Người cũ, chào anh!
Sau ngày chia tay, em cứ bình thản đối mặt cùng anh khi gặp lại. Cư xử như một người bạn, lắng nghe anh, cho anh lời khuyên, cười với anh, an ủi anh. Chỉ có trời biết, em biết, cảm giác vờ vịt ấy khó chịu đến mức nào.
Một ngày vội vã lại trôi qua. Mệt nhoài!
Xong một buổi tiệc xã giao, về đến nhà là lăn đùng ra ngủ. Phóng khoáng nhỉ? Bất cần nhỉ? Thế nhưng khi tỉnh dậy, mở to mắt nhìn trần nhà lại cảm thấy đầu óc quá mức hỗn độn. Hình như mình… lại nhớ – nhớ một người đàn ông nay đã là – chồng – người – khác!
Thời gian lướt nhanh không ngừng nghỉ, ngoảnh lại đã ba năm rồi kể từ lần đầu gặp mặt. Những kỉ niệm ngọt ngào như mật cứ ùa về khiến môi bất giác nhếch lên. Có lẽ em đang cười, mà cũng có lẽ là em đang khóc! Bởi quá khứ càng ngọt ngào thì hiện tại vị đắng cay càng nồng đậm. Nụ cười có lẽ cũng chua chát vài phần. Em vẫn cố chấp như vậy!
Đối với em mà nói, anh cũng chẳng phải là bạch mã hoàng tử hay chàng hiệp sĩ mà em từng ao ước, bởi anh là hiện thực. Anh – như bao chàng trai khác – có toan tính, có dối trá, cũng có sự thâm trầm khiến người khác không thể nắm bắt. Bù lại, anh có sự dịu dàng khiến lòng người mềm như nước, đôi lúc lại trẻ con làm người khác không ngừng được cái suy nghĩ: Anh thú vị không thể tả!
Quen nhau trong một lần diễn tập quân sự, em là cô dân quân hoạt bát, anh là chàng chiến sĩ oai hùng, thu hút bao ánh mắt cũng đồng thời thu hút lẫn nhau. Anh lại áp dụng chiến thuật “đánh nhanh – thắng nhanh” khiến em – thành lũy vững chắc là thế cũng vội vội vàng vàng vẫy cờ trắng – mang tim mình giao nộp.
Video đang HOT
Nhưng ông bà ta có câu “bạo phát, bạo tàn”, cái gì chóng đến thì ra đi cũng nhanh như vậy. Chỉ có điều lý do của việc ra đi khiến em phải bật cười. Đừng hiểu lầm! Không phải em cười anh đâu! Em chỉ cười chính mình ngốc nghếch và nóng vội. Cũng cười chính mình ngây ngô tin vào những lời hứa hẹn. Em cười khi tự mình nếm thử tư vị của thứ gọi là: “Không có dại dột nhất, chỉ có dại dột hơn”. Em của ngày ấy không phải cô nữ sinh mười tám đơn thuần, cũng không phải chưa biết đến những dối trá ở lòng người hay trò đời đen bạc. Vậy mà… em vẫn tin anh, để rồi chàng sĩ quan quân đội – người mà em hết lòng tin tưởng ấy chìa cho em vẻ mặt khó xử, xin lỗi em và… nhẹ tênh quay bước. Em lại lần nữa thực nghiệm sâu sắc rằng: trong thực tế, tình cảm rẻ mạt hơn nhiều so với tiền và lợi ích. Ngày ấy, em vừa cười – vừa khóc…
Cũng không phải ngẫu nhiên mà hôm nay em lại nhớ anh. Chỉ là lễ kết nạp đã xong, cầm tờ quyết định trên tay, bản tính trẻ con trong em chợt trỗi dậy. Thật muốn biết anh sẽ có cảm giác gì khi em đã có được thứ mà anh nghĩ là em không thể có được nên quay lưng đi. Có tự tin lắm không khi em cứ nghĩ rằng anh luôn luyến tiếc em, sự khát khao và quyến luyến trong đáy mắt anh chưa một lần che giấu. Thế nhưng tham vọng của anh có thể lấp đầy tất cả, sự trống rỗng bởi tình yêu thật quá nhỏ nhoi.
Sau ngày chia tay, em cứ bình thản đối mặt cùng anh khi gặp lại. Cư xử như một người bạn, lắng nghe anh, cho anh lời khuyên, cười với anh, an ủi anh. Chỉ có trời biết, em biết – cảm giác vờ vịt ấy khó chịu đến mức nào. Chỉ là em không muốn anh hay bất kỳ ai nghĩ rằng đứa “tự cao đến tự kỷ” như em lại thất bại đến mức không giữ chân được người đàn ông của mình. Có điều, không đến được với nhau có lẽ một phần do ta vô phận. Em cũng dần nhận ra được mình chưa hoàn toàn giao hết tâm ý cho anh, thế nên thứ tổn thương nhiều nhất có lẽ chỉ là lòng tự trọng mà không phải là trái tim em.
