Người cũ muốn “xin” một đứa con
Mọi chuyện diễn ra như trong mơ… (Ảnh minh họa)
Ký ức tình yêu đầu ùa về, tôi nhớ em và không ngần ngại đồng ý và hẹn đón em. Mọi chuyện diễn ra như trong mơ…
Tôi hiện nay gần 30 tuổi, vẫn độc thân và có một công việc ổn định. Xung quanh tôi, rất nhiều cô gái chủ động nhưng tôi vẫn chưa tìm thấy được cảm giác hạnh phúc như ngày xưa. Mối tình đầu của tôi trong sáng và thật đẹp…
Ngày đó tôi rất nhát, hôm nào đi học tôi cũng chọn ngồi ở bàn thứ 2 để dễ nghe giảng. Ngày nào cũng vậy có một con bé đến lớp ném phịch cái túi sách vở xuống bàn trước mặt tôi, không thèm để ý xem cảm giác tôi thế nào. Cô ta chạy ngay đi theo mấy đứa bạn ra căng tin. Tôi khó chịu vì cô ta là con gái mà mấy cái ý tứ nhỏ thế cũng không biết. Nhưng cô ta không làm phiền gì tôi trong giờ học cả nên tôi cố bám trụ vị trí ngồi tốt của mình.
Hai năm sau tôi mới quen với tính cách của cô bạn ngồi bên. Và mong được đến lớp để nghe cô bạn nói chuyện, nói thật là chính cô bạn ấy đã bắt chuyện trước với tôi. Tôi nhận ra cô bạn ngồi bên thật đáng yêu, thân thiện. Rồi chính tôi bị thu hút bởi tính cách ấy, tôi tham gia đội tình nguyện cùng em. Tôi say sưa ngắm nhìn em chơi cùng các em nhỏ trong trại trẻ mồ côi. Em kéo tôi theo những hoạt động, theo lý giải của em là để giải ngố cho tôi. Còn tôi tình nguyện theo em để được gần em.
Tôi lấy hết mọi can đảm, mời em đi chơi riêng và mọi chuyện dễ hơn tôi tưởng. Hôm đó chúng tôi có một buổi thật vui. Rồi đi xem phim, đi sinh nhật… Cuối cùng tôi cũng tỏ tình với em trong sự giúp sức của mấy người bạn. Kỷ niệm đẹp nhất thời sinh viên với một buổi tỏ tình lãng mạn, đầy nến và hoa hồng trên sân trường… Chúng tôi thành một cặp, với tình yêu ngọt ngào kéo dài hết thời sinh viên…
Video đang HOT
Tôi choáng ngợp khi nghe em muốn có một đứa con… (Ảnh minh họa)
Ra trường, tôi và em ít được gặp nhau. Em về quê làm việc, còn tôi cố gắng bám trụ ở lại, đi làm để mong một ngày đưa em về sống cùng tôi. Nhưng rồi điều tôi không ngờ… Khi tôi lên nhà thưa chuyện bố mẹ em phản đối chuyện chúng tôi… Mọi chuyện xấu đi, cả hai chúng tôi đều mệt mỏi. Em nói lời chia tay…
Mối tình đầu khó quên bám theo tôi mãi tới tận bây giờ. Em cắt đứt mọi liên lạc, tôi đi hơn 200 cây số về quê tìm gặp em vài lần nhưng đều bị xua đuổi. Mối tình của tôi kết thúc… Sau nhiều năm, tôi bắt đầu cuộc sống cho riêng mình. Gần đây tôi nhận được một bức thư, thật ngạc nhiên đó lại là của em. Tôi phân vân vì em nói xuống chỗ tôi chơi và chỉ có một mình… Nhưng tôi nghĩ, có lẽ em cũng như tôi, vẫn vương vấn nên chưa yêu ai.
Ký ức tình yêu đầu ùa về, tôi nhớ em và không ngần ngại đồng ý và hẹn đón em. Mọi chuyện diễn ra như trong mơ và chúng tôi trong buổi tối tuyệt vời đó đã dành cho nhau. Những ngày đó tôi hạnh phúc có em trong vòng tay. Khi em trở về, tôi ngỏ ý cưới em, muốn đón em xuống với tôi nhưng sao em không trả lời… Tôi không thể để tuột hạnh phúc của mình lần nữa, nghĩ thế tôi điện cho người bạn quen trên chỗ em sinh sống. Nhờ tìm hiểu về cuộc sống của em.
Nhận tin tôi lo lắng và bất an. Em đã lấy chồng… được gần 1 năm. Tại sao em lại làm thế?… Điện thoại em tắt máy…
Bỏ mặc mọi thứ, để tìm gặp em, thì chính em hẹn gặp tôi… Em khóc thật nhiều, tâm sự với tôi… Em yêu chồng mình, và chồng đối xử rất tốt với em… Nhưng chồng em vô sinh…
Tôi choáng ngợp khi nghe em muốn có một đứa con.
