Người đàn ông dối lừa
Nhìn anh đang ngủ say mà lòng chị rối bời. Biết gọi người đàn ông đang ngủ này là gì nhỉ, người yêu, bồ hay là chồng? Người yêu thì không phải vì anh chị đã trải qua giai đoạn ấy rồi. Bồ thì lại càng không vì chị chẳng bao giờ chấp nhận mình là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng còn chồng? Liệu có thể gọi người đàn ông ấy là chồng không khi anh chị sống với nhau đã 2 năm mà chưa đăng ký kết hôn?
Anh hơn chị 10 tuổi. Anh chị quen nhau trong một lần anh về Việt Nam thăm họ hàng. Quen nhau rồi yêu thương nhau lúc nào chẳng biết. Tình yêu đối với chị là những đêm khuya ngồi chờ anh online tán gẫu, là những buổi sáng mùa đông trùm chăn kín mít nói chuyện điện thoại, là những dòng email tâm sự dài bất tận.
Lần nào về Việt Nam, anh cũng tới thăm hỏi bố mẹ chị. Đôi khi, chị cảm thấy mơ hồ: Không biết chuyện tình cảm của mình sẽ tiếp tục như thế nào? Anh luôn là một ẩn số đối với chị.
Anh mua tặng chị những món quà đắt tiền, luôn yêu thương săn sóc chị từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Luôn động viên giúp đỡ chị bất cứ khi nào chị cần, luôn che chở cho chị như 1 người cha che chở cho đứa con gái nhỏ.
Nhưng điện thoại của anh, máy tính của anh, chị không bao giờ được đụng vào. Anh luôn có những tin nhắn lúc đêm khuya, những cuộc điện thoại thì thì thầm thầm đáng ngờ. Anh đang có những mối quan hệ bí mật.
Video đang HOT
Anh luôn có những tin nhắn lúc đêm khuya, những cuộc điện thoại thì thì thầm thầm đáng ngờ (ảnh minh họa)
Anh hiện đang định cư ở Pháp cùng mẹ và anh trai. Mẹ anh ghét chị ra mặt. Bà ra sức ngăn cản cuộc hôn nhân của anh chị. Không biết bao nhiêu lần, bà khiến anh chị cãi nhau kịch liệt tới mức suýt chia tay.
Ngày chuẩn bị lên xe hoa, anh chị đã ngồi thống nhất với nhau: do đặc thù công việc nên anh sẽ làm việc tại Việt Nam 6 tháng và về Pháp ở 6 tháng. Tạm thời anh chị chưa mua nhà mà sẽ thuê trong một chung cư cao cấp. Còn chuyện đăng ký kết hôn, do giấy tờ của anh trục trặc nên anh chị sẽ tổ chức đám cưới trước và đăng ký kết hôn sau.
Cô sinh viên mới tốt nghiệp đại học ngày ấy đã ngây thơ tin rằng đó là sự thật. Chị đã nói dối bố mẹ rằng anh chị đăng ký kết hôn rồi. Cưới xong, anh đưa chị đi chào hỏi một số họ hàng ít ỏi của anh ở Hải Phòng. 4 ngày sau khi cưới, anh chị trở lại với công việc như bình thường.
Lần nào hỏi anh về chuyện đăng ký kết hôn, câu trả lời chị nhận được cũng y như nhau: “Ừ, để khi nào về Pháp, anh sẽ cố gắng lo nốt giấy tờ thủ tục”. Chính câu trả lời đó khiến chị không dám có con, mà cũng chẳng thấy anh giục giã chuyện con cái bao giờ. Chị sợ con mình sinh ra sẽ không có cha…
Đáp lại nỗi sợ hãi của chị chỉ là chuỗi im lặng kéo dài. Đã nhiều lần chị băn khoăn, có lẽ nào mình đã bị lừa? Nhưng tại sao anh lại lừa chị? Đến tận bây giờ, ngoài chuyện đăng ký kết hôn và chuyện anh có những mối quan hệ chị chẳng bao giờ được biết thì anh luôn đối xử với chị như người chồng mẫu mực nhất. Với bố mẹ, họ hàng chị, anh cũng đối xử tốt y như vậy.
