Người đàn ông bội bạc
Nếu anh ta yêu bạn, anh ta đã không vội vã “quất ngựa truy phong” khi bạn báo có “tin vui”.
Sau khi đẳng tải bài viết: “Anh phủi trách nhiệm khi biết “tin vui”, chúng tôi đã nhận được rất nhiều lời góp ý, chia sẻ của các bạn độc giả gửi tới chuyên mục. Hầu hết ý kiến chia sẻ của độc giả đều khuyên cô gái nên rời xa anh chàng đó để bắt đầu lại cuộc sống mới. Và nếu gia đình đủ điều kiện kinh tế thì hãy giữ đứa trẻ lại để nuôi nấng thành người.
Dại dột khi quá tin anh ta
Điều sai lầm lớn nhất là bạn đã quá tin lời anh ta nói. Khi bạn đã nói chuyện với người yêu cũ của anh ta, đáng lẽ ra bạn phải cảnh giác mới đúng. Gia đình họ đã không đồng ý, trong khi anh ta đã no xôi chán chè thì anh ta sẽ bỏ mặc bạn thôi!
Cuộc sống có nhân – quả bạn à! Hãy cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn này! Hãy dứt khoát chia tay và bỏ đứa bé đó đi để làm lại tự đầu. Sẽ có nhiều người tốt hơn anh ta gấp nhiều lần. Bạn phải sống thật tốt và hạnh phúc thì sau này anh ta mới hối tiếc.
Điều sai lầm lớn nhất là bạn đã quá tin lời anh ta nói, khi bạn đã nói chuyện với người yêu cũ của anh ta đáng nhẽ ra bạn phải cảnh giác mới đúng, gia đình họ đã không đồng ý trong khi anh ta đã no xôi chán chè thì anh ta sẽ bỏ mặc bạn thôi.
lephuong… @gmail.com
Nên rời xa người đàn ông bội bạc đó
Người đàn ông như vậy thì bạn nên rời xa càng sớm càng tốt. Bạn có níu giữ thì cũng không giữ được lâu dài đâu! Nếu anh ta là người có trách nhiệm thì anh ra sẽ không đối xử với bạn như thế khi bạn thông báo “tin vui” rồi! Nhưng anh ta đã không xem bạn và em bé là gì của anh ta hết nên đã vội phủi trách nhiệm để chạy theo cô gái khác. Bạn à! Bạn hãy tự quyết định cuộc đời mình nhé! Bạn còn có gia đình, còn bạn bè và còn có cả tương lai phía trước. Bạn đừng vì người đàn ông bội bạc như vậy mà buông xuôi tất cả! Chúc bạn sớm vượt qua khó khăn trước mắt để đón tương lai tươi sáng hơn!
Thutrang…@yahoo.com
Làm lại cuộc đời
Chào bạn! Mình hiểu tâm trạng của bạn lúc này, hãy làm lại cuộc đời khi bạn còn trẻ đừng nghĩ cho một người “Muốn giũ bỏ trách nhiệm làm cha”.
Video đang HOT
Hãy cố gắng vượt qua bạn nhé! Bên cạnh bạn còn rất nhiều người luôn sẵn sàng nghe bạn chia sẻ, dù mình chưa gặp nhau nhưng mình có thể nghe bạn chia sẻ và tâm sự lúc bạn cần
“ Cuộc đời là một chiếc gương nếu bạn mỉm cười nó sẽ mỉm cười lại với bạn”. Hãy tìm lại chính mình – con người mà trước khi bạn hy sinh vì người đó quá nhiều! Quá khứ sẽ không quay lại nếu bạn rũ bỏ bởi sẽ còn có rất nhiều người yêu bạn! Sẽ có người thật lòng với bạn. Mình tin điều đó. Cố lên bạn nhé! Mọi người sẽ ở bên bạn!
yenha183mf@gmail.com
Trẻ em không có lỗi!
Em thấy anh ấy là người không chung thủy và không có trách nhiệm đâu chị ạ! Với lại, gia đình anh ấy không thích thì mình có lấy về cũng chưa chắc đã được hạnh phúc. Còn đứa bé thì không có tội gì đâu! Em nghĩ chị nên giữ đứa bé lại để sau này không phải hối hận. Vì nhiều người muốn có con cũng không được chị ạ! Khi đứa bé được sinh ra, chị sẽ có nhiều nghị lực để sống hơn. Nếu chị bỏ con đi, chị sẽ suy sụp rất nhiều! Đàn ông còn rất nhiều người chị ạ! Không yêu được người này thì còn tất nhiều người khác. Chị hãy cho anh ta nhận một bài học thích đáng chị nhé!
thienlytran…@gmail.com
Hãy cố gắng sống tốt để nuôi đứa bé nhé! (Ảnh minh họa)
Đáng thương nhưng cũng đáng trách
Đàn bà thật khổ, cứ phải quỵ lụy đàn ông nhưng lại thích đổ lỗi cho tình yêu!
