Người em yêu
Dù không thấy anh nhưng em vẫn tin rằng anh luôn bước đi cùng em, yêu em như em yêu anh. Khi anh nói “ Mình chia tay đi em. Anh không tự tin có thể chăm sóc cho em, mang cho em hạnh phúc, đem lại cho em những điều tốt đẹp, anh sợ làm em khổ, anh không thể làm một chỗ dựa vững chắc cho em, và cũng vì… anh quá yêu em. Em hãy tìm hạnh phúc mới-một tình yêu thật sự là hạnh phúc riêng em. Điều đó làm anh hạnh phúc và yên tâm về em”… anh có biết anh làm tim em quặn đau. Em cứ ngỡ đó là giấc mơ, em mong tỉnh dậy thật nhanh để không phải là hiện thực nhưng đó là sự thật đắng cay. Nó là con dao vô hình sắc bén nhất đâm một nhát vào trái tim yếu đuối và say đắm yêu anh, vết thương đó sao mà sâu và làm em đau lắm anh ơi! Nó đau nhưng không đau một lần anh à! Nó đau nhói mỗi khi em nghĩ về khoảnh khắc trời giáng đó. Từng giây từng phút không lúc nào em không nghe tiếng đau đớn của anh, nó làm em vỡ òa trong tuyệt vọng. Giá như em có thể cùng anh chịu nỗi đau đớn đó!
Anh từ từ rời xa em trong khi em không biết làm gì, chỉ đứng lặng im nhìn người em yêu và tiếng khóc xé lòng. Nỗi đau len lỏi vào tim em một cách vô hình, nó vô tình khóa cánh cửa trái tim em. Em hụt hẫng giữa không gian vắng lặng, mình em với em. Làm sao em có thể chấp nhận được điều đó, làm sao em có thể rời xa anh khi em biết chắc chắn một điều rằng từ trong sâu thẳm trái tim anh, anh vẫn còn yêu em, yêu em rất nhiều. Câu nó “anh muốn chia tay”, những lời nói còn văng vẳng bên tai em, nó là một tảng băng giá lạnh đè nặng lên trái tim em. Em không nghe, không biết những câu nói đó, với em, em chỉ biết một điều đó là em yêu anh, yêu anh rất nhiều. Những câu nói dối lòng của anh tuy là muối sát vào vết thương của em nhưng nó không đủ sức mạnh để đánh thắng tình yêu của em dành cho anh. Anh có biết những ngày không có anh cuộc sống của em như thế nào không? Em sống vui và bận rộn với công việc, em thấy cuộc sống tươi đẹp làm sao. Em đã quên anh!
Em quên anh thật rồi sao? Những câu hỏi cứ tràn về trong em, em tự hỏi mình sao có thể quên anh nhanh như thế? Lý trí của em không thể trả lời, trái tim em im lặng. Vì sao thế? Em không biết, em không biết anh có tin vào những gì em nói không? Có lẽ anh sẽ không tin, em biết điều đó – những câu nói dối lòng. Nỗi nhớ anh vẫn cứ ùa về mỗi khi đêm xuống, hình ảnh ngộ nghĩnh như trẻ con, khuôn mặt nhăn nhó của anh mỗi khi em chọc giận anh, em không thể xóa đi, làm sao em có thể xua tan hình ảnh của anh trong em. Anh có biết em muốn khóc cho thật to, khóc thật nhiều cho nước mắt có thể cuốn đi nổi buồn và sự nhớ nhung về anh trong lòng em, nhưng sao không được anh ơi! Vì một điều-em thật sự tổn thương, đau lắm anh ơi. Em đau đớn như một đứa chưa biết đau là gì, nỗi đau đó cũng dần mất cảm giác. Trái tim nhỏ bé của em không thể nào chịu đựng thêm một điều gì. Tình yêu của con gái giống như pha lê, nó thật sáng trong nhưng cũng thật mong manh và nó cũng đã vỡ vụn.
