Người giúp việc sửng sốt nhận món quà sinh nhật từ chủ nhà
Đó là lần đầu tiên tôi khóc từ ngày đi làm giúp việc. Tôi cảm nhận được ở trong ngôi nhà đó, mình không chỉ là người làm mà chính là người thân của họ.
Ngoài 50 t.uổi, tôi lên thành phố làm giúp việc để kiếm thêm thu nhập lo cho người chồng bị mất sức lao động. Con cái dù có ý định chu cấp cho bố mẹ nhưng tôi lại không muốn sống dựa vào các con. Tôi nhờ cô con gái lấy chồng gần thi thoảng chạy qua chạy lại lo cơm nước và để ý bố.
Ban đầu, con tôi cản lắm. Chúng cho rằng để mẹ đi làm giúp việc sẽ bị mang tiếng. Nhưng tôi kiên quyết giữ quan điểm. Người nhiều t.uổi như tôi nếu không làm giúp việc thì biết làm gì kiếm ra t.iền? Vả lại, việc nhà tôi làm thoăn thoắt. Việc trông nom trẻ nhỏ tôi tự tin khó ai bằng. Bởi tôi từng chăm 4 đứa cháu ngoại và 2 cháu nội.
Tôi may mắn được một gia đình tốt bụng, chu đáo nhận vào làm. Đồ đạc trong nhà chủ, tôi dùng chưa quen. Có lúc tôi loay hoay mãi với cái bếp từ, cái máy giặt, chủ nhà lại đến gần chỉ giúp. Dù tôi còn vụng về nhưng chủ nhà luôn tận tình hướng dẫn, chỉ cách làm thế nào tốt nhất. Ngay từ đầu, họ đã nói với tôi rằng họ không yêu cầu quá cao. Họ chỉ mong nhận được một người có tâm và biết yêu thương trẻ nhỏ.
Là người giúp việc, tôi luôn tâm niệm phải làm thế nào tốt nhất đối với gia đình chủ. Tôi làm việc với tinh thần coi nhà chủ như nhà mình, coi người thân của họ như người thân của mình. Con của chủ nhà, tôi chăm sóc ân cần, chu đáo như thể cháu nội, cháu ngoại của tôi.
Ảnh minh họa. Nguồn: 163
Sự nỗ lực và nhẹ nhàng của tôi với trẻ con khiến chủ nhà hài lòng. Họ nhận ra tôi dù chưa thực sự thành thạo công việc nhưng lại có tâm. Sau nửa năm, tình cảm của cô cậu chủ dành cho tôi cũng tốt hơn. Họ gọi tôi bằng “bà” rất ân cần, khiến tôi cảm thấy mình giống như một thành viên trong gia đình họ.
Thoáng đó tôi đã gắn bó với công việc này được 3 năm. Những ngày ở nhà chủ, tôi luôn làm việc bằng tất cả sự chân thành và cái tâm nghề nghiệp. Cả gia đình đều thích món ăn tôi nấu. Cháu bé lúc nào cũng quấn bà, chỉ mong được bà bón cho ăn.
Hơn 3 năm làm giúp việc, tôi và chủ nhà chưa từng có xích mích. Điều khiến tôi xúc động hơn cả là mỗi lần ốm đau, cô chủ đều cho tôi thêm t.iền để thuốc thang và dặn tôi nghỉ ngơi cẩn thận. Có lần chồng ốm, tôi ngại không dám xin về. Chính cô chủ là người chủ động đưa tôi ra bến xe về quê. Những ngày đó, cô gửi con ở bên nhà bà nội.
Năm nay, tôi định bụng sẽ xin thôi việc để về nhà lo cho chồng vì sức khỏe của ông cũng yếu hơn. Đứa cháu nhỏ nghe được thì rơm rớm nước mắt, còn chủ nhà buồn ra mặt. Nhân dịp sinh nhật tôi, cô cậu chủ đưa cho tôi chiếc phong bì nói là t.iền thưởng. Tôi mở ra xem mà không cầm được lòng.
Số t.iền thưởng quá lớn. Cả cuộc đời đi làm của tôi chưa từng nhận được mức t.iền thưởng cao như vậy. Tự nhiên nước mắt tôi trào ra, giống như nhận được sự yêu thương từ con cái của mình.
Hôm trước, cháu nhỏ gọi điện về khóc lóc vì nhớ bà khiến tôi rưng rưng. Tôi cảm nhận được tình cảm của cháu dành cho mình không khác gì cháu nội, cháu ngoại của tôi. Ba năm ở nhà người khác, gắn bó với đứa nhỏ khiến tôi dần coi mình như bà của cháu. Hôm nay cô chủ dặn tôi lên giúp vài tháng để cô có thời gian kiếm người. Tôi đồng ý vì trong lòng rất lo cho cháu nhỏ.