Theo VNN
Đêm nay anh lại về muộn
Chúng tôi đã có một tình yêu đằm thắm từ cái thời sinh viên... (Ảnh minh họa)
"Em ngủ trước, đêm nay anh về muộn". Đọc những dòng tin nhắn quen thuộc đó, tôi bật khóc. Lại đợi anh về trong tiếng đồng hồ lách tách trên bức tường của bóng đêm hoang dại.
Đã có nhiều đêm nước mắt chảy trào, tôi muốn trốn khỏi cái cảm giác bị bỏ rơi. Tôi nghĩ về những thời khắc hạnh phúc ngọt ngào của những ngày mới quen, rồi tìm ra sự đối lập giữa tình yêu tuổi trẻ và hôn nhân, để rồi tự kết luận: "Nếu biết trước lấy chồng thế này thà ở vậy còn hơn".
Chúng tôi đã có một tình yêu đằm thắm từ cái thời sinh viên, khoảng thời gian mà sau này dù có thành đạt hay khổ cực vẫn không quên được. Chúng tôi có một điểm chung là cả hai đều nghèo, nhà đông anh em nên cái đói và thiếu thốn luôn đeo đẳng. Kỷ niệm của thời sinh viên giúp chúng tôi gắn kết với nhau hơn và đi đến hôn nhân khi cả hai đều tìm được một công việc ổn định nơi thành phố.
Tổ ấm hạnh phúc đầu tiên là một căn phòng trọ chừng 10 mét vuông với những tiện nghi cần thiết. Những buổi tan sở anh đến đón tôi đúng giờ rồi cùng đi chợ, chuẩn bị cơm tối, sau đó cùng nhau đi dạo hay xem phim. Thời gian ngoài công việc anh dành hết cho tôi, tôi hạnh phúc và hãnh diện với bạn bè khi có một người chồng như thế.
Nhưng rồi mọi thứ thay đổi. Chúng tôi có của ăn của để, anh lao vào công việc để kiếm tiền. Ban đầu tôi xem sự thay đổi của chồng như một vấn đề hiển nhiên để thích nghi với cuộc sống hiện đại, mong một ngày thành đạt, có nhà, sống đầy đủ nơi thành phố.
"Nếu biết trước lấy chồng thế này thà ở vậy còn hơn"
Rồi chúng tôi đạt được những điều mà những cặp vợ chồng trẻ ở nông thôn lập nghiệp tại thành phố phải ước mơ. Từng đêm tôi ngồi đợi cửa anh về trong mùi men bia rượu. Anh im lặng một lúc rồi ngáy kho kho. Tôi đối diện với bóng đêm, buồn bực cho đến sáng, vừa chợp mắt thì chuông đồng hồ reo.
Tôi dậy chuẩn bị điểm tâm, anh rón rén đến quằng tay ngang cổ thì thầm: "Sao em dậy sớm vậy, đêm qua ngủ ngon không, anh say quá, chẳng biết gì cả".
Tôi bắt đầu một ngày bằng vòng tay ngọt ngào của anh, sự ngọt ngào đó cùng với thời gian vật lộn trong công việc đã khiến tôi quên đi những khoảnh khắc đợi chờ từng đêm. Nhiều lúc tự hỏi có phải vì công việc mà anh trở nên thế, hay có một sự cám dỗ nào khác ở bên ngoài? Dường như đợi chờ và mệt mỏi là những người bạn luôn hiện hữu bên tôi. Đêm nay anh lại nhắn về muộn, tôi dặn lòng hãy ngủ ngon và đừng chờ nữa nhưng không sao chợp mắt. Tôi đợi một ngày cả anh và tôi đủ tỉnh táo để đối diện và chỉ ra những ẩn khúc mong tìm được lối thoát, nhưng mỗi lần như thế, cái vòng tay mềm mại của anh ôm ngang cổ tôi theo kiểu biết lỗi làm tôi quên đi những thứ còn lại. Và như thế từng đêm tôi đợi chờ, hồ nghi. Rồi đi tìm mùi nước hoa lạ trên áo anh dù biết rằng chẳng bao giờ nó xảy ra!
Theo Dân trí
Con tim anh không dành cho tôi Với tôi anh chỉ có tình thương và nghĩa vợ chồng... (Ảnh minh họa) Anh bảo anh rất thương tôi, rất trân trọng công lao của tôi với gia đình. Nhưng con tim anh không dành cho tôi. Với tôi anh chỉ có tình thương và tình nghĩa vợ chồng. Tôi là một giáo viên dạy cấp 1 ở một trường làng. Gia...