Người đàn ông du lịch khắp thế giới ‘nhờ’ CLB AC Milan, gia tài sau 7 năm lên tới con số bất ngờ
Ban đầu, tôi thực hiện chuyến đi chỉ vì muốn tới thăm sân vận động của đội bóng tôi yêu thích…
Du lịch là thứ bạn phải bỏ tiền mua nhưng lại khiến bạn giàu có hơn.
Vậy bạn đã LÃI gì từ những chuyến đi của mình?
- Hành trình thay đổi, phát triển bản thân.
- Chuyến đi gắn kết gia đình, bạn bè, hàn gắn các mối quan hệ.
- Làm giàu kinh nghiệm sống, hiểu biết về các vùng đất.
- Món quà sức khỏe, chữa lành cả thể chất và tinh thần.
- Quá trình trao và nhận yêu thương, truyền cảm hứng sống tích cực cho cộng đồng.
Cùng theo dõi chuyên đề Du Lịch Lãi để lắng nghe, khám phá và được truyền cảm hứng qua lăng kính cởi mở, đầy sắc màu của những trái tim yêu xê dịch.
Nhân vật: Lương Thanh Chương
48 tuổi
Đến từ: Vũng Tàu
Xuất thân là một người kỹ sư có phần khô cứng, đam mê du lịch trong tôi cũng không đến nỗi gọi là thực sự lớn. Nhưng có một thứ tôi yêu rất mãnh liệt, đó chính là bóng đá. Cụ thể, câu lạc bộ (CLB) yêu thích của tôi là AC Milan.
Tôi đã ấp ủ để đến được sân vận động của đội bóng này, đó là Sân vận động San Siro (hay còn gọi là Giuseppe Meazza), Milan, Italy. Và khi hoàn thành giấc mơ đến đó, tôi đã mua 1 chiếc ly của CLB để làm kỷ niệm.
Sau chiếc cốc đầu tiên, tôi bắt đầu tìm hiểu về những chiếc cốc kỷ niệm kiểu tương tự. Tôi nhận ra bất kỳ nơi nào hay bất kỳ CLB bóng đá chuyên nghiệp nào trên thế giới cũng có những chiếc cốc để người hâm mộ mua để lưu niệm như vậy. Tôi cũng có xem và biết đến nhiều người khác trên thế giới đã từng có bộ sưu tập cốc của riêng họ.
Từ đó, tôi đặt ra mục tiêu cho chính mình rằng mình cũng phải làm được như vậy. Và thế là hành trình chính thức bắt đầu từ năm 2015.
Tôi chụp hình cùng một trong những chiếc cốc mình mua ở nơi nó được in hình.
Video đang HOT
Gia tài hiện tại hơn 1000 chiếc cốc ở nhà của tôi.
Gia tài hơn 1000 chiếc cốc, có chiếc mất 2 ngày để… chụp hình
Tôi chọn cốc để mua và sưu tầm một phần vì muốn sở hữu càng nhiều càng tốt, một phần vì muốn lưu giữ lại kỷ niệm những nơi tôi đã qua. Cốc là một đồ vật lưu niệm dễ mua, ở đâu cũng có, giá thành phải chăng, lại có công năng sử dụng trong cuộc sống thực tế.
Không chỉ chọn những chiếc cốc có in hình địa danh, thành phố hay quốc gia, tôi còn mua cả những chiếc cốc của những CLB bóng đá trên khắp thế giới. Bởi như đã nói ở trên, tôi yêu bóng đá vô cùng.
Hiện nay, gia tài của tôi có hơn 1000 chiếc cốc là hình và tên các địa danh du lịch, còn khoảng 150 chiếc là mang hình của các CLB bóng đá.
Bên cạnh những chiếc cốc kỷ niệm tại điểm đến du lịch, còn là những chiếc cốc của các CLB bóng đá trên thế giới.
Có những chiếc rất dễ mua, đến những cửa hàng cà phê hay những cửa hàng lưu niệm là có, giá chỉ khoảng 10 – 15 đô. Nhưng cũng có những chiếc phải rất vất vả mới săn lùng để sở hữu được.
