Người lớn cô đơn…
Càng lớn càng trưởng thành người ta lại càng thấy cô đơn. Nhiều khi cô đơn đến nỗi tự tìm cách để làm mình cười…Nghĩ cũng buồn cười thật. Chẳng phải bên cạnh mình rất nhiều người sao, phải chăng cuộc sống đang thiếu một mảnh ghép nào đó.
Một ngày có nhiều chuyện buồn, thật buồn…Bỗng cảm thấy nhớ nhà, muốn hít thở không khí quen thuộc yên bình ở cái nơi mà mình gắn bó từ nhỏ đến lớn. Xa nhà để lập nghiệp không phải là chuyện đơn giản. Tự cảm thấy không ở đâu như ở nhà, không có ai yêu thương mình vô điều kiện như ba má. Cảm thấy nhớ gia đình ghê gớm. Cảm giác cô đơn cứ bủa vây. Nước mắt cứ chảy dài vì cô đơn. Không phải cuộc sống cho ta tất cả… Cho dù mình cảm thấy may mắn hơn nhiều người, từ bé được ba mẹ yêu thương hết lòng, lớn lên chỉ cứ thế mà cắp sách đến trường, rồi khi khỏi trường đại học lại có được một công việc như mình thường ao ước. Mình vốn may mắn hơn rất nhiều người nhưng không hiểu sao mình vẫn cảm thấy buồn lắm.
Càng lớn càng trưởng thành người ta lại càng thấy cô đơn. Nhiều khi cô đơn đến nỗi tự tìm cách để làm mình cười…Nghĩ cũng buồn cười thật. Chẳng phải bên cạnh mình rất nhiều người sao, nhưng dường như nó thiếu một mảnh ghép nào đó. Tuổi trẻ trôi qua nhanh lắm chỉ cần nháy mắt thôi đã hết một ngày. Hằng ngày đi làm về rồi giam mình trong không gian vắng vẻ tù túng này cảm thấy thật ngột ngạt. Nếu ở nhà mình có thể đến những nơi mình hay đến, ăn những món mình thích như vậy cuộc sống mới dễ chịu làm sao. Mình nhớ cái cảm giác dễ chịu đó…
Video đang HOT
Cuộc đời ngắn ngủi lắm nhưng làm sao để làm cho nó trở nên ý nghĩa không phải chuyện đơn giản mà ai cũng làm được. Mình sợ tuổi trẻ của mình trôi qua một cách vô nghĩa ở cái nơi xa xôi này. Không hiểu sao mắt cứ ngân ngấn nước… thật ra là buồn vì người vì mình và vì đời.
Theo Guu
Phụ nữ nhất định chỉ nên kết hôn khi đã sẵn sàng
Có thể điều này nghe thật buồn cười khi nói về chuyện làm ra một cái đám cưới, nhưng hỏi thật nhé, bao nhiêu người có thể tổ chức một cái đám cưới với người mình mong muốn, ở cái thời điểm và hoàn cảnh cũng là mình mong muốn?
Khi đàn ông muốn cưới, tin chắc nhiều người phụ nữ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc nếu cô ấy vô cùng yêu anh ta. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy vẫn yêu người đàn ông đó, chỉ khác cái là không đến mức vô cùng, và cô ấy vẫn tiếc rẻ rất nhiều về cuộc sống độc thân của mình?
Các bạn nam thân mến, các bạn có thể là những người cực kỳ tử tế, đến mức các bạn luôn sẵn sàng làm mọi thứ để người phụ nữ của mình được hạnh phúc, nhưng các bạn sẽ không bao giờ hiểu được trọn vẹn cái nỗi khổ tâm của người con gái khi gả về nhà chồng đâu. May mắn nếu cô ấy được gả vào một gia đình tốt, ba mẹ chồng thương yêu, chồng cưng chiều, biết lo và quan tâm chăm sóc, đó chắc hẳn là sự đền đáp xứng đáng với những gì mà cô ấy sẽ bỏ ra. Bởi vì những gì mà một người phụ nữ khi lấy chồng phải bỏ ra là nhiều, nhiều hơn như thế lắm.
Họ sẽ phải từ bỏ gia đình cha mẹ ruột của mình để đi đến một nơi xa lạ. Có những người cả đời chưa nấu được cho cha mẹ một bữa ngon, thế mà khi lấy chồng rồi, 4,5h sáng là phải dậy quét dọn nhà cửa, đầu tắt mặt tối cắm cúi dưới bếp làm cho xong một bữa cơm để mẹ chồng không phải phật lòng. Dù cha mẹ chồng có yêu thương thì họ cũng không thể như đối với cha mẹ ruột, cái gì muốn nói là nói, muốn ăn là ăn, muốn lấy là lấy. Việc gì cũng phải dòm trước dòm sau, mọi cử chỉ đều phải kính trên nhường dưới, tế nhị cực kỳ.
