lưu Đức Hoa. Người con gái đầu tiên được Lưu Đức Hoa thừa nhận yêu đương Người ta nói rằng tình đầu là mối tình khó quên nhất và có lẽ với Du Khả Hân cũng vậy. Năm 1982, Du Khả Hân gặp...