Chính vì vậy, em đã có thể nhìn nhận vấn đề cũng như nhìn nhận anh ở một góc độ khác. Trước ngày anh kết hôn, chúng ta cũng có một buổi tối hòa bình bên ly café ngan ngát. Không gian ấm cúng, lãng mạn góp phần hoàn tất êm đẹp đêm tiễn biệt đời độc thân của anh. Nơi góc quán, trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, em và anh cứ từng lời, từng lời mở – ra – để – xếp – lại mảng ký ức thuộc về nhau. Để thanh thản lòng nhau, có lẽ vậy.
Thấm thoắt cũng đã sắp tròn năm. Buổi café hôm ấy về sau lại là kỷ niệm đẹp. Nhưng như em đã nói, thứ mà em tổn thương là lòng tự trọng, thế nên tình cảm khép lại rồi thì em có đôi lúc cố chấp nghĩ về anh như hôm nay. Không quá đau thương nhưng vẫn khó tránh khỏi nỗi buồn man mác.
[...]
Uống một ly nước mát lạnh, đầu óc cũng dần thanh tĩnh lại. Hôm nay em đã đạt được điều mà anh nghĩ là em không thể. Sự cố chấp cuối cùng với anh cũng không còn. Anh xem, giờ em cười thật thỏa mãn. Em thật dễ hài lòng thì phải?
Xem ra tối nay sẽ ngủ thật ngon, lòng nhẹ nhõm thế cơ mà!
Người cũ, chào anh!
Theo VNE
Phát hiện ảnh nóng của vợ trong đêm tân hôn
Vừa kết thúc hôn lễ thì cặp vợ chồng trẻ nhận được "món quà" chúc phúc từ tình cũ. Đấy là những bức ảnh nóng của vợ anh ta khi hai người còn mặn nồng bên nhau.
Chỉ vài giờ sau khi lễ thành hôn kết thúc, họ đã nhận được một bó hoa chúc mừng, kèm theo một phong thư. Trên bức phong thư không ghi rõ tên người gửi, thay vào đó là dòng chữ kích thích tính tò mò: "Đáng để xem đấy. Chúc mừng hạnh phúc hai bạn!".
Trước sự chứng kiến của bạn bè và người thân, đôi vợ chồng trẻ cùng nhau mở phong thư ấy. Nhưng cám cảnh thay, bên trong phong bì đó là hàng loạt bức hình ghi lại những giây phút ân ái của nàng dâu mới cùng tình cũ.
Hàng chục bức hình khác nhau cho thấy họ đã làm chuyện ấy rất nhiều lần. Không những thế, chủ nhân của những bức ảnh này còn có một dòng viết đầy khiêu khích: "Vợ anh thật đẹp" và kí tên.
Quá khứ là vết dao sắc lẹm cắt đứt sợi dây hạnh phúc của họ (Ảnh minh họa)
Không cần nói cũng có thể hiểu được sự phẫn nộ tột cùng của chàng trai trẻ vừa rước được vợ về nhà thì anh ngay lập tức tuyên bố với gia đình, bạn bè, những chứng kiến rằng, cuộc hôn nhân này sẽ bị hủy bỏ, anh không thể chấp nhận người vợ như vậy.
Nàng dâu mới ra sức thanh minh, giải thích rằng, tất cả chuyện này chỉ là trò chơi khăm của tình cũ, mọi chuyện đã là quá khứ. Cô cố chứng minh cho mọi người và chồng mình thấy rằng đó chỉ là chuyện trong quá khứ, giờ cô đã trở thành vợ của anh, mong muốn được bắt đầu một cuộc sống mới hạnh phúc.
Về phía người tình cũ của nàng dâu mới, hẳn anh ta phải rất hả hê với kế hoạch thành công của mình. Hắn đã chủ động tìm hiểu về thời gian cũng như địa điểm diễn ra lễ cưới, để rồi đúng giây phút hạnh phúc nhất của đôi vợ chồng trẻ mà khiến họ lâm vào cảnh chia ly đáng tiếc.
Theo VNE
Tôi có nên cướp cô ấy từ tay người chồng vũ phu? Những lần chồng cô ấy về tôi biết cô ấy lại đau đớn. Đó cũng là những đêm tôi thức trắng vì "ghen". Cách đây một năm, tôi đã chuyển về dãy trọ ở ngõ 10 làng Cốm Vọng. Tuy hơi xa chỗ làm một chút nhưng có lẽ đây là không gian lý tưởng để một chàng trai thích sống độc lập...