Và đương nhiên, giá của những chiếc quý hiếm đó cũng không hề rẻ, có chiếc lên tới 500 hay 1000 đô. Nhưng vì đam mê nên tôi vẫn nhất định mua bằng được. Tính đến nay, không thể ước lượng được chính xác tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu để sở hữu gia toàn cốc này, nhưng tôi rất vui vì điều đó.
Trong số tất cả những chiếc cốc mình đã mua, tôi nhớ nhất kỷ niệm với chiếc cốc in hình ngọn núi Kinabalu và chú đười ươi của bang Sabah, Malaysia. Tôi luôn muốn chụp hình những chiếc cốc ở ngay chính địa danh mà in trên chúng, nên với chiếc cốc này, tôi đã mất 2 ngày 1 đêm, leo lên đỉnh núi Kinabalu.
Độ cao của đỉnh núi vào khoảng 4100m, cũng là đỉnh núi cao nhất Đông Nam Á. Đây cũng là lần đầu tiên tôi mất nhiều thời gian và phải mang chiếc cốc lên 1 độ cao đến như vậy chỉ để chụp hình.
Và để chụp được với cả chú đười ươi như hình trên chiếc cốc, tôi đã phải canh 1 ngày trời ở Khu Bảo tồn thiên nhiên bang Sabah.
Chiếc cốc đặc biệt khiến tôi phải mất hơn 2 ngày, leo núi cao 4100m để chụp hình.
Hiện nay để bảo quản những chiếc cốc, và cũng vì số lượng cốc đã quá lớn, ở nhà tôi phải có 1 căn phòng riêng để trưng bày. Không chỉ có cốc, ở đây còn có những chiếc bình nước giữ nhiệt nữa.
Chúng được xếp ngay ngắn trong tủ hay được treo trên kệ, chia theo từng khu vực khác nhau. Có những chiếc tôi còn để trang trí ở hồ cá trong nhà.
Tính đến nay, tôi đã đi qua khoảng 300 – 400 vùng đất trên thế giới. Tôi đã tạo ra một chiếc bản đồ trong phòng và treo những chiếc cốc lên đó, dựa trên khu vực tôi mua chúng.
Lưu trữ những chiếc cốc theo dạng bản đồ ở một góc nhà.
Việc săn lùng cho bộ sưu tập sẽ không bao giờ ngừng
Khi gia tài của mình đã đạt đến hơn 1000 chiếc cốc, tôi vẫn chưa có ý định dừng lại. Mỗi quốc gia, mỗi thành phố hay địa danh, tôi đều sở hữu vài chiếc chứ không chỉ một.
Thêm vào đó, hàng năm các mẫu mới cũng sẽ ra liên tục, thậm chí là theo hàng tháng. Vì vậy, việc săn lùng những chiếc cốc mới để bổ sung cho bộ sưu tập là không bao giờ ngừng nghỉ.
Như đã nói ở trên, từ việc hâm mộ một câu lạc bộ bóng đá, cho đến bắt đầu học theo 1 anh chàng sưu tầm cốc, những điều đó đã tạo ra bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Niềm đam mê du lịch của tôi bắt nguồn từ đó, và mở ra những cuộc hành trình sau này.
Tôi luôn cố gắng mang những chiếc cốc đến nơi mà chúng được in hình, và chụp ảnh lại.
Ngoài việc sưu tầm cốc, tôi cũng có cho riêng mình một bộ sưu tập khác, tôi gọi là bộ sưu tập hình chụp tại các sân vận động bóng đá trên thế giới. Đối với tôi, việc đi du lịch giúp tôi có động lực để tập luyện, duy trì lối sống lành mạnh mỗi ngày. Bởi không phải điểm đến nào cũng bằng phẳng, xa hoa hay tráng lệ.
