Người đàn ông đưa tôi lên “thiên đường”
Tôi luôn quan niệm rằng, tình yêu không thể chỉ dừng lại ở những ánh nhìn, những cái nắm tay hay cái ôm nồng ấm, mà tình yêu cần tình dục.
Thế nhưng, tôi chưa một lần làm “chuyện đó” cùng với ai trước khi đến với chồng tôi hiện giờ. Phần vì không muốn mang tiếng “gái hư“, phần vì tôi muốn biết cảm giác dâng trọn mình cho người yêu nhất như thế nào. Nhưng cuộc sống và chuyện yêu của chúng tôi không hề như tôi đã mong đợi. Chồng tôi không phải người bạo dạn trong chuyện chăn gối, thế nên tuy anh cũng thường xuyên chiều vợ, âu yếm vợ nhưng cũng giống như làm cho xong nghĩa vụ.
Thế rồi tôi gặp anh, đối tác của công ty tôi. Trong tâm tư tôi yêu chồng, nhưng tôi nhận ra mình cũng yêu người đàn ông ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Qua những cuộc gặp gỡ, tuy không thường xuyên nhưng bằng ánh mắt, cử chỉ của anh và cả cảm nhận của mình, tôi nhận ra, anh ta cũng có sự thích thú với tôi. Chẳng cần nghĩ tới hậu quả hay tương lai thế nào, tôi yêu và cứ lao vào vòng tay anh.
Mỗi lần gặp, chúng tôi như hai con thiêu thân, quấn lấy nhau, không cần nghĩ tới bất kỳ chuyện gì. Anh nói với tôi: “ Chúng ta cứ giữ quan hệ thế này, chỉ hai ta biết để làm cho nhau cảm thấy hạnh phúc viên mãn. Không nên để ảnh hưởng gì tới gia đình đôi bên em nhé!”. Lời đề nghị có chút khiếm nhã nhưng tôi thấy hài lòng, đúng hơn là tôi cảm thấy an toàn khi bên người đàn ông ấy, vì anh làm cho tôi thấy hạnh phúc, mọi nhu cầu của tôi được thỏa mãn. Mỗi lần gặp anh, tôi như quên hết mệt mỏi, âu lo và gánh nặng gia đình.
Tôi chỉ biết lao vào anh như một kẻ thiêu thân (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh cho tôi cảm giác lên thiên đường mà chồng tôi không thể. Có lẽ, cái anh tìm được ở tôi, vợ anh cũng không thể làm thay. Đôi khi tôi thấy khinh bỉ chính bản thân mình, nhưng vẫn không thể dừng lại vì cái thứ gọi làtình dụcthực sự có sức hấp dẫn quá lớn, đặc biệt đối với người đàn bà khao khát cháy bỏng yêu thương như tôi.
Một tuần, rồi một tháng, càng ngày khoảng cách gặp nhau của chúng tôi thu hẹp dần. Nếu như ngày nào không được ở bên anh, tôi cảm thấy thiếu thốn một thứ gì đó rất quan trọng. Chồng giống như một người dự bị cho cuộc sống của tôi, còn anh – người tình nhưng lại là nhân vật chính. Nếu một ngày nhân vật chính ấy biến mất, không biết tôi có đủ can đảm để đảm nhận “vai diễn” này tiếp tục không. Tôi sợ vô tình mình đã tự biến bản thân thành kẻ nghiện “chăn gối”.
Thú thực là cảm giác ăn vụng có cái gì đó khiến người ta thấy khát khao hơn, cháy bỏng hơn và phải hưởng thụ nhanh như sợ ai đó bắt được, hay sợ họ chạy mất. Thế nên, cuộc tình vụng trộm với anh cũng khiến tôi có những giây phút ấy, và giờ tôi không thể xa được anh. Và cũng nhờ mối quan hệ với anh mà công việc của tôi luôn trôi chảy, sắp tới đây tôi còn được đề cử thăng chức. Vì thế tôi không thể dứt ra khỏi mối quan hệ này khi nó đã cho tôi quá nhiều?
Tôi hiểu rằng, cứ vụng trộm như thế thì đến ngày cũng có người phát hiện ra quan hệ của chúng tôi. Nhưng tôi mặc kệ, hiện giờ chúng tôi vẫn cứ tiếp tục tận hưởng những giây phút sảng khoái bên nhau cái đã. Mọi chuyện sau này thì… hạ hồi phân giải.