Ở nhà được vài hôm, tôi lại thấy nóng ruột. Tôi vội ra vườn lấy ít rau củ, bắt con gà, xách ít gạo nếp mang lên nhà cô chủ. Tôi cũng không quên mua đồ chơi, quần áo mới cho cháu. Ngày tôi quay lại, cháu nhỏ chạy đến ôm chầm gọi bà khiến tôi nghẹn ngào.
Video đang HOT
Thực sự tôi chưa từng nghĩ mình lại có được thứ tình cảm tốt đẹp như vậy. Tôi không chỉ coi đây là công việc mà còn giống như một phần trách nhiệm của mình. Tôi thương con của cô cậu chủ, sợ cháu không có ai chăm sóc, sợ cháu buồn. Về đến nhà tôi lại nhớ nhung cháu như nhớ người thân của mình.
Tôi dần thoát khỏi nỗi sợ hãi làm giúp việc nhà giàu. Và cũng dần thấm thía hơn câu nói: ở đời, sống chân tình ắt nhận lấy tình thân.
Phải xử sao khi gặp tình cảnh 'khó đỡ' như này?
Tôi rất sợ ở một mình với bố chồng. Tôi luôn tìm cách tránh né ánh nhìn và hạn chế nói chuyện cùng ông... Chị vợ thường xuyên về nhà sớm hơn khi biết tôi...
Khó xử khi bố chồng cầm tay, nói tôi giống mẹ chồng đã mất
Thời gian này, tôi rất sợ ở một mình với bố chồng. Tôi luôn tìm cách tránh né ánh nhìn và hạn chế nói chuyện cùng ông.
Vợ chồng tôi kết hôn được 15 năm, có hai con. Mẹ chồng mất sớm, giờ chúng tôi sống cùng bố chồng. Ông năm nay hơn 80 t.uổi, thời gian gần đây sức khỏe ông không được tốt, có lúc "nhớ nhớ, quên quên".
Cuộc sống của gia đình tôi diễn ra khá bình thường, êm ấm. Nhưng thời gian gần đây, bố chồng tôi có những lời nói và cử chỉ khá lạ, thậm chí làm tôi hoảng sợ.
Ông thường xuyên quan sát, chú ý tới mọi cử chỉ, hành động của tôi. Nhiều lúc tôi đi đâu là ông theo đấy. Tôi ra vườn quét sân, tôi vào bếp nấu cơm, tôi ở phòng khách xem tivi... thì chỉ một lúc sau, bố chồng tôi đã ở gần đó.
Bố chồng gần đây có những biểu hiện quan tâm quá mức khiến tôi hoảng sợ. (Ảnh minh họa: Freepik).
Ban đầu, tôi không mấy quan tâm nhưng lâu ngày, tôi bắt đầu thấy chuyện này có phần bất thường. Đặc biệt, bố chồng hay ngồi đối diện tôi trên bàn ăn. Dù tôi có ngồi đâu hay cố tình chuyển chỗ, kiểu gì ông cũng viện cớ nói chồng và các con tôi đổi chỗ cho ông để tiện việc này, việc kia.Mỗi lần gắp đồ ăn, mỗi miếng cơm cho lên miệng, tôi đều cảm nhận rõ được ánh mắt của bố chồng. Ông ngày càng tiến gần đầu về hướng tôi, thậm chí còn mỉm cười, khen tôi ăn trông đẹp, khiến người khác cũng thấy ngon miệng theo.Những lúc đó, tôi nhanh chóng ăn cho xong bát cơm để đứng dậy. Có ngày tôi chỉ nấu cho cả nhà ăn, còn bản thân thì nhịn đói hoặc kiếm thứ ăn vào lúc khác với lý do bị đầy bụng, xin phép dùng bữa sau...Xưa nay bố chồng tôi không phải là người quan tâm nhiều đến con cháu, nhất là càng không bao giờ để ý hay có ý định giúp đỡ bất cứ chuyện gì trong nhà. Ấy thế mà giờ, ông luôn hỏi tôi dọn dẹp nhà cửa, rửa bát đĩa... có mệt không, có cần bố làm cùng không. Rồi món ăn nào tôi nấu ông cũng khen ngon hết lời.
Một lần, lúc tôi đang lúi húi trong bếp rửa bát, bất ngờ thấy bố chồng đứng ngay cạnh nhìn chăm chú. Khi tôi phát hiện, ông ngay lập tức nhúng tay vào bồn rửa bát để phụ giúp, thậm chí cứ liên tục "cầm bát nhưng chẳng may cầm nhầm vào tay tôi". Tôi có nói thế nào, bố chồng cũng không có ý định dừng lại.