Video đang HOT
Em không còn sức để làm gì, em không thể đứng vững một mình khi không có anh (Ảnh minh họa)
Vỡ vụn không phải vì em không còn yêu anh, tình yêu của em dành cho anh không bao giờ đổi thay và sẽ không bao giờ mất đi, nó sống bất diệt trong em… vỡ vụn vì anh nói: “ Xin đừng yêu anh“. Xin lỗi anh thật nhiều vì em không thể không yêu anh-em đã qua say đắm với tình yêu em dành cho anh. Khi anh trao lời yêu -”anh yêu em” ba tiếng yêu em đợi chờ, con tim em vui sướng và tràn ngập hạnh phúc, niềm hạnh phúc không ai có thể đem lại ngoài anh- Người em yêu. Những giây phút được thủ thỉ bên anh, được nắm tay anh bước đi trên bờ biển, lắng nghe tiếng sóng biển đang khẽ hát ru tình yêu của đôi mình, ngồi tựa vai anh, ngắm nhìn những vì sao lung linh đang “mỉm cười” cùng “cái nhìn hiền dịu” của ánh trăng, tất cả như đang thầm chúc phúc cho đôi mình. Nhưng rồi niềm vui đó cũng chính anh mang nó đi xa. Anh đã hứa sẽ không làm cho khóe mi em nhòe lệ, nhưng mà nước mắt em đã rơi thật rồi- giọt nước mắt xuất phát từ trái tim nhỏ máu. Em phải làm sao đây? Em không biết vì trong tâm trí em thật sự trống rỗng, nó đang hoang mang tìm kiếm anh trong vô hướng, giờ anh ở nơi đâu? Em phải làm sao để tìm lại được anh khi trong anh muốn lảng tránh tình em. Trái tim em thổn thức và chờ đợi anh trong tuyệt vọng khi trước mắt em là một khoảng trời mênh mông. Giữa cuộc đời em có biết bao nhiêu con đường lựa chọn để bước đi và em đã chọn anh.
Trong em luôn ước ao sẽ cùng anh đi suốt chặng đường đời dài còn lại, nhưng số phận như trêu đùa, có duyên không phận. Em vẫn thầm nguyện cầu cho tình yêu của anh và em sẽ không bao giờ chia lìa. Em yêu anh nhiều hơn em vẫn nghĩ. Anh với em thật đặc biệt. Có lẽ suốt đời này em sẽ không thể tìm một người nào mà em có thể yêu nhiều hơn tình yêu em dành cho anh. Mọi thứ đã quay lưng với em, những lời nguyện cầu, những lời hẹn ước… tất cả như chiếc lá lìa cành không bao giờ quay trở lại. Những niềm hạnh phúc, kỉ niêm của anh và em được chôn chặt vào trong dĩ vãng. Tình yêu dang dở để lại trong em vết thương không bao giờ lành và em sẽ mãi nhớ về anh- người em yêu. Nơi phương trời xa- thế giới bên kia vô cùng và lạnh lẽo. Em muốn được đi cùng anh để tâm hồn hai chúng ta không con cô đơn, nhưng mọi thứ-duyên phận ý trời. Em nguyện xin anh sống thật hạnh phúc yên bình, nơi đây mình em vẫn hát một bài ca tình yêu-tình yêu em chỉ trao anh.
Trên chặng đường dài chỉ một mình em bước đi nhưng em sẽ không cô đơn vì em biết ở trên cao anh vẫn hướng mắt về em và thì thầm bên tai em tiếng yêu ngọt ngào. Em nhớ anh nhiều lắm, anh có biết từng đêm nước mắt em lăn dài và khô héo tâm hồn, ôm nỗi đau mình em. Anh biết không mùa đông lạnh lẽo đang bước vào khu vườn-nơi ấm áp và tràn ngập tiếng cười đùa của anh và em, những cơn gió lạnh lùng làm em buốt giá, cảm giác lạnh đó không phải từ cơn gió mà từ trái tim vụn vỡ, đầy vết thương xé lòng của em. Em cần hơi ấm từ anh, hơi ấm từ trái tim anh, từ vòng tay ấm áp đầy yêu thương của anh để em không cảm thấy lẻ loi. Nhưng em biết tìm lại nơi đâu? Em lần tìm hình bóng anh trong không gian vắng lạnh, em thét gào tên anh trong đêm tối. Em khóc và chỉ biết khóc, em khóc không phải vì em đau, nỗi đau đớn đã tột đỉnh, nỗi đau vô hình với em giờ đã in chặt vào tim, vào sâu thẳm trong trái tim tan nát-em khóc là vì em nhớ anh, em nhớ tất cả những gì thuộc về anh. Giờ đây những tiếng yêu, niềm vui, nỗi buồn, hờn giận của em sẽ không biết chia sẻ cùng ai em thật sự cô đơn giữa cuộc sống bộn bề và ồn ào. Em không còn sức để làm gì, em không thể đứng vững một mình khi không có anh. Em ước thời gian có thể dừng lại lúc anh nói lời chia tay. Lúc đó em sẽ không khóc nghẹn lòng trước anh mà em sẽ ôm anh thật chặt và nói rằng: “ em yêu anh” và nếu như em không vội buông tay anh khi anh cần em thì giờ đây em không phải dằn vặt đau khổ và nhớ thương anh nhiều như thế này.