Đôi khi khám phá những vùng núi cao hiểm trở mới là những thử thách thực sự thú vị mà tôi muốn vượt qua và chinh phục. Và tất nhiên, để đi thật nhiều, sức khỏe của chúng ta phải luôn thật tốt để thích ứng với môi trường, khí hậu, địa hình ở nhiều quốc gia khác nhau.
Thêm vào đó, từ lúc bắt đầu đi nhiều hơn, tôi học được cách phải sắp xếp tài chính, chi tiêu sao cho hợp lý. Đi du lịch vốn dĩ là một “thú vui” khá tốn kém, nhất là khi đi nước ngoài. Ngoài ra thì như tôi đây, còn phải dành tiền để mua cốc nữa.
Và tất nhiên rồi, khi đi tới những vùng đất, những đất nước mới trên thế giới ngoại ngữ của tôi cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Tôi sẽ tiếp tục sưu tầm và đem những chiếc cốc đi khắp thế giới.
Một năm trở lại đây, dịch bệnh đã lắng dịu, vì vậy tôi đang lên kế hoạch tiếp tục đi để chụp hình, check-in với những chiếc cốc ở nơi chúng được in hình. Hiện nay tôi mới chỉ có thể chụp được 173 bức hình như vậy và sẽ cố gắng chụp được toàn bộ số cốc mình có.
Cơm đã dọn mà chẳng kịp ăn, nàng dâu tương lai đứng dậy về thẳng khi mẹ chồng bế một đứa bé ra rồi yêu cầu: "Gọi mẹ đi"
Đang nói chuyện vui vẻ với bố Tuấn thì mẹ chồng tương lai bế ra một đứa trẻ rồi chỉ vào Hạnh nói với nói: "Nào, chào mẹ đi con.
Sau này dù sao cũng là mẹ con đấy".
Sự thành thật trong mối quan hệ nào cũng quan trọng. Đôi khi chỉ vì dối trá khiến cho mối quan hệ đi vào ngõ cụt.
Hạnh chuẩn bị kết hôn với Tuấn. Cả hai yêu đương hơn 1 năm nay, cũng tìm hiểu nhau kỹ càng rồi nên quyết định sớm về chung một nhà vào cuối năm nay.
Tuấn là một người đàn ông rất được, nhanh nhẹn và kiếm tiền ổn. Bản thân anh có điểm trừ là hay phải nhậu nhẹt rượu chè. Tuy vậy, anh bảo rằng vì công việc đặc thù như thế nên Hạnh cũng không xem đó là vấn đề.
Bố mẹ Tuấn cũng rất tốt với Hạnh. Mấy lần có dịp đến nhà anh chơi, bố mẹ đều săn đón. Nhất là mẹ Tuấn, bác luôn thể hiện mình là người tân tiến, tâm lý. Gia đình Tuấn còn nói rằng kết hôn xong chẳng cần ở chung. Họ có điều kiện để giúp đỡ cặp đôi mua nhà để ra ở riêng.
Ảnh minh họa
Hai bên gia đình đi lại, gặp mặt, bàn chuyện cưới xin đều chẳng gặp vấn đề gì. Vì sắp đến hè nên cả hai bên thống nhất đợi đến mùa Thu mới tổ chức lễ cưới cho đỡ nóng nực quá.
Hạnh cũng đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ hạnh phúc cho đến dịp nghỉ lễ mới đây. Cô sang nhà Tuấn chơi như mọi lần.
Đang nói chuyện vui vẻ với bố Tuấn thì mẹ chồng tương lai bế ra một đứa trẻ rồi chỉ vào Hạnh nói với nói: "Nào, chào mẹ đi con. Sau này dù sao cũng là mẹ con đấy".
Nghe mẹ chồng tương lai nói mà Hạnh điếng người. Còn bà vẫn vui vẻ coi như chẳng có việc gì. Quay sang, Tuấn vẫn cười rồi bảo đứa bé: "Qua bố bế".
Hạnh hoang mang hỏi câu chuyện là sao, liệu có phải Tuấn nhận con nuôi không. Đến lúc này, mẹ chồng mới lên tiếng kể rõ mọi chuyện.
