Người đàn bà mang “mặt nạ” để ngủ với chồng
Lo sợ điều xấu xảy ra, sau bao ngày suy nghĩ, chị đồng ý cưới một người đàn ông do họ hàng giới thiệu. Trót cưới, chị đành diễn đúng vở kịch cuộc đời. Nước mắt nhịn nhục ướt gối mỗi khi đêm xuống….
Càng sống với chồng, chị càng nhớ cô gái ngoại thành kia. Chẳng có nỗi đau nào bằng nỗi đau xa người mình thương. Chẳng nỗi bất hạnh nào bằng nỗi bất hạnh không được sống với chính mình.
Suốt tuổi dậy thì, khi các bạn gái bắt đầu để ý đến bạn khác giới và thẹn thùng, chị chỉ thấy điều đó thật kinh khủng. Nhưng bản thân chị cũng không biết mình khao khát điều gì. Đến năm lớp 12, lớp chị tổ chức đi dã ngoại ba ngày ở rừng Cúc Phương. Đêm đầu tiên xa nhà, chị vô cùng bỡ ngỡ.
Chị và hai bạn cùng lớp ở trong một lều nhỏ. Đều là con gái, hai người bạn vô tư thay quần áo trước mặt chị. Như một luồng điện mạnh, chị thấy người mình có cảm giác rất lạ mà chưa khi nào chị có được. Chị như bị thôi miên, mê mẩn ngắm nhìn cơ thể hai bạn và chỉ muốn được ôm hôn, gần gũi.
Ngỡ chuyện đó chỉ là phút “trái gió”, chị cố cho vào kỷ niệm. Nhưng rồi sau hôm đó, sự ham muốn ngắm cơ thể bạn đồng giới của chị ngày càng dâng cao. Chị cố chú tâm vào chuyện học hành mà chẳng thể được. Chị luôn mơ mộng sau này được lấy một người con gái nào đó.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Càng mơ mộng, chị càng sợ hãi vì thấy mình bệnh hoạn. Càng cố trốn chạy cảm giác đó, chị càng bế tắc. Sợ mọi người, nhất là bố mẹ, người thân, bạn bè biết sự thực này, chị giấu nhẹm cảm xúc của mình. Bên ngoài, chị vẫn là một cô gái vô tư, đáng yêu.
Đến tuổi 27, chị làm ở một công ty nước ngoài với mức lương khá cao và ổn định. Bố mẹ thúc giục lập gia đình nhưng chị đều lảng tránh. Bố mẹ chị giới thiệu rất nhiều người đàn ông thành đạt nhưng chị không hề thấy rung động. Không chỉ vậy, chị còn cảm thấy ghê sợ khi họ cầm tay.
Một lần công tác, chị quen và yêu một cô gái ở ngoại thành. Tình yêu của chị rất đẹp nhưng bố mẹ bắt đầu nghe phong thanh một vài tin đồn về chị và nói bóng gió là không bao giờ chấp nhận điều đó. Nếu cưới cô gái nào đó, bố mẹ chị sẽ tự tử. Chị biết, bố mẹ chị không dọa suông.
Lo sợ điều xấu xảy ra, sau bao ngày suy nghĩ, chị đồng ý cưới một người đàn ông do họ hàng giới thiệu. Trót cưới, chị đành diễn đúng vở kịch cuộc đời. Nước mắt nhịn nhục ướt gối mỗi khi đêm xuống… Để tránh sự nghi ngờ của chồng, của người thân, ngày qua ngày chị phải cố gắng thực hiện tốt vai trò của người vợ và người mẹ. Gia đình là tấm bình phong để che giấu bản chất thật của chị. Cuộc đời chị phủ đầy sự giả dối với những đau khổ.
Càng sống với chồng, chị càng nhớ cô gái ngoại thành kia. Chẳng có nỗi đau nào bằng nỗi đau xa người mình thương. Chẳng nỗi bất hạnh nào bằng nỗi bất hạnh không được sống với chính mình. Có những khi cảm thấy quá trống trải trong tâm hồn, chị chỉ muốn đi thật xa, muốn cắt đứt mọi sự ràng buộc để được sống là chính mình. Nhưng mỗi lần như thế chị lại nghĩ về cha mẹ đã già yếu của mình và lời thề của họ sẽ tự tử nếu con gái làm điều gì trái ngược.
Năm tháng cứ thế trôi qua. Chị luôn rùng mình khi nghĩ tới chiếc mặt nạ cuộc đời mà chị sẽ phải đeo không biết đến bao giờ trong vở kịch không hồi kết này.