Lúc hai bố con ở nhà với nhau mà không có các thành viên khác, bố chồng còn từng nắm lấy tay tôi nói: "Giờ bố mới nhận ra, công nhận con trông rất giống vợ bố". Câu nói của ông khiến tôi hoảng sợ, vội vàng lảng tránh. Chạy vào nhà vệ sinh, tôi bàng hoàng, lạnh hết cả sống lưng.
Đỉnh điểm, có lần làm việc nhà mệt quá, tôi ngủ thiếp đi trên ghế sofa lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy, tôi giật b.ắn mình khi trước mắt tôi là gương mặt bố chồng đang cúi sát gần, nhìn tôi ngủ. Tôi hét toáng lên "Bố làm gì thế ạ?" mà ông chỉ cười bảo: "Nhìn con ngủ xinh quá".
Từ sau đó, tôi không bao giờ dám ngủ quên ở phòng khách mà phải vào phòng riêng và khóa chặt cửa. Tôi cũng rất hạn chế ở nhà với bố chồng một mình. Tôi luôn tìm mọi cách tránh né ánh nhìn hay tiếp xúc với ông, dù là nhỏ nhất.
Khổ nỗi hàng tháng do chồng tôi bận công việc, tôi chính là người chở bố chồng đi khám bệnh, lấy thuốc. Tôi có đề xuất đi taxi cho an toàn nhưng ông nhất quyết không chịu. Mà mỗi lần chở bố chồng phía sau là mỗi lần ông ôm chặt lấy tôi với lý do "già rồi sợ ngã".
Tôi có đôi lần tâm sự chuyện này với chồng nhưng anh ngay lập tức gạt phăng đi, nói tôi suy nghĩ linh tinh. "Bố anh là người đàng hoàng, không bao giờ có chuyện đó. Phụ nữ cứ hay thích tưởng tượng ra".
Tôi biết chuyện này rất khó tin, nhất là với gia đình nhà chồng. Bố chồng cũng chưa làm gì quá mức, chỉ là tôi rất bị ám ảnh bởi ánh nhìn và nụ cười của ông với tôi. Các chị em phụ nữ nếu trong hoàn cảnh tương tự sẽ hiểu ý của tôi.
Giờ sống thế này không ổn mà ra ở riêng cũng không xong. Mẹ chồng mất rồi, vợ chồng tôi không thể để bố sống một mình, không chăm lo phụng dưỡng được. Mà câu chuyện của tôi chắc cũng không đủ để thuyết phục ai...
Chị vợ liên tục có biểu hiện lạ, em rể thấp thỏm lo âu
Hai năm trước, mẹ vợ tôi mất. Trước khi nhắm mắt, bà gửi gắm người con gái thứ 2 có cuộc hôn nhân bất hạnh của mình cho vợ chồng tôi nâng đỡ. Sau lần tan vỡ hôn nhân, mất đứa con chưa kịp chào đời, chị nhớ nhớ quên quên như người mất hồn.
Mẹ mất, vợ tôi lo lắng không còn ai chăm sóc, lo lắng cho chị. Cô ấy xin tôi đón chị lên thành phố, ở chung với chúng tôi. Vợ chồng tôi hiếm muộn, chưa có con nhà lại rộng rãi nên tôi đồng ý, đón chị lên ở.
Ban đầu, chị ấy nhất quyết không chịu. Chỉ đến khi tôi khẳng định chính tôi đưa ra ý định đón chị lên, chị mới đồng ý.
Lên thành phố, vợ tôi sắp xếp cho chị ở trên tầng lầu. Để chị gái không cảm thấy buồn, cô ấy giới thiệu chị vào làm nhân viên vệ sinh ở một công ty của người bạn thân.
Có vẻ việc sống ở nơi xa lạ, không còn phải đối diện với những ánh mắt kỳ thị, gièm pha của hàng xóm khiến chị vui vẻ hơn. Sau một năm sống ở phố thị, được đi làm... chị tự tin hơn.
Ảnh minh họa: Pexels.
Thấy vậy, vợ tôi vui mừng ra mặt. Cô ấy tìm mọi cách giúp đỡ chị với hy vọng chị trở lại con người tươi vui, yêu đời như trước khi đón nhận biến cố đau lòng.
Chúng tôi bắt đầu ăn cơm chung, cùng đi du lịch... Việc này khiến chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Chị không ngại ngùng, cúi mặt, lầm lì đi vào phòng mỗi khi đi làm về nữa. Thay vào đó, chị vui vẻ, trò chuyện tự nhiên hơn với vợ chồng tôi.
Mấy tháng trước, chị còn cảm ơn tôi đã đồng ý cho vợ đón tôi đến ở cùng. Chị nói chị mang ơn tôi vì đã giúp mình thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt nơi quê nhà.
Cũng từ đó, tôi thấy chị có nhiều thay đổi. Ngoài việc biết chăm chút bản thân, chị cũng xin vợ tôi được giúp cô ấy trong việc chăm sóc nhà cửa. Mỗi sáng, chị đều dậy sớm quét tước nhà cửa, giặt phơi quần áo cho cả 3 người.