Theo Ngoisao
Hãy để nước mắt xoa dịu tâm hồn em
Hãy cứ khóc nhưng đừng gục ngã em nhé... (Ảnh minh họa)
Đừng khóc vì những gì đã qua, hãy cười vì những điều đang chờ phía trước...
Nước mắt liệu có thể xoa dịu được những nỗi mong chờ? Có làm vơi đi nỗi nhớ mong? Có làm quên được tất cả? Có làm bất an trở thành bình yên? Nếu thế thì hãy khóc đi, khóc nhiều vào... khóc xong hãy mạnh mẽ lên em nhé, bởi em còn nhiều điều phía trước, còn cả những ước mơ, hoài bão, hạnh phúc và vẫn còn cả một bờ vai chân thành của ai đó đang đợi em... Tất cả ở phía trước, hãy ngẩng đầu bước tới em nhé...
Nhưng trước hết, em cần thay đổi một tí về mình. Hãy mở rộng lòng mình ra, em sẽ thấy rằng còn nhiều điều bất hạnh hơn vẫn đang tồn tại trong cuộc sống này, nhưng họ vẫn tự tin, lạc quan và hi vọng những điều còn ở phía trước.
Em hãy đưa cái tôi của mình xuống bậc thấp nhất, và hãy luôn đặt mình vào mọi trường hợp, hoàn cảnh của người khác. Lúc đó em sẽ hiểu hết ý nghĩa những câu nặng nề, những thái độ bất thường mà em vô tình buông ra... Em vốn là cô gái giàu tình cảm và chân thành nhưng em còn vụng về ở lời nói và ứng xử. Em cần khắc phục để mình hoàn hảo hơn tí... em nhé.
Hãy biến mình thành một người biết cười nói, biết vô tư, lạc quan hơn... (Ảnh minh họa)
Hãy bỏ đi cái tính trẻ con và nông nổi một thời. Em đã là cô gái 25 căng tràn nhựa sống và sức trẻ, chẳng phải là cô bé 13 thơ ngây, 20 nông nổi. Cái tính nông nổi và trẻ con đã đem đến cho em nhiều đau khổ, đã không ít lần đem đến thất bại cho em trong mọi việc... vì thế, hãy xem đó là bài học để thay đổi lại mình. Một tí thay đổi để ai đó biết rằng với em, người ta còn quan trọng gấp trăm nghìn lần, hơn là những câu nói vẩn vơ...
Hãy biến mình thành một người biết cười nói, biết vô tư, lạc quan hơn là tự biến mình thành một người luôn đầy ắp những suy nghĩ linh tinh, tiêu cực để rồi em đẩy mình vào vỏ ốc tự ti. 25 tuổi, lứa tuổi của sự kiêu hãnh và hi vọng. Em hãy sống đúng như cái tuổi của mình, đừng cứ mãi ép mình vào những hoàn cảnh bế tắc bởi cuộc đời có là bao đâu em.
Và nếu nước mắt có thể làm em thay đổi trở lại, thì em hãy cứ khóc. Em hãy khóc cho những lỗi lầm đã qua, khóc cho những tiếc nuối đã vượt khỏi tầm tay, khóc cho những đau buồn vừa qua, khóc cho những hoài bão chưa được thực hiện, khóc cho vơi đi những nỗi lòng chất chứa bấy lâu, khóc cho những mong chờ vô vọng và em hãy cứ khóc... Khóc đi em nếu nước mắt có thể xoa dịu tâm hồn em và làm em bình tâm trở lại. Khóc xong em hãy mạnh mẽ lên vì còn những hoài bão đang chờ em phía trước, những hạnh phúc, niềm vui mà em xứng đáng được hưởng đang vẫy tay chờ em.
Hãy cứ khóc nhưng đừng gục ngã em nhé! Hãy mạnh mẽ lên...
Thanh Tú
pepsidethuong2002@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Hãy trả lời em! Và rồi anh đến, nhẹ nhàng bước vào cuộc sống của em... Anh ra đi và không một lời giải thích, bỏ mặc em với bao câu hỏi không ai trả lời. Ngoài Bắc giờ này chắc nóng lắm anh nhỉ? Miền Nam mùa này ít nắng, chiều hay mưa nhưng chiều nay trời không mưa, khí trời u ám, em lại nhớ...