Từ giờ trở đi giữa cuộc đời này em vẫn sẽ sống thật tốt vì anh – người em yêu. Đã lâu lắm rồi từ ngày anh nói lời chia tay, chúng ta chưa gặp lại nhau phải không anh? Dù không thấy anh nhưng em vẫn tin rằng anh luôn bước đi cùng em, yêu em như em yêu anh. Trong khu vườn tình yêu của anh và em, những cụm hoa hồng, những chậu hoa xương rồng mà anh và em trồng vẫn tràn đầy sức sống và trao cho đời những đóa hoa đẹp và ngát hương thơm- như sức sống trẻ của anh.
Theo 24h
Hãy nghe tôi nói
Hằng! Biết viết bao nhiêu cho vừa nỗi nhớ đây bạn! Lúc nào tôi cũng nhớ bạn, làm gì tôi cũng nhớ bạn, càng nhớ bạn, tôi càng buồn, mà nỗi buồn trong tôi chỉ có bạn là người có thể hiểu.
Tôi không còn biết chia sẻ cùng ai tình cảm ngang trái của mình. Chỉ có bạn là người hiểu tôi nhưng tôi lại không dám gửi hết những tâm sự trĩu nặng trong lòng, bạn có biết không!
Dẫu tôi biết suốt đời tình yêu của tôi chỉ có thể như thế này thôi, nhưng tôi không muốn mất đi niềm hạnh phúc được yêu thương và nhớ bạn da diết mỗi ngày...
Có khi nào bạn trách tôi vì đã nói điêu này quá vôi không? Không đâu bạn ạ. Như thê là còn quá muôn đây chứ. Hạnh phúc sẽ không đợi chờ bât cứ ai, nên tôi lại phải nói ra ngay khi tôi cảm thây nó đang đên gân mình. Nhưng dù sao đi nữa, bạn cũng phải nói cho tôi biêt vê suy nghĩ của riêng bạn chứ. Bạn có biêt, đôi khi sự im lặng của bạn sẽ khiên cho lòng tôi đau khô không?
Hằng ạ, hãy nói với tôi môt lời gì đi chứ. Môt dòng chữ cũng không được sao bạn. Môt chút thời gian nhỏ nhoi đê viêt cho tôi cũng không có sao? Bạn ác quá. Nhưng tôi biết nói sao đây bởi chúng ta còn cách xa nhau quá. Từ hoàn cảnh sông cho đên sự nghiêp, tôi và bạn xa quá. Nhưng rôi sẽ có môt ngày biên hêt giông tô, biên sẽ bình lặng mà bạn.
Dâu biêt rằng năm tháng vui buôn có thê rôi quên, nhưng có lẽ, đôi với tôi, sẽ chẳng bao giờ tôi quên được bạn đâu. Hằng ạ, tôi thừa nhân rằng mình cũng từng là người biêt yêu, nhưng những gì đã qua rôi thì cho nó qua phải không bạn. Hãy hướng đên tương lai từ cái thực tại này chứ.
Tôi biêt nói như thê này chắc bạn vân còn hoài nghi lắm. Nhưng bạn hãy đi tìm sự hoàn hảo trong cuôc sông đi, lúc đó bạn sẽ thây rằng tôi không phải là người như những gì mà người ta đã từng nghĩ.
Hằng ạ! Viêt như thê này cho bạn là tôi đã lây hêt sự can đảm của chính mình rôi đây. Vây mong bạn hãy nói gì với tôi đi nhé. Đừng quá thờ ơ với tôi như vây mà.
Bạn hãy luôn nhớ rằng dù bạn có yêu tôi không đi nữa thì suốt cuộc đời này sẽ có một người luôn yêu bạn và luôn ở bên cạnh bạn những lúc khó khăn trong trong cuộc sống.
Và tôi chúc bạn sẽ tìm được một người nào đó yêu bạn hơn tôi và tốt hơn tôi.
Yêu bạn mãi mãi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bước đường lầm lỡ của kiều nữ một con Chuyện tình của chân dài và đại gia đã không còn xa lạ với xã hội hiện nay. Số phận của những chân dài, may mắn lắm thì tìm được tình yêu đích thực còn đa phần chịu cảnh bị ruồng rẫy hoặc qua tay giữa các đại gia. Bỏ nhà vì tình Thủy từng là niềm tự hào của bố mẹ khi...