Nguôi ngoai
Em lại một mình trên những con đường Sài Gòn tấp nập. Vẫn em đó gương mặt lạnh lùng và cái nhếch mép cười vô cảm. Nhưng…ai biết được tâm hồn em đang được tự do. Em đã không sống dối lòng nữa, em sống thật với tình cảm của mình.
Hình Minh Họa
Tình yêu đối với một người, một tình yêu không mong đợi. Đó là con tim. Em mãn nguyện khi em chỉ có một mình, để không lừa dối, để tình yêu em trọn vẹn, dù em không còn là gì trong cuộc sống của người ấy. Bởi sự hận thù và niềm kiêu hãnh không cho phép em đến với tình yêu ấy. Đó là lý trí.
Ngồi trước nhà thờ Đức Bà, em miên man thả hồn trong tâm tưởng, về những ký ức của hơn 2 năm vừa qua, 2 năm ngô nghê nhiều nước mắt bên Tình yêu không mong đợi. “Một lúc nào đó, mình sẽ nhìn lại tất cả mọi chuyện và mỉm cười” – chính là lúc này. Gửi đến anh – Tình yêu bình yên Anh tình cờ gặp lại em, nhìn thấy em như làn gió lạ, khiến anh thổn thức như lần đầu yêu (theo lời anh nói). 5 năm trước anh nhìn em như đứa trẻ, 5 năm sau bước ra từ đứa trẻ một cô gái, dán vào môi anh không ngớt những nụ cười…Anh cười thật đẹp! Ai đó nói với em rằng “Nụ cười của hắn chết người, nhìn hắn cười bình yên đến lạ!” . Khẽ nhếch môi cười, em ngắm nụ cười đó…nụ cười đã khiến em thấy ở anh một trời tin tưởng, cho em bình yên. Em vồ lấy anh trong cơn khát niềm tin, trong lúc cái gọi là niềm hi vọng chỉ còn là ảo tưởng. Một lần nữa…em tin. Một lần nữa…hi vọng. Anh đáng yêu, cứ nghĩ sẽ thật tiếc nếu một lúc nào đó em không còn có anh. Nhưng…em đã buông anh ra, nhẹ nhàng và dễ dàng như chưa bao giờ xảy ra chuyện gì giữa chúng ta. 3 tháng yêu nhau trôi qua chóng vánh. 3 tháng bên anh đủ để em khỏa lấp vết thương lòng. Nhưng không thể nguôi ngoai hình bóng cũ. Ai đó nói có được người yêu mình là niềm hạnh phúc, có lẽ đối với họ là như thế. Nhưng với em, đi bên anh khi nỗi nhớ ở nơi nào khác thì vô cùng bất hạnh.
Em biết, tâm hồn em chưa bao giờ thuộc về anh…Em phải buông anh ra. Gửi đến anh – Tình yêu không mong đợi Rồi đây chỉ 2 tháng nữa thôi, em sẽ rời khỏi nơi này, bay sang một bầu trời khác để tiếp tục hoài bão của mình. Em đã từng vì anh mà ở lại, và bây giờ cũng vì anh mà em ra đi. Cách duy nhất khiến mình cảm thấy thoải mái nhất đó là Chúc phúc. Nên em thật lòng chúc anh hạnh phúc, bên người đã từng là người thứ 3. Chị ta không ngờ vẫn còn sự hiện diện của em trong cuộc sống của anh. Trớ trêu quá anh nhỉ. “Số phận của 3 chúng ta sẽ không tách rời khỏi nhau được” chị ta đã từng nói với em như thế. Có lẽ chị ta không ngờ chị ta nói đúng. Em đã từng chấp nhận tất cả chỉ để làm cho một người phụ nữ đau khổ. Và sau những gì em đã làm để gọi là “trả thù”, người đau khổ nhất chính là em. Tuổi 20 của em đầy vật chất, sự nuông chiều và nhiều uất hận. Khoảng thời 3 tháng xa anh đủ để em nhận ra em không thể yêu ai khác ngoài anh. Ít ra cho tới hiện tại là như thế. Em vẫn biết mình là một đứa trẻ quen được nuông chiều, nên hãy chiều em thêm một lần này nữa anh nhé. Hãy để chúng ta nhìn thấy nhau trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Để em làm người thứ 3 bí mật. Chỉ để gửi cho nhau những tin nhắn quan tâm. Chỉ để ngồi đối diện cùng nhau tán chuyện,uống café. Dù biết rằng, chúng ta mãi là 2 đường thẳng song song, em vẫn muốn được anh gọi là Bọc điều và đó là cái tên để gọi duy nhất một mình em thôi anh nhé! Và như thế, em đi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sẽ không có ai yêu em như anh
Anh đã từng nói với em rất nhiều lần: Em mà bỏ anh thì cũng chẳng có người đàn ông nào yêu em nhiều như anh đâu. Những lúc đó, em bỏ ngoài tai tất cả những điều anh nói.