Bạn thật đáng thương nhưng cũng đáng trách lắm! Biết được người đàn ông xấu tính như vậy mà vẫn lao đầu vào và tự lừa dối bản thân mình.
Hắn quất ngựa truy phong và tìm được “đám cỏ tươi xanh” hơn rồi!
Giờ bạn hoặc chấp nhận làm mẹ đơn thân, hoặc chấp nhận bỏ đứa bé đi – dù biết là có tội. Sau đó học xong, nếu đi được nơi khác thì tốt, không thì hãy cắt đứt quan hệ với anh ta luôn!
Những gã đàn ông như anh ta, tôi chắc đến 95% sẽ quay đầu lại xin tha thứ để lợi dụng bạn tiếp!
thuyduong…@yahoo.com
Cố gắng vượt qua bể khổ
Mình không biết nói gì hơn với bạn vào lúc này. Nhưng bạn hãy cố gắng lên, hãy vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Người như anh ta sống không có đạo đức, không có trách nhiệm và không biết suy nghĩ thì không đáng để mình phải suy nghĩ, buồn bã nhiều. Gieo nhân nào chắc chắn sẽ gặp quả đó! Bạn nên bình tĩnh, tìm mọi cách giải quyết vấn đề còn lại của mình nhé! Đừng sầu thảm, buồn bã nhiều về người đàn ông như thế! Bạn hãy nghĩ đến người thân và bạn bè của mình… Xung quanh mình còn nhiều thứ phải trân trọng lắm bạn ạ! Cố lên nhé bạn. Người tốt sẽ gặp việc tốt thôi!
thotrang… @yahoo.com
Bỏ anh ta đi bạn à!
Mình nghĩ rằng, người đàn ông như thế ko xứng đáng với bạn với con bạn. Nhưng mình hi vọng bạn không bỏ đứa con đó, vì đó dù gì cũng là tình yêu của bạn. Kệ người đàn ông đó, mình có cuộc sống riêng của mình, lăng nhăng là bản tính của anh ta thì có níu kéo cũng chẳng đi tới đâu và với bà mẹ Chồng tương lai như thế sớm muộn gì thì có lấy được nhau thì cũng ly hôn sớm thôi. Mình nghĩ bạn nên chia sẻ với người thân để nhận được sự giúp đỡ của mọi người, để con bạn không bị thiệt thòi nhé. Mình đã từng chứng kiến nhiều những hoàn cảnh như bạn, nhưng kết thúc thì không được tốt cho lắm nên mình hiểu tâm trạng của bạn. Cố gắng lên bạn nhé, hãy nghĩ cho thiên thần nhỏ của bạn, người thân và bạn bè của bạn sẽ ko bỏ bạn đâu. Chúc bạn và con bạn hạnh phúc!
anhkhiem…@gmail.com
Rũ bỏ
Bạn nên rũ bỏ con người vô trách nhiệm đó đi. Nhưng trước khi làm điều đó bạn nên dạy cho anh ta một bài học về đạo đức con người. Bạn đến gặp chỉ huy đơn vị anh ta, báo cáo hết tình hình hiện tại, báo cáo việc anh ta làm bạn có thai mà rũ bỏ. Quân nhân mà phạm tội làm dân thường có thai rồi rũ bỏ trách nhiệm thì cấp trên của anh ta sẽ có hướng xử lý thôi. Anh ta đã tuyệt tình với bạn, vô trách nhiệm có thể giết chết mầm sống của mình thì bạn cũng phải cho anh ta nhận hậu quả đích đáng. Cái này gọi là quả báo cho anh ta thôi, dạy cho anh ta bài học để không còn cô gái nào phải rơi vào hoàn cảnh tương tự như bạn nữa. Chúc bạn sáng suốt nhé.
romseason@gmail.com
Đồng cảnh ngộ
Bạn à! Đọc câu chuyện của bạn, tôi lại thấy mình trong quá khứ. Thật đau đớn khi bị phản bội đúng không bạn? Bạn hãy kiên cường lên và giành sự sống cho đứa conc ủa bạn! Chính vì khi xưa mình nhu nhược quá nên đã không giữ được con, giờ mình hối hận lắm! Bạn hãy cố gắng lên, hãy nói cho anh ta biết đàn ông là phải có trách nhiệm, hoặc không bạn làm đủ mọi cách để anh ta nhận ra nhé!