Hóa ra, cách đây 3 năm, Tuấn và người yêu cũ "lỡ" có một đứa con. Tuy nhiên, sau đó vì nhiều lí do mà gia đình anh không đồng ý cho cưới. Cô tình cũ bế con đi biệt tăm. Cách đây gần nửa năm, cô ta về đưa con cho Tuấn nuôi còn mình sẽ đi nước ngoài xuất khẩu lao động rồi có ý định cưới chồng, định cư bên đó.
Tuấn và cả gia đình anh chưa dám nói với Hạnh cùng gia đình cô. Càng nghe, Hạnh càng bàng hoàng hơn bao giờ hết. Mẹ chồng tương lai vẫn thoải mái lên tiếng nói thêm: "Thằng bé bố mẹ nuôi, hai đứa chẳng cần bận tâm gì cả đâu. Thêm đứa cháu thì thêm bát thêm đũa thôi mà. Nó không ở chung cùng hai đứa nên hai con vẫn như vợ chồng son, không cần bận tâm".
Hạnh tức giận tột độ. Cô sầm mặt xuống và quay sang chất vấn Tuấn tại sao không nói cho mình. Anh ta ấp úng chẳng nói nên lời. Mẹ chồng vẫn nói rằng đây là chuyện nhỏ. Đứa bé ông bà sẽ nuôi, không quan hệ gì đến hai đứa.
Ảnh minh họa.
Hạnh nói thẳng: "Con chưa nói gì đến chuyện ai sẽ nuôi con hay trách nhiệm như thế nào. Chuyện lớn như thế mà anh Tuấn và gia đình chọn cách giấu giếm, không nói với con dù hai đứa tìm hiểu cũng lâu là con không chấp nhận được. Ít nhất nếu như anh ấy báo trước, con cũng có thời gian tiếp nhận thì không vấn đề gì.
Bây giờ, ngày cưới đã ấn định, bỗng nhiên con phát hiện anh ấy có con riêng thì rất khó để chấp nhận. Hơn nữa sinh con ra thì có trách nhiệm. Làm sao một ông bố có thể bỏ con mình. Nếu như bỏ con được thì người vô trách nhiệm như vậy con cũng chẳng cần. Chuyện cưới xin con sẽ suy nghĩ lại. Con xin phép hai bác về trước".
Lúc đó, chị gái Tuấn bê mâm cơm ra vừa đặt xuống bàn mời mọi người vào ăn. Chẳng còn tâm trạng nào và thất vọng toàn tập, Hạnh vẫn về thẳng, chẳng màng ăn uống. Tuấn có chạy theo năn nỉ nhưng cô không muốn nghĩ thêm nữa.
Sau khi biết chuyện, gia đình Hạnh vô cùng tức giận và cho rằng họ bị lừa. Một đứa con riêng không phải là chuyện nhỏ. Hai người yêu nhau, tính chuyện lâu dài mà lại giấu giếm chuyện hệ trọng thì rất khó bền lâu.
Ngay sau đó, gia đình Hạnh cũng đến trả hết lễ ăn hỏi, tuyên bố hủy hôn vì không muốn con gái mình dính dáng đến chuyện con chung con riêng đầy phức tạp. Bản thân Hạnh cũng đồng ý. Người đàn ông luôn giấu giếm, che đậy việc lớn thì rất khó để xây dựng lòng tin với nhau.
Gặp người đàn ông 11 vợ, từng là đại gia một thời ở Hà Nội: Sử dụng 10 điện thoại với 20 cái sim Dù đã hơn 70 tuổi nhưng ông Chuốt khá minh mẫn, khỏe mạnh. Ông Chuốt nổi tiếng vì có 11 vợ, 30 người con, nhà cửa, đất đai từ Bắc vào Nam. Từng là người giàu nhất huyện Sóc Sơn (Hà Nội) Lâu nay, xuất hiện câu chuyện đồn thổi về người đàn ông hơn 70 tuổi 11 vợ ở Hà Nội khiến...