Theo Blogtamsu
Hai chiếc gương
Cho đến nay, cả hai chiếc gương vẫn ở nguyên vị trí cũ trong căn phòng bé nhỏ của chúng tôi. Hai chiếc kề bên nhau.
Tình cờ, nhà tôi có hai chiếc gương giống nhau - cả kích thước, khung gỗ, ngày, nơi sản xuất, thậm chí cả tờ giấy cứng dán phía sau cũng thế. Nghĩa là hoàn toàn giống nhau, duy có một điều là khác, khác cơ bản: Một chiếc cho ảnh thật, còn chiếc kia thì không, ai soi vào cũng thấy mình đẹp hơn. Tất nhiên anh sẽ có cảm tình với chiếc gương biết chữa các khuyết tật bẩm sinh này. Có lẽ anh sẽ nâng niu sử dụng nó suốt đời, nếu không vì một cảm giác bất tiện, âm ỉ không để anh yên, rằng nó là... một kẻ nói dối. Một kẻ nói dối dịu dàng và đáng yêu!
Vâng, nhà tôi có hai chiếc gương như thế. Nhưng trong một căn phòng nhỏ mà treo hai chiếc gương lớn (hơn nữa lại giống nhau) là thừa. Thế là chúng tôi (tôi và hai cô em của tôi) quyết định cất đi một chiếc. Chiếc nào? Tất nhiên không phải chiếc cho ảnh thật - chúng tôi là những người biết yêu chân lý và căm ghét giả dối.
Tôi biết chắc hai cô em tôi, tuy không nói ra, nhưng trong lòng rất tiếc khi phải tháo bỏ chiếc gương đáng yêu kia. Với tư cách là anh cả, tôi bắt chúng phải làm việc đó, nhưng chúng cứ ùn đẩy nhau mãi. Cuối cùng một đứa đề nghị cứ để treo cả hai, mặc cho ai ưa nịnh tha hồ soi vào chiếc gương giả dối. Tôi đồng ý.
Cho đến nay, cả hai chiếc gương vẫn ở nguyên vị trí cũ trong căn phòng bé nhỏ của chúng tôi. Hai chiếc kề bên nhau. Vô tình, chiếc gương thứ hai đã trở thành sự cám dỗ đầy thử thách đối với mỗi chúng tôi. Cũng dễ hiểu: ai chẳng muốn được thấy mình xinh đẹp, nhất là phụ nữ và một người bề ngoài không mấy hấp dẫn như tôi. Thành ra, nhiều khi phải vất vả lắm tôi mới không bỏ chiếc gương này để sang soi vào chiếc gương khác.
Một vài lần tôi bắt gặp các em tôi lén lút đứng trước chiếc gương giả dối. Nhưng tôi lờ như không nhìn thấy, phần sợ chúng xấu hổ, phần nghĩ con gái vốn yếu đuối, điều này đôi lúc có thể tha thứ được.
Còn tôi? Là đàn ông, tôi cương quyết không để bị cám dỗ. Tôi có thể tự hào mà nói rằng tôi đã luôn đứng vững, trừ một lần, vâng, chỉ một lần thôi, ấy là khi tôi chuẩn bị cho buổi hẹn đầu tiên với một cô gái.
Tôi ăn mặc rất chỉnh tề, hết sức chải chuốt, nhưng khốn nỗi, như đã nói, tôi không thuộc loại người đẹp trai, hơn thế lại bắt đầu già, nên tất nhiên chiếc gương thật đã không làm tôi hài lòng. Tôi giận mình, rồi giận lây cả nó. Thế này thì tôi không thể đi gặp người yêu được. Tôi lại bỏ đi thay quần áo, lại chải chuốt. Mấy phút sau, tôi đã cố tình nhầm, đến đứng trước chiếc gương giả dối đáng yêu kia (thì hai chiếc rất giống nhau mà!) Lập tức tôi thấy tôi dễ coi hơn, các nếp nhăn trên trán dãn ra, các đường nét trở nên thanh tú hơn. Chỉ lúc ấy tôi mới đủ can đảm đi đến chỗ hẹn.
Theo Guu
Muốn làm đàn ông tốt, đã yêu ai thì chỉ yêu duy nhất người đó! Ham chơi và lười biếng chỉ là tật xấu, người có tật xấu đó vẫn có thể trở thành đàn ông tốt nhưng lăng nhăng và giả dối là bản chất và ắt hẳn nó thuộc về những thằng đàn ông tồi tệ. Một người đàn ông tốt. Anh ta có thể không cần giàu có, không cần tiền nhiều của lắm, lái...