Lấy anh, nhưng chị vẫn tung tăng như 1 đứa chưa chồng. Chị có thể thoải mái về muộn, chẳng phải lo đồ ăn thức uống, có thể đi du lịch bụi như hồi sinh viên. Bạn bè ai cũng bảo chị sướng. Cuộc sống thoải mái, đủ đầy, chồng lại yêu thương và quan tâm hết mực.
Nhưng cuộc đời sao tránh khỏi chữ ngờ. Trong một lần anh về Việt Nam, chị thấy anh có điện thoại liên hồi, chuông báo tin nhắn không dứt. Lúc đó, chồng chị đang tắm để chuẩn bị ra ngoài. Chị sốt ruột cầm điện thoại đọc xem ai nhắn tin: “Anh yêu, anh trễ hẹn lâu quá. Em có việc phải đi rồi”.
Chị như chết đứng, trái tim như bị bóp vụn ra hàng nghìn mảnh. Cuộc sống của chị đang đối mặt với chuyện gì đây? Anh là người yêu, là bồ hay là chồng? Đến bây giờ, chị vẫn không thể trả lời được câu hỏi đó.
Giờ đây, chị đang sống với nỗi đau khổ không thể chia sẻ với ai. Hàng ngày, chị sống với một người là chồng của mình nhưng không thể hiểu được chồng mình đang nghĩ gì, đang làm gì?
Chị quyết định nói lời chia tay. Sẽ chẳng cần ra tòa, bởi anh chị làm gì có giấy đăng ký kết hôn
Theo Eva
.
Nỗi niềm của "Hoạn Thư"
Tới giờ phút này, tôi mới thấy thủ phạm hủy hoại cuộc hôn nhân của mình là tôi chứ không phải ai khác.
Hỏi:
Chị Tâm An kính mến!
Tâm trạng tôi giờ đây rối bời, khổ sở, nuối tiếc... Tới giờ phút này, tôi mới thấy thủ phạm hủy hoại cuộc hôn nhân của mình là tôi chứ không phải ai khác.
Tôi và anh ấy tìm hiểu và yêu nhau được 7 năm, một thời gian đủ dài để có thể đồng ý đi tới quyết định kết hôn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi kéo dài được 4 năm có lẻ thì xảy ra chuyện.
Anh là người đàn ông hiền lành, yêu thương vợ con hết mực. Nhưng bởi anh quá hiền mà tôi càng được nước lấn tới, cái gì tôi cũng đành hanh, đòi hỏi, ghen tuông vô lối với anh phải thế này thế kia.
Chỉ cần xem một bộ phim nhắc tới người chồng ngoại tình là tôi lại sửng cồ lên với anh, dọa dẫm, chửi rủa nếu anh làm thế với mình thì tôi sẽ...
Tôi tự nhận mình có nhiều thiếu sót: nấu ăn chưa được ngon, chăm con chưa được tốt, nóng tính... Thế nhưng anh vẫn dịu dàng, yêu chiều người vợ như tôi.
Rồi gia đình tan vỡ cũng chỉ vì tính ghen tuông vớ vẩn của tôi. Ngày cuối tuần, một lần bật máy tính của chồng lên để check mail (do tôi ngại mở máy của mình), tôi suýt ngất và máu nóng dồn lên mặt khi thấy mấy câu chat của một người con gái tên Khánh Ly nói rằng ăn trưa với chồng tôi hôm qua rất tuyệt.
Tôi vác theo cái máy và dí vào mặt anh, quát lớn: "Cái này là cái gì hả đồ tồi?".
Anh ú ớ bảo, chỉ là ăn trưa với đồng nghiệp thôi, không có gì cả. Thái độ của anh càng khiến tôi phát điên và nghi ngờ anh.
Mặc dù thời điểm đó, chúng tôi đã có với nhau 2 mặt con, một trai một gái, nhưng tôi cứ nằng nặc đòi ly hôn. Tôi đã nói những lời cay nghiệt dành cho anh, mà tới giờ nghĩ lại tôi vẫn ái ngại vô cùng.
Mặc những lời nói khuyên nhủ của anh, của gia đình, của bạn bè, nhưng lòng tự trọng và sự ngốc nghếch quá lớn khiến tôi nhất quyết ly hôn. Hoàn cảnh của tôi đúng với câu: Giận quá mất khôn!