Khi anh làm chuyện sai, khi mình gặp quá nhiều khó khăn trong cuộc sống và em cảm thấy chán nản, không đủ nghị lực để vượt qua hay chỉ là những lúc mình giận dỗi vì những chuyện vớ vẩn, em luôn nói Chia tay với anh. Và trăm lần, à không ngàn lần như một anh năn nỉ, chờ đợi khổ sở vì em. Em không nhớ được hết những lần anh không ngủ đứng chờ em cả đêm dưới nhà em hay những lần anh chạy đến nhà em vào lúc nửa đêm về sáng. Em đã hành hạ anh rất nhiều, nhiều lắm! Và anh đã yêu em với cả trái tim anh. Trước khi gặp anh, em cứ mơ về một tình yêu vĩ đại của đời em. Em mơ em gặp được một người yêu em hơn cả bản thân người đó, yêu em hơn cả em yêu em và yêu em hơn cả ba mẹ em yêu anh. Rồi em gặp anh, cứ như giấc mơ thành sự thật vậy. Anh yêu em nhiều như em mơ, yêu em nhiều đến mức mẹ em yêu thương anh như con trai mẹ em vậy. Anh là người đàn ông duy nhất yêu em bằng tình yêu nồng nàn và hi sinh như vậy. Anh thương em, thương cảgia đình em. Anh lo cho em, cho cả gia đình em. Gia đình em yêu quí anh biết bao nhiêu. Anh lo cho em từng chút một. Anh coi em như báu vật của anh. Anh làm mọi chuyện có thể cho em mà không hề tính toán, nề hà. Em cũng yêu anh, yêu anh vô cùng. Nhưng anh vẫn có những lỗi lầm em không thể nào chấp nhận và tha thứ cho anh được. Đó là lý do làm mình xa nhau. Lần thứ 1001 em nói lời chia tay. Anh đã khóc rồi nói Anh sẽ buồn lắm nếu không được chăm sóc cho em, không được nhìn thấy em nữa. Em cứ nghĩ sẽ lại như mọi khi, mình sẽ lại trở về bên nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vì lúc đó em cũng đã nguôi giận và tha thứ cho anh rồi. Nhưng em đã lầm, anh đã dứt khoát.
Mình xa nhau thật. Xa nhau thật khi gần 1 tháng sau, em hẹn gặp anh, khóc đến cạn nước mắt và mong anh quay về nhưng anh đã thay đổi. Lúc đó em cứ tự trách mình và dằn vặt với câu hỏi Tại sao? Rồi sau này bình tĩnh hơn, em nhận ra những rạn nứt giữa tụi mình đã có từ vài tháng trước đó. Và trái tim anh đã thay đổi. Khi người ta yêu nhau, người ta có cả vạn lý do để đến với nhau nhưng khi người ta xa nhau thì lại chẳng cần 1 lý do nào cả. Anh cũng vậy. Mình xa nhau. Anh nói em đừng nghĩ lỗi do em, lỗi do anh hay lỗi do cả 2, mình xa nhau chỉ là chuyện phải xảy ra như thế mà thôi. Anh không đưa ra 1 lý do nào cả. Em chỉ mất 1 tháng rưỡi để yêu anh nhưng cho đến giờ tức là cả gần 3 năm, em vẫn chưa quên được anh. Và em lại nhớ hơn bao giờ hết câu nói của anh...sẽ không có người đàn ông nào yêu em nhiều như anh. Anh sai rồi. Đáng ra anh phải nói sẽ chẳng có người đàn ông nào yêu em thật lòng như anh. Không ai anh ạ. Không ai cả. Yêu em như anh còn bỏ em mà đi thì với những người đàn ông khác, em có là gì??? Sau anh, em có gặp 1 người, em cứ tưởng người đó sẽ yêu em thật lòng. Nhưng không... Sẽ không ai yêu em thật lòng như anh. Em không còn tin vào tình yêu kể từ lúc đó. Em khép chặt lòng mình. Đôi khi em nhớ anh đến không chịu nổi. Đến bâ giờ anh vẫn chưa có ai và anh vẫn thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi thăm em. Có lẽ điều làm em an ủi nhất trong chuyện mình xa nhau là lý do mình chia tay không phải vì người thứ 3. Những đau khổ em phải gánh chịu bây giờ là cái giá em phải trả cho những dằn vặt đau khổ em gây ra cho anh. Em mong, nếu kiếp sau mình gặp nhau, anh sẽ lại yêu em thêm 1 lần nữa còn kiếp này em biết chẳng bao giờ mình trở lại bên nhau được. Bởi em biết người như anh sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho em sau tất cả những chuyện đã xảy ra với em và chấp nhận con người hiện tại của em. Không bao giờ. Anh luôn đòi hỏi ở em sự trong sáng và thánh thiện đến hoàn hảo. Em biết. Em thương anh nhiều lắm! Bình an nha anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mình chia tay anh nhé Anh! Xin được gọi anh thêm một lần nữa trong đời bởi rồi mai đây, trong dòng đời tấp nập, có thể gần bên nhau mà ta chẳng còn nhận ra nhau. Em sợ em chẳng còn tìm lại được bóng dáng thân thương của ngày xưa, ngày chúng ta sống nghèo khó mà chân tình... Em còn nhớ anh đã từng nói:...