Họ sẽ phải đương đầu mọi thứ ở cái nơi xa lạ đó khi mà người đàn ông của mình đi làm. Đàn ông đi làm rồi, mọi khổ sở của phụ nữ anh ta thấy được bao nhiêu? Có người đàn ông tử tế, họ thương vợ cực thân còn biết xông xáo vào rửa vài cái bát, còn những người còn lại, mấy ai? Huống hồ chi người đàn ông tử tế đó cũng sẽ có lúc cảm thấy mệt mỏi vì công việc mà trở nên thiếu cảm thông cho vợ mình, bởi vì con mắt của họ chỉ có thể thấy được hình ảnh vợ mình cực nhọc từ sau 17h chiều (giờ tan tầm).
Thế còn 10h trước đó vật lộn với bếp núc, con cái, giặt giũ, quét dọn, chợ búa, họ thấy được bao nhiêu? Huống hồ chi có những người đàn ông sau 17h chiều lại dán mắt vào đá bóng, bia rượu, gái gú, như thế có phải là vợ anh ta rất đáng thương không? Tất nhiên không phải người phụ nữ nào cũng đáng thương như thế, có người cũng chẳng cần làm gì cả, một tay mẹ chồng vun vén hết, nhưng dù sao thì, không có cái khó này cũng sẽ ló cái khó khác.
Họ sẽ phải sinh con cho chồng. Tôi nói nhé, đàn bà lấy chồng 3 năm chưa có mụn con là mệt mỏi đấy. Bất chấp trẻ hay già, độ tuổi có phù hợp cho việc có con hay chưa, tâm lý đã sẵn sàng như khoa học yêu cầu hay chưa: Cứ lấy về vài năm là phải đẻ liền! Có một chị bạn kể nghe về vụ gả dâu sang một nhà, 3 năm trôi qua 2 anh chị không có mụn con nào, đi khám thì mới biết cô vợ bị vô sinh (nhưng có thể chữa được). Vậy mà vẫn li hôn vì không chịu nổi áp lực gia đình và dòng họ. Nói rằng cô này ăn ở thất đức mới phải chịu tai vạ vậy. Mà trong khi đó, chữa được! Chị bạn này còn nói, "Ở đó lỡ mà em cưới chồng mà không sinh được con trai, thằng chồng nó đi ngoại tình công khai trước mặt em luôn."
Thế nên, các bạn nam nếu như đã đặt vấn đề mà không có sự hồi âm tích cực từ phía người yêu mình thì nên dừng lại. Các bạn vốn dĩ có thể rất yêu cô ấy, nhưng các bạn phải hiểu là mình đang đẩy cô ấy vào một tình thế khó xử. Có thể điều này nghe thật buồn cười khi nói về chuyện làm ra một cái đám cưới, nhưng hỏi thật nhé, bao nhiêu người có thể tổ chức một cái đám cưới với người mình mong muốn, ở cái thời điểm & hoàn cảnh cũng là mình mong muốn?
Đại đa phần hiện nay đều bị ép. Có nghĩa là quen, yêu được vài năm thì gia đình ép cưới chứ hai đứa chẳng phải tự nguyện muốn. Hoặc là một bên ép, một bên bị rơi vào tình thế không có lý do để chối từ. Thế là cưới, cưới xong rồi hối hận vì đã không thực sự muốn ngay từ lúc đầu. Nó đâu có diễn ra như trong phim là bạn yêu một người, hai người tâm đầu ý hợp tới mức tâm lý đã chuẩn bị sẵn sàng tương lai phải cùng nhau ở đâu, làm gì, lương tháng mỗi đứa bao nhiêu, thu chi thế nào, con đẻ mấy đứa, cách bao nhiêu năm, cho nó học trường gì, lúc hết 6 tháng nghỉ sinh thì để ai nuôi? Rất nhiều vấn đề, hãy chia sẻ thay vì khiên cưỡng!
Tình cảm không phải được định đoạt bởi một tờ giấy hôn thú. Nó là cả một quá trình. Và làm vợ chồng không phải chỉ lên lễ đường là xong, mà là còn phải biết san sẻ những khó khăn, học cách vững chải để cho nhau niềm tin trong cuộc sống.
Theo Blogtamsu
Đêm tân hôn bị chồng ghẻ lạnh, khinh thường vì tội... còn trinh Nghe tôi thông báo mình vẫn còn trinh, chồng tôi trầm mặc hồi lâu rồi bảo: "Em không mắc bệnh phụ khoa gì đấy chứ?". Học hết cấp 3, tôi thi đỗ vào 1 trường đại học lớn ở Hà Nội và sau khi ra trường, tôi sớm được nhận vào một doanh nghiệp nước ngoài với tiền lương rất ổn. So với...