Chúng tôi đã chia tay nhau như thế, con gái thì ở với tôi còn con trai ở với bố. Nhìn khuôn mặt của anh đau khổ, thảm hại, lúc đó tôi hả hê lắm. Nhưng nhìn mặt bọn trẻ, lòng tôi nhói đau nhưng vẫn tự an ủi mình rằng: "Đâu phải lỗi của mình, lỗi của bố nó mà".
Cuộc sống của tôi cứ tiếp diễn như vậy nhưng càng ngày, tôi càng thấy lăn tăn. Nhìn thấy hai con buồn bã mà tôi chạnh lòng. Con trai hay gọi điện kể cho mẹ rằng bố ốm, bố mệt lại hay hút thuốc. Rồi hai bố con hôm nay ăn mỳ úp...
Tôi đau lòng lắm, đôi khi lại nghĩ: "Mình sai ư?"
Đến khi Khánh Ly - nguyên nhân khiến gia đình tôi đổ vỡ lên xe hoa thì tôi mới thực sự thấy mình đã sai.
Chị Tâm An ạ, tôi thực sự còn yêu anh ấy. Tôi nhận ra rằng vì quá sợ mất anh mà tôi phải căng lên để giữ vị thế của mình. Nhưng đúng là tôi đã sai, hoàn toàn sai khi "liều mạng" với chính cuộc hôn nhân của mình.
Qua con trai, tôi được biết, trong phòng làm việc của anh vẫn để tấm ảnh của tôi. Trong hoàn cảnh này, tôi nên làm thế nào đây? Tôi rất muốn làm lại từ đầu. Tôi rất mong chị cho tôi một lời khuyên vào lúc này.
(Thanh Huyền, Cầu Gỗ, Hà Nội)
Tôi đã nói những lời cay nghiệt dành cho anh, mà tới giờ nghĩ lại tôi vẫn ái ngại vô cùng (ảnh minh họa)
Chị Tâm An trả lời:
Chào chị Thanh Huyền,
Thật đáng tiếc khi chị vẫn không đủ sự tin tưởng người bạn đời mặc dù anh chị đã tìm hiểu những 7 năm trời. "Đã yêu thì không thể không ghen" - đó là khẳng định của rất nhiều cặp vợ chồng khi được hỏi. Bởi ghen tuông là một gia vị không thể thiếu trong tình yêu.
Nó sẽ làm cho tình yêu thêm phần thi vị, bởi đôi khi tình yêu quá yên bình lại khiến ta có cảm giác nhạt nhẽo. Thế nhưng, trong trường hợp này thì đúng là chị lại "nêm" thứ gia vị đó một cách thái quá rồi.
Đó là câu chuyện cũ, dù sao, giờ chị đã tự nhận ra mình sai lầm khi không vượt qua được khó khăn thử thách của cuộc sống vợ chồng để dẫn tới hôn nhân tan vỡ như hiện tại.
Giờ đây chị muốn sửa chữa sai lầm bằng một quyết định vô cùng hệ trọng: Quay lại với chồng. Điều này không chỉ vì các con mà hành động này còn xuất phát từ tình cảm của chị dành cho anh ấy.
Trước hết, tôi xin hoan nghênh, ủng hộ quyết định dũng cảm và ý nghĩa của chị. Nếu thực sự anh chị vẫn còn tình cảm với nhau, nặng tình nghĩa thì việc ai chủ động không còn quan trọng nữa.
Chị đừng chần chừ, băn khoăn nữa mà hãy quyết định và hành động luôn nếu đã sẵn sàng cho sự đoàn viên gia đình.
Chúc chị hạnh phúc với quyết định của mình !
Theo afamily
Chồng "cuỗm" sạch tiền nuôi con để đi với bồ Con chưa đầy tháng, chồng đã lấy hết số tiền chị dành dụm bỏ đi theo bồ. Không còn cách nào khác, chị đành bế con đi tìm chồng... Bế con đi tìm chồng Mấy hôm nay, chị Lê (Từ Liêm, Hà Nội) vô cùng hoảng loạn vì chồng chị tự dưng mất tích. Gọi điện cho tất cả bạn bè nhưng không...