Theo 24h
Tôi đã "bán đứng" em vì lòng tham không đáy
Tôi quá ích kỷ, tôi đã phụ bạc tình yêu của em, coi em như một thứ hàng hóa để đem ra đổi trác để lấy sự giàu sang.
Năm tôi 16 tuổi, tôi rời miền quê nghèo, lam lũ, quanh năm "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời" theo chân một người quen của mẹ lên thành phố kiếm sống. Là một thằng nhóc không học hết cấp 3 nên chẳng có công ty nào, mà nói đúng là tôi chẳng có trình độ mà làm được những công việc cần trí tuệ mà người thành phố cần.
Được sự giới thiệu của người quen, tôi đi làm phụ xe cho một bác ngoài 50 tuổi. Ông ấy là người khó tính, nói nhiều lại mắc bệnh nghiện rượu nặng. Ngày nào cũng vậy, cứ dừng xe hay nghỉ giải lao giữa chặng là ông lại phì phò hút thuốc, lốc cả cốc rượu đầy mà như uống nước lã. Rất nhiều lần tôi khuyên ông ấy không nên uống rượu khi lái xe vì sự an toàn của bản thân cũng như hành khách trên xe nhưng ông ấy không coi lời tôi nói ra gì cả. Một lần, trong lúc hai bác cháu đang vui vẻ, tôi khuyên ông chân thành như con cháu trong nhà. Thế nhưng, đang bực mình vì bị tôi càu nhàu cộng thêm hơi men say, ông đã đánh đuổi tôi ra khỏi nhà. Từ hôm đó, tôi trở thành một đứa không nghề nghiệp, không cả chỗ nương thân.
Tôi lang bạt khắp nơi mong tìm được một công việc gì đó để mưu sinh qua ngày. Và rồi khi đi qua một nhà hàng sang trọng chuyên bán đồ ăn Huế, tôi đọc được thông báo họ tuyển nhân viên phục vụ bàn. Do có ngoại hình khá ổn, cộng thêm giọng nói mang đậm chất Huế, tôi nhanh chóng được nhận vào làm việc.
Công việc ở đây khá vất vả. Có nhiều hôm, khách hàng về muộn, chúng tôi phải thức tới 1h, 2h sáng để phục vụ. Đổi lại, tôi có một công việc ổn định, được nhà hàng bao ăn ở. Với tôi như vậy là đủ để đảm bảo cho cuộc sống của mình, đủ để giữ chân tôi làm việc tại đây mấy năm ròng.
Và rồi cũng chính nơi đây tôi gặp em, người phụ nữ tôi yêu hơn chính bản thân tôi, người yêu tôi tha thiết nhưng cũng chính tôi lại đẩy em rời ra khỏi cuộc đời tôi. Em tên Lan, năm ấy em 20 tuổi và kém tôi 2 tuổi. Tôi thân thiết với em ngay từ khi em "chân ướt chân ráo" vào làm trong nhà hàng này. Chúng tôi yêu thương, gắn bó với nhau như hai anh em ruột trong một nhà.
Chúng tôi thành một đôi từ đó. Tâm đầu ý hợp nhau lắm như kiểu chúng tôi sinh ra là để cho nhau. Chúng tôi vẫn thường xuyên gọi điện cho nhau dù cả ngày chúng tôi gần bên nhau. Thế nhưng trước mặt mọi người chúng tôi vẫn đóng kịch, làm trò là hai anh em kết nghĩa. Và cả hai đều thích cái cảm giác đó.
Năm thứ 2 em làm việc tại nhà hàng, có một người đàn ông Việt kiều say đắm em, yêu em tha thiết. Người đàn ông ấy là một doanh nhân thành đạt và có tên tuổi tại Việt Nam nhưng đã góa vợ 3 năm nay. Ông ta không tiếc tiền bạc mua rất nhiều quần áo hàng hiệu, tặng đồ trang sức cho em. Biết tôi và em thân nhau nên thỉnh thoảng ông ấy cũng tặng đồ, rủ cả tôi đi du lịch cùng hai người. Một ông anh trai "hờ" như tôi mà cũng được quan tâm như vậy thì với em, sự ân cần của ông giành cho em thật không kể hết.