Thậm chí, chị xin nghỉ việc ở công ty bạn để làm nhân viên dọn nhà theo giờ với ý định sẽ có nhiều thời gian chăm sóc vợ chồng tôi hơn. Ban đầu, tôi không đồng ý. Tôi không muốn chị ấy trở thành người giúp việc của gia đình.
Tuy vậy, vợ tôi lại nghĩ khác. Cô ấy nói nếu không cho chị giúp đỡ, chị sẽ buồn vì có cảm giác mang ơn nhưng không thể đền đáp. Thế nên cô ấy khuyên tôi nên để chị đỡ đần những công việc lặt vặt trong nhà.
Từ đó, tôi quen dần với việc chị đi chợ nấu cơm, giặt đồ, phơi quần áo cho vợ chồng tôi mỗi khi chúng tôi không có thời gian. Ngày cuối tuần, chị và vợ tôi lại cùng nhau đi chợ, nấu ăn cho cả nhà.
Tuy vậy, tuần trước, tôi thấy chị bắt đầu có những biểu hiện lạ không bình thường. Mỗi khi biết tôi không đi làm, chị thường ở nhà. Nếu khách mối gọi đi dọn nhà, chị cũng về sớm hơn thường ngày.
Những lần như vậy, chị thường tỏ ra quan tâm tôi một cách thái quá. Nếu tôi đọc báo, chị sẽ rót nước đặt sẵn trên bàn. Tôi xem tivi, chị tất tả gọt trái cây. Tôi tưới cây, nhổ cỏ trong vườn, chị chạy vạy đi xách nước...
Thậm chí, có hôm tôi phát hiện chị đứng nép sau cánh cửa nhìn tôi chăm chú trong lúc tôi đang tập thể dục ngoài sân. Hôm trước, tôi đi chơi tenis về, cả người mồ hôi nhễ nhại. Thấy vậy, chị chuẩn bị sẵn khăn tắm, quần áo mới.
Chị liên tục giục tôi đi tắm. Bất ngờ hơn, tôi phát hiện chị đứng phía sau cánh cửa nhà vệ sinh trong lúc tôi đang tắm.
Những hành động ấy của chị khiến tôi lo lắng, khó xử. Tôi không biết có nên nói với vợ hay không. Nếu nói, liệu cô ấy có tin tôi không hay lại nghĩ tôi tìm cách đuổi chị đi?
Cùng gỡ rối
- Trường hợp tôi cũng giống người vợ có bố chồng "tình cảm" với con dâu như vậy. Không ở mức quá đáng nên cũng khó nói với chồng. Nhưng tôi có cách xử sự chuẩn mực khiến sau đó ông nhận ra mình cần có khoảng cách với con dâu hơn. Ví dụ khi ông lân la vào bếp trò chuyện và đòi phụ giúp, tôi dứt khoát dắt tay ông kính cẩn đưa lên phòng khách và nghiêm giọng nói: " Kính bố lên phòng khách, chỗ này dành cho con thôi. Nhà chỉ có 2 người, bố vào đây con rất sợ bị đàm tiếu này nọ. Bố cũng già rồi, vào bếp phụ con, nhỡ xảy ra bệnh tật, chồng con sẽ mắng cho đấy ạ"... Tôi nghĩ, quan trọng là thái độ của mình sẽ là cách để chấm dứt những tình cảnh trên. Còn nếu quá đáng hơn, bạn hãy diễn 1 màn kịch cho chồng "mục sở thị" lúc đó sẽ dễ giải quyết hơn.
(Thanh Lan - Hà Tiên)
- Bạn sẽ được "giải thoát" ngay nếu nói với vợ về "tình cảm" của chị vợ dành cho mình. Phụ nữ rất nhạy cảm, họ sẽ hiểu và tình cách ngăn chặn giúp bạn. Trường hợp cô ấy không tin và cho rằng bạn có ý đồ xấu, hãy dàn xếp sao cho vợ thấy được tình cảnh bạn gặp. Chắc chắn chị vợ và vợ sẽ biết cách xử sự thôi. Quan trọng là xử sao cho khéo để đừng mất đi tình cảm tốt đẹp trong gia đình.
(Nhật Minh - TP HCM)
Gục ngã khi biết lý do chồng giấu 500 triệu làm "quỹ đen" Thật không ngờ chồng tôi lại giấu giếm vợ một bí mật lớn như vậy? Bấy lâu nay, tôi cứ nghĩ chồng mình chỉ làm công ăn lương bình thường. Mỗi tháng anh đưa tôi 7 triệu, thêm t.iền lương 11 triệu của tôi nữa là vừa đủ chi tiêu ở thành phố. Tháng nào con bệnh, tôi còn phải vay thêm t.iền....