Rồi một lần, trong lúc cả ba đang dùng bữa trong một khách sạn sang trọng, đột nhiên ông quỳ sụp xuống trước mặt em, tặng em một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. Theo chỉ thị và ám hiệu của tôi, em vui vẻ nhận nó và đương nhiên, từ hôm đó, em là người đàn bà của ông ta.
Sau khi trở về nhà, em đã giận dỗi và tỏ ra khó chịu với tôi. Nhưng đáp lại thái độ đó của em là sự bình thảm đến ngỡ ngàng của tôi: "anh yêu em, nhưng anh không muốn chúng ta mãi sống trong cảnh nghèo khó như thế này. Anh chỉ tạm thời để em bên ông ta. Đợi khi nào chúng ta kiếm đủ, anh sẽ để em về với anh. Em đừng có lo lắng gì cả mà hãy đóng vai một người yêu tốt cho anh". Nghe thấy tôi nói có lý nên em nghe theo tất cả những gì trong kế hoạch của tôi.
Được "sự giúp đỡ" của tôi nên cuộc tình của ông ta diễn ra khá suôn sẻ.Vì muốn chiếm được trái tim của em, cũng như để cảm ơn tôi nên ông Việt kiều đó cũng không tiếc tôi cái gì. Ông ta sẵn sàng mở một công ty cho tôi đứng tên làm giám đốc, mua xe đẹp cho tôi đi. Phải nói là vì một lão dại gái như ông ta nên chỉ trong một thời gian ngắn, tôi từ một kẻ tay trắng, một đứa làm thuê trở thành một tầng lớp có tiếng tăm trong xã hội.
Vở kịch yêu dương do tôi dàn dựng, em là nhân vật chính đã diễn quá đạt. Thế nhưng, mọi chuyện gần như đi ngược lại kế hoạch ban đầu của tôi. Có một điều mà tôi không thể lường hết được đó là việc em sẽ yêu người đàn ông đó. Sự tham lam và ích kỷ của tôi đã dần đẩy em ra khỏi cuộc sống của tôi.
Trong khi tôi đang ngất ngay trong những chiến lợi phẩm mà mình thu được thì em cũng đang đắm say trong vòng tay người đàn ông đó. Em dần trở nên xa lạ với tôi và đã ngả lòng theo những lời yêu thương, chấp nhận tình yêu của ông Việt kiều kia như một lẽ tất nhiên.
Biết được chuyện này tôi tỏ ra vô cùng tức tôi và căm hận em. Tôi đã buông những lời tục tĩu để mạt sát, hạ nhục, xỉ vả và làm tan nát trái tim em. Sáng nay, nhận được lời nhắn của em là em và người đàn ông đó đã đi đăng ký kết hôn mà lòng tôi tan nát. Đầu óc tôi quay cuồng trong những hối hận và day dứt.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó em sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi. Tôi trách em "có mới nới cũ" nhưng người có lỗi đâu phải là em. Chính lòng tham không đáy, bị tiền bạc, danh vọng làm mờ mắt nên tôi đã đẩy em ngày càng xa tôi. Tôi quá ích kỷ, tôi đã phụ bạc tình yêu của em, coi em như một thứ hàng hóa để đem ra đổi trác để lấy sự giàu sang.
Giờ đây em đã dần bước ra khỏi cuộc đời tôi. Tôi không đành lòng chấp nhận. Tôi muốn từ bỏ tất cả vinh hoa phú quý của mình, muốn nói một lời xin lỗi, mong em hãy quay lại bên tôi. Nhưng có phải đã quá muộn rồi hay không? Tôi phải làm sao để em hiểu rằng tôi rất yêu em. Từ trước đến giờ, tình yêu đó vẫn không hề thay đổi?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm dâu... chị chồng! Chị chồng chống nạnh sa sả đứng ngoài phòng khách nói vọng vào cay nghiệt: "Mợ có ốm thế nào cũng đừng bắt cậu làm ba cái chuyện đàn bà thế chứ. Chị nuôi cậu khó nhọc từ tấm bé đến giờ đâu phải để cậu rửa bát quét nhà cho vợ...". Nước mắt ứa ra, Huyền tấm tức quay mặt vào tường,...